Lăng Hàn không có khả năng đi cùng với Lý Tinh Thần, hắn còn chưa bước vào Tầm Bí cảnh, đi tham gia náo nhiệt làm gì?
Lại nói, hắn không đặt cường giả Trúc Thiên Cơ vào mắt, nếu như thuận tiện đi một chuyến cũng không quan trọng nhưng nếu chậm trễ thời gian hắn thu hoạch Ngũ Hành Tạo Hóa đan, như vậy khẳng định không được.
Sau khi ăn xong, Lăng Hàn tạm biệt Lý Tinh Thần, đối phương hiện tại có một kiện pháp khí nhất tinh, lực lượng tăng nhiều.
Lăng Hàn quan sát một chút, hắn cách Hàn Thủy hồ không đến trăm dặm.
Mang theo đám tiểu oa nhi cùng lên đường, chỉ mất một ít thời gian, bọn họ đã tới nơi.
Hàn Thủy hồ nói là hồ, không bằng nói là biển.
Cái hồ này vô cùng rất lớn, nhìn không tới điểm cuối cùng, nghe nói chỗ rộng nhất cũng khoảng năm ngàn dặm, chỗ hẹp nhất cũng có hơn hai ngàn dặm.
Toàn bộ hồ nước đều bị thiên địa trấn áp, cho dù là cường giả Tiên đồ tới cũng sẽ bị ép đến Tầm Bí cảnh.
Có đôi khi cường giả Tiên đồ không chú ý, ngự khí bay lướt qua hồ nước, nếu như độ cao không đủ, bọn họ vẫn bị thiên địa đại thế ảnh hưởng, cũng ngã từ trên trời xuống
Nơi này cũng giống Cực Diễm cốc, thủy nguyên tố do lực lượng thiên địa ngưng tụ thành sinh linh đặc biệt và du đãng trong hồ, diệt chúng sẽ có được thủy tinh hoa, sưu tập thủy tinh hoa đủ nhiều, như vậy sẽ ngưng tụ thành Thủy Nguyên Tinh.
- Ta chán ghét nơi này.
Tứ Oa nói.
Nàng trời sinh nắm giữ Hỏa thần thông, cũng đặc biệt chán ghét hoàn cảnh giá lạnh cùng ẩm ướt, huống chi nơi này là biển nước mênh mông.
- Hì hì, ta thích nơi này.
Ngũ Oa rất hài lòng.
- Được rồi, nên chia ra hành động một tháng sau sẽ tập hợp tại nơi này một lần.
Lăng Hàn nói.
- Vâng, phụ thân.
Bảy tiểu oa nhi đều gật đầu.
- Lăng Hàn, ngươi đang nô dịch lao động trẻ em, không sợ lương tâm cắn rứt sao?
Tiểu la lỵ vừa liếm kẹo sữa, vừa chỉ trích Lăng Hàn.
Lăng Hàn một tay xách nàng lên:
- Ngươi không nói lời nào, không ai bảo ngươi câm.
- Ai, nói ra chân tướng liền bị nhằm vào.
Tiểu la lỵ nhún vai, giang tay ra, dáng vẻ rất bất đắc dĩ.
Chín người Lăng Hàn chia ra hành động, vẫn là Lăng Hàn cùng tiểu la lỵ một tổ, hắn phải nhìn chằm chằm vào nàng, bởi vì nàng quá biết gây sự.
Hai người tiến vào hồ nước nhưng hiển nhiên nơi này còn phiền phức hơn Cực Diễm cốc, bởi vì trong nước là không gian lập thể, nó còn lớn hơn cả Cực Diễm cốc, thủy nguyên tố phân bố phân tán, tìm kiếm vô cùng khó khăn.
Hơn nữa, bọn họ còn không có tu đến Trúc Cơ, không có biện pháp hấp thu lực lượng thiên địa, cho nên nhất định phải dựa vào không khí.
Nói cách khác, hắn chỉ có thể nín một hơi tiến vào trong hồ, chờ sử dụng hết hơi này, hắn liền phải lấy hơi, nếu không sẽ ngạt chết.
Cũng may với thực lực của hắn hiện giờ, nín một hơi nín là một giờ đồng hồ.
- Nha đầu, ngươi vào trong hồ lô hay nín hơi thở đi cùng ta?
Lăng Hàn hỏi.
- Đương nhiên là đi cùng, chờ đợi trong hồ lô sẽ nhàm chán muốn chết.
Tiểu la lỵ không chút do dự nói.
- Tốt.
Hai người hít một hơi, sau đó tiến vào trong hồ, lúc này hàn ý ập tới, máu huyết bọn họ lập tức đóng băng.
Lạnh quá!
Tiểu la lỵ vội vàng dùng hai tay ôm ngực, không ngừng run rẩy.
Lăng Hàn câu thông năng lượng hỏa diễm thiêu đốt ngoài cơ thể, cũng xua tan hàn ý ra ngoài nhưng làm thế sẽ tiêu hao niệm lực.
Tiểu la lỵ cũng kích phát ra năng lượng hỏa diễm xua tan hàn ý.
