Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Cấp Ma Đạo Hệ Thống

Chương 56: Nhẹ nhõm đồ tông.




Chương 56: Nhẹ nhõm đồ tông.

Tĩnh!

Yên tĩnh như c·hết!

Nhìn Huyết Phí Dương bị một chưởng của Diệp Hải trấn sát, sắc mặt của tất cả mọi người ở Huyết Ma sơn trở lên dại ra, khuôn mặt lóe lên vẻ chấn động không thôi, ánh mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ tột cùng,

Huyết Phí Dương tiểu nhân lại bất ngờ bị tiểu nam hài kia nhẹ nhàng một chưởng vỗ c·hết.

Tiểu nam hài này quả nhiên là ma tu, diệt thi quỷ tông rồi đến diệt huyết ma tông, không biết kẻ xui xẻo tiếp theo là ai?!

Phàm là người đã nhìn thấy Diệp Hải một chưởng vỗ c·hết Huyết Phí Dương thì đều lâm vào cảm xúc kinh hãi cùng ngơ ngác.

Huyết Ma tông tông chủ Huyết Phi Dương vừa mới trở thành Huyết Ma tông tông chủ chỉ mới một giờ mà giờ lại bị người vỗ c·hết không toàn thây.

Hoàn cảnh này khiến đám người cảm giác thỏ tử hồ bi, vô cùng tiếc hận cùng thổn thức.

Bất quá ngay sau đó tất cả mọi người liền không quan tâm việc nhỏ này, điều mà bọn họ quan tâm chính là tính mạng nhỏ của bản thân.

Bởi vì sau khi Diệp Hải dùng một chưởng đập c·hết Huyết Phí Dương thì tiếp tục đi săn g·iết những người còn sống sót trong Huyết Ma sơn.

Diệp Hải tu vi đạt tới nữa bước kim đan, lại còn thả ra vô số ác hồn tu vi thấp nhất đều là luyện thể thập trọng đỉnh phong, tu vi thấp nhất cũng là Trúc cơ hậu kỳ ác hồn, mỗi một khu vực mà ác hồn đi qua thì cho dù là mặt đất cũng không còn ngọn cỏ.

“A a a……”

“Cứu mạng! Cứu mạng a!”

“Aaaa..cứu ta, ta không muốn c·hết……”

“Cẩu vật Diệp Hải, ngươi dám tàn sát tất cả mọi người ở Huyết Ma tông, ngươi không c·hết tử tế được, không c·hết tử tế được a!”

“Xong rồi, xong rồi, hết thảy đều xong rồi……”

……



Huyết Ma Sơn lúc này vô cùng hỗn loạn.

Trong đó có người kiệt lực gào rống cầu cứu, có người phát ra nguyền rủa ác độc có người điên cuồng mà mắng mà gào, càng có người giống như bị điên công kích người khác để bản thân chạy nhanh hơn..có thể nói là vô số sắc thái muôn màu muôn vẻ.

Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Diệp Hải vẫn đạm mạc, căn bản không có một chút cảm tình bộc lộ ra.

Những con 'dê hai chân' này cho dù có kêu gào như thế nào thì Diệp Hải vẫn không quan tâm, trái lại càng kích phát ham muốn g·iết người của Diệp Hải.

Diệp Hải và chúng ác hồn vẫn như lưu tinh tàn sát từng người từng người một, không một chút lưu tình nào.

"Diệp đại nhân, ta chính là đại trưởng lão của Huyết Ma tông, còn xung quanh ta chính là tam trưởng lão, tứ trưởng lão cùng ngũ trưởng lão, bọn ta muốn thuần phục ngài, mong ngài tha cho cái mạng chó của bọn ta." Huyết Bá thấy Diệp Hải lạnh lùng đi đến, vội vàng quỳ xuống cầu xin, xung quanh hắn là tam trưởng lão, tứ trưởng lão,ngũ trưởng lão cũng quỳ xuống cầu khẩn.

Nghe vậy, ánh mắt Diệp Hải đạm bạc nhìn về phía Huyết Bá đám người.

“Năm vị trưởng lão thực quyền trong Huyết Ma tông mà cũng tu vi rác rưởi như vậy sao, ngay cả vật nhỏ của ta cũng không bằng.”

Diệp Hải chỉ chỉ về phía đám ác hồn, nhàn nhạt nói.

Tê ~

Vừa nghe lời này. sắc mặt của bốn người nháy mắt căng thẳng.

Diệp Hải lại chướng mắt thực lực của bọn họ, nói như vậy cho dù bọn họ tiếp tục cầu xin căn bản không có tác dụng gì?

Đại trưởng lão đám người lập tức hoảng sợ.

Cùng lúc đó Diệp Hải cũng rút ra trường đao chậm rãi dùng sức đâm vào trái tim của Huyết Bá.

Chỉ một thoáng, từng sợi máu tươi màu đỏ tươi chảy xuôi theo trái tim của Diệp Hải mà ra.

“Đừng g·iết ta, đừng g·iết ta……”



Nhìn thấy Diệp Hải đang từng chút một đâm trường đao sâu vào trái tim hắn, Huyết Bá lập tức vô cùng hẹn mọn cầu xin, ánh mắt ngập nước.

Ở trước mặt t·ử v·ong thì tất cả đều không quan trọng! Kể cả danh dự!

