Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Cấp Ma Đạo Hệ Thống

Chương 64: Thế như chẻ tre!




Chương 64: Thế như chẻ tre!

Diệp Hải vẻ mặt tàn nhẫn, không thèm phòng ngự mà liên tục công kích vào đầu, cổ, trái tim, hạ bộ của Lâm Hồng.

Lâm Hồng cũng không dám bị Diệp Hải đánh trúng chỗ hiểm, vội vàng đưa tay phòng ngự, ngay lập tức Lâm Hồng b·ị đ·ánh đến nỗi liên tục lùi ra sau, thân ảnh có chút chật vật.

"Ha ha ha, ‌tên phế vật này thì chỉ chút thực lực ấy cũng dám đánh lén lão tử."

Diệp Hải lạnh lẽo cười ha ha, sau đó liên tục vỗ xuống chưởng thứ hai, chưởng thứ ba, chưởng thứ tư, công kích liên tục như bão táp không cho Lâm Hồng cơ hội thở dốc đón đỡ.

Một chưởng tiếp lấy một chưởng, lực lượng cuồng bạo kéo theo chung quanh tiếng gió, thổi lên vô số cát bụi.

Lâm Hồng từ đầu đến cuối không có mở miệng, thân hình tuy chật vật nhưng săc mặt lại không chút đổi sắc, duy trì pháp lực vận chuyển liên tục đón đỡ thế công của Diệp Hải.

Tuy nhiên rơi hạ phong nhưng thể tu không hổ là thể tu, cho dù Diệp Hải dùng chín thành lực lượng, đủ đánh tay ngang đấm nhau với Kim Đan trung kỳ võ giả nhưng vẫn không thể nhanh chóng đánh bại Lâm Hồng.

"Cẩu đồ vật, vỏ rùa còn thật cứng rắn."

Trong một phút Diệp Hải đánh ra hơn một nghìn chưởng cùng quyền nhưng đều bị hai tay của đối phương đón đỡ được.

Nếu cứ tình thế này thì cho dù là đánh nhau nữa ngày cũng không thể kết thúc nhanh trận đấu, trong khi Diệp Hải đang thiếu thốn nhất là thời gian.

Diệp Hải là lần đầu tiên gặp phải đối thủ ngang tu vi với hắn nhưng có thể đánh nhau tay đôi một hồi với hắn, hai ‌ mắt Diệp Hải mang theo tơ máu, trên mặt mang nụ cười, tâm tình đột nhiên bộc lộ cảm giác hưng phấn, đây là tinh thần võ đạo đang thiêu đốt.

Dù sao nam nhân lãng mạn chính là từng quyền đấm vào da thịt, chứ dùng v·ũ k·hí võ học thì lại có cảm giác tẻ nhạt.

Ngắn ngủi hơn năm phút đấm nhau, cả hai đã ra tay hơn mười ngàn chiêu, rốt cuộc khuôn mặt của Lâm Hồng lóe lên vẻ khó tiêu, âm trầm nói:

"Tiểu bất điếm, nếu như ngươi bây giờ rời đi ta sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra, tuy nhiên thân thể lực lượng của ngươi mạnh mẽ hiếm thấy có thể chiếm thượng phong khi đánh nhau với ta, nhưng thể tu võ kỹ ta chưa vận dụng, đừng bắt ta vận dụng nếu không ngươi sẽ khó mà lui ra khỏi đây toàn thây!"

Diệp Hải cảm giác hứng thú, nhíu mày nghĩ:



"Thể tu võ kỹ? Chưa thấy bao giờ."

Thể tu võ kỹ có vẻ như là võ kỹ lợi hại.

Diệp Hải lười suy nghĩ nhiều, rời đi?! Sinh linh nơi này dù chỉ còn một người sống thì hắn cũng không rời đi. Cho nên rời đi là không thể nào.

"Đừng nói nhảm, hôm nay chỉ có một con đường, ta đ·ánh c·hết ngươi, hoặc là, ngươi đ·ánh c·hết ta!"

"Tới đi, để ta nhìn ngươi có thủ đoạn gì khiến ta hứng thú hay không?!"

Diệp Hải nghiêng cổ qua trái phải mấy lần sau đó chậm rãi mở miệng.

Hắn ngược lại muốn nhìn xem tên thể tu này có bài tẩy gì trong khi bị hắn đè đánh lại dám to gan mở miệng kêu hắn rời đi nếu không sẽ không toàn thây?!

