Chương 74: Cái chết cũng nhị công chúa!
Tướng quân bọn họ thành thục g·iết c·hết đám thi quỷ, dù sao những thi quỷ này mạnh nhất mới ngang với thực lực Trúc Cơ tiền kỳ, cho nên tướng quân cũng úng phó được kịp thời.
"Các ngươi ở đây à?" Đột nhiên, một thanh âm lạnh lùng vang lên, phá vỡ sự tĩnh lặng của bóng đêm.
Tướng quân đám người giật mình quay đầu lại, chỉ thấy một con dơi quỷ hai mắt huyết hồng từ bóng đêm bay xuống, chốc lát sau tay cùng chân, với đầu của con dơi quỷ này dài ra, to ra, hóa thành một dáng nhân loại, là một mỹ nam tử, không ai khác chính là Huyết U.
Khuôn mặt Huyết U trắng bệch, trông có vẻ bệnh trạng, nhưng khuôn mặt rất tuyệt mỹ, lông mi dài môi mỏng, mũi cao mày kiếm, dáng vẻ quý tộc ưu nhã đi tới, như một người đàn ông lịch thiệp, nhưng nỗi sợ trong lòng mọi người giờ khắc này phóng to vô hạn, bọn họ như thấy từng bước chân của Huyết U như từng bước đếm ngược ngày giờ bọn hắn phải c·hết.
Đám binh sĩ bắt đầu cảm thấy một cỗ áp lực cực lớn đè ép trái tim, ngay cả thở cũng không được, khiến bọn họ vô cùng kinh hãi.
Chỉ thấy Huyết U giơ bàn tay lên, nhẹ nhàng bóp một cái,
Tất cả mọi người đều ôm cứng lồng ngực, sắc mặt thống khổ, giống như đang lên cơn đau tim vậy.
Phốc!~
Tất cả mọi người lập tức bị vỡ tim mà c·hết, ầm ầm ngã xuống mặt đất.
Đây là【 Tâm tạng tễ áp chi thuật】 là một môn kỳ thuật dành riêng cho Hấp huyết Tộc, điều khiển huyết dịch của đối thủ, nghịch phản chảy ngược tim, khiến tim bị áp lực đè ép, nổ banh.
Trong nháy mắt hiện trường không có một cái nào có thể đứng, toàn bộ bị hắn bóp nát trái tim mà c·hết!
Huyết U khẽ liếc về phía t·hi t·hể của nhị công chúa, ánh mắt lóe lên vẻ châm chọc, sau đó chậm rãi hóa thành Dơi Quỷ bay đi mất
. . .
Nữa tiếng sau, trong bóng tối vang lên thanh âm nhai nuốt, quỷ dị không hiểu.
Lại qua một đoạn thời gian, âm thanh nhai nuốt biến mất, nguyên bản tất cả t·hi t·hể ở trên mặt đất đều bị bàn tay thần bí lôi từng t·hi t·hể đi vào trong rừng, sau đó tiếng nhai nuốt lại vang lên.
Trên mặt đất lúc này chỉ còn vài t·hi t·hể, vô số v·ết m·áu bị kéo lê lết vào hai bên cánh rừng, tạo nên hiện trạng vô cùng ghê rợn.
Nhưng lúc này lẽ ra t·hi t·hể của nhị công chúa nên c·hết đi bỗng dưng mở mắt, mồ hôi tuông ra như mưa, nàng bật dậy nhìn xung quanh phát hiện không còn ai sống sót, và Huyết U cũng rời đi, cho nên nàng thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó từ túi trữ vật lôi ra một cái ẩn thân phù, chân nguyên khu động vô trận pháp trong ẩn thân phù, kích hoạt nó.
Ngay lập tức ẩn thân phù bị đốt cháy, sau đó nó tỏa ra lực lượng vô hình bao phủ thân thể của nhị công chúa. ngay lập tức bốn phía xung quanh bất luận quái vật gì đều không thể phát hiện được nàng, bảo vật này có thể che đậy khí tức của nàng, để bất cứ sinh vật nào nếu không mạnh hơn nàng quá nhiều đều không cảm ứng được sự tồn tại của nàng trong một giờ đồng hồ.
