Vô Nhai... là Bát Liên Thất Diệp a!
Cho dù ngươi là Đế Tinh, thế nhưng muốn một đòn oanh bại Vô Nhai, không có cảnh giới tương đồng thậm chí càng cao hơn thì làm sao có khả năng làm được?
Vấn đề là, Lăng Hàn vẻn vẹn chỉ là Bát Liên Tam Diệp!
Không không không, hắn nhất định không phải Tam Diệp, nếu như Tam Diệp nào cũng như Bá mà nói, vậy toàn bộ cấp độ võ đạo liền lộn xộn.
- Không muốn chết thì cút!
Lăng Hàn uy nghiêm đáng sợ nói, hắn đối với dị vực là tràn ngập địch ý, nếu không phải Thiên Sứ tộc không có xâm lấn Tiên Vực, mà nơi đây lại có Tổ Vương tọa trấn không thể giết người, nói không chắc hắn khắc chế không được sát ý.
Ai bảo Vô Nhai động ý nghĩ với nữ nhân của hắn, thậm chí còn hành động.
Ngay cả Tốn Phong cũng không dám ra tay, bởi vì hắn không cách nào làm được một đòn liền oanh bại Vô Nhai, nói rõ thực lực của Lăng Hàn còn trên hắn. Hơn nữa, Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu đều là Đế Tinh, sức chiến đấu kinh người, thật muốn bạo phát đại chiến, bên bọn họ cơ bản không thể chiếm được tiện nghi.
Hơn nữa, chiến đấu như vậy căn bản không có chỗ tốt, vậy bọn họ tự nhiên càng không muốn đánh.
Năm người nhìn theo đám người Lăng Hàn rời đi, đều có một loại cảm giác vô lực.
- Lần này nếu như không thế tiến vào một trăm vị trí đầu, trách nhiệm liền ở trên người bọn họ.
- Không sai, cùng chúng ta một chút quan hệ cũng không có.
Năm người đều oán hận nói.
Bốn người Lăng Hàn rất nhàn nhã, muốn thu được tín tiêu có hai loại biện pháp, một là tìm, hai là cướp của người khác.
Địa phương giấu tín tiêu sẽ có nhắc nhở rất rõ ràng, ánh sáng lấp lóe, chỉ cần đến gần phạm vi một dặm liền có thể phát hiện, nhưng cướp liền phải xem vận khí, khả năng đối tượng bị cướp còn chưa khai trương, hay là mới vừa bị người cướp đoạt qua một lần, vậy liền không thu được gì.
- Thời gian còn nhiều, chúng ta trước tiên nghỉ ngơi một chút.
Lăng Hàn không có hứng thú tìm tín tiêu gì, đã sớm quyết định chủ ý ăn cướp, tự nhiên chẳng muốn tiêu tốn thời gian tìm kiếm, thời gian nửa tháng đủ để toàn bộ tín tiêu nơi đây bị người tìm ra, đến thời điểm đó chính là chiến đấu, thực lực ai mạnh liền có thể vồ lấy càng nhiều tín tiêu.
Bốn người Lăng Hàn tìm tới một bờ hồ, ở đây dựng lều vải, mỗi ngày đều tu luyện một hồi, lại hưởng thụ mỹ thực, thời gian ngược lại rất tiêu dao, ngoại trừ tín tiêu vẫn không có đột phá số 0.
Mà ở bên ngoài, có một tấm bia đá, phía trên ghi chép mỗi chi đội ngũ hiện nay nắm giữ số lượng tín tiêu, mỗi cách một canh giờ sẽ đổi mới một hồi.
Toàn bộ bí cảnh đều ở trong trận pháp, bởi vậy rất dễ dàng thu được số liệu thống kê.
Hiện nay xếp hạng thứ nhất không phải Hằng Long Học Viện, mà là Luân Anh Học Viện, thu được số lượng tín tiêu nhiều đến chín mươi bảy cái, mà Hằng Long Học Viện, hiện nay chỉ xếp hạng thứ mười bảy.
Chuyện này tất cả mọi người không có cảm thấy khiếp sợ, thứ nhất vòng thứ nhất xếp hạng không có ý nghĩa gì, có thể tiến vào một trăm vị trí đầu là tốt rồi, thứ hai tỷ thí vừa mới bắt đầu, tất cả đội mạnh đều không có phát lực. Tỷ như lần trước người thứ hai Cương Thiên Học Viện, hiện tại xếp hạng cũng chỉ 13 mà thôi.
