Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Cấp Ma Đạo Hệ Thống

Chương 2: Vẫn Là Tử Cục!




Chương 2: Vẫn Là Tử Cục!

Diệp Hải nhanh chóng thu lại tâm tình vui sướng sau khi đột phá, vẻ mặt hắn trầm trọng, nghĩ:

" Nếu bây giờ chạy trốn là tử cục, mà nhịn nhục làm cẩu giao ra huyết thạch thì lần này sẽ có lần sau bị bóc lột,như vậy cả đời cũng bị khuất phục dưới chân Trần Chân, chưa kể nếu tâm tình Diệp Chân không tốt thì lại tùy ý bắt hắn để làm Thi khôi, như vậy nếu cẩu thì lại trở thành con chó thật thì hỏng."

" C·hết tiệt nếu ta có hệ thống đánh dấu thì tốt, trốn nơi thâm sơn cùng cốc và cẩu đến khi thực lực mạnh mẽ lại ra hoạt động. C·hết tiệt ma đạo hệ thống, quả nhiên cái tên cũng không phải là hệ thống tốt."

Diệp Hải đau đầu thầm nghĩ, hắn ý định là sẽ cẩu, lưu lại núi xanh không lo kiếm củi đốt, nhưng Trần Chân sẽ không cho hắn cẩu, như vậy cẩu đạo cũng không thể giải quyết vấn đề mà chỉ tạo ra vòng tuần hoàn ác tính.

Diệp Hải trái lo phải nghĩ một hồi, cũng không nghĩ ra giải pháp, đột nhiên thanh âm hệ thống vang lên:

" Ký Chủ thật sự không có não, bất kỳ hệ thống nào cũng là phụ trợ, mà không phải để ký chủ dựa dẫm, những hệ thống không cần não vẫn tăng tu vi cao thật chất là không tồn tại hoặc có âm mưu, nếu có hệ thống nào dốc hết toàn lực phụ trợ ký chủ tăng tu vi như cưỡi t·ên l·ửa, cơ duyên tùy tiện ném, thì chắc chắn ký chủ đó sẽ chỉ là vật chứa, làm nô lệ cho hệ thống, và khi đến mức độ nào đó thì hệ thống đó sẽ chân chính đoạt xá ký chủ, vì cường giả đều từ núi thây biển máu mà luyện thành, tâm trí sẽ vô cùng mạnh mẽ, chứ không phải vô não muốn gì được đó mơ tưởng xa vời."

Bị hệ thống liên tục sỉ nhục khiến Diệp Hải giận tím mặt, tuy nhiên sau khi ổn định tâm thần, Diệp Hải đã hiểu những gì Ma Đạo hệ thống muốn truyền đạt, Diệp Hải trầm ngâm một hồi, mới trầm giọng hỏi:

"Ta đã hiểu, hệ thống. Tuy nhiên bây giờ là tử cục, bỏ trốn cũng không được, mà giao nộp huyết thạch để cầu sống tạm bợ cũng không được, vậy thì ta nên làm như thế nào mới phải?"

Hệ thống thanh âm giống như rèn sắt không thành thép đáp:

"Nếu như bỏ trốn và chịu nhục đều không phải giải pháp tốt, vậy thì gia nhập bọn họ, trở thành người như bọn họ, ký chủ quên tên của hệ thống rồi sao??? nếu ngươi không muốn làm con cừu, mà không có thực lực làm con sói, thì hãy làm con chó cho bọn hắn, đi bắt nạt ức h·iếp những con cừu khác như ký chủ, trung gian kiếm tiền riêng."

"Đúng rồi, bằng vào tu vi của ta hiện tại nếu giả ý khuất phục rồi xin đi theo làm tiểu đệ của Trần Chân thì sẽ là giải pháp hợp lý, sau đó cùng bọn họ t·rấn l·ột huyết thạch của tán tu khác, sau đó nằm gai nếm mật cho đến khi tích lũy đủ hai mươi lăm viên huyết thạch rồi đổi thành luyện thể tầng ba tu vi, khi đó hưu c·hết trên tay ai thì không biết được."

Diệp Hải như nghe được chân ngôn mừng rỡ như điên nói, hắn bản chất chỉ là một người địa cầu bình thường, sống đúng theo luật pháp đạo đức ước thúc, chưa thực sự dung nhập vào cái thế giới người ăn người này, nhưng bây giờ lời của hệ thống như mở ra chân trời mới cho Diệp Hải, khiến hắn tỉnh ngộ.

