Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5172: Lại Đến Chiến Thần cung




Huyết hải chi chủ hừ một tiếng:

– Xem ra, ngươi là không thể cho chúng ta sử dụng!

Oanh, biển máu sôi trào, lập tức, vô số thi thể Thánh Nhân lao ra tấn công Lăng Hàn, giống như đột nhiên xuất hiện mưa Thánh Nhân, phô thiên cái địa.

Đây là một lời không hợp thì đánh nhau.

Lăng Hàn không sợ, chỉ cần Đại Đế không xuất thủ, ai tới hắn còn không sợ.

Hắn tùy ý xuất quyền xuất cước, cái gì Thánh Nhân thi, tất cả không thể so sánh với Khô Lâu Thánh Binh, chúng bị hắn đánh bay, đánh nổ, ngay cả cơ hội tái tạo lại cũng không có.

Cái gọi là kiến nhiều cắn chết voi, nhưng nếu giống như Mẫu Kim, cho dù kiến cắn nhiều hơn nữa thì có thể làm được gì?

Bóng dáng của hắn bị biển Thánh Nhân thi bao phủ, nhưng mà, chỉ thấy lần lượt từng thân ảnh bị đánh bay, bị đánh nát, chúng không thể trấn áp Lăng Hàn.

Lăng Hàn cường đại tới mức số lượng không thể làm gì được hắn.

Cũng không thấy huyết hải chi chủ phát ra chỉ lệnh, những Thánh Nhân thi kia rút về, sau đó, biển máu sôi trào, một bàn tay ngưng tụ thành hình, cũng đánh về phía Lăng Hàn.

Lần này hoàn toàn khác biệt, đế uy tràn ngập, đáng sợ đến không cách nào hình dung.

Lăng Hàn cũng không dám đón đỡ, Đại Đế xuất thủ, hắn chỉ có trốn.

Không chơi.

Hắn vận dụng Thanh Trúc kiếm chém về phía bàn tay này.

Bành!

Một kiếm chém bàn tay thành hai đoạn, thời điểm Thanh Trúc kiếm đang thức tỉnh giống như một Đại Đế hiện thế, lực công kích kinh khủng cỡ nào?

Hiện tại, thể phách Lăng Hàn đã mạnh hơn trước kia không biết bao nhiêu lần, bởi vậy, cho dù dư âm chấn động cũng bị hắn đỡ được..

Nếu không, cho dù có Đế binh thủ hộ thì như thế nào, hai ba kích chấn động cũng đủ làm hắn chết đi.

Nhưng biển máu lại ngưng tụ bàn tay khác tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn nhe răng, Đại Đế chính là Đại Đế, căn bản không phải Đế binh có thể so.

Đế binh thật sự có thể ngăn cản công kích của Đại Đế, nhưng nhiều lắm chỉ ngăn cản một hai chiêu, làm sao có thể ngăn cản chính diện?

Được rồi, nên đi ngủ thôi.

Lăng Hàn vội vàng chạy đi, hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường, tốc độ của hắn nhanh đến mức kinh người, có Đế binh cản ở phía sau, cho dù Đại Đế xuất thủ cũng bị đón đỡ.

Chí ít trong quá trình Thanh Trúc kiếm thức tỉnh, Lăng Hàn không sợ có nguy hiểm đến tính mạng.

Đương nhiên, nếu hắn xoay người ngạnh kháng với huyết hải chi chủ thì khác.

May mắn chính là, huyết hải chi chủ cũng không xuất thủ toàn lực, hoặc nói cho đúng là không nguyện ý xuất thủ toàn lực, bởi vậy, Lăng Hàn vẫn có thể trốn ra khỏi vòng vây.

Hắn quay đầu ngóng nhìn, nếu trước kia hắn có thực lực như vậy, Cát lão gia tử sẽ không chết trận.

Sau đó, hắn xé mở không gian trở lại Tứ Nguyên tinh.

Nhìn thấy Lăng Hàn trở về, tất cả mọi người thở ra nhẹ nhõm.

Đây chính là đối mặt với Đại Đế, lần trước phát sinh tình huống như vậy, còn hi sinh một vị Chuẩn Đế, sau khi nhìn thấy Lăng Hàn trở về, bọn họ như trút được gánh nặng.

Sau đó, Lăng Hàn cũng không tiếp tục xuất động, hắn toàn lực thôi động Tứ Nguyên tinh bay về hướng biên giới vũ trụ.

Tuyệt địa chi chủ đã để mắt tới hắn, thậm chí không tiếc không hạn độ xuất thủ, cho nên, hắn phải cẩn thận, vạn nhất mấy vị tuyệt địa chi chủ đồng loạt ra tay, khi đó hắn sẽ không may.

Thời điểm yên tĩnh, Lăng Hàn đang suy nghĩ về việc huyết hải chi chủ.

Vũ trụ khuếch trương sẽ kết thúc, sau đó là giai đoạn co lại.

Như vậy, tuyệt địa chi chủ chọn xuất thế vào thời điểm này, khẳng định thời điểm này có cơ duyên to lớn với bọn họ.

Khẳng định là trường sinh chân chính.

– Ở dương gian, chân tướng khó kiếm, nhưng mà đi âm phủ, nói không chừng sẽ có thu hoạch.

