- Cái gì thiên tài số một, chó má!
Lăng Hàn càng nói càng giận, đem phẫn nộ hóa thành nắm đấm, không ngừng nện ở trên người Triệu Luân.
- Ngươi đủ chưa!
Triệu Luân quát to, hắn là con trai độc nhất của Triệu đại tướng quân, chưa từng bị nhục nhã qua như vậy?
- Vậy thì không chịu được?
Lăng Hàn giơ chân lên, muốn giẫm mặt của Triệu Luân.
Tất cả mọi người sợ đến đình chỉ hô hấp, nếu như một cước này giẫm xuống, vậy liền kết thành đại thù không chết không thôi. Nhưng suy nghĩ một chút, Triệu Luân đã nói rõ muốn giết Lăng Hàn, tựa hồ cũng không có gì đáng sợ.
- Ngươi, ngươi dám!
Nhưng Triệu Luân lại sợ đến sắc mặt trắng bệch, bị người giẫm mặt ở trước mặt mọi người, hắn còn có mặt mũi gặp người sao?
Chân Lăng Hàn ngừng lại.
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, nếu như một cước này đạp xuống, nói không chắt Triệu Luân sẽ phát điên, diệt khẩu tất cả bọn họ.
Toàn thân Triệu Luân như bị tê liệt, chiến bại đã đủ mất thể diện, nếu như còn bị đạp mặt mà nói, sau này hắn làm sao gặp người?
- Đạp người quá phách lối, không hợp hình tượng khiêm tốn của ta.
Lăng Hàn lẩm bẩm.
Triệu Luân thiếu chút nữa tức chết, ngươi còn khiêm tốn?
Câu nữ nhi của Tả Tướng, còn có Cửu Quận Vương, đoạt nữ nhân của mình, ngươi đã phách lối như vậy, còn muốn làm người khiêm tốn?
Chỉ là Lăng Hàn không đạp mặt hắn, hắn lại không dám đi chủ động kích thích Lăng Hàn, bằng không thật sẽ hối hận không kịp.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, cỡi giầy ra nói:
- Bất quá nếu quất mặt, sẽ không phách lối rồi.
Toàn thân Triệu Luân nổi da gà, sợ đến đổ mồ hôi lạnh nói:
- Ngươi, ngươi không nên quá mức, ta chính là Triệu Luân! Triệu Luân!
- Luân em gái ngươi!
Ba!
Lăng Hàn quất tới một giầy, đánh cho kết kết thật thật, ở mặt trên Triệu Luân lập tức lưu lại một vết chân rõ ràng.
- Ngươi không phải rất cuồng sao?
- Ngươi không phải là muốn người khác làm chó cho ngươi sao?
- Ngày hôm nay, ta dạy ngươi làm người như thế nào!
- Vật gì vậy, ỷ có chút quyền thế, có chút địa vị, có chút thực lực liền hoành hành, may mà ngươi vẫn chỉ là con của Đại Tướng Quân, nếu ngày nào đó cho ngươi làm Hoàng Đế, vậy ngươi còn không phải bay lên trời?
Lăng Hàn nói một câu liền quất một phát, rất nhanh trên mặt Triệu Luân đã hiện đầy vết giày.
Mọi người bốn phía đều hít một hơi khí lạnh, tiếp đó há miệng thật to, mục trừng khẩu ngốc.
Đường đường con trai độc nhất của Triệu đại tướng quân, cư nhiên bị người cầm giày quất mặt, này là nhục nhã như thế nào? Vạn nhất Triệu đại tướng quân nổi giận thì sao? Thật muốn giết Lăng Hàn mà nói, lẽ nào Nữ Hoàng bệ hạ còn có thể chém Triệu đại tướng quân sao?
Lăng Hàn chỉ là Lăng Hàn, một thổ dân ở Tiểu Thế Giới, có thể so với Triệu đại tướng quân sao?
Ba ba ba ba, thanh âm quất mặt không ngừng vang lên, nhưng chỉ rút hơn hai mươi cái, ba, giầy trong tay Lăng Hàn đứt thành hai đoạn.
- Di, da mặt đủ dày a, thảo nào làm người làm việc lớn lối bá đạo như vậy!
Lăng Hàn tiện tay vứt đi, cỡi cả chiếc cũ ném luôn, tiếp đó lấy ra một đôi giày mới thay.
- Luân em gái ngươi, ngươi làm hư một chiếc giầy của ta, bồi thường thế nào đây?
Lăng Hàn giương lên một chiếc giày khác, làm bộ muốn đánh.
Chúng nhân kinh ngạc đến ngây người, rõ ràng là chính ngươi quất gãy, hiện tại ở trong lòng Triệu Luân khẳng định có một vạn con kiến chạy qua, ngươi lại còn muốn người bồi thường, không nên bá đạo như vậy a!
