Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Cấp Ma Đạo Hệ Thống

Chương 85: Sứ giả ba quốc tới!




Chương 85: Sứ giả ba quốc tới!

p/s: rất xin lỗi mọi người, công việc bận quá, đang có vài job ngon kiếm mấy ngàn đô nên phải làm cho khách :v

Hoàng cung, Dưỡng Tâm điện.

Diệp Hải khẽ ngáp một cái, hôm nay không có g·iết người, tay không dính máu khiến Diệp Hải vô cùng không quen, với ăn có người chăm sóc, ngủ có người làm ấm giường, thật con mẹ nó cuộc sống của hoàng đế quả thật không khác gì chốn thần tiên ở phàm trần.

Vừa suy nghĩ xong thì hai đạo thân ảnh xuất hiện ở dưỡng tâm điện, phân biệt là quốc sư Võ Minh Chiếu cùng với Chiến tướng Huyết U.

"Bệ hạ/Chủ thượng, có tin tuyền tiến cấp báo, phía bắc chợt xuất hiện binh sĩ của Hạ Quốc xâm lấn, nghe nói là vì bọn họ nghe được tin Võ quốc chúng ta đổi chủ nhân, bọn hắn liền phái trọng binh đi thăm dò."

Quốc sư Võ Minh Chiếu nhìn về phía Diệp Hải, trầm giọng nói.

"Quả thật cam đảm, ta không động bọn hắn thì thôi, dám đụng đến trẫm, phải c·hết!"

Ánh mắt Diệp Hải lóe lên vẻ thị sát, nhàn nhạt đáp.

Võ Nguyên quốc xung quanh là mười quốc gia, mà gần nhất chính là Triệu quốc ở phía đông, tây phương giáp giới Thổ Miên quốc, bắc phương giáp dới với Tống Nam quốc, nam phương giáp với Hạ quốc!

Có thể nói Võ Nguyên quốc đang đối diện với tình thế ngũ phương thụ địch, nguy cơ tứ phía!

Triệu quốc chỉ là hoàng cấp trung phẩm tiểu quốc, trong khi Võ Nguyên quốc là Hoàng phẩm đỉnh phong cấp bậc quốc gia, cho nên Triệu Quốc không đáng giá nhắc tới.

Tây phương Thổ miên quốc là một tiểu quốc cấp bậc hoàng cấp thượng phẩm, từ hơn một ngàn năm nay Thổ Miên quốc cũng không có bao giờ tỏ ra ý nghĩ muốn đối đầu với Võ thị gia tộc, nhưng đối với Võ thị thì Tây phương thổ miên quốc rất nguy hiểm, bởi vì phật môn chi nhánh ở đấy rất mạnh mẽ.



Bắc phương Tống Nam quốc không phải do Nho giáo đệ tử cai trị, mà là do huyền cấp thế lực Huyền Vũ tông chi nhánh cai trị, lấy tư nguyên của một quốc gia nuôi sống cả tông môn, vì là tông môn thế lực cho nên Tống Nam quốc rất ít khi xung đột với Võ thị hoàng tộc, cho nên không đáng để lo.

Nam phương Hạ Quốc mới là mối lo chân chính, bởi vì Hạ quốc lãnh thổ gấp hai lần Võ Nguyên quốc, cho nên các đời hoàng đế Hạ quốc đều luôn muốn thống nhất thập quốc, và Hạ quốc rất thù ghét Võ Nguyên quốc bởi vì binh sĩ của bọn họ qua xâm lược Võ Nguyên quốc đều bị Võ Nguyên quốc binh sĩ đánh bại.

Nguyên nhân dẫn đến đối đầu với Võ Nguyên quốc chính là do địa hình của Võ Nguyên quốc ở giữa bốn quốc, có thể nói là đất đai màu mỡ, tài nguyên khoáng sản rất nhiều, nếu Hạ quốc muốn thống nhất thập quốc thì chỉ còn cách diệt vong Võ Nguyên quốc, nắm giữa trung nguyên chi địa, mới có thể làm bàn đạp bình định thập quốc.

Mà Võ Nguyên quốc bị bốn quốc kìm kẹp tứ phương đông tây nam bắc cho nên phải đánh tan một trong tứ quốc để có thể phát triển hơn, thập chính bình định thập quốc, trở thành Huyền cấp thế lực.

Cho nên Hạ quốc cùng Võ Nguyên quốc vô cùng đơn giản trở thành kẻ thù truyền kiếp, các đời hoàng đế hai bên đều cử quân ra đánh lui hoặc xâm lược người còn lại.

Diệp Hải nghe nói thập quốc được cai trị bởi một thế lực tên là Sinh Tử điện, người chuyên giữ trật tự cho các quốc gia, tránh thiên hạ đại loạn.

Cho dù các quốc gia đánh nhau thì cũng không được làm hại bình dân, bởi vì bình dân chính là cái nôi của võ giả, nếu không có sinh mệnh mới thì võ giả sao xuất hiện được, cho nên các quốc gia xung đột với nhau đều g·iết binh sĩ, không g·iết dân chúng.

Chưa đợi Diệp Hải nghĩ nhiều, một tiếng kêu hoảng hốt từ xa vang tới, là một vị tướng quân, chỉ thấy sắc mặt hắn tối tăm, hoảng sợ, mồ hôi ướt đẫm chiến phục, mà theo sau hắn chính là đông đảo đại thần cũng hớt hải chạy theo, chỉ thấy vị tướng quân này thất thanh nói:

"Bệ hạ, có tình báo khẩn thiết!"