"Người không vì mình trời tru đất diệt, hãy đợi đấy, Trần Chân chó c·hết, hãy cầu nguyện đừng rơi vào trong tay ta, nếu không ta sẽ khiến ngươi sống không bằng c·hết." Diệp Hải tà tà cười lạnh, khóe mắt nổi lên từng tia hung ác.



Giờ khắc này Diệp Hải như lột xác, tâm tính dần trở thành một tên Ma Tu hợp cách, vẻ mặt từ ngây ngô đã biến thành vẻ mặt âm hiểm.

Hệ thống liếc nhìn tâm tính Diệp Hải chuyển biến, hài lòng gật đầu.

Nghĩ là làm, Diệp Hải cầm trong tay mười viên huyết thạch còn lại đi ra khỏi sơn động, tiến vào phường thị tìm địa chỉ nhà của Trần Chân.

Lúc này đây, tại nhà riêng của Trần Chân.

Một tiểu đệ của hắn hớt hải chạy vào phòng riêng của hắn, vẻ mặt kỳ lạ nói:

"Đại ca, tên tiểu tử tán tu Diệp Hải đang đứng ngoài cổng, hắn nói đến để cầu kiến đại ca."

Trần Chân nghe vậy, lập tức đình chỉ tu luyện, khóe mắt lóe lên từng tia ngoài ý muốn, trầm giọng đáp:

"Cho hắn vào đây."

Một lúc sạu, Diệp Hải vẻ mặt lo sợ bước vào, khi nhìn thấy Trần Chân, hắn ngay lập tức quỳ một chân xuống, vẻ mặt thuần phục nói:

"Tiểu đệ Diệp Hải bái kiến Đại Ca, lúc trước có đắc tội mong đại ca bỏ qua cho, Diệp Hải biết mình tu vi thấp kém, cho hôm nay đến đây cống hiến cho Trần Chân đại ca mười khỏa Huyết Thạch, mong đại ca nhận lấy, chỉ có đại ca mới xứng đáng có mười khỏa huyết thạch này. Kẻ hèn đây không dám dấu làm của riêng, vả lại ta bán huyết linh thảo chỉ đạt được mười lăm viên, trong đó năm viên hồi sáng đã đưa cho đại ca rồi."

Nói xong Diệp Hải đưa túi chứa đựng huyết thạch giao cho tiểu đệ của Trần Chân, người sau lập tức đưa tới trước mặt Trần Chân.

"Hảo, tính tiểu tử ngươi thức thời, nhưng ta thấy ngươi đến đây không phải chỉ muốn giao nộp huyết thạch cho ta chứ?" Trần Chân vẻ mặt tuy cười nhưng không phải cười nhìn trong tay túi huyết thạch, lạnh giọng hỏi.

"Đại ca mắt sáng như đuốc, tiểu đệ đây cảm thấy đại ca có phong thái anh hùng, cảm giác như gặp được quý nhân tri kỷ, cho nên muốn đi theo làm tiểu đệ của đại ca, hi vọng đại ca cho cơ hội này." Diệp Hải ngay lập tức cúi đầu sát mặt đất, vẻ mặt khẩn trương nói.

Nhìn thấy Diệp Hải cúi đầu khuất phục như con chó đang nằm, ánh mắt Trần Chân nghiền ngẫm một lát, hơi mỉm cười nói:



"Được, ta cho ngươi cơ hội, từ giờ ngươi chính là tiểu đệ của ta, ai bắt nạt ngươi thì ta sẽ g·iết người đó, nhiệm vụ của ngươi chính là đi ra ngoài cùng với Võ Tấn bọn họ tìm kiếm dê béo và xuất thủ, nếu gặp đối thủ khó nhằn có thể liên hệ ta ra tay. Nay trong tay ngươi mười khỏa huyết thạch ta chỉ lấy bảy viên, cho ngươi lưu lại ba viên tu luyện, xem như quà gặp mặt."

Diệp Hải nghe vậy vẻ mặt mừng rỡ ngẩn đầu, liên tục cúi lạy Trần Chân, nhưng trong lòng cười gằn :" cẩu vật, lấy huyết thạch của ta mà bày đặt giả trang lão sói vẫy đuôi, hãy cầu trời về sau đừng lưu trong tay lão tử, nếu không ta sẽ cho ngươi hối hận khi sinh ra cõi đời này."

