Lăng Hàn là đệ tử có thiên phú quá mức yêu nghiệt, Thái Cổ Chân Quân dự định tổ chức đại hội thu đồ long trọng, chiêu cáo thế nhân, cũng không chỉ có Cửu Linh Chân Quân mới thu một Hồng Thiên Bộ cực kỳ thiên tài.
Chuyện này cũng giúp Lăng Hàn bớt đi một chút phiền toái, bởi vì muốn hắn hành đại lễ bái sư với Thái Cổ Chân Quân sẽ làm hắn cực kỳ khó chịu.
Một tháng thời gian.
Lăng Hàn nói thầm, đầy đủ cho hắn đi dạo trong Thái Cổ tông mấy vòng, tìm ra bảo khố, sau đó ra tay, rời đi.
Về phần Tàn Dạ người này... Đương nhiên là biến mất hoàn toàn.
Hoàn mỹ.
Mặc dù muốn làm kẻ trộm nhưng Lăng Hàn không hề áp lực trong lòng, thế giới này vốn thuộc về người Thiên Hải tinh, đám người Thái Cổ Chân Quân đều là kẻ bên ngoài, cũng bởi vì bị giam trong lồng giam hai ngàn năm liền có tư cách chiếm cứ danh sơn đại xuyên, tiên dược di tích cổ sao?
Nhưng mà nhắc tới cũng kỳ quái, những người này thoát khốn vì cái gì không tranh thủ thời gian rời đi chứ?
Thanh Long Hoàng Triều trấn áp bọn họ tại đây, vẫn không có ai tới, khẳng định cho rằng lồng giam này có thể kiên trì thời gian rất dài, nơi này lại nghèo rớt mùng tơi, đương nhiên không cần phái người tới, uống gió tây bắc sao?
Nhưng Thanh Long Hoàng Triều không có khả năng vĩnh viễn không phái người tới, lúc phái sứ giả nào tới, phát hiện lồng giam nơi này đã mở ra, hoàn cảnh thiên địa khôi phục, như vậy sẽ dẫn phát một hồi chiến tranh?
Thanh Long Hoàng Triều bên ngoài có mấy đại năng cấp Giáo Chủ, âm thầm còn có một vị Tôn Giả tọa trấn, Hóa Linh cảnh làm sao có thể địch nổi?
Cho nên nói, đám người Thái Cổ Chân Quân không tranh thủ thời gian rời đi mà là khai tông lập phái tại nơi này, chuyện này làm Lăng Hàn không nghĩ ra.
Đừng nói không cách nào rời đi, Hóa Linh cảnh Ngưu Phương có thể đưa Ngưu Kiếm Hoa tới đây, chẳng lẽ bản thân Hóa Linh Chân Quân còn không biết cách vượt qua tinh không hay sao?
- Nhất định là có lợi, hơn nữa còn là có lợi phi thường to lớn, lớn đến mức đáng để bọn họ mạo hiểm!
Lăng Hàn thì thào nói,
- Những thứ này không ngoài công pháp, tỉ như bảo điển cấp Giáo Chủ, thậm chí là cấp Tôn Giả, cấp Thánh Nhân.
- Cũng có thể là tiên dược tuyệt thế.
- Đều nói Thiên Hải tinh phẩm chất không cao, cho nên mới phân đất phong hầu cho Trần gia, đó là bởi vì tiên dược nơi này đều cấy ghép từ tinh thể khác, cao nhất cũng chỉ đạt tới cấp bậc tứ tinh. Hơn hai ngàn năm trước, nơi này lại xuất hiện mấy đại năng cấp Giáo Chủ, điều này nói rõ... Có lẽ nơi này có tiên dược ngũ tinh, có khả năng phẩm chất tinh thể vượt qua đánh giá.
- Những Hóa Linh Chân Quân lưu tại nơi này, chính là muốn tiên dược cao cấp hay sao?
- Thậm chí, nơi này có mẫu thụ tồn tại hay không?
Đột nhiên trong đầu Lăng Hàn xuất hiện mấy suy nghĩ to gan lớn mật, một tinh thể chỉ có thể có một gốc tiên dược mẫu thụ nhưng cũng không phải mỗi tinh thể đều có thể sinh ra mẫu thụ, yêu cầu bản thân với tinh thể cực cao, theo lý thuyết, Thiên Hải tinh không thể nào sinh ra mẫu thụ, phẩm chất kém hơn quá nhiều.
Tiên tổ Trần gia, đám người Hầu ca nhao nhao xông lên cấp Giáo Chủ, như vậy tất cả đều ẩn chứa dị số.
Có thể khẳng định là, hơn hai ngàn năm trước, Thanh Long Hoàng Triều hủy diệt vương triều Trần gia, khẳng định lục soát khắp thiên hạ, cũng không có phát hiện mẫu thụ hoặc tiên dược cao giai.
Đây là bởi vì thời gian chưa tới, tiên dược mới không hiển hóa sao?
Hoặc không có phức tạp như vậy, Hóa Linh Chân Quân đang chờ di tích cổ nào đó mở ra, vớt một phiếu lại đi?
Lăng Hàn đau đầu, hắn đạt được quá ít tư liệu, hoàn toàn không đủ để tìm ra chân tướng.
- Được rồi, không quản những Hóa Linh Chân Quân này có muốn mò một phiếu xong rồi đi hay không, ta khẳng định phải vớt một phiếu lại rời đi.
