Chương 102: Đến Hoàng Thành.
Hai giờ sau, Trấn Đông quân phó tướng Liêu Văn liền đi đến Đại Diệp hoàng thành.
"Bản tướng chính là Liêu Văn phó tướng quân của Trấn Đông Quan, được lệnh của tướng quân Nghiêm Tuấn tới kinh thành truyền tin cấp tốc cho bệ hạ."
Liêu Văn một đường thông suốt đi đến trước cửa hoàng cung, quát lớn.
"Liêu tướng quân xin mời."
Giáo Uý canh cổng nghe vậy không dám chậm trễ chút nào, vội vàng mở cổng hoàng cung.
Liêu Văn gật gù, dưới sự dẫn dắt của giáo úy cấm vệ quân nhanh chóng đi đến Ngự tâm điện, thấy vẻ mặt của Liêu Văn có vẻ sốt sắng, giáo úy liền cười nói:
"Bệ hạ dạo này đang bế quan trùng kích cảnh giới, cho nên mọi sự vụ đều do Đông phương đại nhân tiếp quản.
Nghe vậy Liêu Văn liền kinh ngạc, sau đó gật đầu.
Hai người thân là võ giả nên rất nhanh đi tới trước cửa Ngự Tâm Điện, thấy đã đến nơi, giáo úy cấm vệ quân liền cung kính nói:
"Đông Phương đại nhân, Trấn Đông quân phó tướng Liêu Văn cầu kiến."
"Duyệt."
Đông Phương Linh đang ngồi duyệt sổ sách tấu chương nghe vậy liền gật đầu nói vọng ra ngoài.
"Liêu tướng quân, Đông Phương đại nhân tuyên ngươi đi vào."
Cấm vệ quân giáo úy lập tức quay đầu về Liêu Văn, nói.
Liêu Văn gật gù, bước nhanh đi vào Ngự Tâm Điện.
"Thần trấn Đông quan phó tướng Liêu Văn bái kiến Đông Phương đại nhân."
Liêu Văn cung kính cúi đầu, nói.
"Tướng quân xin đứng lên."
Âm thanh uy nghiêm vang lên, ngay sau đó Liêu Văn cảm giác một cỗ sức mạnh to lớn nâng đỡ bản thân đứng thẳng lại, thấy vậy ánh mắt của Liêu Văn lóe lên vẻ kinh hãi, bởi vì hắn cảm giác một cỗ sức mạnh vô cùng to lớn không thể phản kháng lại nhẹ nhàng nâng đỡ hắn lên, hiển nhiên tu vi của vị Đông phương đại nhân này sâu không lường được.
Khẽ đưa mắt nhìn về phía chủ tọa, chỉ thấy Đông phương đại nhân lại là một chàng trai vô cùng tuấn mỹ, nhưng ánh mắt lại trong trẻo lạnh lùng, vừa uy nghiêm lăng lệ.
Do có Âm Dương thần thể cho nên Đông Phương Linh có thể tùy ý đổi giới tính, nàng chỉ để lộ giới tính nữ khi chỉ ở riêng với Diệp Hải mà thôi, đối với người ngoài thì Đông Phương Linh là một vị nam tử xinh đẹp khiến bao nhiêu tài nữ trong kinh đều yêu thầm.
"Đông Phương đại nhân, Đại Triệu vương triều điều động hai triệu đại quân xuôi về phía đông, chuẩn bị thảo phạt Đại Diệp của chúng ta, mạt tướng phụng lệnh của Trấn Đông đại tướng quân đi lên kinh bẩm báo cho bệ hạ để xin bệ hạ phái tướng lãnh tài ba và binh sĩ trợ giúp Trấn Đông quân."
"Đồng thời Trấn Đông đại tướng quân Nghiêm Tuấn để mạt tướng chuyển cáo cho bệ hạ là trừ phi tất cả binh sĩ Trấn đông quân toàn bộ c·hết trận, nếu không thì quân địch đừng hòng bước qua trấn Đông quan nữa bước."
Liêu Văn vẻ mặt nghiêm trọng nói.
"Đại Triệu cẩu vật được lắm, lại dám đem binh thảo phạt Đại Diệp vương triều, bổn tọa nhất định sẽ khiến cho Đại Triệu trả giá nặng nề."
Đông Phương Linh nghe vậy lập tức phẫn nộ nói.
Hiện tại Đại Diệp vương triều sau khi được Diệp Hải kế vị ngôi vương thì xưa đâu bằng nay, lúc này Đại Triệu lại lựa chọn thảo phạt Đại Diệp vương triều thì chính là đang tìm c·ái c·hết.
"Liêu tướng quân, ngươi nói cho bổn tọa nghe, nếu Trấn Đông quan hơn năm trăm nghìn binh sĩ nếu đối đầu với Đại Triệu đại quân thì có thể kiên trì bao lâu?"
Đông Phương Linh sau đó nhìn chằm chằm Liêu Văn, hỏi.
"Bẩm Đông Phương đại nhân, mạt tướng cảm thấy chỉ có thể nhiều nhất là một ngày, bởi vì người cầm quân của Đại Triệu là Vũ nguyên soái, tu vi kim đan sơ kỳ, mà tướng quân của chúng ta chỉ có tu vi trúc cơ đỉnh phong, lại chênh lệch hơn một triệu năm trăm nghìn binh sĩ, khác nào lấy trứng chọi đá."
