Ánh mắt nam tử biến thành lạnh lùng, nói:
- Thật lớn mật, dám đến Thất Sát tông giương oai?
- Ngươi cũng to gan lắm, nơi này chính là lãnh địa Huyền Bắc quốc, khắp thiên hạ đều là vương thổ. Các ngươi chiếm đất làm vua, còn muốn đổ thừa sao?
Lăng Hàn khẽ cười nói.
- Hừ, hôm nay thiên hạ chia năm phần, Thái Cổ Chân Quân, Cửu Linh Chân Quân, Lam Hỏa Chân Quân, Ngân Kiếm Chân Quân và Trần Phong Viêm, luận vị trí địa lý, chúng ta càng thiên hướng về Thái Cổ Chân Quân, gia sư cũng đã liên hệ với Thái Cổ Chân Quân, ít ngày nữa sẽ quy thuận dưới trướng Thái Cổ tông!
- Các ngươi có ý kiến gì thì đi Thái Cổ tông!
Lăng Hàn lắc đầu:
- Ha ha, các ngươi đã đưa ra lựa chọn, cũng phải gánh chịu hậu quả vì lựa chọn của mình! Ta vẫn nói câu vừa rồi, bảo Bàng Hải Phong đi ra, ngươi chỉ là tiểu tốt, không nên lãng phí thời gian của ta.
- Miệng lưỡi xảo quyệt!
Nam tử hừ lạnh, hắn tiến tới gần Lăng Hàn:
- Ngươi cho rằng, thanh danh phủ chủ Ngoại Vụ phủ có thể dọa ta?
Hắn vung chưởng muốn tát Lăng Hàn, khí tức Tầm Bí cảnh lộ ra.
Lúc nam tử kia tới gần, Lăng Hàn lúc này mới xuất thủ, một đạo sát khí xung kích ập đến, nam tử hơi dừng lại một lúc, hắn có thể ngăn cản Lăng Hàn đấm một quyền hay không?
Ầm, hắn bị đánh bay ra ngoài.
Thủ vệ cổng thấy thế, không người nào không hoảng hốt.
Nam tử chính là đại đệ tử của Bàng Hải Phong, cũng là thân tín hắn mang ra từ lồng giam, thực lực mạnh mẽ rõ như ban ngày, hiện tại không tiếp được một kích của Lăng Hàn?
Quả nhiên, không phải Mãnh Long không qua sông.
Nam tử bò dậy, khóe miệng chảy máu tươi.
- Một quyền này là bài học cho ngươi, còn không thức thời, ta sẽ giết ngươi.
Lăng Hàn lên tiếng, tiếng nói không lớn nhưng tràn ngập áp bách.
Nam tử không cam lòng nhưng trước mặt thực lực tuyệt đối, hắn không cam lòng thì có thể làm gì?
- Ha ha, Lăng tiểu bằng hữu làm gì hùng hổ dọa người như thế?
Trong tiếng cười dài, một bóng người bay tới giống như phi tiên.
Đó là nam tử thân thể cao lớn, vô cùng khôi ngô, trên cằm còn có râu quai nón.
Cảm ứng khí tức cường đại của đối phương, Lăng Hàn lập tức hỏi:
- Bàng Hải Phong?
Nam tử khôi ngô hừ lạnh một tiếng, nói:
- Minh Văn cảnh nho nhỏ, dám gọi thẳng tục danh của bổn tọa?
Kẻ yếu gọi thẳng tên cường giả, đây là tối kỵ trong võ đạo.
Hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, khí tức phun trào áp bức Lăng Hàn.
- Không tuân chỉ lệnh Thánh Hoàng, còn cần kính ngươi?
Bích Tiêu công chúa nói, đồng thời dùng khí tức bản thân che chở Lăng Hàn.
Oanh, khí tức va chạm, Bàng Hải Phong chiếm ưu thế, Bích Tiêu công chúa phòng ngự không khó khăn.
Bàng Hải Phong nhìn chằm chằm vào Bích Tiêu công chúa, ánh mắt hắn đầy tham lam, trong lồng giam ít nữ nhân, ngẫu nhiên xuất hiện một mỹ nữ đều bị cường giả thu đi, muốn thu làm đệ tử hoặc là nhân sủng tư nhân, khẳng định không có quan hệ với hắn.
Sau khi thoát ra khỏi lồng giam, chuyện đầu tiên hắn làm chính là trắng trợn cưới thiếp, cưới một hơi hơn ba mươi mỹ nữ, mỗi ngày đổi một người, một tháng không có bỏ sót ai.
Nhưng nữ nhân bình thường làm sao có thể so sánh với Bích Tiêu công chúa, huống chi còn là cường giả Tiên đồ.
Chỉ mới vào Trúc Cơ, chẳng phải đưa tới cửa cho hắn chơi hay sao?
Bàng Hải Phong cười lạnh:
- Trần Phong Viêm chỉ là Hóa Linh Chân Quân, lại dám xưng là Thánh Hoàng, thật sự là không biết chữ “chết” viết như thế nào!
Thánh Hoàng, Đại Đế, Tổ Vương, đây là xưng hô của bọn họ, chỉ có tồn tại mạnh nhất mới xứng như thế.
- Bàng Hải Phong, ít nói lời vô ích, hoặc là dâng thư xin hàng, hoặc là bị diệt, tự chọn một cái đi.
