Chương 104: Sát Tứ Trưởng lão! ! !
Chương 104: Diệt Tứ Trưởng lão! (Chuẩn bị thu lưới thập quốc thôi.)
Nửa đêm.
Chu Lâm suất lĩnh hai mươi vị Huyền Vũ tông cao thủ trong đêm đen lặng im không một tiến động tiềm hành vào Trấn Đông Quan.
Đại Triệu vương triều nguyên soái Vũ Hạ Nghiêm cùng chúng phó tướng đưa ánh mắt nhìn về phía thân ảnh của Chu Lâm đám người nhanh chóng khuất dần khỏi tầm mắt, ánh mắt bọn họ lộ vẻ kích động, chỉ cần đêm nay Chu Lâm có thể thành công thì như vậy bọn họ sẽ dễ như ăn bánh diệt đi Trấn Đông quan, sau đó tiến thẳng vào lãnh thổ của Đại Diệp vương triều.
"Trấn Đông quân phòng thủ cũng thật là thư giãn nha, bọn họ dĩ nhiên không có an bài trọng binh phòng bị."
"Nghiêm Tuấn dĩ nhiên chính là một cái người ngu ngốc!"
"Đêm nay Huyền Vũ tông chúng ta sẽ rất đơn giản chém g·iết Nghiêm Tuấn, đoạt được trấn đông quan."
. . .
Tất cả Huyền Vũ tông môn nhân đều vô cùng hưng phấn, bọn họ nhanh chóng leo lên trấn đông quan đi thẳng tới phương hướng của phủ tướng quân.
Không tới thời gian nửa nén hương bọn họ liền đi đến trước phủ Trấn Đông quan.
Thế nhưng sau một khắc tất cả bọn họ đều sửng sốt, bởi vì bọn họ phát hiện bọn họ lại bị mấy vạn đại quân vây quanh.
"Huyền Vũ tông tứ trưởng lão, có khoẻ hay không."
Một bóng người từ trong bóng tối đi ra lạnh nhạt nói.
"Ngươi là ai?"
Chu Lâm nhìn chằm chằm trước mắt nam tử mặc áo đen, vẻ mặt hoảng hốt hỏi.
Chu Lâm cảm thấy một luồng khí tức âm trầm khủng bố bao phủ bản thân hắn, một cỗ áp bách vô hình cực lớn quanh quẩn trong lòng hắn.
"Bản tọa là Đại Diệp vương triều Quốc Sư Võ Minh Chiếu, chủ thượng biết được các ngươi nhất định sẽ tập kích trấn đông quan, ý đồ á·m s·át Trấn đông tướng quân."
"Nhưng mà hiện tại các ngươi nhưng là không có một tia cơ hội."
Quốc Sư Võ Minh Chiếu lạnh nhạt nói.
"Nghiêm Tuấn tướng quân, Chu Lâm giao cho ta, còn những tên sâu kiến Trúc Cơ kỳ kia thì do ngươi chém g·iết."
Quốc Sư Võ Minh Chiếu sau đó quay về phía Nghiêm Tuấn cười nói.
"Có thể cùng quốc sư phối hợp, bản tướng cầu cũng không được."
Nghiêm Tuấn không chút do dự đồng ý, đêm nay hắn biết rõ vương thượng an bài hậu thủ, hẳn quốc sư chính là hậu thuẫn lần này, ý đồ chính là phải đem cao thủ Huyền Vũ tông một lưới bắt hết.
"Hừ, muốn g·iết c·hết lão phu, các ngươi cũng đừng hòng tốt hơn!"
Chu Lâm từ vừa mới bắt đầu nhận biết thân phận của Võ Minh Chiếu thì chỉ sau vài giây hoang mang liền trở nên trấn định lại, hắn là một vị kim đan trung kỳ cường giả, cho dù Võ Minh Chiếu trước đó có là hoàng đế đi nữa thì chưa chắc có thể đánh bại hắn dể dàng.
Chu Lâm trong nháy mắt thả ra khí thế kim đan trung kỳ mạnh mẽ ép thẳng tới trước mặt Võ Minh Chiếu.
"Hừ, không biết lợi hại."
Quốc Sư Võ Minh Chiếu cũng là lập tức thả ra kim đan trung kỳ khí thế xông tới khí thế của Chu Lâm, mạnh mẽ đè xuống.
