Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1842: Chơi vố lớn




Lúc trước Lăng Hàn tự xưng là Đinh gia đến từ Thương Nguyệt thành, vì thế Đinh gia xui xẻo.

Đây không chỉ là một tiểu bối bị đánh nát người, Hàn gia nghi ngờ Lăng Hàn có được bí thuật Tiên Vương nên rất nhanh có đại nhân vật chạy tới Đinh gia. Nhưng tra tới tra lui không phát hiện người Đinh gia có khả năng đi Cổ giới.

Nếu đưa người dưới Tiên cấp vào Cổ giới ít nhất cần thực lực Phân Hồn cảnh, Thương Nguyệt thành có ai làm được?

Nên Hàn gia trút giận một lúc rồi trở lại.

Hắc Nguyệt giáo không dám lên tiếng trong chuyện này, lý do đơn giản vì thế lực nhị tinh sao dám chống đối thế lực tam tinh? Phó gia không có động tác gì, vì Đinh gia nho nhỏ đi khai chiến với Hàn gia sao?

Nmực cười.

Hơn nữa Hàn gia chịu thiệt trong chuyện này, không cho người ta trút cơn tức sao?

Tóm âị trong lòng Đinh gia rất khổ.

Lần này Hàn gia lại có người đến, còn là khổ chủ Hàn Kỳ, gã muốn tự chỉ ra hung thủ!

Lăng Hàn nghe tin này thì chống cằm suy tư.

Có nên mượn cơ hội này cho Đinh gia một bài học không?

Lăng Hàn đã định rời khỏi Thương Nguyệt thành, một vì Trảm Trần Uyên sắp mở ra rồi, dọc đường đi mất nửa năm, thời gian chờ đợi chỉ chừng một năm.

Thứ hai là Lăng Hàn quá nổi bật trong Hắc Nguyệt thành, tuy có rất nhiều thế lực muốn chiêu lãm hắn, nhưng cũng có một số thế lực muốn trừ khử hắn.

Ai chịu cho thế lực nhà khác xuất hiện một Vương giả? Chờ sau này bị càn quét à?

Đặc biệt là Lăng Hàn đắc tội Tiêu gia hoàn toàn, đó là thế lực nhị tinh!

Ví dụ bọn họ phái một cường giả Phân Hồn đến thì Lăng Hàn đỡ thế nào?

Đinh, Long, Đoạn, ba gia tộc lớn liên hợp lại gặp cường giả Âm Hồn của đối phương cũng bị diệt gọn. Cộng thêm Đinh gia không chém một đao giùm, chỉ đứng cạnh xem náo nhiệt đã là may.

Nếu Lăng Hàn chịu ở lại Hắc Nguyệt thành thì Tiêu gia chắc chắn không dám động chạm, nhưng chỉ là thành nhất tinh thì Tiêu gia sợ gì?

Tóm lại phải đi, trước đó chơi vố lớn vậy.

Lăng Hàn cười tủm tỉm, chơi thôi.

Hiện giờ Lăng Hàn không có gánh nặng, đám người Phong Phá Vân ở lại phó thành Hắc Nguyệt thành, đã thích ứng quy tắc Tiên Vực. Miễn bọn họ không nói thì ai nhìn ra họ đến từ Cổ giới?

Vũ Hoàng cũng đã đi xa, bước lên con đường võ đạo của riêng mình, Lăng Hàn không cần lo nữa.

Lăng Hàn bắt đầu chuẩn bị, khoảng một ngày sau hắn bỗng thả tin xin tham gia vào Đinh gia.

Cái này khiến ba gia tộc lớn rúng động.

Ai ngờ Đoạn, Long gia đã ra giá trên trời mà Lăng Hàn vẫn không gật đầu đồng ý vào. Đinh gia không hề chiêu lãm nhưng Lăng Hàn cầu đi vào, chuyện gì đây?

Tên này có tính thích bị ngược sao?

Đinh gia cũng mở họp lớn.

Một lão tổ Tam Trảm nói:

- Lão phu cho rằng nên nhận tiểu tử này. Các ngươi chưa nghe nói về chiến tích của hắn sao? Có thể sánh bằng thánh tử!

Đó là một trong hai lão tổ Tam Trảm của Đinh gia, tên Đinh Sơn.

- Hơn nữa hắn và thánh tử là bằng hữu tốt, nếu chúng ta có thể bắt được con đường này thì Đinh gia sẽ nhảy lên làm hào môn số một Thương Nguyệt thành!

Một lão tổ Tam Trảm khác lắc đầu nói:

- Ác tử quỷ kế đa đoan, tuyệt đối không có ý tốt. Đinh gia chúng ta không hứa hẹn lợi ích gì cho hắn, tại sao hắn muốn tham gia vào chúng ta?