Lăng Hàn nói chuyện đầy bá khí.
Bàng Hải Phong suýt tức điên, hai tên tiểu quỷ này dám mở miềng uy hiếp mình?
- Đúng là tiểu quỷ không biết sống chết!
Hắn xuất thủ bắt lấy Lăng Hàn và Bích Tiêu công chúa, chủ yếu là nhằm vào Bích Tiêu công chúa, chỉ là Minh Văn cảnh, trong mắt hắn, cho dù có chiến lực Tầm Bí cảnh cũng không khác gì cặn bã.
Bích Tiêu công chúa vũ trang toàn thân, cũng mặc chiến giáp lên người, trong tay cầm chiến chùy nghênh đón Bàng Hải Phong.
Ầm!
Chỉ một kích, Bàng Hải Phong bị đẩy lui.
- Cái gì!
Bàng Hải Phong mở to hai mắt nhìn, hoàn toàn không thể tin được.
Hắn chính là cường giả Trúc Cơ thứ nhị giai, tu ra Thiên Đạo Cơ, chiến lực hoàn toàn nghiền áp Bích Tiêu công chúa mới đúng, tại sao lại bị đối phương đẩy lui?
- Chiến giáp?
Hắn cũng không phải đồ đần, hắn đoán được nguyên nhân, trong mắt đầy tham lam.
Pháp binh trân quý nhưng nguyên bộ chiến giáp càng trân quý, hơn nữa không phải gấp đôi gấp ba mà là mười mấy lần, thậm chí gấp mấy chục lần.
- Ha ha, cám ơn các ngươi!
Hắn xuất thủ lần nữa, lòng tin ngập trời, cho dù Bích Tiêu công chúa mặc chiến giáp nhưng kém một cảnh giới, hắn vẫn tin tưởng nhất định có thể chiến thắng.
- Tiểu cô nương, tu ra Thiên Đạo Cơ không chỉ thực lực tăng lên, càng quan trọng hơn chính là cấp độ nghiền áp!
Bàng Hải Phong cười nói, trong người xuất hiện tảng đá màu vàng, trên đó mang theo các hoa văn huyền ảo.
Đây chính là Thiên Đạo Cơ Thạch của hắn, vừa vận chuyển đã bộc phát khí tức khủng bố giống như thiên địa áp chế.
Lúc bình thường, cường giả Trúc Thiên Cơ hoàn toàn nghiền ép võ giả vừa mới Trúc Cơ, đây là nghiền áp về cấp độ, chênh lệch giữa hai người rất lớn.
Nhưng khí thế của Bích Tiêu công chúa không suy yếu chút nào, nàng vẫn đứng ngạo nghễ, vung vẩy chiến chùy, điện mang kinh khủng bộc phát giống như lôi thần hàng lâm nhân gian.
Bàng Hải Phong lộ ra vẻ mặt khó tin, tại sao có thể như vậy?
Chiến giáp chỉ tăng lực phòng thủ nhưng tuyệt không có khả năng tăng cấp độ sinh mệnh.
- Ta sử dụng thần thạch Trúc Cơ, làm sao có khả năng bị Thiên Đạo Cơ Thạch áp chế!
Bích Tiêu công chúa nói.
- Thần thạch!
Bàng Hải Phong cắn răng, tràn ngập hâm mộ và ghen ghét, hắn sinh ra trong lồng giam, có thể sống đã không dễ dàng, huống chi còn bước vào Tiên đồ, dựng thành Thiên Đạo Cơ Thạch.
Có thể trong điều kiện giới hạn, hắn làm sao chiếm được Trúc Cơ thần Thạch?
Nếu không, thần thạch Trúc Cơ lại thêm Thiên Đạo Cơ, hắn còn không sợ cường giả Cực Đạo.
Bích Tiêu công chúa không nói thêm lời nào, vung chiến chùy tấn công.
Bàng Hải Phong phản kích, hắn là cường giả Trúc Thiên Cơ, nếu bị tiểu bối Trúc Nhân Cơ áp chế, hắn làm sao còn mặt mũi gặp người?
Sau khi bước vào Tiên đồ, mỗi một cảnh giới chênh lệch lớn như rãnh trời, cho dù là thiên tài tam tinh, tứ tinh, nếu như không dựa dẫm ngoại vật cũng khó chiến đấu vượt cấp.
Hắn là Trúc Thiên Cơ đỉnh phong, Bích Tiêu công chúa lại là Trúc Nhân Cơ, hắn vốn có thể dùng một tay trấn áp.
Nhưng Bích Tiêu công chúa sử dụng chiến giáp, pháp binh đền bù lực lượng không đủ, thậm chí lực phòng ngự cực mạnh, người sử dụng thần thạch làm người hạch tâm đạo cơ, nàng không sợ bị Thiên Đạo Cơ Thạch áp chế.
Hai người đối kháng lẫn nhau, Bích Tiêu công chúa không những không rơi vào thế hạ phong, ngược lại còn nắm giữ ưu thế.
Hai lớn cường giả Tiên Đồ đại chiến, cho dù là Lăng Hàn cũng không nhìn rõ lắm, sau khi mở nhãn thuật quan sát, hắn chỉ thấy hai bóng người đang di động.