Liêu Văn suy nghĩ một chút, sau đó nghiêm nghị hồi đáp.
"Đợi ta truyền âm hỏi ý kiến bệ hạ."
"Vâng." Liêu Văn trong lòng mang theo vẻ hồi hộp, đáp.
Một lúc sau. . .
"Bệ hạ nói ngươi về nói cho Nghiêm Tuấn biết rằng trong vòng ngày mai sẽ có cường giả tới trợ chiến cho các ngươi."
Đông Phương Linh lạnh lùng nói.
"Thần tuân chỉ."
Liêu Văn vẻ mặt kích động lập tức lĩnh mệnh nói.
"Liêu tướng quân, ngươi đem bộ Huyền cấp công pháp này mang về, đây là công pháp bệ hạ thưởng cho các ngươi, sau này tất cả binh sĩ có công sẽ được luyện bộ công pháp này. nâng cao thực lực."
Đông Phương Linh sau đó lấy ra một bộ huyền cấp công pháp ngọc giản giao cho Liêu Văn, nhàn nhạt nói.
"Tạ ơn bệ hạ và đông phương đại nhân, thần nhất định đem công pháp này tự mình giao cho Nghiêm Tuấn tướng quân."
Liêu Văn phi thường kích động hô to.
Sau đó hai người thương nghị vài cái đối sách, sau đó cuối cùng Liêu Văn cung kính lui ra đại điện.
"Không biết bệ hạ phái cường giả tới sẽ là ai đây?" Liêu Văn nhíu mày thầm nghĩ, sau đó hắn liền vội vàng rời khỏi hoàng cung trở về phục mệnh.
. . . . .
Trấn Đông quân phó tướng Liêu Văn dùng hết tốc lực chạy đi qua lại vô số truyền tống trận, cuối cùng sau hai giờ đã về tới Trấn Đông Quan.
"Tướng quân, bệ hạ đã biết được tin tức hai triệu đại quân Đại Triệu xuôi đông t·ấn c·ông Trấn Đông quan của chúng ta, sau đó bệ hạ quyết định phái cường giả trong vòng một ngày chạy tới trấn đông quan để giải quyết tên Kim đan sơ kỳ Vũ nguyên soái của Đại Triệu,"
Liêu Văn cung kính nhìn về phía Nghiêm Tuấn, bẩm báo.
"Tốt! Chỉ cần vị cường giả bí ẩn kia trong một ngày chạy tới như vậy nguy cơ của trấn Đông quan nhất định có thể giải trừ, căn cứ tình báo mới nhất, Đại Triệu vương triều đại quân nếu muốn đến trấn đông quan nhanh nhất còn cần hơn một ngày đi đường, vừa vặn kịp lúc."
Nghiêm Tuấn tướng quân lộ ra vẻ kích động, nói.
"Tướng quân, ngươi nhìn lại một chút cái này."
Liêu Văn từ trong lồng ngực lấy ra một bộ ngọc giản, thần thần bí bí cười nói.
"Đây là Huyền cấp công pháp Nhân Sát Quyết?"
Nghiêm Tuấn hầu như không dám tin tưởng con mắt của chính mình, hắn dĩ nhiên nhìn thấy một bộ huyền cấp công pháp, trong lòng Nghiêm Tuấn rõ ràng toàn bộ Đại Diệp vương triều trước đó hơn mấy ngàn năm cũng không có một bộ huyền cấp công pháp, như vậy Liêu Văn từ nơi nào có được huyền cấp công pháp?
"Tướng quân, đây là bệ hạ ban thưởng công pháp cho Trấn đông quan chúng ta, về việc cho ai tu luyện là do tướng quân định đoạt."
Liêu Văn nhìn thấy vẻ mặt kh·iếp sợ của Nghiêm Tuấn liền vội vàng giải thích.
"Bệ hạ, thần đời này nhất định trung với Đại Diệp vương triều, thề sống c·hết bảo vệ Đại Diệp vương triều, vì là Đại Diệp vương triều mà chiến."
Nghiêm Tuấn âm thầm thề.
Huyền cấp công pháp vô cùng trân quý, mỗi bộ huyền cấp công pháp đều có thể tu luyện đến Luyện khí tam cảnh, ít nhất cũng có thể đột phá tới cảnh giớiThần Thông kỳ, trở thành thần thông giả.
Như đã biết thì Luyện Tinh tam cảnh là trúc cơ kỳ, kim đan kỳ, nguyên anh kỳ.
Luyện khí tam cảnh chính là Thần Thông kỳ, Thiên Nhân kỳ, Quy nhất kỳ.
Luyện Thần ngũ cảnh chính là Ngụy Thần kỳ, Phong Thần kỳ, Hóa Thần kỳ, Chân Thần kỳ, Thần Kiếp kỳ.
Mà Thần Thông cường giả cho dù ở Hạ Châu đều cũng không phải là hạng xoàng xĩnh, huống gì ở thập quốc thân là một góc nhỏ ở vùng biên hoang Hạ châu.
"Liêu phó tướng, lập tức truyền lệnh trong quân tất cả trúc cơ kỳ võ giả đến phủ tướng quân tham gia nghị sự."
Nghiêm Tuấn sau đó hạ lệnh.
"Vâng."
Phó tướng Liêu Văn lập tức lĩnh mệnh nói.