Chương 27: Võ Giả Vs Cương Thi
Tráng hán áo đen b·ị đ·ánh lui không lâu, từ cửa nhà vệ sinh liền nhảy ra một bóng người.
Đó là một lão bà bà khuôn mặt dữ tợn, lông tóc đều có màu trắng, khóe miệng lộ ra răng nanh nhốm máu, cặp mắt đỏ tươi hung ác, làn da trắng bệch không giống người sống, tay trái đưa về phía trước, bàn tay có móng vuốt dài bên trong còn dính một ít thịt vụn.
" Là Bạch Cương " Nữ tử áo đen nhẹ giọng nhắc nhở, cũng từ trong hộp cầm ra mộ thanh đao hợp kim bóng loáng.
Lão bà bà hiện tại chỉ còn một tay giơ về phía trước, tay trái đã b·ị c·hém rơi vào trên sàn, Bạch Cương thân thể còn chưa đủ cứng rắn, lấy thực lực của tráng hán kết hợp với thanh đao sắc bén hoàn toàn có thể chém đứt.
Lúc này lão bà bà dữ tợn đã xem tráng hán áo đen là mục tiêu, nên tiếp tục nhào về phía hắn.
Nữ tử áo đen cùng một người đội viên khác vốn muốn lên hỗ trợ nhưng lúc này trong nhà vệ sinh lại có thân ảnh lao ra.
Đối phương là một bác gái mặc trang phục lao công, bề ngoài không khác lão bà bà là mấy, cũng là một cương thi Bạch Cương.
Nữ tử áo đen thấy vậy nhìn về phía đội viên kia, rồi chỉ qua hướng tráng hán nói. " Ngươi qua giúp hắn nhanh chóng xử lí nó, còn con Bạch Cương này giao cho ta "
" Được " Người đội viên dứt khoát gật đầu, cầm đao đi qua hỗ trợ tráng hán.
Nữ tử áo đen cũng ra tay chặn đường bác gái lại, khí huyết trong người lập tức bùng nổ, hai chân nàng giẫm mạnh vào mặt sàn, không khác gì báo săn lao nhanh về phía trước.
Trước hết nàng tiếp cận nhà vệ sinh, dùng mũi đao khép cánh cửa lại đề phòng bên trong còn có nguy hiểm, tiếp đó quay sang đối kháng với bác gái lao công.
' Vút ' Lưỡi đao vung mạnh ra, nhằm thẳng vào bả vai đối phương, nàng muốn làm giống tráng hán, chỉ cần mất một tay thì mức độ nguy hiểm của Bạch Cương sẽ giảm rất nhiều.
Đôi mắt đỏ tươi của bác gái hơi lóe lên, nàng vung bàn tay có móng vuốt của mình đập thẳng vào lưỡi đao.
' Két — — ' Tia lửa thoáng xuất hiện giữa lưỡi dao cùng móng tay, nhưng nhanh chóng biến mất.
Nữ tử áo đen vẻ mặt hơi đổi, cơ thể hơi ngã về sau, cấp tốc giữ một khoảng cách.
Chỉ là bác gái lao công được thế không tha người, nàng hai chân khép chặt nhảy lên, lập tức liền xuất hiện trước mặt nữ tử áo đen, bàn tay cùng móng vuốt nhọn hoắt giơ lên liền muốn bắt lấy cổ của nàng.
Không được !
Nữ tử áo đen nhận thấy nguy hiểm vội hạ thấp thân thể, khí huyết dâng trào nắm chặt thanh đao từ dưới chém lên.
' Phốc ' Bác gái một tay che trước người thành công đỡ được một đao này, nhưng cũng b·ị đ·ánh bay ra xa, tại cánh tay để lại một vết rách dài không chảy ra máu.
Thành công tránh thoát nguy hiểm nhưng nữ tử áo đen không hề vui vẻ, cảm nhận được hai tay tê rần khí huyết trong người đảo lộn, sắc mặt nàng trở nên rất khó coi.
