Thần Đạo Đan Tôn

Chương 925: Đàm sinh ý




Thủy Nhạn Ngọc lắc đầu nói:

- Đây là nhân lực không thể làm, cần được Thiên trợ giúp, tỷ như có hành động vĩ đại gì, được Thiên Địa nhận đồng.

Trong lòng Lệ Vi Vi đột nhiên khẽ động nói:

- Thủy tỷ tỷ, nếu như từ Tiểu Thế Giới khai thiên mà đến, có thể đạt được Thiên Địa trợ giúp hay không?

Thủy Nhạn Ngọc suy nghĩ một chút nói:

- Hợp Ninh Tinh chưa từng xuất hiện qua Tiểu Thế Giới khai thiên mà đến, nên ta cũng không rõ ràng lắm. Nhưng có thể Khai Thiên, đây là một hành động vĩ đại kinh người, có thể được Thiên Địa ban thưởng cũng không phải không có khả năng.

Lệ Vi Vi gật đầu, Đại Lăng Triều Khai Thiên mà đến, này ở trong nhân vật thượng tầng cũng không phải bí mật, chỉ là Đại Lăng Triều quá yếu, nào có đại nhân vật nào sẽ để ở trong lòng?

Bởi vậy, trong thế hệ trẻ hiện tại chỉ có nàng mới biết, Lăng Hàn là Đế Hoàng Khai Thiên mà đến!

Tê, người này có thể Khai Thiên, chiến lực tất nhiên đạt đến hai mươi tinh, lại được Thiên Địa ban thưởng, vậy chiến lực bây giờ có bao nhiêu?

Nhất thời cặp mắt của Lệ Vi Vi trợn tròn.

Lăng Hàn thì nghĩ tới một chuyện khác.

Trên lý thuyết mà nói, người Thần giới không có khả năng tu luyện lực lượng tới Phá Hư hai mươi tinh, bởi vì ba tinh lực lượng cuối là không thể vượt qua. Chỉ có người từ Tiểu Thế Giới trải qua Khai Thiên được Thiên Địa ban thưởng, mới có thể đề thăng ba tinh này.

Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, đây cũng là công bình, Thần giới ngươi vừa sanh ra liền được hưởng tài nguyên vô tận, như vậy cũng phải bỏ một ít đại giới.

Dĩ nhiên đại giới như vậy gần như không đáng kể, ngươi xem Hợp Ninh Tinh tồn tại nhiều năm như vậy, mới có mấy Tiểu Thế Giới Khai Thiên mà đến?

Thế nhưng, Từ Nhiên dựa vào cái gì đạt tới lực lượng Phá Hư hai mươi tinh?

Hắn khẳng định cũng Khai Thiên mà đến!

Vì sao không có truyền thuyết của hắn, ngay cả Hướng Thừa Duẫn cũng cho rằng Lăng Hàn là người thứ nhất từ trước tới nay Khai Thiên đến, nhưng rõ ràng ba mươi vạn năm trước đã xuất hiện một cái.

Trong khoảng thời gian này, có cất giấu bí mật gì.

Ba mươi vạn năm trước Từ Nhiên xuất hiện, chỉ ở trong Xích Thiên Học Viện ba trăm năm, liền đạt tới Sơn Hà Cảnh Đại viên mãn, sau đó rời Loạn Tinh Hoàng Triều, thậm chí Hợp Ninh Tinh, từ nay về sau mất đi tin tức.

Thủy Nhạn Ngọc nói:

- Muốn trùng kích chiến lực Phá Hư hai mươi tinh, cần ba yêu cầu, thứ nhất, đề thăng Nguyên lực, thứ hai, đề thăng thể lực, thứ ba, đề thăng uy năng bí pháp.

- Ngày hôm nay, chúng ta từ thể lực bắt đầu, đây cũng là dễ nhất.

Nàng chỉ đạo mọi người tu luyện, đây thật là rất đơn giản, đánh nát đầu khớp xương, tiếp đó lấy bí pháp ngao luyện, đúc lại.

Một lần chỉ có thể đề thăng một chút cường độ thân thể, nhưng bách luyện sẽ thành thép.

Nghe nàng hời hợt nói, da mặt của mọi người lại co quắp, cái này thật đáng sợ, có mấy người chịu được? Nếu như có thể tự đánh mình ngất xỉu, vô tri vô giác hoàn thành ngao luyện còn chưa tính, điều này cần toàn bộ quá trình bảo trì thanh tỉnh, chủ động tế luyện, lúc này mới có thể đưa đến hiệu quả.

Đạo lý này tất cả mọi người biết, nhưng muốn làm được? Thực sự là quá khó khăn!

May là mọi người không cần đi lực lượng hai mươi tinh, chỉ cần đẩy chiến lực lên tới hai mươi tinh là được, cái này dễ hơn nhiều, không cần chơi mình đến thảm như vậy.

