Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Cấp Ma Đạo Hệ Thống

Chương 101: Trấn Đông Quan Nguy Cơ.




Chương 101: Trấn Đông Quan Nguy Cơ.

Sáu vị trọng thần nhìn thấy vẻ mặt kích động của Triệu Vương, trong nháy mắt bọn họ liền nghi hoặc, không biết Huyền Vũ tông đã bỏ ra cái giá gì khiến Triệu Vương thất thố như thế.

Ánh mắt Chu Lâm khi thấy Triệu vương vui sướng như vậy thì bản thân hắn cũng cảm giác hơi chua, hơi chút ghen tỵ, vì bản thân hắn vẫn còn sử dụng hoàng cấp linh khí.

"Chu trưởng lão, phần lễ này là có thật hay không?"

Triệu Vương kìm chế lại tâm tình kích động, hít một hơi thật sâu, nghi ngờ hỏi.

"Bẩm Triệu Vương, đây đương nhiên là thật sự, Huyền Vũ tông lễ vật ngay ở trong cái không gian giới chỉ này, xin mời Triệu vương tự mình nghiệm chứng."

Chu Lâm không chút nghĩ ngợi nói.

"Nhanh! Đưa cho trẫm."

Triệu Vương không thể chờ đợi được nữa vội vàng nói.

Thái giám lập tức lĩnh mệnh, tiếp nhận không gian giới chỉ trong tay Chu Lâm, sau đó đưa tới trước mặt Triệu Vương.

Triệu Vương đưa một tia thần thức vào nhẫn không gian, phát hiện trong cái không gian giới chỉ này quả nhiên được đặt một cái huyền cấp linh khí cùng năm mươi kiện Hoàng cấp linh khí.

Một luồng cảm giác vui sướng tràn ngập toàn thân của Triệu Vương.

Có đám v·ũ k·hí này thì thực lực tổng hợp của Triệu Quốc liền sẽ nâng lên thêm ba thành thực lực cơ sao không vui sướng.

Thế nhưng sau một khắc Triệu Vương lập tức tỉnh táo lại, Huyền Vũ tông đánh đối cái giá lớn như vậy nhất định có việc cần Đại Diệp vương triều đi làm, dù sao thiên hạ không có cơm trưa miễn phí.

"Chu trưởng lão, HuyềnVũ tông đưa lên một kiện huyền cấp linh khí cùng năm mươi kiện Hoàng cấp linh khí quả nhiên là lễ vật lớn, không biết Huyền Vũ tông cần Đại Triệu vương triều của ta làm cái gì?"

Triệu vương trầm giọng hỏi.

"Triệu vương, tông chủ của chúng ta hi vọng Đại Triệu vương triều vung binh xuôi phía đông, thảo phạt Đại Diệp vương triều, lão phu đồng ý đưa ba mươi tên hộ pháp cùng đệ tử chân truyền có tu vi trúc cơ tiền kỳ trở lên giúp Đại Triệu vương triều diệt vong Đại Diệp vương triều, còn phía tây và bắc đã có Tống Nam quốc đại quân cùng Hạ quốc đại quân cùng tiến cùng lùi với Đại Triệu các hạ."

Chu Lâm híp mắt nói.

Cái gì!



Huyền Vũ tông toàn lực giúp trợ giúp Đại Triệu vương triều diệt vong Đại Tần vương triều?

Thời khắc này tất cả đại thần đứng trong đại điện cùng với Triệu Vương đồng thời sửng sốt, sau đó lập tức trong lòng âm thầm mừng như điên.

"Bọn họ sau khi nghe chiến báo từ tiền tuyến đã biết Đại Diệp có một tôn ma vật tu vi mạnh mẽ cường hoành vô cùng xóa sổ hơn hai triệu binh sĩ của Hạ Quốc, bọn họ mấy hôm nay đang lo sợ Đại Diệp trả thù, lần này Huyền Vũ tông đồng ý trả giá lớn lễ vật chỉ để trợ giúp Huyền Vũ Tông diệt vong Đại Diệp vương triều, chuyện tốt như vậy, bọn họ vì sao không đồng ý? Nếu không phải Huyền Vũ tông chủ động nói chuyện này, bọn họ cũng sẽ phái người tới cầu cạnh Huyền Vũ tông.

"Chu trưởng lão, lời ấy thật chứ?"