" Sao có thể, chỉ trong thời gian ngắn như vậy liền sắp tiến hóa thành Hắc Cương rồi !? "
Cũng may chỉ là sắp, nếu là tiến hóa thành công rồi thì sẽ cực kỳ khó giải quyết.
Nàng cảnh giác nhìn qua bác gái, tránh nàng bắt ngờ tập kích, lại nhìn thoáng qua một bên khác.
Thấy được hai người đội viên đã đem lão bà bà ép sát vào vách tường, cánh tay còn lại cũng sắp b·ị c·hém đứt.
" Hô, cầm cự thêm chút nữa đi " Nghĩ vậy, nàng lại lần nữa xông lên cùng bác gái chém g·iết.
Chiến đấu ở cả hai bên đều đã bước vào giai đoạn gây cấn, nữ tử áo đen giao chiến với Bạch Cương đã sắp tấn cấp nên chỉ có thể đánh ngang tay, phần lớn thời gian đều đang lượn quanh chơi diều, không dám chính diện giao chiến.
Còn bên tráng hán đã giành được ưu thế tuyệt đối, người đội viên kia dùng đao đè lại cánh tay của lão bà bà sau đó tráng háng liền nhân cơ hội này chém ra một đao toàn lực.
' Phốc ' Không có máu tươi, một cánh tay nữa lại rơi xuống.
Bạch Cương lão bà bà đã không còn hai tay, lực uy h·iếp giảm mạnh, chỉ còn có thể t·ấn c·ông b·ằng răng nanh thôi.
Thấy vậy, tráng háng lập tức hét lớn." Mau ! Theo kế hoạch s·ử d·ụng s·úng bắn lưới thép "
" Được " Người đội viên đó lập tức đáp lại, nhanh chân đi đến chỗ chiếc hộp trắng bạc, từ trong đó lấy ra một khẩu súng có hình thù kỳ quái.
Còn tráng hán ở lại chỗ cũ cùng lão bà bà quấn lấy nhau, vì đối phương đã mất đi hai tay nên tráng hán đối phó vô cùng nhẹ nhàng.
Tên đội viên lấy được súng liền nhanh chóng đi đến, còn chưa đạt đến khoảng cách để bắn thì chuyện không may đã xảy ra.
' Ầm — — ' Cửa nhà vệ sinh đột ngột chia năm xẻ bảy, từng mảnh từng mảng nhựa bay ra tứ phía.
" Không tốt " Nữ tử áo đen lập tức biến sắc, quyết định thật nhanh hướng về phía đặc cảnh sân bay ra lệnh. "Nhanh, lập tức nổ súng, ép nó vào bên trong ".
Bảy tên đặc cảnh sân bay đã sớm đứng tại chỗ cảnh giới nãy giờ, căn bản không dám xen tay vào, giờ nhận được mệnh lệnh lập tức hướng nòng súng về phía cửa nhà vệ sinh.
" Oành oành — — "
Bảy khẩu súng tiểu liên cùng một lúc bắn ra, những viên đạn như cơn bão kim loại bay thẳng ra.
Con Bạch Cương vừa phá cửa còn chưa kịp xông ra liền bị cơn bão kim loại đánh ngược trở về, trên cơ thể nhợt nhạt lập tức xuất hiện mấy chục lỗ thủng.
Nhưng chỉ vậy thôi, Bạch Cương không xi nhê gì, nhe răng trợn mắt lại nhảy ra...
' Oành oành — — '
...rồi lại b·ị đ·ánh trở về, Bạch Cương cùng bảy tên đặc cảnh giằng co lên, ai cũng không làm gì được ai.
" Phiền toái " Nữ tử áo đen thầm mắng một tiếng.
Tình hình bên đây không ổn cho lắm nhưng bên tráng hán đã có tin vui truyền đến.
