Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2358: Huyết Trùng




Dám để cho hắn mất mặt xấu hổ, hắn không thể nhẫn nhịn.

Lăng Hàn căn bản không có để ở trong lòng, hiện tại Ngãi Khải Phong xác thực mạnh hơn hắn, nhưng chỉ là hiện tại, chỉ cần hắn bước vào Tiên Phủ, vậy xoay tay liền có thể trấn áp Ngãi Khải Phong.

Lực chú ý của hắn đều nằm ở bộ thi thể kia, theo Tiên Ma Kiếm không ngừng cắt chém, vết thương cũng đang không ngừng sâu thêm, mở rộng, cuối cùng có thể thấy được một ít đầu mối.

- Hí!

Những người khác cũng nhìn, khi bọn họ thấy rõ, không khỏi đồng thời hít một ngụm khí lạnh.

Ở trong vết thương kia, có mấy con sâu nhỏ đang ngọ nguậy!

Những con sâu này chỉ chừng hạt gạo, đỏ như màu máu, cũng không biết bản thân là màu sắc này, hai bị máu tươi nhiễm đỏ gây nên. Thế nhưng, những con sâu này nhỏ thì nhỏ, nhưng đều toả ra khí tức cực kỳ tà ác, khiến người ta vừa thấy liền cực kỳ căm ghét.

Lăng Hàn kinh ngạc, loại căm ghét này không phải phát ra từ nội tâm của hắn, mà là một loại cảm giác nói không ra lời, chính là chán ghét, không có lý do gì.

Đây là căm ghét của thiên địa, như người tu luyện hệ thống khác.

Con sâu nhỏ này cũng vậy sao?

Lăng Hàn không quá khẳng định, những con sâu này cùng người tu luyện một loại hệ thống khác hắn tiếp xúc có bất đồng rất lớn, nhưng trong xương lại có một loại mùi vị tương tự, thực quái lạ.

Càng quái lạ chính là, vết thương phá tan này lại đang ngọ nguậy, phảng phất như nắm giữ ý thức của mình, muốn phục hồi như cũ.

- Hừ!

Lao Lương cười gằn, chỉ tay vẽ ra, vót về phía vết thương kia.

Hắn không cách nào phá hư được bộ thi thể kia, nhưng hiện tại đã có một vết thương, chẳng lẽ còn không được?

Chỉ lực kéo đến, quy tắc đại đạo hóa thành kiếm, chém lên những con sâu kia.

- Chi...

Những con sâu này phát ra tiếng kêu thê thảm, bị lực lượng quy tắc ép thành bột phấn.

Mà khi những con sâu này chết, vết thương nhúc nhích cũng lập tức ngừng lại, thật giống như mất đi sức sống.

Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, xem ra thi thể dị biến là bởi vì những con sâu này, cũng còn tốt, tuy cường độ thi thể có thể nói cứng rắn không thể phá vỡ, nhưng những con sâu này rất dễ giết.

Nhưng mà, mọi người lạc quan lập tức tan thành mây khói, bởi vì rất nhanh có sâu mới bò ra, mà vết thương đình chỉ khôi phục cũng lần thứ hai nhúc nhích.

Lẽ nào trong thi thể này tất cả đều là sâu sao?

Những con sâu này là sinh vật của nơi đây, bò vào trong thi thể này làm ác, hay chỉ vẻn vẹn bởi vì cây gai kia?

Nếu như là người trước, nơi này thực sự là từng bước gian nan, cần phải cẩn thận nhiều hơn nữa. Nhưng nếu là trường hợp sau, vậy thì càng thêm đáng sợ, vẻn vẹn một cây gai mà thôi, làm sao có khả năng truyền bá ra những thứ đồ này đến?

Mà cây gai này hiển nhiên là bị bẻ gẫy ra, vậy bản thể lại đáng sợ dường nào?

Trước đám người Lao Lương cũng nói, đan dược cho Biệt Tử Văn dùng có thể hóa giải bất luận kịch độc gì dưới Tiên Vương, nhưng sự thực ngược lại nói rõ cái gì?

Cái độc này là cấp bậc Tiên Vương!

Chẳng lẽ có một Dị trùng đắc đạo Tiên Vương chết đi ở đây, tứ chi tản ở trong bí cảnh, lấy Tiên Vương mạnh mẽ, cho dù là từ trên người rớt xuống một bộ phận, cũng không biết trải qua bao nhiêu triệu năm, vẫn nắm giữ năng lực dễ dàng phá hoại phòng ngự của Tiên Phủ như cũ.

