Chương 57: Ta ăn ngon không?!
Thấy Chiến Quân cho dù sắp c·hết vẫn cố gắng cắn chặt răng không muốn gào lên, ngay lập tức ánh mắt đạm mạc của Diệp Hải lóe lên vài tia quang mang khác thường.
“Không sợ sinh tử, dũng khí đáng khen.”
“Ý chí cứng cỏi như bàn thạch, nếu định hướng tốt một phen thì sẽ cảm ngộ ra võ đạo ý chí.”
“Không tồi không tồi, là một cây hạt giống tốt……”
Diệp Hải khóe miệng khẽ nhếch, âm thầm tán thưởng Chiến Quân, sau đó rút đao đang găm vào cổ của Chiến Quân ra ngoài, ngón tay khẽ chấm vào máu tươi của Chiến Quân, sau đó đưa ngón tay có dính máu vào miệng mút một cái.
Diệp Hải đang thi triển một loại bản năng của Huyết Ma chi thể, Huyết Ma chi thể thân là loại thể chất vương giả của Huyết Đạo, hắn có thể dựa vào máu tươi của n·ạn n·hân để xác định tin tức của n·ạn n·hân, thậm chí có thể đọc được một phần ký ức.
Tuy tuổi tác Chiến Quân đã ngoài ba mươi, nhưng so với tuổi thọ của võ giả trúc cơ kỳ sống 300 tuổi thì Chiến Quân vẫn thuộc thời kỳ trẻ tuổi, tu vi hơi thấp một tý, khi đột phá trúc cơ vẫn là nhân đạo trúc cơ nhưng cũng không dùng đường ngang ngõ tắt để tăng tu vi cho nên căn cơ vẫn trầm ổn. Đặc biệt là ý chí rất mạnh, hiếm có người ở tuổi thanh xuân lại không sợ sinh tử, cho dù ở tuổi già thì nhiều người càng già càng s·ợ c·hết.
“Ngươi nguyện bái ta làm chủ?”
Diệp Hải cảm thấy để Chiến Quân c·hết thì khá đáng tiếc, với lại Diệp Hải cũng cảm thấy bản thân hắn cũng nên có thuộc hạ cho riêng mình, cả thế giới lớn như vậy nếu một mình hắn đi tàn sát thì lại không g·iết hết được tất cả sinh linh, cho nên sáng tạo ra thế lực của bản thân là cách đúng đắn.
Cho nên Diệp Hải quyết định cho Chiến Quân cơ hội, sắc mặt đạm nhiên nói.
“Bái ngươi là chủ? Ngươi có năng lực gì để ta cam tâm khuất phục? Với lại ta mất đi hai tay, ta cũng sắp c·hết rồi thì bái ngươi làm chủ làm gì?” Ánh mắt Chiến Quân do mất nhiều máu nên trở nên mơ hồi, sắc mặt vàng như nghệ, hấp hối nói.
“Chỉ bằng ta có thể khống chế sự sống và c·ái c·hết của ngươi, khống chế vận mệnh của ngươi!”
Vừa dứt lời, Diệp Hải lấy móng tay khẽ kéo ngang một đường ở cổ tay, ngay lập tức cổ tay hắn xuất hiện lỗ hổng nhưng không có máu tươi chảy ra. Sau đó Diệp Hải khẽ vận chuyển Huyết Ma Hấp Huyết thuật một cái, một giọt bất tử chi huyết từ trái tim mini chạy thẳng tới chỗ v·ết t·hương ở cổ tay, sau đó Diệp Hải mỉm cười nói:
"Uống máu của ta, ngươi sẽ làm bộc của ta, ngươi cũng sẽ trở thành một kẻ bất tử như ta, nhìn."
Chiến Quân gắng gượng đau đớn mở mắt ra, chỉ thấy v·ết t·hương trên cổ tay Diệp Hải ngay lập tức khôi phục như ban đầu chỉ trong một cái nháy mắt, khiến tâm tình của Chiến Quân kinh hãi.
"Ta có bất tử chi thân, ngươi làm bộc của ta thì cũng sẽ có được sự bất tử như ta." Diệp Hải mỉm cười, sau đó Diệp Hải khẽ búng tay một cái, giọt máu màu đen óng ánh ngay lập tức bay về phía miệng của Chiến Quân.
Chiến Quân hơi do dự một lát, sau đó cũng há miệng để cho bất tử chi huyết rơi vào miệng, nhưng bất tử chi huyết cũng không bị hòa tan, mà len lỏi xuống thanh quản rồi đi vào miệng v·ết t·hương trên cổ của Chiến Quân
Ngắn ngủn trong chốc lát v·ết t·hương trên cổ của Chiến Quân bỗng thần kỳ liền lại, như chưa từng bị tổn thương nào.
