Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1804: Không chịu nổi một kích




Đinh Khiếu Trần xông đến, được lực lượng thời gian bao bọc, vạn pháp không xâm.

Lăng Hàn tùy ý búng tay một cái.

Phập!

Kiếm quang chém vào người Lăng Hàn nhưng bị lực lượng thời gian nhẹ nhàng cắn nuốt, gã không bị ảnh hưởng.

Hèn gì Đinh gia cố ý nhằm vào Hồ gia, cướp bí pháp của Hồ gia, môn tiên thuật này đúng là lợi hại. Thi triển lực lượng thời gian hầu như bỏ qua cách biệt sức chiến đấu, khiến kẻ thi thuật trở nên vô địch.

Nhưng Lăng Hàn nắm giữ nhiều tiên thuật, hắn còn học được Tuế Nguyệt Thiên Thú, học bí pháp hoàn chỉnh từ Hồ Vũ. Bàn về nắm giữ tức tiên thuật này Lăng Hàn không thua gì Đinh gia.

Khác biệt ở chỗ tu vi của Lăng Hàn còn hơi thấp, chưa thể hoàn toàn bày ra uy lực của thức tiên thuật này.

Niềm tin trở lại với Đinh Khiếu Trần, gã hét to:

- Ha ha ha! Trước tuyệt học của Đinh gia ta thì ngươi là cái thứ gì?

Tuy oanh giết Lăng Hàn cũng không rửa nhục gã đã chịu, nhưng để hắn sống thì đời này Đinh Khiếu Trần đừng mơ ngẩng đầu.

Lăng Hàn mỉm cười, lại búng tay, vẫn là một luồng kiếm quang vụt qua xé rách lực lượng thời gian trên người Đinh Khiếu Trần. Nhưng vì lực lượng hơi yếu nên chỉ cắt rách lực lượng thời gian rồi biến mất.

Chỉ một chiêu đã làm Đinh Khiếu Trần sợ hết hồn, gã vội khựng lại, biểu tình tràn đầy giật mình.

Đối phương... Phá lực lượng thời gian của gã!

Tuy chưa tổn thương gã nhưng nếu chém thêm một nhát là gã tiêu đời.

Sao có thể như vậy?

Đinh Khiếu Trần vận chuyển Tuế Nguyệt Thiên Thu sẽ làm bất cứ công kích nào trở nên gìa đi. Gã là đỉnh Thánh Vương, tu vi cao nhất trong cảnh giới này rồi, muốn từ độ cao quy tắc nghiền áp gã thì chỉ có lão tổ Trảm Trần mới làm được.

Lăng Hàn dựa vào cái gì có thể?

Chẳng những Đinh Khiếu Trần giật mình, Đinh Hổ cũng lộ vẻ mặt ngạc nhiên. Đinh Hổ trực giác Lăng Hàn chưa dốc hết sức.

Chưa dùng hết sức mà đánh bại được thiên kiêu trẻ tuổi của Đinh gia? Còn là Sáng Thế cảnh đại cực vị?

Ui, đâu ra quái thai!

Đinh Hổ hơi do dự, theo lý thuyết thiên tài tư chất tam tinh rưỡi thế này Đinh gia nên hết sức giành lấy, nhưng xem tình huống hiện giờ dường như tiểu tử này có mâu thuẫn rất lớn với Đinh Khiếu Trần. Với ấn tượng ban đầu, tiểu tử này sẽ không có tình cảm gì với Đinh gia, sau này lấy ra điều kiện ngang nhau cạnh tranh thì khả năng Lăng Hàn nghiêng hướng Long gia, Đoàn gia lớn hơn nhiều.

Nếu vậy thì... trong lòng Đinh Hổ tuôn ra sát khí. Mạo Đại là vết xe đổ, mặc kệ gã tự do trưởng thành kết quả là gì? Giờ đã có thực lực uy hiếp đến ba gia tộc lớn. May mắn Mạo Đại chỉ có một nữ nhi, nếu Mạo gia con đàn cháu đống thì tương lai Thương Nguyệt thành sẽ ra thế lực lớn thứ bốn.

Bánh ngọt chỉ có bấy nhiêu, ai muốn chia cho người khác ích lợi của mình?

Tốt nhất là Đinh Khiếu Trần phát uy giết tiểu tử này, đại chiến lôi đài lỡ tay là bình thường.

Đinh Khiếu Trần sửng sốt một lúc rồi tỉnh hồn lại, gã lấy đao ra. Thân đao xanh biếc như làm bằng khúc gỗ, khi được lấy ra đao phát ra sát khí đáng sợ hóa thành cây to. Kinh người là cây giương cành múa may như roi.

Nhiều người mặt xanh mét kinh kêu:

- Bích Huyết Thực Nhân Thụ!