- Nơi này, khả năng cất giấu bí mật kinh người.

An Nhiên nói, trên mặt lướt qua vẻ cuồng nhiệt.

Càng nguy hiểm, nàng liền càng ước mơ, bởi vì nguy hiểm cũng nương theo kỳ ngộ.

Tất cả mọi người gật đầu, nhưng nơi này không phải chỉ mấy người bọn hắn, còn có quái vật khổng lồ như Tiên Vương, nếu như thật sự có cơ may lớn gì, xác suất bọn họ đạt được cũng nhỏ đến kinh người.

Nhưng cơ duyên vốn là duyên phận cùng vận may, không phải là thực lực mạnh liền nhất định có thể đạt được.

- Ạch...

Bởi vì Lăng Hàn không có đi áp chế vết thương, vết thương của thi thể rất nhanh phục hồi như cũ, thi thể kia cũng phát ra tiếng a a, lại muốn bò dậy.

- Lấy quy tắc luyện hóa hắn!

Mọi người dồn dập ra tay, lấy quy tắc thiên địa tiến hành luyện hóa.

- Chi!

Lần này, thi thể không phát ra tiếng người nữa, mà là trùng kêu, cực kỳ thê thảm.

Phốc, thi thể đột nhiên nổ thành mưa máu, sau đó bay ra vô số Huyết Trùng, đúng là đồ vật buồn nôn mà trước đó bọn họ nhìn thấy, bay múa đầy trời, công kích về phía bảy người Lăng Hàn.

Khó mà tin nổi, thi thể kia rõ ràng cực kỳ cứng cỏi, man lực không thể tổn thương, nhất định phải vận dụng quy tắc đến luyện hóa, nhưng hiện tại đột nhiên nổ tung, thật giống như đó chỉ là một đống huyết nhục phổ thông mà thôi.

Hết thảy đều bởi vì những con Huyết Trùng này!

Huyết Trùng cuốn lấy, như phong bạo, trước tiên tấn công về phía Vu Lan Phong Hoa.

Vu Lan Phong Hoa giận tím mặt, tại sao những con sâu này muốn công kích mình trước, lẽ nào cho là mình yếu nhất sao?

Sự thực cũng xác thực như vậy, mặc dù hắn là siêu cấp Đế giả, nhưng năm người An Nhiên, Lao Lương đều là Nhất Bí, tự nhiên hoàn toàn nghiền ép hắn, mà Lăng Hàn tuy cũng là Thiên Hồn, nhưng hắn là yêu nghiệt cấp bậc như Kỷ Vô Danh, thực lực càng mạnh hơn.

Vì lẽ đó, bầy sâu công kích trước hắn.

- Nghiệp Hỏa Tam Thiên!

Hắn gầm nhẹ một tiếng, oanh, trong cơ thể nhất thời bắn ra một đoàn liệt diễm, thiêu đốt vô tận.

Đây là Tiên thuật gần đây hắn nắm giữ, chỉ có đạt đến Thiên Hồn mới có thể triển khai, uy lực rất đáng sợ, từng cái từng cái phù hiệu đại đạo nhảy lên, tựa hồ ngay cả chuẩn Tiên Kim cũng có thể bị đốt thành nước thép.

Nhất thời, tảng lớn sâu bị giết chết, nhưng mà còn có càng nhiều sâu giết tới.

Ba người Lao Lương đương nhiên sẽ không ngồi xem, tất cả ra một chưởng, thay Vu Lan Phong Hoa hóa giải nguy cơ.

Oanh, bầy sâu nhất thời tử vong diện tích lớn.

Bọn chúng tiến vào thân thể, có thể khiến một bộ hài cốt trở nên cực kỳ mạnh mẽ, nhưng bản thân là cực kỳ yếu đuối, ở trong tay Nhất Bí Đế giả căn bản không có sức chống cự.

Xèo, một con Huyết Trùng to bằng nắm tay đột nhiên từ trong bầy sâu giết ra, bộ phận miệng có súc tu cực kỳ dài nhọn, nhào về phía Vu Lan Phong Hoa.

- Mẫu trùng!

- Trùng hậu!

Mọi người dồn dập kêu lên, tuy cách gọi không giống nhau, nhưng có thể khẳng định chính là, con sâu này tồn tại tương tự với Phong Hậu, là người lãnh đạo toàn bộ bầy sâu.

Phốc!

An Nhiên ra tay, ngón tay nhỏ bé bắn ra, một cây gai băng như lợi kiếm đóng thủng con mẫu trùng kia ở trên cây khô.