Chương 125: Giết Vào Hạ quốc kinh thành!
"Chủ nhân, con tiện nhân Phương Thảo này là tông chủ phu nhân của Lục Hải Tông, một cái hoàng cấp thượng phẩm tông môn mà thôi, dám cấu kết Hạ quốc quốc chủ ý đồ mưu hại chủ nhân cùng chủ mẫu. "
Ngữ khí của Thủy Bà Lão mười phần lạnh lùng, sát ý nói: "Ta đề nghị Lục Hải Tông cẩu vật không nên tồn tại."
Huyết U nghe vậy nhẹ nhàng gật gật đầu, hỏi: "Ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng sao?"
"Đã chuẩn bị ổn thỏa."
Thủy bà lão gật gật đầu, đáp:
"Chủ nhân cứ tiếp tục tiến công đồ diệt Hạ quốc, còn ta sẽ đi tới địa bàn Lục Hải tông để tiêu diệt đám cẩu vật này."
"Vậy ngươi liền nhanh đi chuẩn bị đi, bổn tọa cũng sẽ xuất phát lập tức, nhanh chóng giúp Hải Ca xưng bá thập quốc." Huyết U trầm giọng nói.
"Vâng chủ nhân." Thủy bà lão gật đầu, cung kính lui ra ngoài.
Nhìn thân ảnh Thủy bà lão rời đi, ánh mắt rét lạnh của Huyết U càng thêm lạnh lẽo.
Người Đối địch với hắn tựa hồ chỉ có một cái hạ tràng chính là hôi phi yên diệt.
- - - - -
Nữa ngày sau . . .
Đại Hạ quốc, Hạ Long thành, bây giờ đã là mười giờ tối.
Nguyên bản Hạ Long Thành chính là kinh thành của Đại Hạ Hoàng Cung vốn nên phồn hoa lộng lẫy bây giờ đã có khí tức xế chiều điều hiu bao quanh, đường phố hoang sơ không một bóng người, bách tính ai nấy đều trốn trong nhà chốt cửa cài then, không ai dám ra đường, ngay cả những nơi phồn hoa như sòng bài, kỹ viện, thanh lâu hay quán ăn đều ầm ầm tắt đèn đóng cửa.
Bên trong Đại Hạ hoàng cung. . .
Hạ Vương ngồi ở rrên Long ỷ bảo tọa, sắc mặt tiều tụy.
Sắc mặt hắn mười phần trắng bệch, hiển nhiên khoảng thời gian này đã phải thừa nhận áp lực cực lớn.
Đại Diệp quân đã tiến dần sâu vào lãnh thổ của Hạ quốc, mà mỗi ngày trôi qua đã có vô số bách tính cùng binh sĩ lén lút trốn khỏi hoàng thành đào vong.
Cuộc chiến này còn chưa có đánh thì liền đã xem như thất bại.
Nhưng Hạ Vương vẫn cố thủ tại kinh thành là bởi vì hắn còn ôm lấy hi vọng cuối cùng.
Chính là hi vọng Cổ sư Phương Thảo có thể á·m s·át thành công Huyết U.
Nếu á·m s·át thành công thì quân tiên phong của Đại Diệp sẽ rơi vào hoảng loạn, năm bè bảy mảng. hắn sẽ có cơ hội đông sơn tái khởi.
"Tính toán thời gian thì lúc này hẳn là Phương phu nhân sẽ truyền về tin tức."
Ánh mắt Hạ Vương ngóng trông nhìn về phía cửa điện, ánh mắt chờ mong.
"Bệ hạ!"
Đúng lúc này ngoài điện vang lên một thanh âm, chính là quốc sư Hoàng Thám đang vội vã chạy vào đại điện.
"Quốc sư có tin tức của Phương phu nhân? !"
Hạ Vương vội vàng đứng lên khỏi long ỷ, hai mắt tràn đầy chờ mong nhìn hắn.
"Vâng, là có tin tức liên quan tới Phương phu nhân!"
Hoàng Thám quốc sư gật gật đầu, sau đó sắc mặt liền trở nên âm trầm, nói: "Phương phu nhân thất bại, bị Huyết U cẩu vật giam giữ t·ra t·ấn!"
"Bây giờ sứ giả của chúng ta đã bị Huyết U g·iết c·hết, chỉ còn mỗi Phương phu nhân còn sống nhưng là sống không bằng c·hết."
"Ngươi nói cái gì? !"
Sắc mặt Hạ Vương lập tức tái nhợt, một tia hi vọng cuối cùng cũng bị phá tan!
"Không xong bệ hạ!"
Lại là một đạo thanh âm hoảng hốt truyền vào đại điện, phó đại tướng Vương Trọng Khải mang theo thần sắc hoảng sợ nói:
"Huyết U cùng đám binh sĩ Đại Diệp đã tới bên ngoài Hạ Long thành, hãy để ta bí mật hộ tống bệ hạ chạy trốn ra khỏi thành a!"
"Nhanh như vậy?"
Quốc sư Hoàng Thám sắc mặt khẽ biến, thất thanh hô to.
Không nghĩ tới Huyết U cẩu vật lại hỏa tốc hành quân trong đêm như vậy, không cho người ta con đường sống.
