Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Cấp Ma Đạo Hệ Thống

Chương 3: Chạy Trốn!!




Chương 3: Chạy Trốn!!

Sau khi trong lòng thóa mạ Trần Chân một lúc sau, Diệp Hải dần bĩnh tĩnh lại, bắt đầu suy nghĩ cách giải quyết.

"Bây giờ cho dù chịu nhục đến cỡ nào, sớm muộn Trần Chân cũng ra tay với mình, cho dù hôm nay không đến gặp hắn giao nộp huyết thạch để tránh gặp Hứa Cường thì Trần Chân cũng sẽ cùng với Hứa Cường đến tìm hắn bởi vì hắn đang cầm mười khối Huyết Thạch mấy hôm nay t·rấn l·ột tán tu chưa giao nộp, và số lượng hiếu kính không đủ thì Hứa Cường cũng sẽ không rời đi, cho nên ở lại vẫn là tử cục."

"Giờ thực lực của ta là luyện thể tam trọng sơ kỳ, không sợ không cắt đuôi được sự theo dõi của bọn Võ Tấn tiểu đệ của Trần Chân, cho nên chỉ có biện pháp là chạy trốn qua địa phương khác, chỉ còn phương pháp đó."

Diệp Hải trong lòng hạ quyết tâm, sau đó cẩn thận che lấp hành tung rời đi, hắn lựa chọn đi con đường nhỏ bên cánh rừng để ra khỏi phường thị mà không đi con đường cổng chính." Diệp Hải ám đạo thầm nghĩ.

Sau khi Diệp Hải rời đi hai tiếng đồng hồ, lúc này đây tại nhà Trần Chân.

"Hừ, ta không cần biết thuộc hạ ngươi m·ất t·ích hay chạy trốn, ta chỉ cần biết số lượng hiếu kính chưa đủ."

Hứa Cường vẻ mặt tức giận liếc nhìn Trần Chân, sau đó phóng khí thế luyện thể tứ trọng đè ép đến Trần Chân.

Vẻ mặt Trần Chân đau khổ đón đỡ khí thế của Hứa Cường, trong lòng Trần Chân lập tức chửi mười tám đời tổ tông của Hứa Cường và Diệp Hải, sau đó nhịn đau ánh mắt nhức nhối từ trong túi đưa ra thêm mười khỏa Huyết Thạch cho Hứa Cường.

Hứa Cường sau khi thấy mười khỏa huyết thạch mới hài lòng thu hồi khí thế, liếc nhìn Trần Chân đang vẻ mặt đưa đám, khóe miệng nhếch lên vẻ cười trên nổi đau của người khác, sau đó nghênh ngang rời đi.

Trần Chân lạnh lùng nhìn Hứa Cường rời đi, sau đó nghiến răng nghiến lợi gào lên:

"Võ Tấn, ngươi nhanh chóng dẫn thuộc hạ tìm kiếm tung tích Diệp Hải cẩu vật, ta phải phanh xác cạo xương hắn mới phát tiết được mối hận trong lòng ta, sống phải thấy người, c·hết phải thấy xác biết chưa?"

"Vâng! Đại Ca!" Võ Tấn thấp thỏm nhìn Trần Chân đang giống như một con sư tử nổi điên, hốt hoảng nhanh chóng chạy đi.

"Con mẹ nó, mười khỏa huyết thạch này là ta để dành để đột phá bình cảnh luyện thể tam trọng đỉnh phong tấn cấp luyện thể tứ trọng, nay bị hai con chó này phá đám kế hoạch, không báo cái thù này ta Trần Chân không làm người." Trần Chân trong lòng gào thét.

-----------------------------

Lúc này đây Diệp Hải đang vui vẻ đi đường, tuy hắn không biết tình huống lúc này mà Trần Chân gặp phải, nhưng suy bụng ta ra bụng người, hắn rõ ràng Trần Chân đang vô cùng giận dữ, khẽ hừ vài khúc hát ở địa cầu, Diệp Hải thong dong di chuyển.

"Giờ không mục đích di chuyển như thế này không tốt, làm tán tu không có tài nguyên hay tu vi gì, ta lại chẳng có công pháp ma đạo tốt hơn để tu luyện thì không thể đột phá luyện thể tứ trọng, môn công pháp ma đạo cơ bản này không thể đột phá lên cảnh giới cao hơn, cần thay đổi gấp, vả lại bên ngoài thành thị đâu đâu cũng là kẻ hung ác chuyên chặn c·ướp tài lộ, cho nên việc cấp bách chính là tìm một thế lực nào đó gia nhập, với lại ở trong tông môn mới có thể kiếm tài nguyên."

Diệp Hải trong lòng trầm trọng nghĩ.