Triệu Vương đứng lên, vẻ mặt vô cùng hưng phấn hỏi.

"Triệu vương, lão phu dùng danh tiếng của Huyền Vũ tông để đảm bảo rằng lão phu vừa nãy nói là sự thật."

Chu Lâm cũng đứng lên, nghiêm mặt nói.

"Ha ha ha ha, ngày hôm nay trẫm rất cao hứng."

"Chúng ta cùng nhau hợp tác thì lần này Đại Diệp vương triều nhất định sẽ bị hai nước chúng ta diệt vong."

Triệu Vương phấn khởi cười to, tựa hồ tiêu diệt Đại Diệp Vương triều ở trong mắt hắn chỉ là chuyện nhỏ.

Bên trong có một vị tham mưu đại thần hơi chau mày, hắn rõ ràng mặc dù là đây là dương mưu của Huyền Vũ tông thì Đại Triệu vương triều chỉ có thể nhảy vào, dù sao đây là thời cơ tuyệt hảo để tiêu diệt Đại Diệp vương triều.

"Chu trưởng lão, trẫm quyết định đưa hai triệu đại quân xuôi về phía đông thảo phạt Đại Diệp vương triều, khiến Đại Diệp vương triều phải diệt vong."

"Kính xin Chu trưởng lão dẫn dắt Huyền Vũ tông cao thủ phối hợp Triệu quốc đại quân xuôi về đông diệt Đại Diệp."

Triệu Vương khẽ thu nhẫn trữ vật vào trong túi trữ vật của hắn, sau đó vẻ mặt nghiêm nghị nói.

"Lẽ ra nên như vậy."

Chu Lâm cười nói.

" Vũ Thống Soái, trẫm cho ngươi ba ngày để chuẩn bị."

Triệu Vương nghiêm túc nhìn về phía vị nguyên soái nam tử trước mặt, nói. Đây là vị nguyên soái có chiến lực Kim Đan tiền kỳ của Đại Triệu vương triều.



"Thần tuân chỉ."

Nguyên soái Vũ Hạ nghiêm nghị lĩnh mệnh.

"Các vị ái khanh, các ngươi trong thời gian ngắn nhất điều động vật tư, chuẩn bị trợ giúp tiền tuyến."

Triệu vương liếc nhìn thừa tướng cùng năm vị đại thần phía dưới, ra lệnh nói.

"Vâng vương thượng."

Thừa tướng đám người lập tức lĩnh mệnh, đồng thanh đáp.

Cuối cùng Triệu Vương mời tiệc Chu Lâm cùng với đám môn hạ hộ pháp cùng đệ tử chân truyền, mà bản thân Triệu Vương lại vô cùng hăng hái, hắn cảm thấy lần này Triệu quốc nhất định sẽ có thể khiến cho Đại Diệp vương triều diệt vong.

Sáng hôm sau, Đại Triệu vương triều thống soái Vũ Hạ mang theo hai triệu đại quân đi về phía đông, mà cử động của Đại Triệu khiến thập quốc chấn động.

Đại Triệu đang muốn liên hợp với Tống Nam quốc tiêu diệt Đại Diệp vương triều?

. . . .

Đại Diệp vương triều, trấn Đông quan, phủ tướng quân.

"Tướng quân, thám tử của chúng ta ở Đại Triệu vương triều truyền về tin tức chính là Đại Triệu vương triều Vũ nguyên soái xuất binh hai triệu quân sắp sửa xuôi đông thảo phạt Đại Diệp chúng ta."

Phó tướng hớt hải chạy vào phủ tướng quân, sắc mặt hốt hoảng bẩm báo.

"Ngươi nói cái gì, Đại Triệu vương triều xuất binh hơn hai triệu muốn xuôi đông thảo phạt Trấn Đông quan của chúng ta?"

Trấn Đông tướng quân Nghiêm Tuấn kinh ngạc, hỏi.

Hai triệu quân là con số rất lớn, gần như là hai phần ba binh lực của Đại Triệu, mà trấn đông quan chỉ có hơn năm trăm ngàn binh sĩ trấn giữ, binh lực thua hơn một triệu năm binh sĩ, chưa kể chiến lực cường giả cao tầng chênh lệch rất nhiều, hắn chỉ có tu vi trúc cơ đỉnh phong, làm sao có thể đánh lại Vũ nguyên soái tu vi kim đan tiền kỳ, dưới Kim đan kỳ thì trúc cơ tu sĩ như con sâu cái kiến một tát liền c·hết, hắn e sợ bản thân không thể giữ vững được Trấn Đông quan.