Đây là một loại yêu thụ, thích săn người và yêu thú để ăn. Khi nó không nhúc nhích thì như cây cối bình thường, nếu ai đi tới dưới tán cây yêu thụ sẽ tấn công người không chút cảnh giác, dùng cành quấn chặt. Cánh mọc gai có thể tiết ra chất độc tê liệt mục tiêu trong tích tắc. Lấy thân cây làm chủ thể phong hồn phách yêu thụ vào luyện ra bảo khí sẽ có phần lớn uy năng của yêu thụ.

Đây là một thần khí cực kỳ đáng sợ.

Cuộc chiến lôi đài không cấm dùng binh khí, vì Thương Nguyệt quân cần chiến sĩ thiết huyết có thể giết người chứ không phải võ giả luận bàn tỷ thí.

Đinh Khiếu Trần cầm đao trong tay thì tràn đầy tự tin, thân đao phát ra ánh sáng xanh chiếu mặt gã xanh lè. Lúc trước Đinh Khiếu Trần không gặp đối thủ nên khinh thường sử dụng thần khí, giờ thị bị Lăng Hàn buộc phải lấy ra.

Đinh Khiếu Trần không vội tấn công, trong thân đao có sát khí màu lục tuôn ra lan tràn bốn phương tám hướng, đó là hồn phách của Bích Huyết Thực Nhân Thụ. Vì quá trình luyện hóa cực kỳ đáng sợ, hồn phách yêu thụ tràn ngập tức giận, sát ý lớn kinh người.

Đinh Khiếu Trần là người nắm đao nên hoàn toàn miễn dịch với sát khí như vậy, những người khác thì bị ảnh hưởng.

Bích Huyết Thực Nhân Thụ là loài thực vật yêu nhưng tu luyện bẩm sinh có quy tắc mộc hệ, quy tắc độc hệ, đây là điểm khác biệt của nó. Quy tắc vô hình dung hòa vào thần hồn của Bích Huyết Thực Nhân Thụ, nên trong sát khí mang theo độc tính rất mãnh liệt.

Đi chết đi!

Đinh Khiếu Trần lạnh lùng nói với Lăng Hàn:

- Đoạn Hồn đao ra, không ai còn sống!

Lăng Hàn cười phá lên:

- Ngươi không làm nghề kể truyện cười thì uổng thiên phú hài hước thật. nghe ta khuyên một câu, bắt đầu từ ngày mai đi trà lâu tửu điếm trong thành đặt chỗ hành nghề đi.

- Mạnh miệng!

Đinh Khiếu Trần dẫn động nguyên lực khiến uy lực trong thần đao phát huy nhanh hơn nữa.

Lăng Hàn lắc đầu nói:

- Vốn muốn xem ngươi có bao nhiêu thực lực không ngờ chỉ dựa vào thanh đao, lười xem ngươi biểu diễn.

Lăng Hàn lắc người lao vào Đinh Khiếu Trần.

Thi triển Điện Thiểm khiến tốc độ của Lăng Hàn siêu nhanh, dù chưa thúc đẩy đến tột độ nhưng Đinh Khiếu Trần không thể bắt giữ được. Giống lúc trước Đinh Khiếu Trần bị Lăng Hàn tát tai một cái, đến bây giờ gã không rõ tại sao mình ăn tát.

Khi nắm tay của Lăng Hàn sắp đến trước mặt Đinh Khiếu Trần thì gã mới giật mình tỉnh táo lại, nhưng lúc này muốn huơ đao chém hắn đã quá muộn. Đinh Khiếu Trần đành dồn sức xuống chân thụt lùi ra sau.

Nhưng sao bằng Lăng Hàn?

Bốp!

Mặt Đinh Khiếu Trần trúng một cú đấm cứng rắn, gã lảo đảo thụt lùi. Đinh Khiếu Trần chưa đứng vững thì cú đấm thứ hai của Lăng Hàn đã giáng xuống.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi Lăng Hàn đấm hơn mười cú.

Lăng Hàn lạnh nhạt nói:

- Không chịu nổi một kích!

Như chú giải cho lời bình của Lăng Hàn, Đinh Khiếu Trần bay lên rồi đập mạnh xuống đất.

Bốn phía tĩnh lặng, mấy trận chiến khác đều ngừng lại chú ý bên này.

Đinh Khiếu Trần thật sự không chịu nổi một kích vậy sao?

Từ đầu tới cuối Lăng Hàn chỉ búng ngón tay, vung nắm đấm chứ không sử dụng đại chiêu gì. Đinh Khiếu Trần thì sao? Nào là tiên thuật, nào là thần khí vậy mà không cản nổi một chiêu của Lăng Hàn.

Đây là khác biệt giữa tư chất tam tinh và tư chất tam tinh rưỡi sao?

Mọi người không tin.

Có lẽ nếu cảnh giới hai người như nhau thì cách biệt như vậy còn có khả năng, nhưng Đinh Khiếu Trần rõ ràng hơn một tiểu cảnh giới, với ưu thế như vậy sao còn xảy ra chuyện đó được?