"Đúng rồi gia nhập Thi Qủy Tông cũng tốt, sau đó chỉ cần cẩu ở trong tông môn một thời gian là không lo trong thời gian ngắn bị Trần Chân tìm ra, vì hắn không thể nghĩ được ta lại gia nhập vào Thi Qủy Tông, vả lại bên trong tông môn cấm chỉ tàn sát lần nhau, đây quả thật là phương án tốt. Sau đó lợi dụng Thôi Diễn để tìm kiếm chỗ nào nhiều tài nguyên mà tương đối an toàn, như thế có thể dể dàng kiếm được đầu ra để nạp vào hệ thống để chuyển đổi tăng cường tu vi."



Ánh mắt Diệp Hải lóe lên ánh sáng, cảm giác phương án này có thể thực hiện được. Cho nên Diệp Hải nhanh chóng tăng tốc hướng về phía Thi Qủy Tông mà đi.

-------------------------------------------------------------------------------------

Thi Ma Thành.

Thi Qủy Tông.

Ngay đại điện tiếp nhận đệ tử mới nhập tông, Diệp Hải đưa tay cho trưởng lão nhân sự điện kiểm tra căn cốt và tư chất thiên phú.

"Diệp Hải, căn cốt ngươi tại trung đẳng hạ phẩm cấp, nhưng thiên phú không tồi, thượng đẳng trung phẩm thiên phú, ngươi nguyện gia nhập ta Ma Tông, trở thành một vị ngoại môn đệ tử hay không?"

"Đệ Tử nguyện ý!"

Sau khi tiếp nhận lệnh bài chứng minh đã gia nhập Ma Tông, Diệp Hải liền được chấp sự nhân sự điện dẫn đi đến nơi ở của ngoại môn đệ tử.

Phòng ốc của Thi Qủy tông đều sử dụng nguyên liệu đặc chế xếp chồng lên nhau, các dạng phòng ốc được bố trí rất nhiều đồ vật trang trí, trong đó cũng có mấy nơi vô cùng nguy nga lộng lẫy, rõ ràng là nơi tu luyện của người có địa vị tôn quý như trưởng lão và tông chủ!

Diệp Hải lần đầu đến nơi này liền cẩn thẩn vô cùng lưu ý bốn phía.

Ma Tông tàn khốc hơn chính đạo tông môn rất nhiều, ở đây người mạnh là vua, coi như là không nghĩ bị người khi dễ cũng muốn cường đại lên, tuy bề ngoài không có được cho phép chém g·iết lẫn nhau, nhưng phế đi cánh tay hay thiếu đi cái chân đều không ai đứng ra bênh vực ngươi.



Ngoại môn đệ tử tiến nhập tông môn sau khi, là muốn lao động, nói dễ nghe một chút chính là chức vụ, nói khó nghe một chút là làm nô bộc cho tầng lớp cao hơn, không giống nội môn đệ tử, chỉ cần tu luyện có thể.



Tông môn chức vụ có tốt có xấu, tốt nhiệm vụ hằng ngày sống vẫn dễ dàng, cũng sạch sẽ, vẫn có thể học được một vài thứ, được phân huyết thạch nhiều hơn người khác, gặp quản sự không tốt thì liền khổ, lao động mất nhiều thời gian ít thời gian tu luyện, vẫn bẩn, vừa mệt, tỷ như làm lao động tay chân, hoặc là phải đi hầu hạ đệ tử ngoại môn chịu bóc lột hoặc đánh mắng.



Thậm chí còn có một ít có nguy hiểm tánh mạng, đến một ít vách núi vách đá nơi nào hái thuốc, săn g·iết yêu thú các loại.





Diệp Hải lúc này rất đau trứng, nhiệm vụ sinh hoạt hằng ngày này hắn cảm giác nhất định sẽ có người làm khó dễ bản thân, tỷ như b·ị b·ắt giặt quần áo, hoặc là bị cắt xén tài nguyên mà tông môn phân phát cho tu luyện.



Suy nghĩ một chút, cũng không có biện pháp gì tốt, đi trước một bước xem một bước ah!



Hắn không phải là rất lo lắng, tình huống của mình hắn rõ ràng.



Ngoại môn đệ tử, mỗi người đều có một gian nhà gỗ nhỏ, hoàn cảnh điều kiện rất gian khổ, không gian ngủ chật chội hè thì nóng đông thì lạnh lẽo.



Bốp..bốp. . .



Kèm theo thanh âm đấm đá vang lên thì ngay lập tức vang dội nhiều tiếng kêu thảm thiết, Diệp Hải cùng quản sự đi tới thời điểm liền thấy trên mặt đất nằm hai người, đều là ngoại môn đệ tử mới tới vài hôm trước, v·ết t·hương bầm tím khắp người, khóe miệng mũi bốc lên máu, thần sắc rất chật vật.



"Nghe cho kỹ, mới tới, sau này thay phiên cho lão tử giặt quần áo, nấu nước, đổ bồn cầu, đánh nước rửa chân, ai dám cho ta dùng mánh lới, lão tử cho các ngươi hảo hảo xoa bóp xương cốt."