"Đã ngươi nói như vậy. . ."

"Vậy ngươi thì đi c·hết đi! !"

Sắc mặt của Lâm Hồng nguyên bản đang lạnh nhạt, sau khi nghe những lời nói của Diệp Hải lập tức chuyển sang phẫn nộ, nổi giận gầm lên một tiếng.

Vừa dứt lời, thân thể Lâm Hồng trong nháy mắt cực tốc bành trướng, nguyên bản hắn có chiều cao một mét chín, bây giờ lại đang điên cuồng tăng trưởng cao lên.

Cả người hắn bành trướng như một quả khinh khí cầu, trong nháy mắt biến thành một tiểu cự nhân cao hơn hai mét năm, Diệp Hải nếu đứng chung với hắn chỉ cao tới phần eo của Lâm Hồng.

Đây là 【 Địa Nguyên luyện thể thuật 】 huyền cấp thượng phẩm thể tu võ kỹ, dùng địa hỏa trong núi lửa để rèn thể.

Tiêu hao tinh lực trong cơ thể khiến thân thể biến lớn, lực lượng biến lớn, tốc độ biến ‌ lớn, phòng ngự biến lớn, hạ bộ biến lớn, có thể nói là toàn phương vị biến lớn, tuy nhiên gánh vác rất lớn đối với với thân thể, chỉ có thể chống chịu được mười phút, nếu quá thời gian liền sẽ bị phản phệ teo tóp thân thể, tu vi rút lui.

Diệp Hải ngẩn đầu nhìn lên Lâm Hồng, khóe miệng giật giật, võ kỹ này thật mạnh mẽ, thực lực của Lâm Hồng kéo thẳng tới Kim Đan trung kỳ võ giả lực lượng.

"C·hết!"



Tiếng rống giận dữ của Lâm Hồng chấn thiên động địa, một quyền của Lâm Hồng nện tới Diệp Hải với tốc độ quá nhanh, quả thực nhanh hơn gấp mười lần so với trước khi biến hình.

Diệp Hải cũng không thèm né, chỉ đơn giản đút tay vào túi dùng thân thể ngạnh kháng đòn công kích cuồng bạo của Lâm Hồng.

"Ầm!"

Tiếng vang to lớn điếc tai nhức óc càn quét xung quanh phạm vi của hai người đang đứng, chấn vỡ màng nhĩ của những đệ tử còn sống sót đang lén lút từ xa quan sát.

Thân thể của Diệp Hải bị nện té xuống mặt đất tạo thành một cái hố sâu hơn ba mét.

"Qủa thật có chút cường đại, thống khoái a."

Diệp Hải búng tay một cái, từ trong hố nhảy ra, sờ sờ bộ ngực của bản thân, vừa nãy Lâm Hồng đánh vào ngực hắn khiến hắn cảm thấy hơi tê tê vùng ngực.

Diệp Hải ngay lập tức sử dụng mười thành lực lượng thân thể, nhếch miệng nhe răng cười, "Ngươi muốn c·hết như thế nào!' ‌

Nói xong Diệp Hải thân hình bé nhỏ nhanh chóng như một con hung thú lao tới trước mặt Lâm Hồng, bàn tay mô phỏng động tác bổ đao, năm ngón tay dính sát nhau sau đó mạnh mẽ phách xuống, trong lúc đó Đao ý cũng lập tức bám vào bàn tay hắn.

Sau một khắc. . .

"Phốc!"

Lâm Hồng giơ hai tay lên ngăn cản nhưng ngay lập tức bàn tay của hắn bị bàn tay của Diệp Hải chém lìa, máu tươi trong nháy mắt phiêu tán rơi rụng toàn trường.

Lực lượng cường hãn cộng với Đao ý bám vào khiến cho bàn tay của Diệp Hải tuy không cầm đao nhưng lại sắc bén hơn lưỡi đao, nhẹ nhàng liền chém rụng hai bàn tay của Lâm Hồng.

Đồng thời một chân của Diệp Hải liền đá ra, bắp đùi của Diệp Hải tuy nhỏ, nhưng lại tỏa ra khí thế cứng cỏi như là đại thụ đánh trúng ngực của đối phương.



