Nghĩ tới sắp được nhìn thấy chị, Liễu Nguyện kích động không thôi, một hơi leo lên năm tầng cũng không lao lưc!
Đừng nhìn ông đã 89 tuổi nhưng sức khoẻ ông thực sự rất dồi dào.
Nhưng ông không nghĩ tới, mới leo lên lầu, liền nhìn thấy Chân Độ đang đứng gõ cửa???
Ông trợn tròn mắt: “Tại sao cậu cũng ở đây?!”
Chân Độ cười ha ha giải thích: “Hả, con nghĩ tới không phải đã tới thành phố A sao, vậy thuận tiện tới thăm Cố thí chủ một chút, xem cô ấy gần đây có mạnh khỏe không.”
Liễu Nguyện híp đôi mắt nhỏ: “…… Tại sao cậu biết địa chỉ nhà Cố thí chủ?”
Chân Độ vỗ vỗ túi, không hề giấu giếm, cậu ta còn nợ Cố thí chủ một số tiền, ký giấy vay nợ, trên giấy nợ có số điện thoại và địa chỉ của Cố thí chủ, cậu ta dựa theo đó tìm tới đây.
Liễu Nguyện: “……”
Tịnh Hành: “……”
Đây đại khái chính là duyên phận đi.:)
Lúc Cố Phi Âm nhìn thấy Liễu Nguyện, Chân Độ và Tịnh Hành còn rất kinh ngạc, tại sao ba tiểu hòa thượng lại tới đây? Đương nhiên tới cũng tốt, đúng lúc Bính Bính muốn đi đầu thai, để mấy tiểu hòa thượng này niệm kinh, xuống địa ngục cũng có chút phô trương.
Liễu Nguyện nhìn Bính Bính, vỗ ngực bảo đảm: “Không thành vấn đề, túi trên người ta, nhất định sẽ để cô ấy đi sạch sẽ không để lại thứ gì.”
Tịnh Hành nói: “Cố thí chủ yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp sư phụ.”
Chân Độ vội vàng nói: “Điều này không thành vấn đề, tôi có thể niệm từ tối đến sáng.”
Bính Bính: “…………”
Không biết vì sao, lúc nữ quỷ áo đỏ, nữ quỷ trung niên và quỷ không đầu nhìn Bính Bính, đột nhiên có chút đồng tình với cô ấy, bị mấy cao tăng đắc đạo sáng lấp lánh quan tâm như thế, cũng không biết là may mắn hay không may mắn.
Buổi tối hôm đó thật sự rất náo nhiệt, một số tiểu quỷ còn nói tạm biệt với Bính Bính, bà lão cũng đi phía sau Bính Bính quét quét, chống cằm nhìn có vẻ âm trầm đáng sợ.
Nữ quỷ áo đỏ hiếm khi sinh ra chút cảm giác u buồn xa cách, “Haizz, không nghĩ tới Bính Bính là người đầu tiên rời đi.”
Nữ quỷ trung niên nói: “Đúng vậy, ở cùng nhau lâu như vậy, đột nhiên phải rời đi, thực sự có chút luyến tiếc.”
Quỷ phu nhân duỗi móng tay nói: “Có gì luyến tiếc chứ? Dù sao thì đi sớm hay đi muộn đều phải đi, các ngươi còn cho rằng mình có thể ở đây đợi hàng trăm hàng ngàn năm sao?”
“Đợi hàng trăm hàng ngàn năm cũng tốt, dù sao thì bây giờ tôi cảm thấy rất tốt, muốn làm gì thì làm đó, còn có thể ngược đàn ông cặn bã giải mối hận trong lòng tôi, tôi không muốn đi.”
“Đừng có mơ, cô chỉ là một tiểu quỷ còn muốn làm quỷ hàng trăm hàng ngàn năm? Cô cũng giống như con người muốn sống lâu trăm tuổi, một hoặc hai trăm năm đầu tiên xác thật có thể tùy tùy tiện sống sót, nhưng một thời gian dài, nếu cô không tu thành quỷ tiên, lại không thể đi xuống địa giới, cũng chỉ có thể hồn bay phách tán. Nếu không cô cho rằng vì sao trên đời này có quỷ, nhưng lại không có ác quỷ sống tới hàng trăm hàng ngàn năm? Đó là quỷ tiên vạn dặm khó tìm ra một người. Cho nên sau khi cô sống hơn trăm năm, có cơ hội thì đi xuống địa giới đi, sớm ngày đầu thai trở thành người đứng đắn.”
