Thiên Sinh rất mạnh, đó là bởi vì hắn tương đương với Tiên Vực vị diện hóa thân, thể phách kinh người, hơn nữa đồng dạng bị lực lượng bản nguyên rèn luyện qua, sức chiến đấu khủng bố.
Đây là điều kiện Tiên Thiên của hắn xuất sắc, cần phải biết rằng, Tiên Vực vị diện chỉ là vị diện cấp thấp, hơn nữa còn là siêu thấp, có thể làm càn tạo ra một hóa thân như thế, nhưng luôn có hạn mức trưởng thành tối đa.
Nhị bộ Thiên Tôn là cao nhất, kế tiếp liền phải Thiên Sinh dựa vào nỗ lực cùng cơ duyên của mình đến tăng cao tu vi.
Muốn áp chế Thiên Sinh, giai đoạn hiện tại nhất định phải ở mặt cảnh giới có ưu thế, cho đến khi bước vào Thiên Tôn, ưu thế thể phách của Thiên Sinh sẽ không còn tồn tại nữa, cấp bậc Tiên Kim hoàn toàn không ngăn được lực phá hoại của Thiên Tôn.
Lăng Hàn có lòng tin với mình, hơn nữa, hắn cũng sẽ cần tu Bất Diệt Thiên Kinh, tranh thủ để thể phách của mình đạt đến cấp bậc Tiên Kim, như vậy thời điểm hắn đối mặt Thiên Sinh, chí ít sẽ không ăn thiệt thòi.
Hắn đột nhiên dâng lên một ý nghĩ, ở trước khi không có tu Bất Diệt Thiên Kinh đến trình độ cao nhất, tuyệt không lộ ra thân phận chân thật của mình, bằng không gặp phải Thiên Sinh làm sao bây giờ?
Chỉ có thể trốn?
Hắn không muốn bị động như vậy, như vậy che dấu thân phận hẳn là lựa chọn không tồi.
Hắn lặng yên đứng dậy, không có lại về khách sạn, mà nhanh chân rời thôn trấn, trực tiếp đi tới Vũ Viện đệ nhất thiên hạ.
Lăng Hàn đi tới trước Vũ Viện.
Trước đó thời điểm nói chuyện phiếm với hai người Thang Trì, hắn đã biết, muốn đi vào Vũ Viện kỳ thực rất đơn giản, chỉ cần có thực lực, bất cứ lúc nào cũng có thể.
Muốn làm chỉ có một sự tình, chính là xông qua Cửu Tuyệt Trận.
Cái trận này ngay ở cổng của Vũ Viện, thông qua đại trận liền có thể tiến vào Vũ Viện, ngay lập tức sẽ có người tiến hành sắp xếp, từ đây trở thành đệ tử của Vũ Viện.
Đại trận tên là Cửu Tuyệt, tổng cộng có tầng chín, một tầng so với một tầng khó có thể thông qua, thế nhưng, chỉ cần thông qua tầng thứ nhất thì có tư cách gia nhập Vũ Viện, không cần xông qua hết thảy trận pháp.
Có người nói, đại trận tầng chín đối ứng với Tiên Vương tầng chín, thế nhưng, Tiên Vương tầng tám không hẳn có thể thông qua Cửu Tuyệt Trận tầng thứ nhất.
Tại sao?
Bởi vì tiến vào cửa thứ nhất của Cửu Tuyệt Trận, tu vi sẽ bị áp chế đến Tiên Vương tầng một, bởi vậy ưu thế cảnh giới ở đây là không có tác dụng.
Cái Cửu Tuyệt Trận này cực kỳ khó có thể thông qua, coi như đám người Nữ Hoàng đều là Chu Hằng tự mình mang tới, cũng phải đích thân đi Cửu Tuyệt Trận một lần, đây là quy tắc, không thông qua, liền không cách nào nhập viện.
Bởi vì Vũ Viện sẽ không phân phát lĩnh bài thông hành … gì đó cho các học viên, mỗi lần ra vào đều cần xông trận.
Nếu như mình không có năng lực xông trận mà qua, không ngại ngùng sao?
Thời gian mỗi người thông qua Cửu Tuyệt Trận tự nhiên đều không giống nhau, thời gian thông qua càng ngắn, vậy thành tích đương nhiên càng tốt, bởi vậy cái này còn có một cái bảng, có người nói chỉ có nhân tài kiệt xuất nhất mới có thể ghi tên lên bảng.
Cái Cửu Tuyệt Trận này đã tồn tại vài kỷ nguyên, không biết có bao nhiêu thiên kiêu xông qua đại trận, lưu lại một đoạn lại một đoạn truyền kỳ.
