Chương 137: Đại Chiến Kết Thúc!
Tuy bị Tiêu Phàm đánh nát một nữa cơ thể bên trái, và dạng biến thân của Phẫn Nộ Ma không thể trọng sinh huyết nhục, tuy vâỵ kinh nghiệm chiến đấu của Huyết U vô cùng phong phú, tại thời khắc mấu chốt này cánh tay phải còn cầm đao bổ mạnh về phía trước một cái, chém đứt cánh tay trái của Tiêu Phàm.
"A. . ." Tiêu Phàm kêu thảm một tiếng, vẻ mặt đều bóp méo, lộ ra dáng vẻ vô cùng dữ tợn. Dù sao, cánh tay trái bị chặt chặt đứt mang tới cảm giác vô cùng đau đớn trùng kích não bộ của hắn, tay đứt ruột xót, khiến cho khí tức của hắn càng thêm suy yếu.
Thế nhưng Tiêu Phàm cũng là một kẻ hung ác, lúc này hắn biết mình không thể dừng lại, nếu không dựa vào thương thế của bản thân đã không có khả năng trở thành đối thủ của Huyết U.
Bởi vậy Tiêu Phàm cắn răng tiếp tục xông về phía trước, thừa dịp quả cầu hủy diệt hủy đi một nữa thân thể của Huyết U, khiến Huyết U trọng thương, hắn lập tức chịu đựng vô số cơn đau trùng kích não bộ, cắn chặt răng phi hành nhanh về phía trước.
"Xoạt xoạt!"
Ánh mắt Huyết U lạnh lẽo vô cùng, hắn đột nhiên dùng sức ném đại đao trên tay vung mạnh ra phía trước, bởi vì trọng lượng của đại đao này nặng năm trăm nghìn cân, cho nên nó trông giống như một ngôi sao băng vượt qua tốc độ âm thanh vụt lên phía trước, bám chặt lấy sau lưng Tiêu Phàm như muốn đâm nát lưng của hắn.
Tiêu Phàm sợ hãi đến nỗi vong hồn đại mạo, bằng vào phản ứng thần kinh của hắn là không thể né tránh được một đao khủng bố này đâm nát lưng.
"Phàm nhi, thả lỏng tinh thần, vi sư mượn thân thể ngươi."
Ngay lúc Tiêu Phàm tưởng bản thân sắp c·hết đột nhiên từ trong nhẫn trữ vật vang lên thanh âm già nua.
"Sư Phụ, cứu ta." Tiêu Phàm giống như cầm được ngọn cỏ cứu mạng, vội vàng hét lớn trong lòng.
Ngay lúc chỉ còn 0,005 giây nữa là thân thể Tiêu Phàm sẽ nổ nát thì thân thể Tiêu Phàm bỗng bộc phát sức mạnh to lớn, thân thể nhanh nhẹn nhảy lên không trung.
"Phốc!" Tuy Tiêu Phàm né tránh rất nhanh, nhưng đại đao vừa nặng vừa nhanh lại vừa to như ngọn núi nhỏ, Tiêu Phàm cũng không thể tránh khỏi bị đại đao đâm trúng, hai chân bị đại đao đụng phải, ngay lập tức hai chân nổ nát, vô số máu tươi điên cuồng phun ra, nhưng ánh mắt Tiêu Phàm vẫn lạnh lùng cực kỳ, giống như người bị nổ nát hai chân đó không phải là hắn.
Lúc này đây Tiêu Phàm giống như nhân côn, vì hai chân bị cắt đứt, tay trái cũng bị đứt, chỉ còn mỗi cánh tay phải còn nguyên vẹn, hình tượng tuyệt thế thiên kiêu hoàn toàn biến mất, lúc này bề ngoài của Tiêu Phàm giống như quái vật trong các bộ phim kinh dị.
Tiêu Phàm thoáng quay đầu nhìn về phía Tiêu Phàm, ánh mắt sâu kín, giọng nói t·ang t·hương ẩn chứa vẻ tán thưởng nói:
"Ngươi rất không tệ, vừa tàn độc vừa thông minh, hi vọng lần sau gặp lại ngươi vẫn có thể nhảy nhót như vậy."
Nói xong Tiêu Phàm cười quỷ dị, nhảy lên đại đao, trong nháy mắt mượn lực của đại đao phóng về phía xa xa chân trời, nhanh chóng biến thành điểm đen khuất tầm mắt của Huyết U.
"Mẹ nó, thật sự là một con gián đánh không c·hết!"
Huyết U thấy cảnh này, cũng không khỏi không bội phục ý chí kiên cường của Tiêu Phàm, nhưng hắn cũng không thể dể dàng như thế buông tha Tiêu phàm, mà là vung lên đại cung, bắn ra năm mũi tên ẩn chứa năng lượng vô cùng khủng bố, mỗi mũi tên ẩn chứa một thành khí huyết của hắn.
Đây cũng là tuyệt sát kỹ trong lúc vội vàng hắn có thể thi triển trước khi Tiêu Phàm thật sự biến mất khỏi tầm mắt của hắn.