- Thật sự là nơi quỷ quái.
Nàng nhe răng nói:
- Người ta chán ghét nơi này.
- Hồ lô?
Lăng Hàn chỉ chỉ Dưỡng Nguyên Hồ Lô.
- Không muốn.
Tiểu la lỵ vẫn lắc đầu.
Hai người ẩn vào trong hồ nước, trên mặt nước không nhìn thấy thủy nguyên tố sinh linh, nhất định phải xuống nước.
Hồ này quá lớn, tự nhiên rất sâu, Lăng Hàn phát động nhãn thuật cũng chỉ nhìn thấy trăm trượng, lại xuống sâu hơn, nơi đó quá đen, hắn không nhìn thấy cái gì.
Nước hồ rất lạnh, trong hồ cũng có thật nhiều băng sơn, nghe nói có chút băng sơn to như hòn đảo nhỏ, phía trên cũng sẽ có thủy nguyên tố sinh linh.
Hai người bơi sau một lúc, phía trước xuất hiện một con cá, nó dài chừng một trượng vừa vặn lao về bên này, hơn nữa chỗ rộng nhất chỗ chỉ hơn thước, giống như dây lưng thật mỏng..
Màu của nó lối đốm, cực kỳ xinh đẹp, cũng chờ hai người Lăng Hàn đến gần, nó lập tức phát động công kích, há miệng, xèo, một đạo băng tiễn bắn về phía Lăng Hàn.
- Ngươi biết bắn sao?
Lăng Hàn nói thầm trong lòng, quả quyết há miệng ra, đánh ra một đạo kim kiếm.
Sau khi hắn bước vào thất văn, kim kiếm do lực lượng canh kim tạo thành, lực phá hoại cực kỳ đáng sợ.
Xoát, một kiếm chém qua, đón đỡ băng tiễn, lập tức đánh nát băng tiễn, tình thế không giảm chút nào, lại còn tiến lên phía trước.
Một kiếm mà thôi, con cá lớn bị hắn chém giết, thân thể nhanh chóng hòa tan và ngưng tụ thành băng tinh, các phần còn lại biến mất.
Nhưng viên băng tinh kia không biến mất.
Rất kỳ quái, rõ ràng nhỏ như giọt nước, cũng không thể hòa làm một thể với chung quanh.
Thủy tinh hoa.
Lăng Hàn vươn tay, hắn cầm lấy giọt nước.
Rất nhỏ, nhỏ hơn hạt gạo gấp trăm lần, nếu không phải Lăng Hàn nhãn lực vô cùng tốt, đoán chừng hắn sẽ bỏ qua.
- Cái đầu tiên.
Lăng Hàn cười nói, hắn cũng ưa thích tranh đấu.
Hắn bơi trong hồ nước, tìm kiếm thủy nguyên tố sinh linh mới.
Hồ này thật sự quá lớn, hơn nữa trong nước ảnh hưởng nghiêm trọng tới tốc độ, bởi vậy, qua mười mấy phút sau, hắn mới gặp con thủy nguyên tố sinh linh thứ hai, đây là một con rùa băng lớn.
Con rùa dài mười trượng, hình thể khổng lồ, mặt trên còn có các ký hiệu kỳ diệu, vô cùng mạnh mẽ, Lăng Hàn cần phí chút tay chân mới giết được.
Nhưng thủy tinh hoa trên người nó lại ít đến đáng thương, cũng không có lớn hơn con trước.
Lăng Hàn phiền muộn, hắn phải tốn thời gian gấp đôi mới có thể giết được con rùa, thu hoạch tương ứng lại không tăng lên, như vậy quá không công bằng.
Sau một tiếng, Lăng Hàn mới dùng hết một hơi của mình, hắn cũng không có nổi lên mà là tiến vào bên trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô.
Ở chỗ này, hắn có thể hô hấp tự nhiên, mặc dù ở trong nước, Dưỡng Nguyên Hồ Lô không chiếm được không khí bổ sung nhưng với không gian to lớn bên trong hồ lô, hoàn toàn có thể giúp hắn lấy hơi nhiều lần.
Mấu chốt là, ở chỗ này đánh quái cần không ngừng vận chuyển năng lượng hỏa diễm, như vậy tiêu hao niệm lực quá lớn, cho nên, hắn ở lại đáy nước ba ngày sau, Lăng Hàn không thể không nổi lên mặt nước, hắn cần phải khôi phục tinh thần lực.
Đúng dịp chính là, phía trước xuất hiện một khối băng nổi to lớn.
Khối băng lớn đến mức nào?
Có thể gọi nó là đảo, đường kính đạt đến hai trăm trượng, bộ phận nổi lên mặt nước lại bằng phẳng.
Không đúng, đây không phải thiên nhiên hình thành mà là bị san bằng.
Trên băng sơn có hai người giằng co, tay áo bồng bềnh, đều có khí chất phiêu dật xuất trần.
Ánh mắt của bọn họ sinh ra chiến ý như lửa.
Bọn họ quyết chiến ở đây sao?