"Đáng giận! Cẩu vật Huyết U khinh người quá đáng!"
Hạ Vương nộ khí đằng đằng quát lớn, sau đó nhìn về phía quốc sư Hoàng Thám, trầm giọng nói: "Quốc sư, không bằng chúng ta suất lĩnh mười ngàn cấm vệ quân sinh tử quyết chiến với Huyết U cẩu vật, cho dù c·hết, cũng phải cắn rớt một miếng thịt trên người hắn xuống!"
"Bệ hạ, nói ra thật xấu hổ, thần không phải là đối thủ của hắn, ngay cả Tam thúc tổ Hạ Cửu Minh Kim Đan hậu kỳ cũng bị hắn g·iết, nói gì tới hạ thần chỉ là một tên kim đan sơ kỳ hết tiềm lực lão nhân."
Quốc sư Hoàng Thám cười khổ một tiếng, đáp: "Nếu hạ thân gặp hắn thì e sợ chỉ bằng một ánh mắt của hắn đủ g·iết hạ thần vô số lần."
"Bệ hạ, nhường mạt tướng cùng quốc sư hộ tống ngài ra khỏi thành a, lưu lại núi xanh không lo thiếu củi đốt, nếu bệ hạ do dự nữa có thể phải bỏ mạng ở đây!"
Phó đại tướng Vương Trọng Khải vội vàng khuyên nhủ, nói.
"Đi."
Lúc này Hạ Vương mới chấp nhận tình hình thực tế, mất hết hi vọng, liền muốn rời đi.
Lưu lại núi xanh, không lo không có củi đốt.
Chỉ cần giữ được cái mạng này, hắn sau này có thể có cơ hội đông sơn tái khởi.
"Các ngươi đưa hậu cung phi tần cùng đám Hoàng tử, công chúa bọn họ toàn bộ triệu tập lại, trẫm phải mang theo bọn hắn!"
Nghe Hạ Vương nói vậy, sắc mặt của phó đại tướng Vương Trọng Khải cùng với quốc sư Hoàng Thám lộ vẻ ngạc nhiên.
Đến lúc nào rồi không lo cho tính mệnh bản thân, lại lo cho đám hoàng tử công chúa cùng phi tần?!!
"Nhanh đi! Đây là mệnh lệnh của trẫm!"
Hạ Vương khó chịu quát.
Nếu là không có hậu cung phi tần cùng Hoàng tử công chúa, hắn chẳng phải là trở thành người cô đơn, còn được tính là hoàng đế hay sao?"
"Tuân chỉ!"
Thấy thái độ quyết tuyệt như vậy của Hạ Vương, quốc sư Hoàng Thám cùng với phó đại tướng Vương Trọng Khải chỉ có thể tuân chỉ phụng mệnh.
Sau mười phút. . .
Hai người quốc sư bọn họ đã triệu tập đầy đủ hậu cung phi tần của Hạ Vương cùng với đám con cái hoàng tử công chúa.
Những người này đều ăn mặc vải lụa tốt nhất, đều là yếu nhược chua ngoa nữ tử, còn đám con cái thì ai nấy đều là phế vật, sống an nhàn sung sướng đã quen, vì được Hạ Vương nuông chiều từ bé, căn bản không có tâm lý của người sắp sửa mất nước, hai người bọn họ thậm chí phải sử dụng vũ lực mới có thể triệu tập đầy đủ bọn họ ở đây.
Đám người Hạ Vương bí mật đi theo mật thất bí ẩn được các đời Hạ quốc quân bí mật xây lên, thỏ khôn còn có ba hang, cho nên Đại Hạ các đời hoàng đế đều xây lên năm sáu cái thông đạo bí mật để phòng gặp cường giả diệt quốc thì chạy trốn.
Đường hầm này cũng có tác dụng che lấp đi khí tức sinh mệnh, giả tạo giống khí tức n·gười c·hết, không phải thần thông kỳ cường giả thì khó có thể phát hiện,
Nhưng ngay lúc bọn họ nghĩ rằng đã có thể chạy trốn thì ở phía bên kia đường hầm, một thân ảnh anh tuấn đến yêu dị chặn đường đi của bọn hắn.
Thân ảnh này chính là Huyết U.
Sau khi vào hoàng cung, Huyết U tuy không cảm thấy bất kỳ khí tức nào của đám người Hạ Vương, hiển nhiên đường hầm bí mật có tác dụng che lấp sinh mệnh khí tức. Nhưng lại không thể che lấp được tiếng huyết dịch chảy trong máu của bọn họ di chuyển không ngừng tuần hoàn trong cơ thể.
Huyết Ma trời sinh là huyết đạo tổ sư, cho nên trừ khi máu trong cơ thể Hạ Vương đám người cạn, nếu không thì không thể tránh được cảm ứng của Huyết U.
Huyết U đã phân phó thủ hạ g·iết sạch hết thảy binh sĩ Hạ quốc còn lại, thậm chí là bách tính bình dân già trẻ lớn bé cũng không tha, phải g·iết tận g·iết tuyệt.
Huyết U muốn hiến tế cả Hạ long thành để tăng tiến tu vi thêm một bước.