Hắc Nguyệt giáo chủ cười nói:
- Đông lão quỷ, ngươi thật là càng sống càng thoáit hóa, so đo với một tiểu bối, không cho tiểu bối bướng bỉnh chơi sao?
Tiêu Đông biểu tình cực kỳ khó xem lạnh lùng nhìn Hắc Nguyệt giáo chủ. Nhưng đang ở địa bàn của người ta, lão đã ra tay một lần, nếu còn làm lần nữa thì Hắc Nguyệt giáo chủ sẽ nổi giận.
Tiêu Đông không muốn gợi lên chiến tranh toàn diện giữa Tiêu gia và Hắc Nguyệt giáo:
- Được rồi, vậy thì để mấy tiểu bối này chiến một trận nữa trong Trảm Trần Uyên đi!
Bước vào Tiên cảnh, giữa Sáng Thế cảnh chênh lệch lớn mấy đều sẽ thu nhỏ vô số lần, bởi vì tiên phàm vượt qua khoảng cách thật sự quá lớn. Trảm Trần khác nhau về chất lượng, chém phàm trần càng triệt để thì bước ra một bước này thực lực càng mạnh.
Không cần vì Sáng Thế cảnh được mất mà so đo, chỉ khi bước vào Trảm Trần mới là cường giả thật sự.
Tiêu Đông xách Tiêu Thắng nhảy lên chiếc thuyền trên bầu trời, quay đầu đi về Bách Hoành thành.
Trong phút chốc toàn trường bộc phát ra tiếng hò reo nhiệt liệt, hoan hô cho Lăng Hàn và Nữ Hoàng.
Đánh thắng!
- Lăng Hàn! Lăng Hàn! Lăng Hàn!
- Loạn Tinh! Loạn Tinh! Loạn Tinh!
Tiếng hét rung trời như muốn đánh rụng các vì sao.
Lăng Hàn cười chắp tay hướng bốn phía. Nữ Hoàng rất là kiêu ngạo, nàng lười quan tâm người khác.
Trưởng Tôn Lương được cấp cứu đã đã có thể hành động tự nhiên, nhưng thương càng thêm thương, bị mảnh nhỏ quy tắc hỏa hệ xâm nhập vào cơ thể, muốn phục hồi đến trạng thái đỉnh cao cần thời gian rất dài.
Dù có Thánh dược trợ giúp cũng khó. Nhưng Trưởng Tôn Lương là thánh tử của Hắc Nguyệt giáo, Trảm Trần Uyên qua thêm một năm sẽ mở ra, phỏng chừng đại năng trong giáo sẽ không tiếc mọi gái chữa trị cho gã. Trưởng Tôn Lương tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, nếu không phải chờ đợi một ngàn vạn năm
- Lăng huynh đệ, ngươi mạnh phi thường.
Lăng Hàn cười to bảo:
- May mắn không làm nhục mệnh.
- Lăng huynh đệ đâu chỉ là không làm hổ thẹn, rất kinh người.
Trưởng Tôn Lương lắc đầu nói:
- Bây giờ ta bừng bừng chiến ý, mong chờ sau Trảm Trần chiến một trận với huynh, không thì ta tuyệt đối sẽ không đánh với huynh.
Không thấy Tiêu Thắng bị đá như trái banh sao, chuyện này nhìn thì thích nhưng Trưởng Tôn Lương không muốn tự mình nếm trải.
Lăng Hàn mỉm cười, nếu hắn Trảm Trần thành công thì là chém thiên địa một đao, mạnh hơn là tự chém mình nhiều. Hiện giờ Trưởng Tôn Lương không đánh lại Lăng Hàn, nếu Trảm Trần ko tiến lên Tiên cấp với cách mạnh nhất thì gã càng không đấu lại hắn.
So tài kết thúc, Lăng Hàn vội đị lấy tiền đặt cược. Lăng Hàn và Nữ Hoàng cược hơn một ngàn Tinh Thạch, đó là toàn bộ gia sản của hai người, giờ tăng lên hơn hai vạn, là món tài khoản kếch sù.
Khi hai người quay về trạm dịch thì chỗ ở đã đông nghẹt người.
Tất cả đang chờ Lăng Hàn và Nữ Hoàng.
Hai người biểu hiện rất xuất sắc nên rất nhiều thế lực muốn chiêu lãm bọn họ. Có nhiều người muốn kết bạn với Lăng Hàn, Nữ Hoàng, chờ sau này mới hành động thì trèo cao không nổi.
Lăng Hàn thấy phiền, đành cầu cứu Trưởng Tôn Lương, thanh niên tóc đỏ hộ thống họ đi đảo Tiên Vân mới được yên tịnh lỗ tai.