Thân thể cường mãnh cao hơn hai mét năm của Lâm Hồng lại bị Diệp Hải thân mang hình dạng của tiểu nam hài đá văng ra xa năm trăm mét, sau đó đụng nát vô số công trình kiến trúc trong Địa Nguyên tông thì mới dừng lại, ruột gan bị dập nát, máu từ miệng, từ mũi, từ lỗ tai, từ hốc mắt của Lâm Hồng điên cuồng chảy ra nhuộm đỏ khắp người hắn.

Thân mang lực lượng sánh ngang với Võ giả tu vi Kim Đan hậu kỳ, cộng thêm đao ý phụ trợ chính là hình thái chiến lực thứ hai của Diệp Hải. Cho dù Kim đan trung kỳ võ giả cũng bị hắn đánh cho chạy trối c·hết nói gì tới Lâm Hồng tu vi chỉ ngang hắn là nữa bước kim đan võ giả, chỉ được cái da dày thịt béo do là thể tu chứ thủ đoạn đơn sơ chẳng có gì.

Sau khi thả ra mười thành sức mạnh thân thể, Diệp Hải cảm giác sự cường đại tràn ngập toàn thân, tuy thân thể của hắn chỉ cao bằng tiểu nam hài mười tuổi do tác dụng phụ khi đột phá Huyết Ma Hấp Huyết thuật đệ nhị trọng, nhưng cũng không ảnh hưởng tới cường độ thân thể của hắn.

Các đệ tử đang trốn ở xa quan chiến thấy tình cảnh như vậy liền vô cùng sửng sốt.

Bọn họ nhìn thấy cái gì? !

Bọn họ mạnh nhất chưởng môn, lại là thể tu có ưu thế đánh cận chiến và phòng ngự mạnh mẽ, lại bị tiểu quái vật trước mặt chặt đứt hai bàn tay, đá một cái trọng thương nặng chưởng môn của bọn họ.

Không sai, trong mắt bọn hắn thì Diệp Hải chính là một tiểu quái vật, trông nhỏ tuổi thân hình nhỏ con lại bạo phát ra lực lượng thân thể vô cùng cường đại, liền chưởng môn của bọn hắn cũng chỉ là búp bê tùy ý bị tiểu nam hài này nhào nặn.

Nơi xa bụi mù bị gió thổi tán, Lâm Hồng bóng người hiển lộ ra, hắn đứng ở nơi đó, hai tay bị phế, chính không ngừng toát ra máu tươi.

"Tiểu hỏa tử, ngươi rốt cuộc là ai, địa nguyên tông của chúng ta hẳn không ai đắc tội đến ngươi đi? Tại sao muốn đuổi tận g·iết tuyệt !"

Lâm Hồng nộ hống lên tiếng, hắn không phải đối thủ của tiểu nam hài trước mặt vừa đối mặt hắn đều ngăn cản không nổi một chiêu, liền bị phế đi hai bàn tay cùng với bị nội thương nghiêm trọng.

Lúc này Lâm Hồng cảm giác sợ hãi cực kỳ, cảm giác t·ử v·ong đang bám lấy hắn.

"Ta là cha ngươi, ha ha ha ha. . ."

Diệp Hải cười ha ha, âm thanh chấn toàn ‌ trường.

Sắc mặt mọi người liền trở nên quái dị, cmn ngươi mang bộ dáng của tiểu nam hài lại xưng là phụ thân của một người cao hơn hai mét năm ?! Giống như con kiến nói con voi là con của hắn, điều này ai mà tin nổi?!

"Cha ơi tha cho hài nhi." Nhưng trái với suy nghĩ của mọi người ở đây, Lâm Hồng vội vàng nhận sợ, không biết xấu hổ kêu lên một tiếng cha.

Diệp Hải nghe vậy cảm thấy hết thú vị, thu lại nụ cười, sau đó nhảy lên không trung, phi thân về phía Lâm Hồng.

Tốc độ của Diệp Hải quá nhanh, lực lượng mạnh mẽ, ngay cả khi bí pháp vẫn còn chưa hết tác dụng nhưng Lâm Hồng vẫn không nhìn thấy chuyển động của đối phương.

Thời điểm mà Lâm Hồng nhìn thấy rõ Diệp Hải thì Diệp Hải đã đến trước mặt hắn.

Thân thể có một mét bốn nhưng lại tỏa ra áp bách vô cùng cường đại, bóng lưng nhỏ nhắn lại che phủ ánh sáng của mặt trời đằng sau, khiến ánh sáng trước mặt Lâm Hồng bỗng tối đi.