"Liêu phó tướng, ngươi là một vị Trúc Cơ hậu kỳ võ giả, ngươi liền có thể dùng hết tốc lực chạy tới hoàng thành, đem tin tức Đại Triệu Vũ nguyên soái đưa hai triệu đại quân xuôi đông nói cho vương thượng, đồng thời nói cho vương thượng, trừ phi ta Nghiêm Tuấn cùng binh sĩ của ta hoàn toàn c·hết sạch, bằng không quân địch đừng hòng bước qua trấn Đông quan."

Nghiêm Tuấn hơi hơi suy tư một chút liền hạ lệnh nói với phó tướng trước mặt.



"Vâng tướng quân."

Phó tướng Liêu Văn lập tức lĩnh mệnh nói.

"Truyền lệnh xuống, sau mười phút tất cả quan viên có mặt tại phủ tướng quân để bàn việc hệ trọng."

Nghiêm Tuấn nhìn về phía lính liên lạc, khẽ quát.

"Rõ."

Lính liên lạc lập tức lớn tiếng đáp, sau đó vội vàng xoay người rời đi.

Chưa tới mười phút thì tất cả võ tướng quan viên đều vội vàng chạy tới phủ tướng quân.

"Bái kiến tướng quân."

Chúng tướng khi đi vào phủ tướng quân liền thấy Nghiêm Tuấn nghiêm túc ngồi ở chủ vị, tất cả bọn họ đều ôm quyền hành lễ.

"Chúng tướng miễn lễ."

Nghiêm Tuấn gật đầu, trầm giọng nói:

"Các vị tướng quân, các ngươi khả năng đều rất nghi hoặc tại sao bản tướng lại triệu tập bọn ngươi, đó là bởi vì Đại Triệu vương triều Vũ nguyên soái chuẩn bị mang theo hai triệu đại quân xuôi nam tiến công vào Trấn Đông quan, bây giờ chúng ta đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc."

"Ý nghĩa của sự tồn tại của chúng ta chính là phòng bị Đại Triệu vương triều xuôi theo phía đông mà tới, những năm gần đây vô số huynh đệ binh sĩ vì cố thủ ở đây đ·ã c·hết gần hai trăm ngàn người, hầu như hàng năm đều có huynh đệ c·hết trận."

"Nhưng mà mà lần này chúng ta phải đối mặt áp lực vô cùng lớn từ trước nay chưa từng có, cho nên giờ phút này chúng ta phải chân thành đoàn kết, tất cả là vì non sông của Đại Diệp được vẹn toàn lãnh thổ khỏi ngoại bang xâm lăng, vợ con cha mẹ người nhà của chúng ta ở phía sau hậu phương được an toàn sinh hoạt."

"Ngay mười phút trước thì bản tướng đã phái ra liêu phó tướng đi đến kinh sư cầu viện, bản tướng tin tưởng vương thượng nhất định sẽ phái viện quân trợ giúp chúng ta."

"Bắt đầu từ bây giờ, toàn quân đình chỉ huấn luyện, nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ đợi đại chiến đến."

Âm thanh của Nghiêm Tuấn vang vọng xung quanh toàn bộ đại điện.

"Rõ."

Chúng tướng trăm miệng một lời lĩnh mệnh nói.

Sau khi nghe đại tướng quân phân phó xong vài điều cơ bản, chúng phó tướng lập tức đi ra đại điện, bất quá trong lòng bọn hắn đều vô cùng hoang mang, dù sao phải đối diện với hơn hai triệu binh sĩ kẻ thù, chưa kể người lãnh quân nguyên soái lại là Vũ tướng quân, kim đan sơ kỳ võ giả, bọn hắn đều là trúc cơ kỳ võ giả, nếu đối đầu không khỏi có nguy cơ lấy trứng chọi đá.

Sau khi nhìn thấy đám thuộc hạ rời đi, ánh mắt của Nghiêm Tuấn dần dần trở nên kiên định, lần này hắn nhất định sẽ suất lĩnh bộ hạ của hắn tử chiến đến cùng.