Nữ quỷ áo đỏ cũng nghe nói quỷ tiên khó tu, không nghĩ tới đạo hạnh trăm năm như quỷ phu nhân cũng cảm thấy khó tu, “Bây giờ cũng còn sớm, đến lúc đó rồi nói sau.”
Quỷ phu nhân cũng không nói gì thêm, chỉ cảm thán: “Tên cặn bà nhà tôi tôi không thể nào ngược được, toàn là cô gái tóc dài ngược hắn.”
Lúc này nữ quỷ áo đỏ mới nhớ tới gì đó nói: “Đúng rồi, họ Trang đâu? Sao không nhìn thấy quỷ ảnh của hắn?”
“Đã sớm bán đi rồi, mấy ngày hôm trước tôi nhìn thấy cô gái tóc dài bán hắn và mượn vận quỷ cho đặc bộ, nghe nói bán 100 tệ, hai con 200.”
“Nhanh như vậy? Quả nhiên cô gái tóc dài đủ độc ác.”
Cố Phi Âm đang ăn thịt đầu heo sốt, còn rắc một ít ớt lên trên, ăn ở trong miệng vừa thơm lại vừa cay còn giòn giòn ăn rất ngon, ăn một miếng lại một miếng, ngon đến mức thiếu chút nữa cô nuốt luôn lưỡi.
Ba tiểu hòa thượng ở bên cạnh chỉ có thể nhìn cô ăn, dù sao thì bọn họ không thể ăn thịt, cũng không thể uống rượu, chỉ có thể ăn chút cháo rau xanh để no bụng, lại nhìn thịt cá của Cố thí chủ, chỉ có thể chắp tay trước ngực nói A di đà phật.
Cố Phi Âm ăn đến bụng tròn xoe, lúc này mới có thời gian nói mấy câu với bọn họ, hỏi bọn họ khi nào rời đi?
Liễu Nguyện lập tức tỏ vẻ: “Tôi không đi nữa muốn ở lại thành phố A.”
Tịnh Hành đương nhiên cũng muốn đi theo hòa thượng Liễu Nguyện, Chân Độ nói cậu ta tạm thời không có sự sắp xếp nào khác, huống hồ tay cậu ta còn đang bị thương, trước tiên muốn nghỉ ngơi một chút, bây giờ cũng muốn ở lại thành phố A.
Cố Phi Âm ừ một tiếng, sau đó nói Thần tiên lãnh đạo gần đây nhận một việc, muốn dẫn toàn bộ nhân viên công tác ở nhà ma đi tham gia một tiết mục, đương nhiên cô cũng muốn đi, phải đi công tác nơi khác, đại khái cũng mất hai ba ngày.
Liễu Nguyện đau lòng, tại sao ông ấy mới tới mà chị Cố đã phải đi rồi?
Nếu không thì ông ấy cũng đi theo? Nghĩ như vậy, trong nháy mắt ông ấy liền vui vẻ, vậy thì cùng đi.
Chỉ có điều việc cấp bách vẫn nên siêu độ cho Bính Bính trước, những tiểu quỷ náo nhiệt cả đêm, mắt thấy trời đã sáng rồi,《Kinh Kim Cương》thuần túy nhất đã vang lên dưới chân cầu vượt, niệm đến mức những tiểu quỷ đều choáng váng, máu mắt chảy đầm đìa.
“Bính Bính chúng tôi sẽ nhớ cô!”
“Bính Bính, chúc cô kiếp sau sẽ đầu thai làm người tốt, đừng bao giờ gặp phải tên cặn bã nữa, cả đời luôn sống trong hạnh phúc.”
“Nếu có cơ hội chúng tôi sẽ tới tìm cô chơi.”
“Ngươi bị choáng váng sao? Bính Bính trước khi đầu thai sẽ uống canh Mạnh bà, cô ấy sẽ quên chúng ta, nếu chúng ta tìm cô ấy, cô ấy sẽ bị chúng ta hù chết!”