Lại qua một ngày, tình trạng của Trưởng Tôn Lương tốt đẹp rất nhiều. Nghe Trưởng Tôn Lương nói trong giáo có bốn vị cường giả cấp Thiên Hồn tự mình ra tay, không tiếc hao phí khí huyết chữa lành cho gã nên mới có tiến triển như vậy.
Cứ như thế thì Trưởng Tôn Lương qua nửa năm là khỏe.
Trưởng Tôn Lương tung cành ô liu với Lăng Hàn, Nữ Hoàng, muốn tuyển nhận bọn họ vào Hắc Nguyệt giáo. Tuy chỉ có một thánh tử nhưng có thể phong hai người là trưởng lão danh dự, có đặc quyền rất lớn.
Không vào Trảm Trần mà được làm trưởng lão thì chỉ có một mình bọn họ.
Lăng Hàn từ chối, hắn không muốn ở lại đây lâu, hắn chỉ mong tìm hiểu cụ thể Côn Bằng cung ở đâu rồi lên đường đi. Nương tử, nhi tử, phụ mẫu đang chờ hắn, không có thời gian chơi.
Trưởng Tôn Lương không ép. Lăng Hàn và Nữ Hoàng rất xuất sắc, có lẽ bầu trời của hai người cao hơn gã tưởng tượng.
Lăng Hàn, Trưởng Tôn Lương hẹn nhau một năm rưỡi sẽ gặp lại trong Trảm Trần Uyên, sau đó theo Long Cao Phi về Thương Nguyệt thành.
Dọc đường đi mất thêm hai tháng, bọn họ trở lại Thương Nguyệt thành, cũng mang theo tin họ được hạng nhất đại tái tỉ võ.
Toàn thành oanh động. Lần trước Thương Nguyệt thành giành vòng nguỵet quế là ba nguyên năm trước. Quán quân khiến vô số người phấn chấn, mỗi người cảm thấy tự hào, lực ngưng tụ lên cao, cảm giác trung thành với Thương Nguyệt thành hơn.
Đoạn, Long gia tích cực chiêu lãm Lăng Hàn, Nữ Hoàng. Nếu được đến hai người này thì gia tộc lên như diều gặp gió. Hơn nữa Nữ Hoàng đi theo Lăng Hàn, hắn gật đầu một cái là tương đương với nàng cũng vào liên minh. Thủ đoạn tốt nhất là liên nhân, nhưng Lăng Hàn làm bộ dạng không gần nữ sắc khiến Đoạn, Long gia bó tay. Họ đã phái ra kiều hoa đẹp nhất trong gia tộc nhưng Lăng Hàn không cho vào cửa.
Hiện tại Lăng Hàn không có tâm tình cua gái, hắn đang nghiên cứu tư liệu Trảm Trần Uyên, sau một năm rưỡi sẽ đi vào đây, khi đó hắn sẽ đối mặt ngàn vạn người cạnh tranh.
Trảm Trần cần làm ở nơi đặc biệt trong Tiên Vực, nơi như vậy bình thường cực kỳ nguy hiểm, nên phải trước tiên tìm hiểu tình huống nếu không sẽ chém phải mạng nhỏ của mình.
Tại đây lão tổ Trảm Trần còn sẽ bị giết chứ nói gì chưa vào Tiên cấp như họ.
Nguy hiểm chủ yếu nằm ở môi trường, yêu thú trong bí cảnh. Ví dụ hang động đầy lực hút, lỡ bị hút vào chưa nghe có ai sôgsn trở ra.
Đặc biệt trong Trảm Trần Uyên lực lượng thiên địa mạnh nhất, cũng là nguy hiểm nhất. Người vào Trảm Trần Uyên có một nửa bị bí cảnh giết chết, một số nhỏ chết trong quá trình Trảm Trần, còn lại vài người qua ải trở thành lão tổ Trảm Trần.
Con số này mỗi lần sẽ không hơn một trăm người.
So với quy mô đi vào trăm vạn thì tỷ lệ ít thì tội.
Lúc này Hàn gia lại đến.
Hàn gia, thế lực tam tinh, bá chủ Cửu U thành.
Năm xưa Hàn gia từng phái một tiểu bối cực kỳ xuất sắc trong gia tộc vào Cổ giới rèn luyện. Một vì nếu tu luyện Sáng Thế cảnh đại viên mãn trong Cổ giới thì sức chiến đấu hơn xa cùng thế hệ, hai vì Cổ giới có dị bảo cấp Tiên Vương, lễ lấy được thì giàu to.
Tiểu bối này là Hàn Kỳ.
Nhưng Hàn Kỳ gặp Lăng Hàn, vì một gốc Hư Không Hoa xảy ra tranh giành. Kết quả Hàn Kỳ bị Lăng Hàn đánh nát người, nếu không phải trong thức hải có cường giả bày thủ đoạn bảo vệ thần hồn của kiếm quang trở lại Tiên Vực thì gã sẽ khuất nhục chết trong Cổ giới.