Rốt cuộc Lăng Hàn đã hiểu ra vì cái gì Liễu Huân Vũ lại có được năng lực lớn như vậy trong Giáp Nguyên phủ, thậm chí có thể tranh thủ thời gian tự do một ngày cho các hạt nhân.
Bởi vì nàng có “người” bên trong Tông Nhân phủ.
Nghĩ lại cũng phải, nàng vì mời chào Lăng Hàn đã không ngại dùng thân thể của mình đánh bạc, chuyện liên quan tới nàng trong Tông Nhân phủ, nàng tự nhiên càng quan tâm hơn.
Còn có Hàn Băng và Triệu Tiếu, khó trách bọn họ luôn có ghen tuông khó hiểu, hiển nhiên bọn họ đều là khách quý của Liễu Huân Vũ, cũng xem hắn thành tình địch.
Bọn họ cũng là tình địch sao? Ách, nhiều nhất cũng chỉ là trai lơ.
Buồn nôn, thật sự quá buồn nôn.
- Mạnh lão quỷ bị nữ nhân kia mê đảo choáng váng đầu óc, dám làm trái lời của ta.
Đường Nghiêm khó chịu nói:
- Mặc dù Tông Nhân phủ không nắm giữ bao nhiêu thực quyền, Mạnh lão quỷ cũng chỉ là thành viên không trọng yếu trong hoàng gia, nhưng dù sao cũng là họ Mạnh, ta cũng không thể làm gì hắn. Lão sắc quỷ này không mở miệng, ta thực sự không có cách nào.
Hắn nghĩ tới, lấy thân phận tiểu Hầu gia của hắn muốn bảo vệ cá nhân đi ra có gì khó? Nhưng Mạnh Thụ Xương cắn chết không buông, hắn cũng không có cách nào.
Dù sao Tông Nhân phủ quản việc nhà của Mạnh gia, Đường Nghiêm nhúng tay vào là phạm húy.
- Không sao, ta sẽ đi con đường thứ hai, chiến đấu!
Lăng Hàn vừa cười vừa nói.
- Thế nhưng mà…
Đường Nghiêm cau mày, hắn không có chút lòng tin vào Lăng Hàn.
Ngươi là Đan sư, chẳng lẽ thời điểm tỷ võ lấy mấy viên đan dược ra hối lộ người ta?
Lăng Hàn cười ha ha:
- Yên tâm, yên tâm, ta nhất định sẽ đoạt được đệ nhất.
Được rồi.
Đường Nghiêm cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Lăng Hàn, dù sao đây là biện pháp duy nhất hiện tại.
Hắn nói rõ với Lăng Hàn công việc chuẩn bị kỹ khi tham gia luận võ.
Hoàng đế Thanh Long Hoàng Triều đương đại tên là Mạnh Vĩnh Hoa, chính là đại năng cấp Giáo Chủ, năm nay đã ba vạn tuổi.
Trên lý luận, Tiểu Thừa cảnh có được bốn vạn năm thọ nguyên, nhưng lúc tu luyện, lúc chiến đấu khẳng định sẽ lưu lại một ít ám thương, cho nên bốn vạn năm chỉ là trị số cực hạn trên lý luận, nói như vậy Tiểu Thừa cảnh chỉ có thể sống khoảng ba vạn năm ngàn năm.
Trừ khi có thể ăn được Thánh dược kéo dài tuổi thọ, nhưng đó là bảo vật ngay cả Thánh Nhân cũng phải động tâm, Tiểu Thừa cảnh có khả năng đạt được sao?
Từ điểm đó mà nói, Mạnh Vĩnh Viễn hẳn còn một phần bảy sinh mệnh, đương nhiên đây chính là thời gian năm ngàn năm, hắn còn sống lâu hơn cả Sinh Đan cảnh.
Đối với Mạnh Vĩnh Viễn mà nói, đây cũng là đại thọ vạn năm cuối cùng của hắn, bởi vậy hắn cực kỳ coi trọng, yến hội lần này cũng sẽ làm rất lớn, chẳng những thuộc hạ trong lãnh địa đều phái người tới, cho dù là hoàng triều và đại giáo khác cũng sẽ phái sứ giả tới.
Không được hoàn mỹ chính là Ảnh Nguyệt Hoàng Triều xâm lấn, có thêm tầng lo lắng này.
Lần đại thọ này tổ chức vào hai mươi ngày sau, tiếp tục tổ chức mười ngày, vào ngày cuối cùng trong đại thọ sinh nhật của Mạnh Vĩnh Hoa cũng là ngày trọng yếu nhất.
Lăng Hàn cần bắt đầu giết vào trong vòng thi đấu trong ngày đầu tiên, cuối cùng hắn và một người khác sẽ quyết chiến sau cùng trong đại yến sinh nhật Mạnh Vĩnh Hoa, nếu có thể chiến thắng, khẳng định sẽ được Mạnh Vĩnh Hoa phong thưởng.
Đây chính là cơ hội rất tốt.
Báo danh đã bắt đầu, không hạn chế địa vực, miễn là Trúc Cơ đều có thể tham gia.
Đương nhiên, Trúc Cơ có thi đấu tuyển bạt Trúc Cơ, Chú Đỉnh cũng có, nhưng chỉ giới hạn trong cảnh giới hai đỉnh, đến Sinh Đan cảnh đã có thể gọi là đại năng, cơ bản không có khả năng hạ thấp mặt mũi đi biểu diễn cho người khác xem.
