Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1688: Liền chặn hai chiêu




Đàm Vân càng cáo già, cười nói:

- Nếu như Bát Thạch cấm địa ngươi có Lão tổ dung hợp quy tắc hai giới, hiện tại chẳng phải là đã trở về Tiên Vực?

Đây là một sơ hở!

Lăng Hàn nhe răng, chỉ lo thổi, không nghĩ tới thổi phá thiên!

Hắn xoay chuyển ánh mắt nói:

- Bát Thạch cấm địa ta mạnh mẽ, lại há là các ngươi những cấm địa hạ cửu lưu này có thể so sánh? Như vậy đi, ta liền tiếp tiền bối một chiêu, để các ngươi mở mang kiến thức thực lực của Bát Thạch cấm địa ta một chút!

Lời này khiến người ta nghe xong líu lưỡi.

Có ai nói như ngươi sao? Một bên tiền bối tiền bối kêu, nhưng một bên khác ngay cả “hạ cửu lưu” cũng nói ra, đây là miệt thị cỡ nào?

Có điều, khẩu khí của tiểu tử này cũng thật lớn, lại còn nói muốn tiếp một chiêu của Địa Ma!

- Tốt!

Đàm Vân từ tốn nói, tâm tình tựa hồ căn bản không nhận ảnh hưởng, khoát tay, liền tóm về phía Lăng Hàn.

Hắn chỉ tiện tay mà làm, nhưng Địa Ma cường đại cỡ nào, lực lượng quy tắc quấn quanh ở trên bàn tay của hắn, ngàn tỉ ngôi sao toả hào quang, lực lượng một trảo này ngay cả Hoàng Ma cũng không thể đối kháng.

Nhất định phải trốn, gắng gượng chống đỡ chỉ có thể bị tóm.

Lăng Hàn vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, cả người có kim quang ẩn động, da dẻ ở bề ngoài càng có từng viên từng viên phù văn tỏa ra, phức tạp huyền ảo, ngay cả Thiên Ma cũng không thể thấy rõ.

Vù!

Một chưởng ấn xuống, lại bị cản lại!

Phốc!

Thấy cảnh này, bao quát Đàm Phong ở bên trong, hết thảy Ma Chủ đều phun ra ngoài.

Thật chặn được rồi, chỉ là tiểu bối Hằng Hà Cảnh, thật chặn được một đòn của Địa Ma.

Các ngươi xác định không có đang diễn trò sao?

Đàm Vân thu tay lại, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn xác thực đánh giá Lăng Hàn rất cao, đây là một người có thể ở Hằng Hà Cảnh liền dung hợp quy tắc hai giới, là hạt giống có thể tiến vào Tiên Vực.

Nhưng đó chỉ là tiềm lực tương lai của Lăng Hàn, mà không phải thực lực bây giờ.

Quá đáng sợ, cái này là quái vật gì a.

Lăng Hàn cũng không dễ chịu, chịu một đòn của Địa Ma, chỉ có hắn tự mình biết, trong cơ thể đã có mấy cây thần cốt đứt đoạn, cũng còn tốt, Bất Diệt Thiên Kinh mạnh mẽ, có thể khép lại rất nhanh, chỉ là dưới một đòn liền tiêu hao hết nguyên lực của hắn, trạng thái cực kỳ suy yếu.

Cái này không gạt được các Ma Chủ, nhưng cũng bởi vì thấy rõ, mới để các Ma Chủ khiếp sợ.

Tên này đúng là bằng thực lực của mình chặn một đòn của Địa Ma!

Thực sự là muốn nghịch thiên rồi.

Ánh mắt của Đàm Vân lập tức trở nên hừng hực, hắn tin tưởng Lăng Hàn khẳng định tu luyện công pháp mạnh mẽ gì, mới có thể nắm giữ năng lực kinh người như vậy. Nếu như Đàm gia có thể thu được truyền thừa như vậy... Hí!

Lăng Hàn có thể dung hợp quy tắc hai giới, hẳn chính là vì tu luyện loại công pháp này.

Thế nhưng, tiểu tử này nói Bát Thạch cấm địa có mười tên Lão tổ, mỗi người đều có thể dung hợp quy tắc hai giới, vậy thì cũng biến thành có thể.

Nếu có mười Thánh Nhân mạnh mẽ giết tới, sức chiến đấu còn không giảm, vậy Đàm gia ứng phó được không?

Hắn âm thầm suy tư, rất nhanh thì hạ quyết tâm.

Cái tạo hóa này, Đàm gia muốn!

- Người trẻ tuổi, theo lão phu trở lại làm khách đi, nếu đại nhân nhà ngươi đến, lại để bọn họ mang ngươi trở lại.

