Chương 73: Cánh rừng giết chóc! (Cầu đề cử!)
Bóng người của Huyết U cùng bà lão phóng đi cực nhanh, dựa trên mùi máu tươi đuổi theo.
Rất nhanh liền đuổi tới bên ngoài Thiên Nguyên Thành.
Đoàn người này đã chạy ra thành từ lâu, tốc độ rất nhanh!
"Cả cái Thiên Nguyên Thành này đều là người của ta, các ngươi chạy không thoát."
Huyết U cười lạnh nói thầm một tiếng, thân thể hóa thành vô số con Dơi quỷ lặng lẽ bay đi trong màn đêm. Bà lão thấy vậy cũng phi thân đuổi theo.
Dù sao bà lão chỉ qua cải tạo mà thôi, không có nhiều Ma thuật như Huyết U có thể thân hóa làm vô số con dơi quỷ chạy đi.
Huyết U thân là chúa tể hấp huyết quỷ, cho nên sở hữu nhiều ma thuật, những sinh vật bóng tối này không phải con người nên không tu luyện võ đạo.
. . .
Một bên khác, nhị công chúa cùng tướng quân và mấy tên binh sĩ thủ ở cổng thành cực tốc chạy đi, mấy tên binh sĩ này nguyên bản là q·uân đ·ội của một thành, chịu sự quản lý của tri phủ, nay gặp tướng quân cùng công chúa cho nên phải nghe lệnh bảo hộ công chúa rời đi, nhân số tầm mười mấy người, đều chỉ là luyện thể cảnh võ giả.
thần thái một đoàn người vội vàng xuất phát giống như đang bị ma đuổi cước bộ cực nhanh, cả đống người tụ lại cùng một chỗ, khí tức huyết nhục giống như là ngọn hải đăng phát sáng giữa bóng đêm, cho nên trong rừng cây có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm đoàn người bọn họ, ánh mắt lóe lên vẻ khát máu.
"Cái gì, đã chạy hơn ba mươi cây số rồi à, các ngươi tiến đến cản bọn chúng lại, nam thì g·iết, nữ thì để lại cho bổn vương." Huyết U đang hóa thành dơi quỷ phi hành bỗng nghe thuộc hạ truyền âm, sắc mặt hào hứng nói.
"Công chúa, chúng ta nên chạy về hướng Trấn Bắc vương thành, Trấn bắc vương là thuộc hạ của phụ thân ngài, tất nhiên hắn sẽ bảo trụ chúng ta."
Tên nam tử tướng quân vội vàng nói chuyện, sắc mặt cảnh giác nhìn ngó xung quanh, nhưng tốc độ chạy trốn cũng chưa ngừng bước nào.
Nhị công chúa lúc này đã tỉnh táo lại, con mắt xinh đẹp nhìn tướng quân đang cõng mình chạy trốn, sắc mặt đỏ ửng gật đầu đáp ứng.
Tuy Trấn bắc vương cùng phụ thân nàng có chút hiềm khích nhưng tình huống này không thể không chạy tới, bảo mệnh trước rồi chuyện gì cũng có thể nói sau.
Nàng tu vi cũng không yếu, Trúc cơ hậu kỳ, tuy nhiên nàng vì muốn giữ lại chân nguyên để đối phó với tình huống bất ngờ nên đã để tướng quân cõng nàng chạy đi.
"A. . . Cứu!"
Một thanh âm hốt hoảng vang lên, đám người nhị công chúa lập tức kinh nghi quay đầu nhìn, chỉ thấy tên binh sĩ bị một bàn tay khô gầy kéo vào hắc ám.
Ngay sau đó một tiếng kêu thảm thiết vang lên, nghe giống như tiếng thứ gì đó đang nhai nuốt bên trong cánh rừng.
Ngay sau đó tên binh sĩ thứ hai biến mất, tên thứ ba, tên thứ tư,...
Đoàn người lập tức dừng lại, chậm rãi xúm lại cùng một chỗ, trong tay nắm chặt v·ũ k·hí nhìn về phía hai bên cánh rừng, ánh mắt đề phòng, vẻ mặt hoảng sợ.
Nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì tất cả mọi người sẽ biến mất..
Cho nên đoàn người chỉ có thể bất đắc dĩ dừng lại.