Lăng Hàn bắt đầu đi lại bên trông Thái Cổ tông, với thân phận chuẩn đệ tử thân truyền của Thái Cổ Chân Quân, hắn đi nơi nào không có ai dám ngăn cản nhưng có ba khu là ngoại lệ.
Ban đêm, hắn phủ thêm da Hư Không Thú, hắn tiến hành dò xét ba nơi này.
Một chỗ là Linh Tuyền, thiên địa lực ở nơi này cực kỳ nồng đậm, đều hóa thành trạng thái sương mù, lấy Linh Tuyền phụ trợ luyện đan, hiệu quả sẽ tăng thêm mấy thành, thậm chí gấp bội.
Lăng Hàn nóng mắt, Linh Tuyền là thứ có thể dùng luyện chế tiên đan, mặc dù hắn bây giờ còn chưa có bước vào Tiên đồ, không có tư cách luyện chế tiên đan nhưng ngày đó không còn xa.
Nhưng mà Linh Tuyền đúng là nhỏ, chỉ là một con suối như cái miệng bình lớn, bên trong chỉ có một ít chất lỏng chừng nửa hồ lo, cả buổi mới dựng dục ra một giọt.
Lăng Hàn cũng không có lập tức động thủ, hắn muốn đi tới hai nơi khác dò xét một chút.
Nhưng địa phương thứ hai không dễ tiến vào như vậy, có một tên cường giả Trúc Cơ tọa trấn, có thể tuỳ tiện nhìn thấu ngụy trang của hắn, Lăng Hàn đành phải đi trước tới địa phương thứ ba trước, mặc dù không có cường giả tọa trấn nhưng có ánh sáng trận pháp lóe sáng, lít nha lít nhít, căn bản không cách nào đến gần.
Trong trận pháp, cất giấu một bảo khố sao?
Lăng Hàn thử phá giải nhưng đây chính là trận pháp cấp bậc tiên trận, hắn có thể phá được hay không?
Hắn khổ sở suy nghĩ, sau đó dùng đồng thuật quan sát tỉ mỉ, muốn tìm kiếm phương pháp phá trận.
Một đêm qua đi, Lăng Hàn bất đắc dĩ rút về.
Không vội, thời gian còn rất nhiều.
Sáng sớm, hắn vẫn tu luyện như thường lệ nhưng giữa ban ngày hắn lại nghỉ ngơi, trong đầu đang suy nghĩ về tiên trận kia, hắn mở nhãn thuật ra và nhìn thấy rất nhiều thứ.
Ban đêm hắn lại đi.
Ba ngày qua đi, hắn cuối cùng đã tìm ra một chút manh mối.
Trận pháp này cũng không phải Thái Cổ Chân Quân hay người khác bố trí, nó vốn đã tồn tại.
Trận sư là chức nghiệp cực kỳ hiếm thấy, thiên địa đại thế cực kỳ phức tạp, không có thiên phú phương diện này, cho dù dùng tinh lực cả đời cũng không thể nắm giữ một hai.
Người nơi này đều bị trấn áp trong lồng giam, nếu như có trận sư, làm sao có thể bị giam giữ?
Cho nên, Lăng Hàn cũng không tin tưởng trận pháp này mới bố trí xuống mà là đã sớm tồn tại nhưng trước kia chưa mở ra mà thôi.
Thế giới này trải qua quá nhiều biến hóa, thiên địa đại thế khẳng định phát sinh kịch biến, trận pháp này lại vận dụng thiên địa thế xây dựng nên, cho nên, khẳng định trận pháp hiện tại sẽ xuất hiện sơ hở, không còn hoàn mỹ giống như trước kia.
- Nhất định có thể phá.
Lại qua bốn ngày, mặc dù Lăng Hàn không thể phá vỡ trận pháp, hắn lại nghênh đón một lần cấp độ sinh mệnh tăng lên, hắn lại mở ra chín khiếu huyệt, tốc độ tu luyện bạo tăng.
- Nghe nói người khác mỗi lần chỉ mở ra một khiếu huyệt, bản thân ta lại mở ra chín cái, ta quả nhiên trâu bò!
Lăng Hàn nói chuyện không khiêm tốn chút nào.
Sau khi lại mở ra chín khiếu huyệt, Lăng Hàn lập tức ý thức được tầm quan trọng của Khai Khiếu cảnh.
Nếu như nói tốc độ của hắn khi còn ở Minh Văn cảnh thu nạp thiên địa lực là mười lần, như vậy sau khi mở ra chín khiếu huyệt, tốc độ này sẽ tăng lên mười lăm tới hai mươi.
Vừa so sánh như thế cũng có thể thấy được số lượng khiếu huyệt có ảnh hưởng tới tu luyện.
Chỉ mở ra ba mươi sáu cái khiếu huyệt liền đột phá, tốc độ tu luyện sẽ kém người đạt tới nhị giai, tam giai bao nhiêu?
Hơn nữa đây là chênh lệch vĩnh viễn.
- Còn có ẩn huyệt, cho nên chênh lệch sẽ lớn hơn.
Lăng Hàn càng kiên định suy nghĩ mở ẩn huyệt, chuyện này không chỉ gia tăng một chút chiến lực mà là có ý nghĩa cực kỳ sâu xa.
- Lại đi nghiên cứu trận pháp.