Hắn lại ra tay, oanh, ma chưởng che trời, cường đại đến không cách nào hình dung.

Lần này, Lăng Hàn làm sao chặn?

Bất Diệt Thiên Kinh phòng ngự cực hạn đã dùng, Hắc Tháp lại không tiến vào được, Lăng Hàn đã cùng đường bí lối!

Một chưởng ấn lại, hai mắt của Lăng Hàn đột nhiên phát sáng, phá tan bầu trời.

- Ừm!

Cho dù là Đàm Vân cũng ngẩn ra, ánh sáng như vậy ngay cả hắn cũng không dám đụng vào, vội vàng thu tay lại.

Đây là Đạo quang, trước Lăng Hàn lĩnh ngộ làm sao dung hợp quy tắc hai giới, được thiên địa tán thành, hạ xuống Đạo quang, cuối cùng bị hắn thu vào trong đôi mắt, lúc này dùng tới, lần thứ hai hóa giải một đòn của cường giả vô thượng.

Ta sát!

Đám người Cuồng Loạn Ma Chủ đều kinh ngạc đến ngây người, coi như đổi thành bọn họ lên, cũng tuyệt đối chỉ có chạy trối chết, nhưng một Hằng Hà Cảnh lại liên tục chặn hai chiêu của Đàm Vân.

Đừng xem chỉ có hai chiêu, chuyện này quả thật là tráng cử nghịch thiên, ngay cả bọn họ cũng chỉ có phần bái phục.

Đàm Phong thì hoàn toàn vô ngữ, người trẻ tuổi này trâu bò đến muốn lên trời a.

Đàm Vân không chút biến sắc, ngược lại nở một nụ cười:

- Người trẻ tuổi, còn có chiêu gì sao? Hắn lần thứ ba thò tay ra, tóm về phía Lăng Hàn.

Lần này, Lăng Hàn làm sao chặn?

Vù, bàn tay lớn vồ tới, như thiên địa đang hưởng ứng, Ma Chủ ở Minh Giới liền đại biểu thiên địa ý chí của một phương này.

Làm sao chặn? Làm sao bây giờ?

Lăng Hàn cũng không biện pháp, hắn đã dùng hết tất cả đại chiêu có thể dùng rồi.

Tuy hắn còn có một chút Tiên pháp, nhưng giới hạn ở thực lực, đừng nói Địa Ma, ngay cả Hoàng Ma cũng không thể ngang hàng, hiện tại Hắc Tháp tiến vào không được, hắn ngay cả chạy trốn cũng không có cách nào trốn.

Cũng còn tốt, đối phương chỉ là muốn bắt hắn, vậy hắn còn có thể kéo dài thời gian, chỉ cần Tiểu Tháp tỉnh lại, hắn liền không sợ.

Oanh, bàn tay lớn chộp tới, che kín bầu trời.

- Ha ha, Đàm lão tam, ngươi cũng quá không có tiền đồ, lại ra tay với một Hằng Hà Cảnh nho nhỏ, hơn nữa hai lần cũng không có chiếm được thượng phong, thực sự là làm mặt của Đàm lão quỷ mất hết!

Một thanh âm tràn ngập chế nhạo truyền tới, lại nhanh hơn bàn tay lớn của Đàm Vân đánh ra, hơn nữa rõ ràng truyền tới trong tai mỗi người.

Oành!

Đàm Vân vỗ xuống một chưởng, nhưng làm sao cũng ấn không tới, bị ngăn ở ngoài mười trượng.

Bên người Lăng Hàn, không biết lúc nào có thêm hai người.

Một lão giả vóc người lọm khọm, tóc trắng râu bạc trắng, tràn ngập vẻ già nua, thật giống như lúc nào cũng có thể sang thế giới bên kia. Một cái khác là nam tử vóc người cường tráng cao to, trên người để trần, mặc quần da thú, tựa như Dã Nhân.

Không có ai nhìn nhiều “Dã Nhân” kia, mà chăm chú vào trên người lão giả tóc trắng.

Người lão giả này mới liếc mắt nhìn thì không có gì lạ, nhưng chỉ cần thoáng nhìn hai mắt, toàn bộ tâm thần của người ta sẽ bị hấp dẫn tới, phảng phất như rơi vào một vũng lầy, làm sao cũng không rút ra được.

Chờ mạnh mẽ trấn định lại, tất cả mọi người chảy mồ hôi lạnh khắp người, chỉ cảm thấy toàn thân chột dạ, tinh khí thần suy sụp một đoạn dài.

Tê, lão giả này lại là người nào?