Một người đàn ông dáng vẻ lôi thôi gầm lên nói, nhìn sơ hẳn là hơn 30 tuổi, dáng người cường tráng, râu quai nón, mặc quần áo thuộc nội môn đệ tử,cả người toát một cổ hung hãn khí tức, lúc này ngoạn vị nhìn hơn mười vị ngoại môn đệ tử, trong mắt tràn đầy xem thường cùng miệt thị.



"Chó Điên, một mình ngươi là nội môn đệ tử bài danh 30 vị trí đầu lại đi bắt nạt đệ tử mới, thật là phế vật." Một thanh niên tài tuấn khoảng chừng hai mươi lăm tuổi cười nói.





"Ai, ta đây gia nhập nội môn cũng năm năm rồi, dạo này chưa đột phá luyện thể tầng năm nên trong lòng bức bối, tay ngứa ngáy, ta muốn để cho những tiểu tử này biết thế giới này tính tàn khốc, để cho bọn họ có thể biết được thế nào là Ma Tông."

Đại hán ha hả cười nói, ánh mắt cung kính nhìn về phía thanh niên nọ.



"Haha tùy ngươi, ta cũng muốn chọn một vài ngoại môn đệ tử cơ linh để sai vặt."

thanh niên trẻ tuổi khẽ cười, ánh mắt tùy ý lướt qua đám ngoại môn đệ tử, sau đó chú ý tới Diệp Hải, Diệp Hải cũng nhìn về phía người thanh niên này, sắc mặt khẽ biến, hắn thấy Hứa Cường đang cung kính đi phía sau người thanh niên trẻ tuổi này, Hứa Cường thấy ngươi liền vẻ mặt kinh dị sau đó ghé vào tai người thanh niên này thì thầm, sau đó một lúc, ánh mắt thanh niên lóe lên vẻ khác lạ nhìn Diệp Hải.

"Tên kia, ngươi là đệ tử mới tới à, theo ta." Thanh niên trẻ chỉ mặt gọi tên Diệp Hải.

"Đây là..." Diệp Hải ngập ngừng hỏi chấp sự đang đứng kế bên.

"Đây là Hoàng Cực, đệ tử nội môn top mười, thực lực cường đại, đã đột phá luyện thể lục trọng đã lâu, cũng tốt ngươi theo hắn đi, ta không có quyền ngang cản, đây là ngọc giản công pháp và võ kỹ của ngoại môn đệ tử, ngươi xem kỹ rồi đi theo hắn." Chấp Sự vẻ mặt kiêng kỵ đáp, sau đó đưa ngọc giản công pháp võ kỹ của đệ tử ngoại môn giao cho Diệp Hải, sau đó cấp tốc rời đi.

"Tốt.." Diệp Hải biết mình không có cách nào từ chối, chỉ có thể đi theo người thanh niên trẻ tuổi này.

"Ngươi tên là gì?" Hoàng Cực không quay đầu lên tiếng hỏi.

"Ta tên là Diệp Hải, mong sư huynh chiếu cố nhiều hơn." Diệp Hải lo lắng đáp, tiếp tục đi theo sau Hoàng Cực.

Đi được một đoạn đến địa phận cuối ngăn cách giữa ngoại môn và nội môn, rốt cuộc Hoàng Cực dừng lại, quay đầu nhìn Diệp Hải, ánh mắt sắc lẹm nói:

"Từ bây giờ ngươi phụ trách lấy tinh huyết ở ngoại môn đệ tử cho ta, Hứa Cường chắc ngươi cũng biết rồi, cũng là một trong những người đại điện của ta đi thu thập tài nguyên ở ngoại môn, còn về việc phải thu ai ta sẽ bảo Hứa Cường đưa một phần danh sách cho ngươi, nghe rõ chưa?!"

"Tiểu đệ hiểu rồi, sư huynh nói cái gì thì ta sẽ làm cái đó." Trong lòng chợt nổi lên cảm giác bất an, Diệp Hải vội vàng đáp lại.

"Đi đi." Hoàng Cực mỉm cười nhìn Diệp Hải, sau đó quay người đi vào nội môn, thoáng chốc thân ảnh của hắn đã biến mất không thấy.

Diệp Hải cảm xúc ngổn ngang đi về chỗ ở của mình ở ngoại môn.

Không ngờ ở Thi Qủy Tông lại gặp ngay Hứa Cường trong ngày đầu vào tông, đây là điều Diệp Hải không ngờ tới.

Hắn cảm giác Hoàng Cực đang có âm mưu gì đó nhưng chưa rõ là âm mưu gì.

"Thôi kệ, nước đến đất ngăn, ta phải tập chung chuyển đổi sang công pháp ngoại môn mới và võ kỹ để tăng cường thực lực và thủ đoạn." Diệp Hải vội vàng xua tan đi cảm giác bất an, định thần nhìn vào ngọc giản trên tay.

Luyện Thi Quyết, Thông Huyết Quyền. Man Hoang Giới sổ tay.

Đây là một môn công pháp và võ kỹ và ngoại môn đệ tử cần phải học.