Sau khi đám người Nữ Hoàng, Hổ Nữu biết tin, các nàng tràn ngập phấn khởi, biểu thị cũng muốn đi tham gia một chút, tham gia náo nhiệt.
Lăng Hàn kiên nhẫn chờ đợi, nắm chặt thời gian tu luyện, bên trong thi đấu tuyển bạt này, trừ Phù binh ra, sẽ không cho sử dụng thủ đoạn khác, cho nên người tham gia sẽ có chiến lực cực mạnh, cho nên Lăng Hàn cảm thấy nên gia tăng tu vi của mình lên để bảo đảm một chút.
Hỗn Độn Cực Lôi tháp, có thể không cần dùng thì không cần dùng, dù sao nơi này khẳng định có rất nhiều người biết nhìn hàng.
Lại qua mười ngày, Lăng Hàn đã là tu đến Trúc Thiên Cơ đỉnh phong, khối Tiên Đạo Cơ Thạch thứ hai của hắn đã hoàn mỹ vô khuyết.
Có thể đột phá.
Lăng Hàn thông qua tinh võng cao giai mua đầy đủ Sinh Mệnh bảo quả, đương nhiên sẽ không lãng phí thời gian, lúc này đã bắt đầu xung kích Trúc Cực Cơ.
Lần này hắn có kinh nghiệm, trực tiếp bắt đầu tạo nên khối Tiên Đạo Cơ Thạch thứ ba.
Hắn lấy Hỗn Độn Cực Lôi tháp áp chế hai khối tiên cơ, sau đó điều động sinh linh chi lực trong cơ thể hộ tống khối tiên cơ thứ ba, nắm chặt thời gian, hắn nhất định phải hoàn thành một lần, nếu không tiên cơ thứ ba sẽ tan vỡ.
Lần này hắn nhiều ra một khối Tiên Đạo Cơ Thạch, như vậy lực đẩy sẽ tăng lên rất nhiều.
Trước đó hắn nặn ra tiên cơ thứ hai đã vô cùng khó khăn, sử dụng hết toàn lực, nhiệm vụ hiện tại là không thể hoàn thành.
Lăng Hàn linh cơ khẽ động, tiên cơ thứ nhất, thứ hai không phải bài xích lẫn nhau sao?
Tốt, các ngươi bài xích đi.
Hai khối Tiên Đạo Cơ Thạch đều hoàn mỹ không thể chê vào đâu được, tự nhiên cũng khó phân thắng bại, bài xích lẫn nhau tự nhiên sẽ làm áp lực tiên cơ thứ ba nhỏ đi.
Thừa cơ hội này, nhanh.
Lăng Hàn nắm chặt thời gian ngưng tụ thành hạch tâm tiên cơ thứ ba, dùng lực lượng ức vạn sinh linh tiến hành thủ hộ, tránh hạch tâm vừa vững chắc đã tan vỡ, như vậy sẽ không cần lo lắng hai tiên cơ khác đánh nát.
Sắp rồi, sắp rồi, nhanh.. Xong rồi!
Lăng Hàn tươi cười, tiên cơ thứ ba, thành.
Oanh, lực lượng thiên địa sôi trào, tiên cơ thứ ba vừa mới hình thành, đã điên cuồng hấp thu năng lượng thiên địa.
Đương nhiên Lăng Hàn sẽ không bỏ lỡ cơ hội tốt như thế, hết sức chuyên tâm hấp thu năng lượng thiên địa, gia tăng tu vi và thực lực của mình.
Giống như thiên địa khen ngợi, rõ ràng không phải lúc sáng sớm nhưng tốc độ tu luyện của Lăng Hàn chẳng những không chậm, ngược lại còn nhanh hơn.
Đáng tiếc tất cả chỉ kéo dài thời gian nửa ngày mà thôi.
Lực lượng thiên địa không còn sôi trào nữa, chậm rãi bình tĩnh trở lại, đại biểu cho lần đột phá này đã đi tới hồi kết.
Lăng Hàn thử nghiệm lực lượng bàng bạc trong cơ thể, hắn cũng hiếu kì, thực lực của hắn bây giờ mạnh đến mức nào?
- Có thể liều mạng với Chú Đỉnh yếu nhất một phen hay không?
Hắn nói thầm.
- Lăng Hàn!
Đúng lúc này bên ngoài có tiếng kêu vang lên.
Triệu Tiếu?
Lăng Hàn nghe được tiếng nói của người kia, hắn nói thầm rất đúng lúc, hắn đang cần người kiểm tra thực lực của mình.
Hắn đi ra ngoài, nhìn thấy Triệu Tiếu đã không xin phép mà vào, đứng ở trong sân.
- Lăng Hàn, chúng ta có thể làm giao dịch.
Triệu Tiếu nói.
- Ồ?
Lăng Hàn từ chối cho ý kiến.
- Ngươi giao công pháp sở tu ra, ta sẽ bảo vệ cho ngươi bình an.
Triệu Tiếu nói.
Lăng Hàn bật cười một tiếng:
- Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi?
- Bởi vì ngươi chỉ có thể tin tưởng ta.
Triệu Tiếu ngạo nghễ nói,
- Đường Nghiêm đã nói cho ngươi biết, hắn không có khả năng vớt ngươi ra ngoài. Ngươi cảm thấy có thể chống lại ba cao thủ Chú Đỉnh cảnh sao? Cho nên, ngươi nhất định phải dựa vào ta bảo vệ!