Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5173: Quét Ngang




Ba người Lăng Hàn đi ngang qua, tránh khỏi tất cả trạm gác và lúc này mới hiện thân.

Một phương diện cũng bởi vì Chiến Thần cung hiện tại hoàn toàn không có ý phòng ngự chặt chẽ, hiện tại nơi này còn có thể xuất hiện ngoại địch sao?

Cho nên, phòng ngự cũng lỏng lẻo.

– Các ngươi là người nào?

Trong truyền thừa huyết tháp vẫn có cường giả tọa trấn, phát hiện ba người Lăng Hàn thì lập tức mở miệng chất vấn.

– Đám hung thủ giết người các ngươi, hôm nay gia cũng tìm được các ngươi!

Đại Hắc Cẩu giận dữ giống như bị giết phụ thân.

– Ba huynh đệ chúng ta sống cùng một nhà, thương cảm, khi đó phụ thân của chúng ta chỉ có ba tuổi đã bị các ngươi chém giết thê thảm!

Cường giả đối diện ngây người, gương mặt của hắn ngơ ngác.

Thời điểm sinh ra các ngươi, phụ thân các ngươi mới ba tuổi? Vậy ba người các ngươi sinh ra thế nào?

Chức năng này quá cường đại.

Lời nói dối quá nát

– Chớ có nói hươu nói vượn, rốt cuộc các ngươi là ai?

Cường giả kia nói, hắn chính là một tên Tôn Giả.

– Gia là Hồ Đại, đây là nhị đệ Hồ Nhị, đây là tam đệ Hồ Tam.

Đại Hắc Cẩu phân biệt chỉ vào Lăng Hàn và Tiểu Thanh Long.

– Các ngươi giết cả nhà gia, hôm nay ba huynh đệ gia muốn diệt toàn bộ các ngươi.

Thấy Đại Hắc Cẩu liên tục cường điệu, gã cường giả kia không chắc chắn.

Ba người này thật sự tới báo thù?

Dù sao Chiến Thần cung trước đó giết chóc vô số, có nhiều kẻ thù cũng là việc đương nhiên.

Nhưng mà, có thể tìm tới cửa, nói rõ ba người đối phương vẫn có chút thực lực.

Xèo, lúc này, có người vừa bước ra khỏi huyết tháp, chính là một nam tử trung niên khoảng bốn mươi, nhìn bề ngoài xấu xí, cũng không có điểm gì thu hút người khác.

Nhưng mà, hắn lại là Hóa Linh Chân Quân.

– Dương Thập Tứ, giết bọn chúng.

Tên Tôn Giả phân phó.

Người đàn ông trung niên kia không hỏi lai lịch ba người Lăng Hàn, thân thể của hắn ẩn vào trong bóng tối.

Quỷ Ảnh bộ.

Xoát, đột nhiên hắn xuất hiện sau lưng Đại Hắc Cẩu, sau đó một kiếm chém nhanh vào cổ Đại Hắc Cẩu.

Kiếm quang hết sức tàn nhẫn.

Đại Hắc Cẩu giả bộ như luống cuống tay chân kịch chiến với nam tử trung niên kia, cố gắng duy trì cục diện ngang tay.

Thánh Nhân muốn ngụy trang, chẳng lẽ Tôn Giả có thể nhìn rõ?

Bởi vậy, tên Tôn Giả thủ hộ huyết tháp cười lạnh, chỉ có chút thực lực như vậy mà dám tới Chiến Thần cung trả thù?

Đi theo phụ thân các ngươi đi.

Nhưng mà, nghĩ đến Đại Hắc Cẩu nói phụ thân ba tuổi chết đi, hắn lại bắt đầu nhe răng, ba tuổi có thể dùng được?

Đại Hắc Cẩu “rất khó khăn” mới đánh bại nam tử trung niên kia, sau đó, nó cao ngạo nói:

– Còn có ai? Còn có ai? Gia muốn đánh với mười người!

Nhìn ngươi đắc ý.

Lúc này Chiến Thần cung có thật nhiều sát thủ chạy tới, dù sao động tĩnh cũng không nhỏ.

Tên Tôn Giả kia còn muốn ra tay bắt lấy ba người Lăng Hàn, nhưng hiếm khi có “cao thủ” Hóa Linh cảnh xuất hiện, hắn quyết định không xuất thủ, bồi dưỡng khả năng thực chiến của các đệ tử một lần.

Chỉ cần có hắn ở đây, không có khả năng chết người.

Bởi vậy, lập tức lại có một tên sát thủ đứng dậy, mặc dù cùng là Hóa Linh cảnh nhưng thực lực lại cao hơn tên trước một đoạn.

– Để cho ta tới!

Tiểu Thanh Long đoạt trước.

– Không nên tranh với gia!

Đại Hắc Cẩu vội vàng chặn Tiểu Thanh Long ở sau lưng, hiện tại cơ hội trang bức ít như vậy, đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội này.

– Ta đến!

– Ta đến!

Hai tên gia hỏa tranh nhau không ngớt, làm cho tên sát thủ kia giận dữ, các ngươi cũng quá xem thường ta sao?

Hắn lặng lẽ lẩn vào trong bóng tối, muốn thừa cơ đánh lén.