Ở trụ đá đối diện, còn có một tảng đá trơn nhẵn như gương, phía trên có hình ảnh trong các góc của bí cảnh, nhưng chỉ là một ít góc, đại bộ phận khu vực không thể bắt giữ.
- Mau nhìn, thiếu niên này lại đánh bại một chi đội ngũ.
Có người kinh ngạc thốt lên.
Ở đây quan sát, đều là cường giả của mỗi học viện, cơ bản là cấp bậc Cửu Liên, Tổ Vương đương nhiên không thể tập hợp náo nhiệt như vậy.
- Thiếu niên này là ai, cũng quá mạnh mẽ đi, tiêu diệt một chi đội ngũ lại chỉ dùng mười tức thời gian!
Có cường giả Cửu Liên ôm đầu, kia rõ ràng chỉ là một tiểu bối Bát Liên, nhưng sức chiến đấu bay thẳng Cửu Liên.
- Đó là thiên tài mạnh nhất viện ta, Khư Tinh!
Có một tên cường giả ngạo nhiên nói.
- Tam Hiển Học Viện?
Mọi người vừa thấy, đều cau mày, lộ ra vẻ không tin.
Ở lần trước trong thiên viện đại chiến, Tam Hiển Học Viện xếp hạng ngoài năm trăm, căn bản không có tư cách tham dự vòng thứ hai. Nhưng hiện tại chỉ qua một triệu năm, lại nhô ra thiên tài khủng bố như thế, một người liền có thể phá hủy một chi đội ngũ, hơn nữa chỉ cần mười tức thời gian?
Đây là một vị Đế Tinh!
- Thực sự là thế sự vô thường a!
Có cường giả cảm thán.
- Lần này chết đi một Đế Tinh, rồi lại xuất hiện một tân Đế Tinh, đây là trời cao phù hộ chúng ta, Đế Tinh tầng tầng lớp lớp, để chúng ta hưng thịnh!
- Ừm!
Rất nhiều người đều gật đầu biểu thị đồng ý, chỉ có Thất Sương cùng Uyên cực kỳ phiền muộn, phải biết lần này học viện bọn họ ngay cả một trăm vị trí đầu cũng có khả năng giết không vào, nào có tâm tình thay người phấn chấn.
- Còn có cô gái Thiên Sứ tộc này, thực lực cũng vô cùng mạnh mẽ.
Bọn họ rất nhanh lại bắt lấy một người mới, lấy chỉ làm kiếm, vẽ ra Kiếm Khí đáng sợ, căn bản không người có thể ngang hàng, một đường dũng cảm tiến tới.
- Khà khà, Thủy Trung Nguyệt của Tử Dương Học Viện chúng ta.
Một tên cường giả cười ha ha nói, căn bản không chờ người khác hỏi liền chủ động nói ra, trên mặt tràn ngập đắc ý.
Lần này, dị vực tựa hồ nghênh đón một thời đại trăm hoa đua nở, thiên kiêu thành danh tinh tiến mãnh liệt, vẫn mạnh mẽ như cũ, mà người mới cũng xuất hiện lớp lớp, một mảnh tươi tốt.
Con mắt của Thất Sương cùng Uyên đều chăm chú vào trên bia đá, hiện nay thành tích của Bách Chiến Học Viện vẻn vẹn chỉ xếp hạng 722, đừng nói thẳng tiến một trăm, ngay cả bảo đảm trước hai trăm cũng xa xa vô vọng.
Bọn họ không khỏi kỳ quái, lấy thực lực của đoàn người Lăng Hàn, mặc dù nói muốn giết tiến vào một trăm vị trí đầu phải xem vận khí, nhưng trước hai trăm hẳn không thành vấn đề.
Lẽ nào bọn họ bị đội mạnh cướp sạch?
Nhưng bọn họ đạt được tín tiêu chưa từng đột nhiên giảm qua, chuyện này tuyệt đối không có khả năng là bị người cướp sạch.
- Ồ, các ngươi mau nhìn, bốn tên nam nữ này ngược lại thật sự là nhàn nhã.
Có người đột nhiên cười nói, bởi vì hình ảnh biểu hiện trên kia là bất định, nó có thể bắt giữ các góc trong bí cảnh, sau đó tùy cơ đưa ra.
- Ha ha ha!
Nhất thời, tiếng cười một mảnh.
Thất Sương cùng Uyên cũng nhìn sang, suýt chút nữa tức đến ngất đi.
Ở trong hình, chỉ thấy Lăng Hàn cùng ba nữ Hổ Nữu đang nhàn nhã ăn thịt nướng.