"Đồ c·hết tiệt, đợi bản công chúa sau khi trở về Hoa Thiên các, tất nhiên gọi cao thủ trở về diệt ngươi, làm tốn mất 1 trương C·hết thay phù cực quý hiếm của bổn công chúa!"
Nhị công chúa tránh thoát một kiếp bởi vì có một trương c·hết thay phù cực kỳ quý hiếm, chỉ cần không mất tay mất chân, cho dù trái tim hay đại não c·hết đều có thể sống lại.
Tuy sống sót sau t·ai n·ạn nhưng nhị công chúa vô cùng phẫn hận, bởi vì trương c·hết thay phù đó là sư phụ nàng Tuyết Nguyệt Chân Nhân bỏ ra rất lớn đại giới mới thỉnh từ một vị cường giả tu vi mạnh hơn nguyên anh kỳ rất nhiều lần bán cho để cho nàng đi về nhà an toàn tránh khỏi ngoài ý muốn.
Nghĩ tới nàng đường đường là đệ tử thân truyền của Hoa Thiên Các cho dù đi tới huyền cấp quốc gia cũng được người ta lấy lễ tiếp đón, ai ngờ chỉ vì về thăm phụ mẫu ở hoàng cấp thượng phẩm tiểu quốc liền b·ị t·ruy s·át đến mức đường cùng như thế này, quả thật vô cùng mất hết mặt mũi, nếu không có c·hết thay phù thì nàng đ·ã t·ử v·ong từ lâu.
Nhưng mà ngay lúc nhị công chúa muốn chuyển thân rời đi thì đột nhiên trên càng cây cao truyền đến cười khẽ, để cho nàng bóng người run lên.
"Haha..con mồi nhỏ, ngươi quả thật là có nhiều bảo bối à!"
Nhị công chúa ngẩng đầu, nhìn về phía trên ngọn cây cao.
Lúc này ánh trăng đã lên cao đỉnh điểm, mượn ánh trăng thì nhị công chúa có thể thấy được một khuôn mặt tuấn mỹ da dẻ tái nhợt, ánh mắt đỏ rực nhìn chằm chằm về phía chỗ nàng đang ẩn thân.
Trong nháy mắt nhị công chúa mang vẻ mặt bàng hoàng cùng thất thần, lui lại hai bước, hai chân mềm nhũn ngồi liệt trên mặt đất.
"Làm sao ngươi biết ta chưa c·hết?" Nhị công chúa tuyệt vọng gầm lên.
"Ngươi có c·hết thay phù là ta nói cho hắn biết." Một thanh âm già nua từ sau lưng nhị công chúa vang lên.
Nhị công chúa cảm giác phía sau có người đang đứng, thanh âm lại rất quen thuộc, ánh mắt sợ hãi quay đầu nhìn, chỉ thấy một bà lão gầy gò mặc áo bào đen, sắc mặt tái nhợt dị dạng, ánh mắt huyết hồng nhìn chằm chằm nàng.
"Thủy bà bà..ngươi..sao phản bội ta?" Ánh mắt nhị công chúa chợt biến sắc, kinh hoảng cùng không thể tin nhìn bà lão.
"Ta bây giờ là nô bộc của chủ nhân, nhị công chúa, ta thương ngươi như con của mình, cho nên ta không muốn ngươi c·hết, ngoan ngoãn làm nô bộc của hắn, hoặc c·hết!" Sắc mặt bà lão không chút biểu cảm, âm u nói.
Bốp!Bốp!Bốp!!~
"Qủa nhiên là tình bà cháu thắm thiết à."
Huyết U mỉm cười vỗ tay, thân hình chậm rãi đi từng bước đến trước mặt nhị công chúa, sau đó nâng cằm của nàng lên, khóe miệng trêu tức nói:
"Ngươi quả thật trưởng thành, người khác c·hết rồi ngươi vẫn chưa c·hết, còn nói triệu tập cao thủ tới g·iết ta, quả thật là nữ nhân ngu xuẩn."
Cằm của mỹ nhân quả nhiên là mỹ lệ, giống như đồ sứ pha lê tinh xảo, sờ tới sờ lui quả nhiên rất dể chịu, nhưng lại dể vỡ như pha lê, Huyết U cảm giác mình chỉ cần bóp nhẹ một cái, chiếc cằm xinh xắn này sẽ vỡ nát.