Mọi người vây quanh công chúa cùng hai tên nha hoàn, bảo hộ bọn họ thật chặt không góc c·hết.
Nhị công chúa đưa ánh mắt nhìn chung quanh hộ vệ, lúc này bọn họ đưa lưng về phía nàng, đề phòng nguy hiểm từ hai bên cánh rừng.
Nhị công chúa nhìn quần áo trên mình toàn v·ết m·áu, ánh mắt khẽ đảo nhìn về phía nha hoàn, mở miệng phân phó.
"Mặc vào cái áo này, đưa áo ngoài của ngươi cho ta."
Nói xong nhị công chúa liền cở áo ngoài nhuốm máu ra ném về phía nha hoàn.
Nha hoàn bất đắc dĩ chỉ có thể làm theo, hai người rất nhanh thay đổi y phục.
Trong bóng tối bỗng nhiên lòi ra một bàn tay đầy máu giơ ra về phía tên binh sĩ ngoài bìa.
Tướng quân thấy vậy hừ lạnh một tiếng, một đao chém ra.
"Xoát!"
Một ánh đao sáng loáng chém ra, huyết sắc quỷ thủ rơi xuống đất, trong bóng tối truyền đến tiếng gào thét đau đớn.
Ngay lập tức một người đàn ông sắc mặt trắng bệch quỷ dị, quần áo rách nát, tay trái bị cụt liên tục chảy ra từng dòng chất lỏng màu đen, khuôn mặt dữ tợn mở ra miệng rộng lộ ra từng cái răng nanh bén nhọn lao tới, trong tích tắc đã cắn vào trên mặt của vị binh sĩ thủ hộ ngoài rìa cánh rừng, tên binh sĩ kia tránh né không kịp trong nháy mắt bị cắn trúng.
"Aaa..mặt ta.."
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ thấy cả khuôn mặt của tên binh sĩ lại bị người đàn ông quỷ dị này cắn nát cả khuôn mặt.
Trên khuôn mặt sợ hãi lúc này đã máu thịt bê bết, ánh mắt cái mũi đều bị gặm ăn không còn, rất là khủng bố, hai tay nắm chặt cái cổ của người đàn ông bóp mạnh ý đồ muốn người đàn ông nghẹt thở buông ra, nhưng người đàn ông lại chẳng có bị ảnh hưởng chút nào, tên binh sĩ chỉ kịp giãy dụa kêu thảm vài tiếng liền c·hết đi.
"Ââ..đây là cái gì? tại sao ăn thịt người? chẳng lẽ là ma tu?" Mọi người thấy vậy sắc mặt kinh hồn tán đảm hét lên thất thanh nhanh chóng lùi lại.
Người quái dị này còn muốn xông lại cắn nhưng bị tướng quân chém ra một cái đao mang lướt qua cái cổ, chỉ trong chốc lát cái cổ của người đàn ông quỷ dị này đã b·ị c·hém đứt, lăn lộc cộc xuống mặt đất, vô số dòng chất lỏng màu đen chảy ra từ chỗ miệng vết đao, nhìn vô cùng kinh tởm.
Ai ngờ khi người đàn ông này b·ị c·hém đứt đầu rồi mà vẫn còn sống, thân thể không đầu giơ hai tay ra chạy tới, còn cái đầu còn đang không ngừng vặn vẹo lăn tới phía đám người của công chúa, hàm răng vang lên kèn kẹt, như muốn tiếp tục cắn người!
Mấy tên binh sĩ thấy vậy vội vàng xuất thủ.
Trong nháy mắt đánh nát cái đầu lâu của người đàn ông quỷ dị này, sau đó tướng quân cũng đồng thời chặt đứt tứ chi của hắn ta, nhưng bàn tay và bàn chân lại quỷ dị đứng lên nhảy từng bước tới, còn còn cánh tay thì dựng đứng lên, năm ngón tay lướt đi trên mặt đất như một người còn sống, như muốn tiếp tục hại người.
Còn cái bụng của người này có từng đoạn ruột bò ra như một con rắn vặn vẹo thân hình lao tới một tên binh sĩ gần đó, tên binh sĩ này kinh hãi giơ đao trong tay chém đứt ngang khúc ruột non, nhưng một bộ phận ruột non lại thừa cơ nhảy về phía đầu của tên binh sĩ này.