Diệp Hải theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy vị tướng quân này khắp người toàn là máu me quỳ trên mặt đất, vội vàng nói tiếp: "Nam phương Hạ quốc, Bắc phương Tống Nam quốc cùng Triệu Quốc hơn năm triệu đại quân đột ngột hợp nhau liên minh đánh về phía Võ Nguyên quốc, Võ Đại quan hơn năm mươi ngàn binh sĩ của chúng ta đều bị tiêu diệt nhanh chóng, ba quốc đại quân chỉ sợ rất nhanh liền sẽ đi tới Võ Nguyên kinh thành."

Vừa dứt tiếng, sắc mặt Diệp Hải lộ vẻ bất ngờ.



Ba quốc đại quân liền muốn c·hết nhanh như vậy sao? Rõ ràng hắn muốn ngày mai mới dẫn binh đi thảo phạt, nhưng ba quốc lập tức đã đi trước một bước.

"Bệ hạ, Võ Đại quan nối liền tới Võ Nguyên thành của chúng ta, mà binh bộ cùng mã bộ sẽ rất nhanh theo một đường thẳng hành quân tới, giờ khắc này chúng ta chưa kịp chuẩn bị q·uân đ·ội, chỉ có thể giả vờ cầu hoà mới có một đường sinh cơ."

Binh bộ thượng thư Tiết Bạch đứng ra, nói.

"Chỉ có thể giả vờ cầu hoà sau đó tập kết q·uân đ·ội phản công, không cầu hoà liền là họa mất nước, mong bệ hạ cân nhắc nặng nhẹ a!"

Quần thần nhao nhao gật đầu.

"Cầu hoà?"

Trong lòng Diệp Hải cười lạnh, tuy hắn đã thuần phục tất cả văn võ đại thần ở đây, tuy nhiên bọn họ vẫn là một đám phế vật s·ợ c·hết, bản tính con người là vậy, cho dù có địa vị cao cỡ nào cũng sẽ s·ợ c·hết.

"Bệ hạ!"

Đúng lúc này bên ngoài Dưỡng tâm điện đột ngột vang lên thanh âm, là một vị cấm vệ q·uân đ·ội trưởng, Lý Tiêu.

"Nam phương Hạ quốc, Bắc phương Tống Nam quốc cùng Triệu Quốc sứ giả đã ngựa không vó chạy trước đại quân và đã đến bên ngoài Võ Nguyên thành!"

Thanh âm của Lý Tiêu vừa dứt lời thì tất cả mọi người ở đây lóe lên vẻ kinh ngạc.

Sứ thần tam quốc dĩ nhiên tới thật nhanh.

Tuy nói chạy một mình thì sẽ nhanh hơn hành quân cùng đại quân, nhưng điều này cũng chứng tỏ là đại quân của ba nước trễ nhất là nữa ngày binh lâm Võ Nguyên hoàng thành.



Đồng thời, trong mắt của bách quan nhao nhao dấy lên một tia hi vọng, bởi vì tam quốc sứ thần đã tới đây hiển nhiên là không có ý thực sự tiêu diệt Võ Nguyên quốc.

Bằng không thì đại quân tiến công hoàng thành, cần gì phải cử sứ thần tới trước?

Ngồi trên giường, Diệp Hải phất tay, "Cho vào."

Chỉ trong mười phút trôi qua, ba vị sứ thần của ba nước đã đi tới Dưỡng tâm điện.

Ba vị sư giả bước đi nghênh ngang bước vào Dưỡng Tâm điện, trên khuôn mặt của từn người đều hiện rõ vẻ vênh váo tự đắc, thân là sứ thần nhưng khi thấy hoàng đế của nước khác lại không quỳ lạy mà chỉ đứng ở xa chắp tay là xong.

Thấy điều này, Huyết U không vừa mắt, lớn tiếng nói: "Ba người các ngươi gặp hoàng đế nước ta tại sao không quỳ?"

"Ha ha, một cái Hoàng đế sắp vong quốc có tư cách để chúng ta phải quỳ?"

Người lên tiếng là sứ thần Hạ quốc, chỉ thấy dáng người của hắn cao gầy, khuôn mặt bình thường nhưng con mắt lại híp nhỏ, lộ vẻ âm hiểm.

Hạ quốc là quốc gia mạnh mẽ chỉ hơi yếu so với Võ Nguyên quốc, cộng với mối thù ngàn năm của hai quốc gia cho nên sứ thần Hạ Quốc không có để mặt mũi của Diệp Hải vào trong mắt.

"Đúng thế, ba người chúng ta cực khổ ngựa không nghỉ hỏa tốc tới đây chính là để Võ Quốc các ngươi một con đường sống, làm gì bày đặg giở ra tác phong hoàng đế trước mặt chúng ta?"

Sứ thần Triệu Quốc là một người đàn ông trung niên vẻ mặt đê tiện, âm dương quái khí nói ra.

Tống Nam Quốc sứ thần cũng đồng dạng cười lạnh không dứt, nói: "Không sai, cơ hội chỉ có một lần, bỏ qua liền bỏ qua, không được tranh thủ thời gian bắt lấy thì khi đại quân của ba nước chúng ta binh lâm hoàng thành thì các ngươi sẽ c·hết không có nơi chôn xác!"

Nghe vậy sắc mặt của văn võ bách quan chợt biến sắc và sợ hãi, đúng như lời tống nam quốc sư thần đã nói, một khi liên quân của ba nước đánh vào hoàng thành thì tất cả mọi người ở đây đều trở thành con ma vong quốc.