Sự vật xinh đẹp lúc nào cũng yếu ớt như vậy, cằm của mỹ nhân đoán chừng cũng rất yếu đuối.
"Ngươi thả qua ta, ta là nhị công chúa Võ Nguyên quốc, cha ta là Hoàng đế, sư phụ ta là Tuyết Nguyệt chân nhân nguyên anh kỳ cường giả, ta là đệ tử chân truyền của Hoa Thiên các, thập đại tông môn của Hạ Châu, ngươi có điều kiện gì ngươi có thể nói ta sẽ đáp ứng."
Một cảm giác nguy hiểm ập tới trong lòng Nhị công chúa, nàng vô cùng hoảng sợ nói, nhìn như chỉ bàn điều kiện nhưng cũng đem chỗ dựa phía sau của nàng ra để uy h·iếp Huyết U.
"Thậm chí ngươi muốn sung sướng một đêm với ta cũng không phải không được, ta còn là xử nữ." Cảm giác nói nhiêu đó không đủ chuộc lại mạng sống, cho nên nhị công chúa bắt đầu cởi ra áo ngoài, lộ ra thân thể kiều diễm xinh đẹp ra trước mặt Huyết U.
Nguyên bản là một công chúa cao cao tại thượng, ung dung hoa quý, kiều diễm động lòng người, nhưng vừa đối diện c·ái c·hết thì lại hóa thành đồ đê điện, giống như hàng hóa thông thường.
Cũng không biết trước đó vì cái gì nàng lại cao ngạo tự mãn như vậy nhưng dưới cái c·hết lại ủy khuất cầu sinh.
Phải biết rằng ngay cả huyết u hắn chính là người không sợ c·ái c·hết, cho nên mới được Hải ka thưởng thức cùng giúp đỡ làm lại cuộc đời mới, cho nên trong xương cốt của Huyết U vô cùng khinh thường người ham sống s·ợ c·hết.
Huyết U có ý định thu nhị công chúa làm th·iếp, nhưng sau khi thấy vẻ mặt đê tiện của nhị công chúa, cảm giác không thú vị, không muốn nói thêm gì nữa, trong ký ức của hắn lại nhớ lại hình ảnh một nữ tử xinh đẹp như u lan nhưng lại sẵn sàng t·ự s·át nếu như hắn hại đệ đệ của nàng. Mà nữ tử này ngạc nhiên chính là nữ tử mà lúc trước Diệp Hải nhìn thấy Huyết U đang hút máu nàng.
Nghĩ đến nữ nhân ngu ngốc đó, khóe miệng Huyết U khẽ mỉm cười hiền lành, sau đó lại nhìn về phía nhị công chúa đang cởi hết quần áo dụ hoặc hắn để xin được sống sót, Huyết U cảm thấy vô vị, quay đầu hóa thành vô số dơi quỷ rời đi.
"Ta ghét nhất là tiện hóa đồ vật,các ngươi chia ra ăn đi." Thanh âm Huyết U lãnh khốc vang lên từ phía xa vọng lại.
"Rõ thưa chủ nhân." Bà lão ánh mắt hung quang nắm c·hặt đ·ầu của Nhị công chúa, mặc kệ nhị công chúa có phản kháng như thế nào cũng không thể thoát ra, sau đó bà lão dùng lực mạnh một cái, một cái đầu xinh đẹp bị bà lão dùng lực bức ra khỏi cổ, kéo theo đốt xương sống dính liền với thân thể rút ra.
Bà lão tham lam há to cái miệng đầy răng nanh sắc nhọn nuốt trọn cái đầu của nhị công chúa xuống bụng, vẻ mặt thỏa mãn cực kỳ.
Từ phía rừng xuất hiện mấy chục cái bóng người quỷ dị gầm thét lao đến phía nhị công chúa, nhưng đều bị bà lão đánh bay ra, bà lão trên miệng là máu tươi cùng não vụn dính hai bên mép, há miệng gầm lên, nói:
|
"Đây là huyết thực của ta, các ngươi lại gần, c·hết!"
Nghe vậy đám người quỷ dị vẻ mặt không cam lòng lui đi ẩn mình trong cánh rừng.