Tên đội viên cầm súng phóng lưới thép nhấn cò, ' phốc ' một tiếng, một chiếc lưới từ hợp kim thép đặc biệt được bắn ra.
Lão bà bà mất đi hai tay lập tức bị chiếc lưới cùng móc câu bao phủ, té ngã vào trên mặt sàn, dù vùng vẫy rất mãnh liệt nhưng đã mất đi hai tay nên muốn xé rách lưới cũng làm không được.
Tráng hán cùng tên đội viên còn lại không quan tâm đến lãi bà bà nữa, lúc này liền muốn đi qua hỗ trợ nữ tử áo đen, nếu có thêm hai người gia nhập trận chiến rất nhanh có thể kết thúc.
Nhưng thế giới vẫn luôn vậy, vẫn luôn' họa vô đơn chí, phúc bất trùng lai ' chuyện tốt luôn chỉ có một, nhưng chuyện xấu tất nhiên không đến một mình.
Nữ tử còn chưa kịp vui mừng, từ phía xa một bóng đen nhanh chóng lao đến, không chờ những người khác kịp phản ứng nó đã tiếp cận một tên đặc cảnh.
Tên đặc cảnh còn chưa kịp quay đầu lại, một bàn tay có móng vuốt liền vươn tới bóp chặt cổ hắn.
' Rắc — ' Âm thanh vừa vang lên tên đặc cảnh liền ngã xuống, đầu quẹo ra sau, c·hết ngay lập tức.
Đến lúc này mới có thể nhìn rõ hình dạng của nó, đó là một thiếu niên trẻ tuổi mặc đồng phục cao trung, gương mặt non nớt hiện rõ vẻ dữ tợn, lông tóc cùng móng vuốt đen tuyền.
" Hắc Cương !? " Nữ tử áo đen lập tức trợn tròn hai mắt. " Đáng c·hết, Diệp cố vấn bọn họ đang làm trò gì vậy ?"
Nhóm đặc cảnh thấy đồng đội bị g·iết c·hết lập tức có hành động, bọn họ chia ra hai nhóm, một nhóm tục áp chế Bạch Cương trong này vệ sinh, nhóm còn lại điên cuồng bắn phá về phía thiếu niên Hắc Cương.
' Oành oành — — ' Đạn bay ra như mưa.
Nhưng đây là Hắc Cương, mức độ áp chế của súng đạn so với Bạch Cương yếu hơn rất nhiều, nó dựa vào tốc độ nhanh nhảy ra đằng sau.
Một vuốt đánh ra liền g·iết c·hết một tên đặc cảnh.
Thấy cảnh này, vẻ mặt nữ tử áo đen càng thêm khó coi, nàng hướng về phía bác gái chém ra hai đao rồi quát lớn. " Tất cả đặc cảnh đi đối phó thiếu niên "
" Còn Đường Phi đi chặn Bạch Cương trong nhà vệ sinh "
Nàng hướng về tráng hán cùng đặc cảnh đưa ra chỉ lệnh, còn tên đội viên kia cũng thừa hiểu mình nên làm gì, hắn tiến lên cùng đặc cảnh đối phó Hắc Cương.
Tráng hán cũng nhanh chóng hành động, lao về cửa nhà vệ sinh.
Phân chia như vậy không có vấn đề, đặc cảnh có thể t·ấn c·ông từ xa để giữ khoảng cách an toàn, dù cho bị Hắc Cương tiếp cận cũng có tên đội viên kia bảo hộ, có thể chống lại một hai.
Vấn đề ở bên tráng hán, một thành viên chiến đấu phổ thông của Cục Quốc An Đặc Cấp căn bản đánh không lại Bạch Cương, bình thường đều là hai đánh một mới có thể giải quyết.
Tráng hán chắc chắn không thể ngăn chặn được quá lâu.
Nữ tử áo đen cũng hiểu được tình hình hiện tại nguy cấp thế, nào nặng nề đưa rất phương án cuối cùng.
" Liều mạng mà thôi "