Một ngày kết thúc, mặc dù mọi người nhộn nhạo với Thủy Nhạn Ngọc, nhưng cũng có chút sợ nàng, sợ bị đối phương đè xuống đánh nát khớp xương toàn thân, đây cũng không phải đùa giỡn.

Hoàn hảo, Thủy Nhạn Ngọc cũng phải tu luyện, bởi vậy cách năm ngày bọn họ mới cần lên khóa, thời gian khác đều tự mình tu luyện, có vấn đề thì để lại đến khi đi học hỏi.

Lão sư học viện dĩ nhiên không thể so với sư phụ, đây không phải quan hệ thầy trò chân chính, chỉ là truyền thụ một chút tài nghệ mà thôi.

Lăng Hàn kêu Lệ Vi Vi, đi chỗ ở của hắn, Quý Vân Nhi cũng đi theo.

- Này, ngươi thần bí hề hề, tới cùng có chuyện gì?

Lệ Vi Vi tính tình gấp, vào sân liền không nhịn được hỏi.

Lăng Hàn cười hắc hắc nói:

- Mời các ngươi ăn.

- Thiết!

Lệ Vi Vi lập tức xuy một tiếng, cho rằng bản tiểu thư chưa từng ăn qua sơn trân hải vị sao, cư nhiên dùng phương thức như vậy đến hối lộ mình. Chờ một chút! Nàng nhìn chằm chằm Lăng Hàn nói:

- Uy uy uy, ngươi sẽ không hạ dược vật gì trong thức ăn chứ, tiếp đó mưu đồ gây rối với chúng ta? Ngươi tên cầm thú này, lại còn nghĩ nhất tiễn song điêu, quá dơ bẩn!

- Vi Vi!

Quý Vân Nhi kêu lên, mặt đỏ bừng, ngay cả nàng cũng khiếp sợ sức tưởng tượng phong phú kia rồi.

Lăng Hàn lấy ra nguyên liệu nấu ăn từ trong Hắc Tháp, bắt đầu nấu nướng:

- Vậy ngươi có ăn hay không, ta cầu ngươi sao!

- Bản tiểu thư mới sẽ không trúng phép khích tướng của ngươi, ngươi coi bản tiểu thư mới ba tuổi sao! Di…

Lệ Vi Vi đột nhiên khịt khịt mũi, ánh mắt nhìn chăm chú lên thịt trên kệ nướng, lại liếc tới nồi canh.

- Thơm quá!

Nàng động dung nói.

- Chuyện không liên quan tới ngươi!

Lăng Hàn cười nói.

- Trong thịt này có độc, ngươi xem một chút đi!

- Hanh, ngươi dám hạ độc, bản tiểu thư liền tước chết ngươi!

Lệ Vi Vi nhịn không được liếm đầu lưỡi nói.

- Đầu gỗ, thịt này ở đâu ra, thơm quá!

Lăng Hàn nhìn nàng một cái nói:

- Làm sao, muốn ăn?

- Chết đầu gỗ!

Lệ Vi Vi hừ một tiếng.

- Ngươi thật là lòng dạ hẹp hòi, không phải nói ngươi một câu thôi sao! Được rồi, bản tiểu thư muốn ăn thì thế nào, ngươi không phục, ngươi tới cắn bản tiểu thư a!

Lăng Hàn một trận không nói gì, thảo nào Tả Tướng rất nhức đầu với ái nữ này, quả thực, không có chút thục nữ rụt rè. Hắn cười nói:

- Nguyên liệu nấu ăn như vậy ta còn có rất nhiều, nên ta muốn cùng ngươi làm sinh ý!

- Muốn bán cho bản tiểu thư sao? Được, có bao nhiêu bản tiểu thư thu bấy nhiêu.

Lệ Vi Vi phất phất tay, có vẻ tài đại khí thô.

Lăng Hàn dùng ánh mắt hoài nghi nhìn nàng nói:

- Ngươi có bao nhiêu Chân Nguyên Thạch? Ít hơn một nghìn thì đừng nói với ta có tiền!

Lệ Vi Vi há mồm muốn phản bác, nhưng cụt hứng thở dài, nàng thật đúng là cầm không ra một nghìn Chân Nguyên Thạch. Càng giàu có, đối với hậu đại chi phí thì hạn chế càng nghiêm ngặt, bởi vì trong tay ngươi nhiều tiền, thì có khả năng đi ăn chơi đàng điếm, bỏ qua thời kì tu luyện hoàng kim, sao có thể tiêu xài?

Đôi mắt đẹp của Quý Vân Nhi cũng sáng ngời nói:

- Ý của Lăng sư huynh là, bán những nguyên liệu nấu ăn này vào các hào môn sao?

Lăng Hàn vỗ tay một cái, cười nói:

- Vẫn là Quý sư muội thông tuệ!

Hắn là tân sinh thứ nhất lần này, bởi vậy vô luận tuổi lớn hơn hay nhỏ hơn hắn, cũng phải gọi hắn là sư huynh.

---------------