Chưa hết, ngay trong đầu của Chiến Quân cũng đột nhiên xuất hiện một bộ công pháp:【Huyết Thần Ma Kinh】
【Huyết Thần Ma Kinh】chỉ có đệ nhất trọng, tuy nhiên vô cùng khủng bố, từ bỏ thân xác bản thân, lấy huyết dịch dựng lại thân thể, thoát ly phàm thể trở thành Huyết Thần chi thể. Toàn thân không có bất kỳ chỗ trí mạng yếu hại, huyết dịch đủ nhiều thì trường sinh bất tử, không có hạn chế tuổi thọ, tay cụt đầu cụt hay thậm chí phanh thây cũng trong một ý niệm có thể gây dựng lại thân thể như ban đầu.
Muốn tu luyện công pháp này phải cần một giọt máu của Huyết Ma dẫn dắt mới có thể tu luyện thành công.
Không có tác dụng gì ngoài việc có cơ thể vật lý bất tử, cũng phải làm nô bộc cho huyết ma nếu lấy giọt máu của Huyết Ma tu luyện. Cũng không thể tu luyện công pháp của nhân loại bởi vì huyết thần thể là cơ thể tạo ra từ huyết dịch, không có đại não cùng trái tim, không có đan điền hay kinh mạch, cho nên người tu luyện công pháp này chỉ có thể tăng thực lực bằng cách ăn thịt sinh linh để tăng cường cảnh giới, và thủ đoạn công kích thường thấy chính là cảm ngộ ý cảnh hoặc những bí pháp liên quan đến Huyết Đạo.
Nói dể hiểu chính là Huyết Thần thể giống như Ma Buu trong dragon ball, sau khi cắn nuốt người sống vào trong bụng thì người sống sẽ bị đưa vào một không gian không thuộc về thế giới này, mà Huyết Thần thể có thể đạt được thực lực của n·ạn n·hân và thậm chí võ học của n·ạn n·hân cũng có thể c·ướp đoạt và thi triển được. Cho nên Huyết Thần thể không có cảnh giới, chỉ cần n·ạn n·hân mạnh mẽ bị nuốt thì Huyết thần thể chủ nhân cũng đạt được hết thảy của nạn thân, thực lực, võ học, ký ức,...
Ngay lập tức Chiến Quân lập tức loại bỏ tạp niệm, bắt đầu vận chuyển 【Huyết Thần Ma Kinh】.
"Theo Huyết Thần Ma Kinh có nói thì sau khi ngưng tụ huyết thần chi thể liền có thể dung luyện thêm thuộc tính vào máu, khiến cho uy năng của huyết Thần thể trở nên âm độc hơn.
Mà thuộc tính phù hợp với Huyết Thần thể chính là tu luyện một môn Độc công rồi thôn phệ kịch độc đồ ăn hoặc độc dược, khiến cho toàn thân đều chứa kịch độc, đụng vào tất c·hết.
Hoặc khi cho dù kẻ địch có thể miễn dịch với kịch độc thì v·ũ k·hí của kẻ địch nếu chém vào thân thể của Huyết Thần thể liền sẽ bị kịch độc ăn mòn trở thành phế v·ũ k·hí.
Độc đạo cũng giống huyết đạo, không đi theo cách tu luyện cảnh giới võ giả bình thường, càng thôn phệ nhiều vật kịch độc thì càng mạnh, cũng có thể luyện chế đan dược độc dược để thôn phệ tăng cường chiến lực. Tuy nhiên độc đạo cũng có thể tu luyện công pháp nhân loại, cả hai song tu.
Mà muốn ngưng luyện Huyết Thần thể lại cần lấy huyết Ma chi huyết từng bước một thôn phệ thân thể bản thân, cái này cần ý chí mạnh mẽ hạng người mới có thể làm được vì sẽ rất đau đớn như bị lăng trì từng chút một. ở Địa Ngục giới thì số lượng huyết thần thuộc hạ của Huyết Ma rất ít, bởi vì khó có ai chịu được nỗi đau bị "huyết ma chi huyết" ăn thịt từng chút một.
Nỗi đau này không phải chỉ đến từ thể xác, nếu chỉ đến từ thể xác thì có nhiều bí thuật làm t·ê l·iệt cảm giác đau, mà nỗi đau này đến từ việc bị cắn nuốt linh hồn nữa.
"hừ..hừ.." Sau khi vận chuyển Huyết Thần Ma Kinh, thì giọt máu màu đen của Diệp Hải giống như bị cỗ lực lượng nào đó dẫn dắt, bắt đầu biến thành một hình dạng Diệp Hải nhưng kích thước chỉ bằng giọt máu, lúc này Diệp Hải mini bay ra khỏi miệng của Chiến Quân, sau đó nó há to miệng ra lộ ra hàm răng sắc bén dã man cắn xé da thịt của Chiến Quân khiến hắn đau đớn không nhịn được nhíu mày.