Nhưng suy nghĩ lại một chút, trước đó Triệu Luân kiêu ngạo cỡ nào, rõ ràng Lăng Hàn cùng Bạch Nguyên Tư là sinh tử đấu, hắn cũng không coi viện quy, muốn xuất thủ đả thương người, nếu không phải thể phách của Lăng Hàn mạnh mẽ, thì đã sớm chết tám trăm lần. Mà nếu không có Cửu Quận Vương chạy đến đúng lúc, Lăng Hàn sao có cơ hội xoay người?
Tượng đất cũng có ba phần hỏa khí a!
- Lăng Hàn, ngươi thật quá mức!
Triệu Luân trợn mắt nói, giầy của Lăng Hàn cố nhiên quất hư, nhưng mặt của hắn cũng không tốt hơn bao nhiêu a.
- Quá mức sao?
Ba!
Lăng Hàn lại quất tới, cười nói:
- Nơi nào quá mức? Có quá mức bằng ngươi sao?
- Ngươi chờ, ta nhất định sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
Triệu Luân cắn răng nói, thực lực chân chính của hắn không biết nghiền ép Lăng Hàn bao nhiêu lần, nhưng bất đắc dĩ đối phương có Cửu Quận Vương che chở, hiện tại cùng giai đánh một trận, hắn cư nhiên bị áp chế hoàn toàn.
- Ngu ngốc, xem ra ngươi còn không có học ngoan.
Lăng Hàn ba ba ba quất liên tục, đánh cho Triệu Luân bán sống bán chết.
- Có nên đi ra ngoài khuyên can hay không?
Vài Trưởng lão của học viện lại đang xì xào bàn tán.
- Nhưng Cửu Quận Vương không mở miệng, có chỗ chúng ta nói chuyện sao?
- Ách!
Triệu Luân ở học viện bị nhục nhã, Triệu đại tướng quân nhất định sẽ trách mắng, nhưng vấn đề là, Cửu Quận Vương lớn hơn nữa a, nàng không có mở miệng, ai có thể ra khuyên can? Lời nói khó nghe, là dù Triệu đại tướng quân tới cầu tình, Cửu Quận Vương có đáp ứng hay không còn phải xem tâm tình.
Những Trưởng lão này hai mặt nhìn nhau, chỉ cảm thấy thực sự là trong ngoại không chìu người.
Sớm biết như thế, hẳn là trước tiên ra ngăn cản, nhưng ai bảo bọn họ muốn cho Lăng Hàn và Triệu Luân chịu chút thống khổ, cho chút dạy dỗ, muốn xem trò hay một chút lại ra khuyên, kết quả, sự tình phát triển đến bây giờ hoàn toàn vượt qua năng lực khống chế của bọn họ.
Triệu Luân biết cầu tình vô dụng, chỉ hung hăng nhìn chằm chằm Lăng Hàn, chỉ cần vừa được tự do, vừa được tự do…
Lăng Hàn nhìn ở trong mắt, cười nói:
- Ngươi có phải đang suy nghĩ, chỉ cần được tự do, sẽ liều lĩnh giết ta hay không?
Không đợi Triệu Luân trả lời, hắn liền quất tới một giày.
- Luân em gái ngươi, nghĩ hay lắm!
- Lăng Hàn, không nên chấp nhặt với hắn, đi với ta gặp tỷ tỷ, không, Bệ Hạ!
Hồ Phỉ Vân cuối cùng mở miệng.
Được rồi a, Triệu Luân bị quất đủ nhiều rồi, lại còn quất nữa phỏng chừng máu cũng phun ra.
- Bệ Hạ muốn gặp ta?
Lăng Hàn sửng sốt một chút.
Nữ Hoàng bệ hạ một ngày trăm công nghìn việc, tại sao có thể rãnh rỗi triệu kiến hắn? Lần thứ nhất là sau tam quốc tranh phách, đây chính là lần thứ hai hồi.
Trong vòng nửa năm ngắn ngủi, liên tiếp được nữ hoàng đại nhân triệu kiến, này là thánh quyến bực nào?
Tất cả mọi người lau mồ hôi lạnh, thầm nghĩ Cửu Quận Vương rõ ràng mang thánh ý mà đến, lại kéo lâu như vậy mới nói, này đổi thành người khác, sớm đã bị xử tử một vạn lần.
Nhưng này đặt ở trên người Cửu Quận Vương, lại không ai dám đi đâm thọc.
Nói giỡn, người ta và Nữ Hoàng bệ hạ tỷ muội tương xứng, ai dám đi gây xích mích ly gián?
---------------