Đây là điểm khiến mọi người khó hiểu, dù Lăng Hàn muốn vào thế lực nào cũng không nên là Đinh gia. Hơn nữa vào Hắc Nguyệt giáo càng tốt, hắn là huynh đệ tốt của Trưởng Tôn Lương.

Đinh Hổ kiên quyết nói:

- Lão phu cho rằng không thể tin lời của tiểu tử này!

Đinh Hổ gặp Lăng Hàn không nhiều nhưng để lại ấn tượng tiểu tử này siêu ác.

Người Đinh gia chia hai phe, một nửa người đồng ý Lăng Hàn tham gia, dù gì là siêu Vương giả, còn có nhân mạch thánh tử. Một nửa khác kiên quyết phản đối, cho rằng Lăng Hàn không có lý do tham gia vào bọn họ, chắc chắn có âm mưu.

Ha ha, đúng là có âm mưu, nhưng Đinh gia nghĩ bể óc cũng không biết âm mưu đến từ đâu, vì hai bên năm giữ tin tức không ngang hàng.

Cuối cùng mọi người nhìn hướng Đinh Diệu Long, đây là lão tổ Tứ Trảm duy nhất trong gia tộc, cũng là trụ cột.

Đinh Diệu Long gõ tay vịn, một lúc lâu sau mới nói:

- Để Lăng Hàn tham gia vào gia tộc.

Đinh Diệu Long tạm dừng một lúc:

- Mặc kệ hắn ôm mục đích gì, miễn hắn vào Đinh gia thì mọi chuyện không theo hắn!

Dù đồng ý hay không, Đinh Diệu Long đã nói vậy thì mọi người chỉ có thể gật đầu đồng ý:

- Lão tổ anh minh!

Nghĩ lại cũng đúng, nếu Lăng Hàn vào Đinh gia thì muốn đánh muốn giết nằm trong tay Đinh gia.

Không lẽ ta xử lý một người trong gia tộc còn cần hai gia tộc lớn Long, Đoạn các ngươi đồng ý sao? Dù là Hắc Nguyệt giáo cũng không thể quản lý việc nhà của Đinh gia.

He he, có lẽ tiểu tử này có âm mưu gì, nhưng vào Đinh gia rồi thì chờ sống không bằng chết đi!

Biểu tình Đinh Hổ âm trầm, gã háo hức muốn tự tay bóp chết Lăng Hàn. Còn nữ nhân vóc dáng hoàn mỹ kia nữa, sau khi giết Lăng Hàn sẽ là đồ chơi cho gã.

Rất nhanh, tin tức truyền ra. Đinh gia chấp nhận lời xin của Lăng Hàn, đồng ý để hắn vào Đinh gia, còn ban họ cho hắn bày ra Đinh gia xem trọng hắn. Nhìn đi, chúng ta hoàn toàn hoàn toàn xem ngươi là người nhà.

Đây là cái tròng của Đinh gia, với võ giả thì dòng họ cực kỳ quan trọng, đại biểu rễ của một người. Giờ cho ngươi sửa họ tương đương tát ngươi một bạt tai.

Quan trọng là hiện tại Lăng Hàn rất yếu, nên Đinh gia làm hành động này mặt ngoài là thưởng cho hắn.

Lăng Hàn nhận được thông báo thì cười cười, kêu người kia quay về truyền tin nói miễn được tham gia vào Đinh gia thì hắn có thể sửa họ Đinh.

Lăng Hàn không hề lo lắng vì hắn vốn sẽ không tham gia Đinh gia, chuyện sửa họ sẽ không xảy ra.

Lăng Hàn lẩm bẩm:

- Đinh gia, các ngươi chưa từng làm chuyện tốt, lần này cho các ngươi sướng một lần.

Khóe môi Lăng Hàn cong lên, ai quen thuộc hắn sẽ biết tên này có ý đồ gây họa.

Một giọng nói đột ngột vang lên:

- Ô, Tiểu Hàn Tử, sao có vẻ mặt định làm việc xấu thế?

Lăng Hàn không cần quay đầu cũng biết phát ra giọng nói xấu xa như vậy chỉ có một ‘người’.

Đại Hắc Cẩu!

Lăng Hàn cười hỏi:

- Như thế nào? Chơi chán rồi?

Đại Hắc Cẩu thở dài thườn thượt, một móng vuốt chống cằm ưu tư:

- Ài, người nơi này không hiếu khách, không biết chơi.

Lăng Hàn có thể tưởng tượng rất nhiều người ngây thơ bị con chó hoang này hại.