Lăng Hàn quyết định đi âm phủ, đây là chuyện hắn đã quyết định từ lâu.

Hắn còn không có xuất phát, Tứ Nguyên tinh đã nghênh đón tin tức tốt.

Lâm Lạc, Chu Hằng, Sở Hạo liên tục đột phá Thánh vị, Tứ Nguyên tinh lại gia tăng thực lực.

Hiện tại, chỉ lấy lực lượng Thánh cấp, cho dù là Đế tộc cũng không có cách nào so sánh với Tứ Nguyên tinh.

Lăng Hàn hết sức vui mừng, Thánh Nhân càng nhiều, Tứ Nguyên tinh càng an toàn.

Hắn yên tâm xuất phát, bắt đầu tìm kiếm lối vào âm phủ.

Lần này, Tiểu Thanh Long, Đại Hắc Cẩu đều yêu cầu đồng hành, đã thành Thánh Nhân, nếu không đi ra ngoài giả trang bức, chẳng phải mặc áo gấm đi đêm?

Việc này không phù hợp với tính cách của bọn họ.

Cũng được.

Lăng Hàn và Tiểu Thanh Long, Đại Hắc Cẩu đi ra ngoài, đương nhiên sắc trư sẽ không tham dự loại chuyện này, nó càng ưa thích lẫn vào trong các mỹ nữ, có thể lười thế nào thì lười.

Nhưng mà, lối vào âm phủ ở đâu?

Hiện tại cách cục dương gian đã rối loạn, khu vực bị âm phủ hóa quá nhiều, cho dù là Thánh Nhân cũng không cách nào cảm giác được tình huống nơi đó, chẳng khác gì con ruồi xông loạn.

Trước đó không quan trọng, ngược lại đi tới đâu cũng là đánh, căn bản không cần lựa chọn vị trí, nhưng bây giờ thì khác, bọn họ cần định vị mới có thể tiến vào âm phủ.

Thế là, ba người bắt đầu tìm kiếm.

Sau khi tìm gần nửa năm, thời điểm nhàm chán tới cực điểm, ba người chỉ có thể dùng miệng chiến với nhau.

Ở phương diện này, vẫn là Đại Hắc Cẩu kỹ cao hơn một bậc, một mình nó có thể ngang hàng với “miệng” của Lăng Hàn cùng Tiểu Thanh Long.

Vạn cổ đệ nhất tiện thánh, danh xứng với thực.

– A?

Lăng Hàn sững sờ, hắn cảm ứng được có khí tức sinh mệnh chấn động.

Chẳng lẽ, hắn phát hiện một chỗ tuyệt địa, là Đế tộc “phản loạn” Thường gia, Hỏa Vân Đế tộc hay sao?

Thật nếu gặp phải, nhân cơ hội này phát tài cũng tốt.

Ba người này phối hợp ăn ý cỡ nào, sau khi liếc nhìn nhau, căn bản không cần phải nói nửa câu, tất cả đều thu liễm khí tức, sau đó đi theo chấn động sinh mệnh kia.

Phía trước xuất hiện một viên tinh cầu màu đỏ tím.

Đột nhiên Lăng Hàn sinh ra một cỗ cảm giác quen thuộc, giống như đã từng tới nơi này.

Bọn họ xuyên phá bảo hộ bên ngoài tinh cầu, đi vào bên trong.

– Ách!

Lăng Hàn nhận ra được, đây là Chiến Thần cung!

Trời xui đất khiến, lối vào âm phủ không có tìm được, ngược lại tìm được Chiến Thần cung.

Đặt ở trước kia, vị trí tinh cầu Chiến Thần cung bị sương mù bao quanh, cho dù là Đế tộc cũng không cách nào tìm ra, nhưng bây giờ không cần.

Chiến Thần cung đã tỏ rõ cờ xí, bọn chúng thuộc về một trong các tuyệt địa.

Cho nên, sau khi tinh không bị âm phủ hóa, bọn họ không cần tiếp tục ẩn giấu.

Ai dám xông vào khu vực âm phủ hóa làm khó dễ với Chiến Thần cung chứ?

Lại nói, nơi này cực kỳ khó tìm.

– Đây là thiên ý!

Lăng Hàn cười nói.

– Tiểu Hàn tử, lần trước trang bức thất bại, lần này nhất định phải thành!

Đại Hắc Cẩu lập tức nói.

– Đúng, trang bức trọng yếu nhất.

Tiểu Thanh Long cũng gật đầu.

Lăng Hàn đổ mồ hôi lạnh, vì cái gì hai người này coi trọng trang bức như vậy đâu?

Nhân sinh trừ trang bức ra, chẳng lẽ không có truy cầu nào khác?

Được rồi, bọn họ thích sống thế nào thì sống, không phải, là cẩu sinh và long sinh.

Theo bọn họ đi.

Ba người tiến lên, sau đó, hình dáng tướng mạo cũng phát sinh biến hóa, chí ít liếc mắt nhìn sẽ không nhận ra thân phận của bọn họ.

Lăng Hàn xe nhẹ đường quen, mang theo Tiểu Thanh Long cùng Đại Hắc Cẩu đi tới huyết tháp.

Đây là truyền thừa tháp của Chiến Thần cung.