Xoát, sát thủ kia hiện thân và xuất ra một kiếm.

Một kiếm này mặc dù chém về phía Đại Hắc Cẩu, nhưng thế lớn lực mãnh, nói rõ muốn chém ngang lưng Đại Hắc Cẩu, sau đó cũng xử lý cả Tiểu Thanh Long.

– Cút!

Tiểu Thanh Long cùng Đại Hắc Cẩu đồng thời ra quyền, đánh vào sát thủ kia trên mặt.

Bành, sát thủ kia lập tức lảo đảo lui lại, dưới chân bồng bềnh, giống như hát say như vậy.

– Các ngươi thật hèn hạ!

Hắn ngã xuống, mặt mũi đầy bi phẫn.

Bọn họ cãi lộn cái rắm, rõ ràng còn xem đây là mồi nhử.

Quá hèn hạ, quá vô sỉ.

Đại Hắc Cẩu cùng Tiểu Thanh Long thì cười hì hì cười, dáng dấp đê tiện hiện ra.

Lăng Hàn dùng tay che mặt, nếu lão Thanh Long phục sinh, nhìn thấy con độc nhất của mình thì hắn có hối hận vì lưu đứa con này tới bây giờ hay không?

Nhưng bọn họ “hèn hạ” làm đám sát thủ giận dữ.

Vù vù, có hai người cùng nhau lao ra và ẩn vào trong bóng tối.

Sau đó, bọn họ cũng nhau giết tới, lúc này đều xuất hiện sau lưng Lăng Hàn.

Đúng là xuất kỳ bất ý.

Nhưng nghênh đón bọn họ lại là một quyền của Lăng Hàn.

Bành, cũng không đánh vào ngực của bọn họ, nhưng mang theo quyền phong quá kinh khủng, hai người bị đánh bay đi ra ngoài, sau đó hôn mê trên mặt đất.

Tên cường giả Tôn Giả nhíu mày, tình huống có chút không đúng.

Vừa rồi Lăng Hàn xuất thủ, hắn phát hiện chính mình lại không có cơ hội nhúng tay.

Đối phương vung tay đánh ngã hai người, toàn bộ quá trình một mạch mà thành, hắn có cơ hội nhúng tay hay sao?

Tê, đây đúng là việc cổ quái.

– Cùng tiến lên!

Hắn phân phó.

Lập tức, tất cả sát thủ đều trốn vào bóng tối, cũng xuất hiện sau lưng ba người Lăng Hàn, bọn họ mới phát hiện đã phát động một kích tuyệt mệnh.

Nhưng trước mặt ba người Lăng Hàn, việc này tính là gì?

Hết lần này tới lần khác Đại Hắc Cẩu còn hô to gọi nhỏ:

– Thật mạnh! Kém chút đả thương nặng gia! Ôi chao, một kiếm này thật lăng lệ, kém chút gọt trúng chân gia! Khốn kiếp, tên hỗn đản nào lại dám đâm vào mông gia?

Bọn sát thủ đều im lặng, bọn họ công kích cách gia hỏa này cả vạn dặm, cần hô hoán như thế không?

Tại sao có thể có người hèn hạ như vậy?

Rõ ràng ngươi dư lực, tại sao còn giả vờ giả vịt chứ?

Ba người Lăng Hàn hơi dùng sức, tất cả sát thủ đều ngã xuống đất.

– Các ngươi tới từ nơi nào?

Tên Tôn Giả ngồi không yên, hắn hiện thân ra khỏi huyết tháp, đồng thời, hắn còn phát ra tín hiệu triệu tập những cường giả khác tới đây.

Thậm chí, hắn cũng thông tri cho Sát Thánh.

Hắn luôn cảm thấy ba người này cổ quái.

– Gia đến báo thù!

Đại Hắc Cẩu vọt ra, hắn lao về phía tên Tôn Giả.

– Hừ!

Tên Tôn Giả cười lạnh, hắn xuất chưởng tấn công Đại Hắc Cẩu.

Đại Hắc Cẩu kêu to, hắn kịch chiến với tên Tôn Giả.

Người càng nhiều, dục vọng biểu diễn của nó càng mạnh, đã không cách nào dừng lại được.

Hưu hưu hưu, càng nhiều Tôn Giả đến, phát hiện Đại Hắc Cẩu có thể ngang hàng Tôn Giả thì mọi người kinh ngạc.

Ba tên cường giả này xuất hiện từ đâu?

Đại Hắc Cẩu phí rất nhiều tay chân mới đánh bại đối thủ.

Hắn cười ha ha, dương dương đắc ý không ai bì nổi.

– Chiến Thần cung, hôm nay gia muốn tiêu diệt các ngươi!

– Quá phách lối!

Một tên Sát Tôn nhịn không được xuất thủ, hắn còn mạnh hơn tên Tôn Giả kia một chút, hơn nữa dùng đao dày, lúc chém ngang vô cùng bá khí.

– Lão hổ không phát uy, ngươi còn tưởng rằng gia là thằn lằn?

Đại Hắc Cẩu tăng cường công kích, nó nhanh chóng đánh chết tên Sát Tôn.

Cái này!

Người Chiến Thần cung đều khiếp sợ, ba người này đến không thiện.