Mà Trấn đông tướng quân Nghiêm Tuấn cũng là không lạc hậu, đồng thời xông g·iết tới đám trúc cơ kỳ võ giả của bên phía Huyền Vũ Tông.
"Chúng quân nghe lệnh, toàn lực vây g·iết Huyền Vũ tông trúc cơ kỳ cao thủ."
Trong khoảng thời gian ngắn, Trấn đông tướng quân phủ trở này nơi triển khai chiến đấu, Huyền Vũ tông trúc cơ kỳ cao thủ vẫn còn đang trong trạng thái choáng váng, trong lòng vô cùng thắc mắc tại sao hành động của bọn họ tại sao lại bị trấn đông quân nhìn thấu, hơn nữa cũng hoàn thành tốt công việc chuẩn bị ứng phó bọn họ.
Huyền Vũ tông trúc cơ kỳ cao thủ sắc mặt đều xám như tro tàn, bọn họ phát hiện bọn họ căn bản cũng không có chút nào sức hoàn thủ.
"A! Các ngươi thật là đáng c·hết, dĩ nhiên để lão phu b·ị t·hương!"
Chu Lâm giận dữ hét lớn.
Hắn muốn tìm cơ hội thoát thân khỏi Võ Minh Chiếu nhưng là không có một chút cơ hội nào, mặc kệ là Nghiêm Tuấn hay vẫn là Võ Minh Chiếu đều là người thông minh cho nên bao vây không cho Chu Lâm có cơ hội chạy thoát về báo tin cho Vũ Hạ Nghiêm nguyên soái Đại Triệu.
"Hừ, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi."
Quốc Sư Võ Minh Chiếu cười lạnh, hắn thân là phân thân của Huyết U cho nên thực lực của Võ Minh Chiếu vô cùng cường đại, chỉ thấy hắn rít lên một tiếng trực tiếp khởi xướng tiến công liên tục về phía Chu Lâm.
Không tới ba mươi hô hấp, Chu Lâm không chút nào huyền niệm bị Võ Minh Chiếu chặt xuống đầu người, tuyên bố thắng lợi cuối cùng.
Còn mấy chục tên trúc cơ kỳ võ giả Huyền Vũ Tông cũng toàn bộ b·ị c·hém g·iết, không còn ai sống.
"Lần này may mắn là có Quốc sư trợ giúp, mạt tướng vô cùng cảm kích."
Nghiêm Tuấn chắp tay, phi thường cảm kích nói.
"Nghiêm Tuấn tướng quân không cần khách khí, cái này cũng là chức trách của ta."
"Chờ ngày mai chúng ta đưa những t·hi t·hể của Huyền Vũ Tông môn nhân ném xuống, không biết nguyên soái Vũ Hạ Nghiêm khi nhìn thấy những t·hi t·hể này sẽ có tâm tình phản ứng như thế nào nhỉ? Chắc sẽ thú vị lắm..ha..ha..ha."
. . .
Sáng hôm sau. . .
Đại Triệu vương triều nguyên soái Vũ Hạ Nghiêm cả buổi tối đều không có đợi được tin tức tốt từ phía Huyền Vũ tông môn nhân truyền đến, không khỏi có chút bận tâm.
"Đỗ tướng quân, ngươi cảm thấy đến Chu Lâm trưởng lão bọn họ có phải là đã xảy ra vấn đề rồi, đã ba cái canh giờ trôi qua nhưng bọn họ đều không có trở về quân doanh."
Đại Triệu vương triều nguyên soái Vũ Hạ Nghiêm nhìn về phía Đỗ Hoán tướng quân hỏi.
"Thưa Nguyên soái, Chu Lâm trưởng lão nhưng là một vị kim đan trung kỳ cao thủ, trừ phi đối mặt ba hoặc năm vị kim đan kỳ vây công, hoặc là một vị Kim Đan hậu kỳ cường giả ra tay, bằng không thì không ai có thể lưu lại tính mệnh của Chu Lâm trưởng lão. . . . ."
"Bản tướng cảm thấy Chu Lâm trưởng lão khả năng đã á·m s·át thành công Nghiêm Tuấn cẩu tặc và bị một chút thương nhẹ, bây giờ có lẽ đang trốn ở một góc nào đó để dưỡng thương mà thôi."