Nhưng mà khi thấy Huyết Bá đại trưởng lão đau khổ cầu xin, Diệp Hải chỉ lạnh lùng nói:

“Bán chủ cầu vinh thì giữ lại tính mệnh của ngươi làm gì?!”

Diệp Hải khinh miệt nói, ngay sau đó trường đao ngay lập tức xuyên thủng bộ ngực của Huyết Bá, diệt tuyệt tất cả sinh cơ.

Từ đầu chí cuối thì Huyết Bá đã hèn mọn đến cực điểm cầu xin Diệp Hải, nhưng Diệp Hải cũng không chút nương tay đ·âm c·hết, khiến trong lòng đám người như có cơn gió lạnh thổi qua trái tim, t·ê l·iệt.

Cẩu vật quá độc ác!

Nhìn Huyết Bá bị một đao đâm đến c·hết, nhị trưởng lão đám người liền sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng,lông tơ toàn thân đều là dựng ngược lên.

Giờ khắc này, bọn họ không hề là Huyết Ma Tông đức cao quyền trọng trưởng lão,mà là một khối thịt đang nằm trên thớt tùy ý bị Diệp Hải g·iết c·hết cùng thôn phệ.

Một khắc trước bọn họ còn là trưởng lão cao cao tại thượng, địa vị hiển hách, trong nháy mắt liền trở thành thịt cá mà Diệp Hải chính là dao thớt.

Bọn họ chưa bao giờ nghĩ đến khoảng cách t·ử v·ong lại gần bọn họ như thế!

“Kế tiếp, nên đến lượt các ngươi……”

Diệp Hải liếm nhẹ máu tươi trên lưỡi đao, sắc mặt tham lam nhìn bốn vị trưởng lão còn lại.

Thấy thế, mấy người sợ hãi cả kinh.

Bịch~Bịch!

Giang thị nhất mạch, tam trưởng lão Giang Thiên Hà, Lê thị nhất mạch Lê Trọng tứ trưởng lão cùng Lý thị nhất mạch, ngũ trưởng lão Lý Vũ nguyên bản hằng ngày ở trong ma tông cao cao tại thượng nhưng cũng bị dọa sợ đến nỗi ngay lập tức dập đầu quỳ xuống.

Lúc này, tôn nghiêm hay thể diện gì đó, căn bản không đáng giá một đồng.

Quan trọng nhất chính là, bảo mệnh!



Đối với ma tu mà nói chỉ có tính mạng bản thân là đáng giá nhất, còn bất kỳ cái khác đều như giấy lộn tùy ý vứt bỏ.

Thấy thế Diệp Hải cười nhạo một tiếng, sau đó trường đao nhanh như điện xẹt chém tới bốn vị trưởng lão.

Phốc! Phốc! Phốc!

Liên tục ba đao chém đứt đầu tam, tứ, ngũ trưởng lão, máu tươi cuồng phun.

“Xem ra ngươi tựa hồ rất có cốt khí? Chẳng lẽ ngươi không s·ợ c·hết? Tại sao ngươi không quỳ?”

Huyết Ma tông năm tên trưởng lão liền chỉ còn thừa mỗi nhị trưởng lão Chiến Quân còn sống sót, hắn không có quỳ xuống xin tha, cũng không chạy trốn, chỉ yên tĩnh đứng đấy nhìn Diệp Hải chém g·iết tam trưởng lão đám người.

Thấy Chiến Quân không trả lời, Diệp Hải cảm thấy thú vị, trường đao trong tức khắc tước đi cánh tay của Chiến Quân, máu từ chỗ bả vai bị cụt tay điên cuồng tràn ra ngoài, thấm đẫm mặt đất.

Diệp Hải thử t·ra t·ấn một chút Chiến Quân để xem hắn có lựa chọn giống đám người đại trưởng lão hay không.

Nhưng mà, Chiến Quân khiến hắn thất vọng rồi.

Cho dù trường đao của Diệp Hải tước đi cánh tay còn lại của hắn thì nét mặt của Chiến Thiên vẫn chỉ nhíu mày trong một giây vì đau, sau đó cắn răng không kêu lên một tiếng, ánh mắt mà Chiến Thiên nhìn Diệp Hải không có một chút sợ hãi nào, chỉ có vẻ mặt không cam lòng mãnh liệt.

“Xem ra ngươi là thật sự không s·ợ c·hết……”

Diệp Hải giả vờ xụ mặt xuống, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Chiến Quân.

Phốc!

Bàn tay đột nhiên dùng một chút lực, một đao của Diệp Hải đã đâm xuyên qua cổ của Chiến Quân.

“hừ…hừ…”

Tuy ý chí của Chiến Quân kiên định như bàn thạch, nhưng là sắc mặt thống khổ vẫn là bán đứng hắn, thân thể hắn cũng bắt đầu run rẩy, khuôn mặt co rút, hô hấp dồn dập, răng cắn chặt vẫn lì lợm cố không phát ra tiếng kêu.

Sinh mệnh lực của Chiến Quân đang không ngừng trôi đi.

Nếu không có điều gì bất ngờ xảy ra thì trong hai mươi hơi thở nữa Chiến Quân sẽ c·hết, bởi vì một đao của Diệp Hải đã xuyên thủng cổ của hắn, cắt đứt 95% sinh cơ.