Nữa ngày sau, từng lớp da thịt trên người của Chiến Quân bị Diệp Hải mini ăn sạch, chỉ còn bắp thịt, khung xương và nội tạng, mà Diệp Hải mini cũng đã to bằng một tiểu hài bốn tuổi.
Hai tiếng sau, tất cả bắp thịt, múi thịt đều bị Diệp Hải mini ăn hết, chỉ còn lại nội tạng khí quan cùng khung xương.
Diệp Hải mini vẻ mặt giống như ăn ngon, tiếp tục lấy tay lôi ruột non bỏ vào miệng xong khẽ hút một cái, ruột non như sợi mì bị Diệp Hải mini hút vô bụng. Sắc mặt Chiến Quân tái nhợt, nhưng vẫn lạnh lùng nhìn Diệp Hải mini đang ăn từng khúc ruột, hai cái gan, rồi đến phổi, đặt biệt là ánh mắt của Chiến Quân nhìn giống như nội tạng trước mặt không phải là của hắn, vẫn chằm chằm lạnh lùng nhìn Diệp Hải mini nuốt cắn nội tạng.
Nữa ngày sau thì Diệp Hải mini đã ăn hết nội tạng khí quan, mắt và não cũng bị cắn nuốt chỉ còn bộ khung xương trơ trọi.
Một ngày sau, toàn bộ khung xương cũng bị Diệp Hải mini cắn răng rắc thành vụn rồi nuốt xuống bụng, lúc này đây mini Diệp Hải cũng lớn thành hình dạng thanh niên trẻ tuổi, còn Chiến Quân liền bị Diệp Hải ăn sạch sẽ.
Theo lý thuyết thì nếu đã mất thân thể thì Chiến Quân dĩ nhiên phải c·hết, nhưng không, hắn vẫn sống vì vẫn còn linh hồn chưa bị Diệp Hải mini ăn.
Lúc này đây Diệp Hải sau hai ngày cũng đã g·iết sạch tất cả mọi người, hắn cũng nhanh chóng chạy lại chỗ Chiến Quân để quan sát.
"Ngươi cảm thấy đau không?" Diệp Hải tò mò hỏi.
"Đau, nhưng ta cảm thấy thật thú vị." Linh hồn của Chiến Quyền thoát ra ngoài cơ thể, bình tĩnh nói. Ánh mắt lấp lóe ánh sáng.
"Ồ? thú vị ở đâu?"
"Cảm giác xem người khác ăn thịt mình thật thú vị, ta chưa từng trải nghiệm nó trước đây." Chiến Quân dường như tinh thần không được bình thường, hai mắt tỏa sáng nói.
Diệp Hải :".................."
"Hình như ngươi bị điên rồi." Diệp Hải không nhịn được nhíu mày.
"Ta từng nếm qua rất nhiều loại thịt, chỉ duy thịt người chưa từng ăn, cũng g·iết rất nhiều người, nhưng lại chưa từng ăn thịt họ, nhưng nay ta lại bị coi như thức ăn, khiến ta cảm thấy rất phấn khích." Chiến Quân vẻ mặt hưng phấn nói.
"Biến thái!" Diệp Hải phun ra hai chữ, trong lòng âm thầm nói," Hình như ta đã tạo ra được một con quái vật thật sự, con mẹ nó quả thật biến thái, bị ăn thịt cũng vui vẻ."
"Hải đại nhân ngươi không hiểu được lúc mà từng khúc ruột non, từng quả thận, quả tim, hai cái phổi bị hắn ăn thì ta chỉ có một thắc mắc, Hải đại nhân biết là gì không?" Chiến Quân hưng phấn tiếp tục nói.
"Thắc mắc gì?" Diệp Hải trầm giọng hỏi.
"Không biết khi hắn ăn thịt ta thì có thấy ngon không, mà chỗ nào trên thân thể ta là ngon nhất?! là da hay là thịt, là trái tim hay đại não, là con mắt ngon hay cái lưỡi ngon, hay ruột non là ngon nhất?!"
Diệp Hải:"............."
"Ta đi ngủ đây, khi ngươi tiến hóa xong ta sẽ tới." Nói xong Diệp Hải vội vàng rời đi giống như đang chạy trốn.
"Hải đại nhân đừng đi, ta còn chưa hỏi xong! Có phải thận là ăn bổ nhất không?" Chiến Quân kích động hô, hai chân Diệp Hải lảo đảo như muốn ngã, sau đó Diệp Hải hóa thành huyết quang biến mất.
"Con mẹ nó c·hết biến thái!" Trong lòng Diệp Hải oán thầm, không biết bản thân tha mạng cho Chiến Quân là đúng hay sai?!