Đỗ Hoán tướng quân suy nghĩ một chút, nói.
"Truyền lệnh xuống đưa đại quân đại quân đi lên t·ấn c·ông cổng thành trấn đông quan ngày hôm nay bản tướng nhất định phải thanh tẩy toàn bộ trấn đông quân đưa về tin vui cho bệ hạ."
Đại Triệu vương triều nguyên soái Vũ Hạ Nghiêm ngẩm nghĩ một hồi, sau đó hạ lệnh.
"Vâng."
Một tên phó tướng tu vi trúc cơ kỳ hậu kỳ lập tức lĩnh mệnh nói.
Tùng tùng tùng tùng tùng tùng tùng tùng tùng tùng tùng. . .
Trong vô số tiếng trống vang lên, hơn hai triệu đại quân nhanh chóng tập kết v·ũ k·hí áo giáp, hành quân đi đến trước cổng thành Trấn Đông quan.
Đại Triệu vương triều nguyên soái Vũ Hạ Nghiêm cùng tướng quân Đỗ Hoán hai người thống soái hai triệu đại quân đi đến trấn đông quan thì đột nhiên nhìn thấy Đại Diệp vương triều Trấn Đông tướng quân Nghiêm Tuấn đứng ở đầu tường trên cười gằn nhìn bọn hắn chằm chằm.
Đại Triệu vương triều nguyên soái Vũ Hạ Nghiêm cùng tướng quân Đỗ Hoán trong nháy mắt cảm giác được thấy một cỗ khí lưu lạnh cả người kéo tới trong lòng.
Oành! Oành! Oành! Oành! Oành! Oành! Oành. . .
Sau một khắc, mấy chục bộ t·hi t·hể bị trấn đông quân binh sĩ từ bên trên tường thành ném xuống.
"Đại Triệu vương triều nguyên soái Vũ Hạ Nghiêm, các ngươi thật vô liêm sĩ nha, dĩ nhiên phái người của Tống Nam quốc Huyền Vũ Tông tứ trưởng lão đến đây á·m s·át bản tướng, quả nhiên gan to bằng trời."
"Đại Triệu vương triều nguyên soái Vũ Hạ Nghiêm, bản tướng ngày hôm nay có thể sáng tỏ nói cho ngươi một điều, đại triệu vương triều không có chút cơ hội nào để thắng khi đánh với Đại Diệp hoàng triều cao thủ, dù cho là các ngươi được Huyền Vũ tông cẩu thí chống đỡ cũng thế."
Nghiêm Tuấn quay về Võ Hạ Nghiêm khinh thường nói.
"Nghiêm Tuấn, lá gan của ngươi quả thật là lớn nha! Lại dám chém g·iết Huyền Vũ tông tứ trưởng lão, ngươi liền không sợ Huyền Vũ tông điên cuồng trả thù sao?"
Đại Triệu vương triều nguyên soái Vũ Hạ Nghiêm giận dữ hét.
Trong lòng hắn rõ ràng một khi Huyền Vũ tông hơn hai mươi vị cao thủ đ·ã c·hết sạch ở ở trấn đông quan, mình tuyệt đối muốn phụ phần trách nhiệm, thậm chí lấy c·ái c·hết tạ tội.
"Ha ha ha ha, Đại Diệp vương triều Huyết U đại tướng quân chém g·iết Huyền Vũ tông đại trưởng lão cùng thiếu tông chủ, Huyền Vũ tông liền rắm cũng không dám thả, huống hồ bản tướng chỉ là chém g·iết một cái nho nhỏ tứ trưởng lão."
Nghiêm Tuấn cười lạnh nói.
Thời khắc này, hai người Đỗ Hoán và Đại Triệu vương triều nguyên soái Vũ Hạ Nghiêm ngay lập tức đều hiểu Huyền Vũ tông muốn bỏ ra cái giá khổng lồ xuất binh thảo phạt Đại Diệp vương triều, đó là bởi vì Huyền Vũ tông không biết sâu cạn thủ đoạn của Đại Diệp vương triều mới nổi này.
Huyền Vũ tông sử dụng Đại Triệu vương triều như trường cung, bây giờ cung tên đã gày dây, chỉ có nước một đườngg đi đến đen mà thôi.