Dù sao Tiêu Phàm cách hắn khoảng mấy ngàn mét, căn bản không có khả năng kịp thời bay tới chặn g·iết Tiêu Phàm, chỉ có thể dùng năm mũi tên tất sát này đả thương Tiêu Phàm.
Lúc này trạng thái của Tiêu Phàm vô cùng tồi tệ, cũng không có khả năng hoàn toàn né tránh hết tất cả mũi tên, ngay lập tức bị hai trong năm mũi tên bắn trúng.
Thị lực của Huyết U chỉ nhìn thấy một mũi tên cắm thẳng vào buồng tim, một mũi tên còn lại cắm vào chỗ 'Con cu' của Tiêu Phàm.
Huyết U thấy vậy cũng gật đầu thỏa mãn nghĩ rằng Tiêu Phàm chỉ có 5% tỷ lệ sống sót, với nhân loại thì buồng tim với đại não là hai cơ quan quan trọng, nếu bị tổn thương thì sẽ khó sống sót, với lại không nói tới v·ết t·hương ở buồng tim, chỉ nói tới v·ết t·hương ở 'Con cu' thì dù Tiêu Phàm còn sống thì cũng không thể trong thời gian ngắn khôi phục 'con cu' là một nam nhân thì con cu bị mất liên quan đến tôn nghiêm của người đàn ông. Hẳn sẽ khiến Tiêu Phàm gặp ám ảnh, đạo tâm vỡ vụn.
Huyết U lúc này giải trừ biến thân, thân thể khổng lồ cao hơn một nghìn mét lập tức thu nhỏ lại thành một mét tám, mà một nữa thân thể bị vỡ nát cũng trong nháy mắt được Huyết U khôi phục lành lặng, tuy nhiên số lượng huyết dịch dự trữ đã cạn đáy, lúc này Huyết U cần mở ra đại tàn sát sinh linh để đổ đầy túi máu dự trữ, nếu không thì lúc này mà có bị tổn thương thân thể thì Huyết U không thể khôi phục lại thân thể, sẽ có nguy cơ vẫn lạc.
Dù sao thì Huyết Tộc chỉ là 'Ngụy' Bất Tử Chi Thân, không thể hấp thu năng lượng đất trời để khôi phục thân thể như Bất Tử chi thân chân chính, mà cần huyết dịch bổ sung để khôi phục v·ết t·hương.
Thủy Bà Lão là bị Tiêu Thủy Nguyệt thiêu đốt sạch sẽ huyết dịch nên mới không thể huyết nhục trọng sinh, nếu không thì cho dù chỉ còn một giọt máu còn tồn tại, Huyết U cũng có thể hồi sinh nàng.
Mà Diệp quân hơn hai triệu người, một nữa bị Tiêu Phàm bọn họ trấn sát, một nữa bị Huyết U cắn nuốt tăng tiến thực lực, nô bộc huyết tộc cải tạo cũng bị Tiêu Phàm bọn họ g·iết c·hết, lúc này đây Huyết U trở thành quang côn tư lệnh, còn mỗi mình hắn còn sống.
"Diệp ca, ta muốn thu thập thêm huyết dịch, túi máu của ta đã cạn, có phong hiểm vẫn lạc, với lại ta cũng muốn thừa dịp này đột phá lên một tiểu cảnh giới." Huyết U âm thầm nói.
"Đại Hạ vương triều sinh linh không có cần thiết tồn tại, sau khi tiêu diệt hết thảy sinh linh Đại Hạ thì trở về, chúng ta phải trấn áp thập quốc." Diệp Hải ý chí cảm thấy mọi chuyện đã kết thúc, cho phép Huyết U săn g·iết Đại Hạ sinh linh. Sau đó bản thân hắn cũng cắt đứt liên hệ với sợi ý chí này, trở về Đại Diệp.
"Keng! "Ký Chủ hoặc thuộc hạ ký chủ Đánh bại khí vận chi tử cấp 1, ký chủ sẽ được tùy cơ rút thưởng Thiên cấp vật phẩm trở xuống, phiếu rút thưởng đã ở hệ thống không gian." Âm thanh lạnh lùng của hệ thống vang lên trong đầu Diệp Hải.
Diệp Hải cũng không muốn rút thưởng, mà tâm trí nghĩ về khí vận chi tử.
"Khí vận chi tử hẳn là những người may mắn có thể chất hay thiên phú của tuyệt thế thiên tài sau đó được Thiên Đạo chú ý và ban thưởng khí vận, xem ra bản thân phải săn g·iết những tên khí vận chi tử này để suy yếu đi thiên đạo móng vuốt."
Lắc đầu, Diệp Hải cũng tạm thời bỏ qua việc suy nghĩ đến khí vận chi tử, lúc này hắn chỉ muốn thống nhất thập quốc, hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, sau đó rời khỏi thập quốc bắt đầu nhìn một chút thế giới rộng lớn này.
Từ khi xuyên qua tới nay đã hơn mười năm, Diệp Hải cũng không bước ra khỏi phạm vi lãnh thổ của thập quốc, cũng muốn biết cảnh tượng của thế giới bao la bên ngoài.