Sau khi tiếp nhận ba khỏa linh thạch từ tay tiểu đệ Võ Tấn, Diệp Hải vội vàng đứng lên và cúi đầu đi lùi ra cổng, sau đó mới quay đầu từng bước tiến vào dòng người đông đúc.

Trần Chân vẻ mặt vui vẻ mỉm cười liếc nhìn Võ Tấn, sau đó nói khẽ:

"Tiểu tử này coi bộ thông minh, đỡ tốn công ta lại tạo thêm sát nghiệp, ngày mai ngươi phải đào tạo hắn trở thành con chó trung thành, biết chưa, lui xuống đi."

Võ Tấn nghe vậy liên tục gật đầu, sau đó lui xuống khép cửa lại và túc trực bên ngoài phòng.

"Có mười viên huyết thạch này,bình cảnh luyện thể tam trọng ta sẽ vượt qua trong vòng một tuần nữa là đột phá đến cảnh giới luyện thể tứ trọng, khi đó đủ thực lực tiến vào nội môn, đại đạo đều có thể, hahaha." Trần Chân vui sướng cười, sau đó lập tức đổ ra huyết thạch và tu luyện.

Mấy hôm sau Diệp Hải cùng Võ Tấn bọn họ đi tìm dê béo lạc đàn từ phường thị bước ra, mỗi lần đều t·rấn l·ột được 1,2 khỏa huyết thạch, Diệp Hải sau khi trải qua lần đầu tiên làm việc ác, lương tâm còn sót lại ở địa cầu dần phá toái, Diệp Hải ngoài ý muốn phát hiện loại cảm giác bắt nạt kẻ yếu này thế mà cũng không tệ. Sau đó Diệp Hải không ngừng bóc lột kẻ yếu tán tu, ranh giới đạo đức dần dần biến mất, ra tay càng ngày càng hung ác, thu hoạch huyết thạch càng ngày càng nhiều.

"Ting! bắt nạt kẻ yếu có luyện thể nhị trọng tu vi ba lần, ký chủ được thưởng 1 tháng thuần chay tu vi. Điểm Ma Đầu +20. ( thuần chay nghĩa là đơn thuần hấp thu linh khí đất trời rèn luyện cơ thể)"

Diệp Hải nở nụ cười, khoảng cách luyện thể nhị trọng đỉnh phong đang dần đạt được, như vậy số huyết thạch cần đột phá sẽ giảm thiểu, cho nên hắn vô cùng cao hứng.

Duy nhất để Diệp Hải khó chịu chính là hắn chỉ có thể lưu lại chính mình ba thành thu nhập, còn lại đều phải giao cho Trần Chân.

Tuy nhiên Diệp Hải cũng tích trữ cho riêng mình ba khối huyết thạch, tổng hắn đang có sáu khối huyết thạch, chỉ cần thêm bốn khối nữa là đủ đột phá luyện thể tam trọng, không cần đến hai mươi lăm khối huyết thạch bởi vì tu vi của hắn đã đạt tới thượng phẩm luyện thể nhị trọng.



Bốn hôm sau, Diệp hải trong những ngày này tích cực làm việc ác, được hệ thống ban thưởng một số thuần chay tu vi, cho nên đã đột phá luyện thể nhị trọng đỉnh phong, cho nên chỉ cần năm khỏa huyết thạch là đủ đột phá. Ngay lập tức Diệp Hải dùng năm khối huyết thạch chuyển đổi thành tu vi, như ước muốn đạt được luyện thể tam trọng sơ kỳ tu vi, còn tiết kiệm được mười khỏa huyết thạch chưa dùng đến.

Lúc này đây ta cũng có sức tự vệ, không biết khoảng cách thực lực giữa ta và Trần Chân như thế nào nhỉ?" Diệp Hải trầm ngâm suy nghĩ, một lúc lâu Diệp Hải mới hỏi hệ thống:

"Ta muốn thôi diễn tình huống tiếp theo sau khi đột phá luyện thể tam trọng, ta có thể đủ thực lực tự vệ dưới tay Trần Chân hay không? nó tốn bao nhiêu huyết thạch?"

"Mười khỏa huyết thạch." Hệ thống lạnh lùng đáp.

Tốt, cho ta thôi diễn." Diệp Hải gật đầu nói, ngay lập tức mười khỏa huyết thạch biến mất, sắc mặt Diệp Hải lóe lên vẻ đau lòng trong thoáng chốc nhưng vẫn cố nhịn, nhìn kỹ tin tức hệ thống truyền lại trong thức hải.