Hiện tại còn muốn lên bảng, khó hơn lên trời, bởi vì phải tranh chấp với thiên tài của vô số thời đại, vô số vị diện.
Nơi này mỗi ngày đều có rất nhiều người xông trận, giấc mơ tiến vào Vũ Viện đệ nhất thiên hạ, đây là khẳng định cùng tán dương to lớn nhất với bản thân.
- Tiểu huynh đệ, ngươi cũng muốn xông trận?
Một tên nam tử nhìn Lăng Hàn hỏi, trên người hắn quấn quanh một đạo màu sắc đặc biệt, rõ ràng là Tiên Vương tầng một, nhưng đầy mặt là nụ cười ôn hòa, có vẻ không hề có cái giá.
Lăng Hàn gật gù, cười nói:
- Đúng thế.
Nam tử này bận lục bào, nhìn qua đại khái chừng ba mươi tuổi, nhưng từ ngọn lửa sinh mệnh đến xem, chí ít cũng sống mấy kỷ nguyên, vì lẽ đó mở miệng gọi Lăng Hàn một tiếng tiểu huynh đệ cũng không bất cẩn.
Tiên Vương áo xanh hết sức kinh ngạc, bởi vì Lăng Hàn thấy thế nào cũng không giống như là Tiên Vương, chạy tới chịu chết sao?
- Tiểu đệ đệ, nơi này không phải địa phương ngươi có thể làm bừa.
Lại một người nói, đây là một nữ Tiên Vương, môi hồng răng trắng, cực kỳ mỹ lệ.
Lăng Hàn cười nói:
- Không có chuyện gì, trong lòng ta nắm chắc.
- Ha ha, đây là trong lòng nắm chắt là được sao?
Lại có một tên Tiên Vương nói, hắn toàn thân áo đen, toả ra khí tức âm u lạnh lẽo.
- Ta nói, các ngươi cùng một tiểu gia hỏa dông dài làm cái gì?
Một tên Tiên Vương đầu vô cùng to, nhưng tứ chi ngắn nhỏ nối miệng, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn.
- Chỉ nhìn dũng khí như vậy, tiểu đệ đệ, theo tỷ tỷ, tỷ tỷ nhất định có thể bảo vệ ngươi bình an.
Nữ Tiên Vương cười nói, có hồ mị khí, khiến lòng người lay động.
Tiên Vương vốn nên tim rắn như thép, nhưng nhìn thấy Nữ Tiên Vương này mỉm cười, những nam Tiên Vương kia không ai không lộ ra vẻ ý động.
Nàng hiển nhiên tinh thông mị hoặc, bằng không mỹ lệ như thế nào đi nữa cũng không thể để Tiên Vương thất thố.
Lăng Hàn thờ ơ cười cợt nói:
- Tốt.
Hắn cùng chư vị Tiên Vương tiến vào đại trận, tính cả hắn, bọn họ tổng cộng có bảy người, mà ở trước, sau bọn hắn, tự nhiên còn có Tiên Vương khác.
Vũ Viện cũng không để ý bọn họ xông trận bao nhiêu lần, coi như thất bại một vạn lần, nhưng chỉ cần một lần thành công, chính là học viên của Vũ Viện, đương nhiên, nếu như chỉ là may mắn, ngày sau đi ra ngoài không về được, vậy thì quá mất mặt.
Tiến vào đại trận, tình cảnh bốn phía không hề biến hóa, thật giống như đại trận này không tồn tại, vốn là lừa người.
Có điều, sáu tên Tiên Vương khác lại không dám khinh thường, bọn họ đã xông trận nhiều lần, đối với nơi này tự nhiên cực kỳ hiểu rõ... tuy mỗi lần đều sẽ có chút biến hóa.
Lăng Hàn ám tra bản thân, phát hiện thể thuật của mình không có bị áp chế, vẫn ở trạng thái vốn có.
Lẽ ra, nơi này chỉ cần Tiên Vương tầng một thì có cơ hội xông qua, mà Tiên Vương tầng một, cho dù yêu nghiệt như Lăng Hàn cũng chỉ có sức chiến đấu tầng ba đỉnh cao, như vậy lấy thực lực tầng năm hiện tại của hắn vẫn chưa thể dễ dàng vượt ải sao?
Bởi vậy, hắn cực kỳ bình tĩnh, nếu như hiện tại thực lực của hắn như vậy còn không cách nào qua ải, vậy thì không có Thiên Lý.
Hắn chắp hai tay, có vẻ cực kỳ nhàn nhã.