“Vậy phải làm thế nào?”
“Đơn giản là đi vào trong giấc mộng, con người nói gặp quỷ trong giấc mơ là giả, như vậy sẽ không cảm thấy sợ hãi.”
“Vậy cũng được……”
Mắt thấy xung quanh Bính Bính đã xuất hiện một tầng kim quang, thân hình cô ấy cũng dần dần trở nên trong suốt, lúc này khuôn mặt âm trầm của cô cũng trở nên trong suốt, bộ dạng kia, giống như một cô gái còn rất trẻ tràn đầy sức sống.
Cố Phi Âm vẫy vẫy tay với cô ấy: “Bye bye!”
Bà lão cũng vẫy vẫy cây chổi, khuôn mặt nghiêm nghị đứng bên cạnh, nhìn chằm chằm Bính Bính. Nữ quỷ áo đỏ và nữ quỷ trung niên nữ xúc động đến sắp khóc, máu mắt không ngừng tí tách chảy xuống, la hét nói không nỡ, không nỡ để cô ấy đi, ngay cả quỷ không đầu và quỷ cụt tay cũng xúc động, trên khuôn mặt cứng đờ tràn đầy vẻ u buồn chia ly, những tiểu quỷ khác cũng liên tục hét lên, vẫy vẫy tay nói tạm biệt.
Quỷ nước trốn dưới sông phun bong bóng, máu mắt đã nhiễm đỏ mái tóc hắn, hắn trợn mắt cực kỳ khinh thường cần phải như vậy sao?
Bính Bính nhìn bọn họ, nâng chiếc cằm đè nặng, vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé. Tạm biệt.
Cuối cùng thân hình của Từ Bính Bính cũng biến mất ở phía trên cầu vượt.
……
Sáng sớm ngày hôm sau, Cố Phi Âm đang chuẩn bị hành lý, dù sao cũng phải đi công tác, dù thế nào cũng phải chuẩn bị một chút, cô gọi bà lão mấy tiếng, để bà ấy ở nhà trông nhà, Bính Bính đi rồi giờ chỉ còn một mình bà ấy ở nhà giữ nhà, gánh vác trọng trách, trách nhiệm trọng đại, cũng không thể qua loa.
Bà lão ôm cây chổi, âm trầm nhìn chằm chằm cô, đầu không có sức lực rũ xuống, nhìn có vẻ tinh thần cực kỳ không tốt.
Cố Phi Âm vỗ vỗ trán, nghĩ tới bà lão luyến tiếc Bính Bính, nhưng có luyến tiếc cũng được gì? Bính Bính phải đi đầu thai nếu không thì sẽ hồn bay phách tán, đừng nên luyến tiếc.
Bà lão:……
Bà xoay người, mặc kệ cô gái tóc dài có kêu bà như thế nào bà đều quay mông về phía cô, ngay cả đất cũng không muốn quét.
Tình huống như vậy vẫn kéo dài tới buổi tối hôm đó, Cố Phi Âm vẫn muốn cho người bạn nhỏ có chút không gian, để bà ấy nhớ tới Bính Bính, nhớ đủ rồi thì tự nhiên không nhớ tới nữa. Ai ngờ một con tiểu quỷ luống cuống chạy tới nói: “Không xong rồi không xong rồi, Bính Bính quay về rồi!”
Bính Bính quay về rồi?
Cố Phi Âm và bà lão đều kinh ngạc, còn nói Bính Bính vì sao lại quay về? Chẳng lẽ âm sai dưới bị địa giới đánh trở về?
Ai ngờ chỉ trong chớp mắt, quả nhiên nhìn thấy Bính Bính bay trở về, bà lão đều nhìn đến kinh ngạc, Cố Phi Âm cũng kinh ngạc, “Tại sao cô lại quay về? Là tiểu hòa thượng niệm kinh không đúng lúc sao?”
Mặt Bính Bính nghiêm nghị, trầm mặc cả buổi, chiếc cằm đè nặng phun ra hai chữ: “Xếp hàng.”
“……???!!!”
…… Không nghĩ tới quỷ dưới địa giới lại nhiều đến như vậy?