【 ngày thứ nhất, Hứa Cường đệ tử nội môn của Thi Qủy Tông tìm đến Trần Chân yêu cầu hắn nộp lên hiếu kính tháng này, Trần Chân nhiệt tình nghênh đón, cũng đem một số lớn huyết thạch đưa ra ngoài.

Hứa Cường ước lượng trong tay Huyết Thạch, cao hứng gật đầu, trước khi đi hắn liếc ngươi một chút, sau đó hỏi thăm ngươi vẫn còn là tán tu chưa gia nhập môn phái nào, vẻ mặt nghiền ngẫm tán dương ngươi thiên phú không tồi, tuổi còn trẻ đã đột phá luyện thể tầng ba. Nghe vậy trong lòng ngươi hoảng hốt, không hiểu vì sao hắn có thể xem xét tu vi của ngươi, ngay cả Trần Chân còn không biết điều này.

Sau khi hàn huyên với ngươi một hồi, Hứa Cường khẽ liếc về phía Trần Chân, khóe miệng khẽ nhếch, khen Trần Chân sắp bước vào luyện thể tứ trọng, sau đó có thể cùng hắn làm đệ tử nội môn, nói xong sau đó chậm rãi rời đi.

Trần Chân mặt ngoài mừng rỡ tiễn Hứa Cường rời đi, sau đó âm thầm dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chăm chú ngươi.

Cũng trong ngày thứ nhất, Trần Chân cảm nhận được uy h·iếp từ ngươi, và trong lòng nổi lên lòng tham mãnh liệt, bắt đầu vụng trộm giá·m s·át nhất cử nhất động của ngươi, muốn xem xét ngươi đến cùng vì cái gì có thể tu luyện nhanh như vậy, bởi vì một tuần trước ngươi rõ ràng chỉ là một tên luyện thể tầng 1 phế vật, hiển nhiên ngươi có kỳ ngộ gì đó rất lớn, bởi vì hắn Trần Chân phải mất một năm từ luyện thể tầng một đột phá đến luyện thể tầng ba.

Ngươi đã sớm đề phòng Trần Chân nhanh chóng viện cớ ngươi thiên phú cao, lại có đầy đủ huyết thạch được Trần Chân phân cho nên mới có thể đột phá, Trần Chân vụng trộm theo dõi ngươi cũng chưa nhận thấy điểm gì bất thường trên người ngươi.

Cũng trong ngày thứ nhất, ngươi ẩn ẩn đã nhận ra thái độ biến hóa của Trần Chân, bắt đầu đề phòng hắn.

Ngày thứ hai tuy ngươi một mực tại phòng bị Trần Chân, nhưng chỉ có IQ số âm cặn bã như ngươi lại không có thể tính toán lại con cáo già Trần Chân, hắn cùng tiểu đệ rủ ngươi đi đến nhà Trần Chân mở tiệc nhậu, ngươi không biết lúc nào bỗng nhiên ngã gục b·ất t·ỉnh sau khi bị Trần Chân đánh lén, sau đó hắn t·ra t·ấn ngươi trong hai ngày, dùng nhiều h·ình p·hạt như cắt lưỡi, cắt tai, móc mắt, lóc từng miếng thịt, ngượi không chịu nổi tính khai ra bí mật của hệ thống, nhưng hệ thống đã c·hôn v·ùi linh hồn của ngươi, sau đó rời đi Man Hoang Giới đi tìm tân ký chủ. Ngươi c·hết!

【 Thôi Diễn kết thúc 】

【 đánh giá: Ngươi đánh giá thấp Thi Qủy Tông ngoại môn đệ tử hiểm ác, cho nên ngươi như cũ vẫn c·hết 】

"Lại c·hết, ta lại con mẹ nó c·hết! Con mẹ nó ta cho dù chọn phương hướng làm tiểu đệ của ngươi vẫn không thoát được c·ái c·hết đúng không!"

Diệp Hải nghiến răng nghiến lợi chỉ chốc lát, ánh mắt sát khí nói: "Trần Chân, ngươi nếu bại trong tay lão tử thì lão tử dùng dao cạo từng lớp thịt của ngươi, linh hồn ngươi lão tử sẽ giam vào Ma hồn đèn, đốt khiến ngươi không thể siêu sinh, vĩnh viễn nhận lấy t·ra t·ấn!"