Tên binh sĩ theo bản năng há to miệng hét lên, ngay lập tức khúc ruột liền chui vào bên trong cổ họng của binh sĩ, sau đó khúc ruột lộ ra từng hàm răng sắc nhọn như dao cạo đi xuống nội tạng cắn nuốt trái tim, gan, tỳ, phổi, ruột, dạ tràng. Tiếng kêu của binh sĩ thống khổ rít gào, hai mắt đỏ bừng tơ máu, không ngừng vung đao về phía bụng của mình, ngay lập tức một mảng thịt trên bụng bị trường đao chém rớt xuống, tên binh sĩ này như bị điên hai tay thọc vào bụng như tìm kiếm cái gì đó.
"Tìm được mày rồi." Tên binh sĩ này cười tươi, dáng vẻ đau đớn liền biết mất vô tung vô ảnh, thay vào đó là nụ cười quỷ dị.
Hắn lúc này hai mắt cũng trắng dã, đồng tử đều là máu tươi chảy ra, sau đó như bị điên nhét khúc ruột non vô trong miệng rồi nhai nuốt.
"Ừm..ừm..ngon..ngon.."
Tướng quân thấy vậy nhíu mày, trường đao nắm chặt trong tay đi tới vỗ vai tên binh sĩ này.
Chỉ thấy tên binh sĩ khuôn mặt trắng bệch quay đầu nhìn tướng quân, khóe miệng nổi lên nụ cười quái dị, đưa một đoạn nhỏ ruột non lên về phía tướng quân, thanh âm trầm lắng nói:
"Tướng quân ăn không? ruột ngon..ngon..lắm.."
"Ngon Đ**t m* mày." Tướng quân giật mình vung đao chém tới, phí một phen sức lực băm nát từng đoạn tay chân ruột non của tên binh sĩ này thành thịt vụn.
"Hẳn là thi quỷ, đây là thủ đoạn của thi quỷ tông, hẳn là có ma tu đang điều khiển nó, mọi người cẩn thận!"
Tướng quân kinh nghiệm phong phú thấy vậy cao giọng mở miệng, bảo mọi người cảnh giác.
Tựa như bị vạch trần, ngay sau khi tướng quân dứt lời thì trong bóng tối hai bên cánh rừng xuất hiện hơn mười thân ảnh quỷ dị, nam nữ già trẻ đều có, thậm chí có một em bé còn quấn tã khóe miệng cười rộng đến mang tai, lộ ra từng cái hàm răng sắc nhọn,trên tay cầm con dao đẫm máu đi từng bước đến.
Những tên binh sĩ còn lại ào ào xuất thủ ngăn cản, thi quỷ là đặc sản của thi quỷ tông ma tu, bắt người sống sau đó t·ra t·ấn dằn vặt đến c·hết mới luyện thành, ẩn chứa oán khí trùng thiên,
Thực lực có mạnh có yếu, dựa vào oán khí của chủ nhân khi còn sống mà phân loại mạnh yếu.
Muốn g·iết c·hết thi quỷ không chỉ chém đầu là được, mà còn phải băm nát t·hi t·hể của bọn chúng, vì oán khí của bọn chúng quá lớn, cho dù là một khúc ruột hay một cái bàn tay đều có thể tiến đến công kích người khác, mà người bị chúng cắn đều bị l·ây n·hiễm thi độc, biến thành đồng loại.
Ngay khi chúng binh sĩ đang kịch chiến thì từ đằng xa bóng người lặng lẽ đi đến, thân thể như u linh lướt qua từng nhánh cây, sau đó đạp lên chiếc lá, thân ảnh như không có trọng lượng đứng thẳng trên phiến lá.
"Tìm được!"
"Chỉ là huyết thực sâu kiến mà chạy thì nhanh đấy."
Chỉ thấy dưới ánh trăng, khuôn mặt của bóng người này bất ngờ lại là bà lão. Mà trên vai bà lão lúc này lại xuất hiện một con dơi đang đậu trên vai, ánh mắt con dơi tinh hồng nhìn về phía đám người nhị công chúa.
Huyết U....... cũng đến nơi rồi.