Chương 11: Tỷ Tỷ Khó Ưa
Hôm nay nàng trông rất trẻ trung, nàng có mái tóc đen nhánh chải cẩn thận tỉ mỉ, bề ngoài bảo dưỡng rất tốt nên dù gần năm mươi tuổi nhưng thoạt nhìn cũng chỉ hơn bốn mươi tuổi trung niên nữ nhân, trên người mặc trang trọng màu đen váy dài, mang theo áo choàng, trên hai tay đeo một chiếc nhẫn ngọc lục bảo cùng một chiếc nhẫn kim cương.
Khí chất ung dung hoa quý, nhìn là biết nàng thuộc tầng lớp thượng lưu, người thường khó mà với tới.
Bên cạnh nàng ngồi đó một nữ tử xinh đẹp cỡ hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, nàng ta từ lúc Trần Vũ bước vào là đã dùng một ánh mắt lạnh như băng, chán ghét nhìn hắn, như thể giữa hai người có thù hận g·iết cha.
Nàng cao gầy mảnh mai, mái tóc đen dài rủ xuống sau lưng, trang điểm rất là lãnh diễm, khí tràng phi thường mạnh, nàng chỉ ngồi trên ghế không nói lời nào cũng có thể cảm giác được nàng cường thế, ép người khác không dám nói mà không suy nghĩ.
Nàng, Lý Nhược Tuyết, con của Lý Thiên Thành cùng vợ trước, cũng là tỷ tỷ không có quan hệ huyết mạch với Trần Vũ.
Hiện tại nàng cũng là tổng giám đốc của một công ty có danh tiếng không nhỏ tại Ma Đô.
Đối với những cái này Trần Vũ không rõ lắm, lúc trước hắn không quan tâm càng không có khả năng đi tìm hiểu.
" Mẫu thân..."
" Lý tỷ... "
Trần Vũ tùy ý chào hỏi, nhanh chóng ngồi vào bàn.
Trần Tú Thanh nghe vậy giúp hắn sửa lời " Đừng như vậy xa lạ, lễ phép quá không giống người một nhà, cứ gọi thẳng đi tỷ tỷ đi "
Không khí trong phòng trở nên im ắng, không ai tiếp lời.
Lý Nhược Tuyết vẫn như cũ dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm.
Kẻ bị chăm chú thì vẻ mặt bình thản, dùng ngón tay chọc chọc ly trà, trực tiếp xem cái kia tiện nghi tỷ tỷ là không khí.
Cộc ! cộc !
Đồ ăn rất nhanh được đưa đến, đều là món ăn đắt tiền, chỉ bữa ăn này đều có thể tiêu tốn mấy chục vạn.
Mẫu thân Tần Tú Thanh trong bữa ăn liên tục kéo trò đùa muốn hóa giải không khí trầm trọng, nhưng chỉ làm bản thân thêm lúng túng, nàng trong lòng thấy bất đắc dĩ: " Đem nha đầu Nhược Tuyết này kéo tới đúng là sai lầm c·hết người a..."
Quá lúng túng, ba người tự mình ăn.
Dùng xong bữa tối, Trần Vũ cùng mẫu thân trò chuyện thêm chốc lát liền đứng dậy định cáo từ.
Lúc này vẫn đang dùng khăn ướt lau miệng Lý Nhược Tuyết mở miệng " Ngươi lá gan so trước kia lớn hơn rất nhiều "
Trần Vũ ngừng, khóe miệng nở nụ cười rồi " Oa nha, hóa ra đại tỷ đây vẫn là biết nói chuyện "
Vứt lại một câu hai nghĩa, Trần Vũ rời đi dưới ánh nhìn càng ngày càng lạnh lẽo của nàng.
...
Rời phòng, đến một chuyến nhà vệ sinh sửa sang lại.
Trần Vũ vừa đi ra liền thấy Tần Uyên đến gần mình nói nhỏ.
" Thiếu gia, hộ vệ mới của Lý tiểu thư rất mạnh, có lẽ là võ giả Tiên Thiên vừa đột phá không lâu "
" !? " Ngừng bước, do dự vài giây, Trần Vũ vẻ mặt nghi hoặc. " Võ giả Tiên Thiên ? Đó là cái đồ chơi gì ? "
"..." Lần này lại đến phiên Tần Uyên khó hiểu, trong mắt hắn những gì Trần Vũ làm gần đây đều thể hiện ra bản thân không phải kẻ đơn giản, tuyệt đối không phải người bình thường.
" Tiên Thiên là võ giả đã rèn luyện toàn bộ cơ thể, đã luyện ra khí huyết, có thể dùng khí huyết bao trùm một bộ phận cơ thể, gia tăng lực phòng ngự, thậm chí đạt đến đao thương bất nhập "
Tiên Thiên ?
Võ giả ?
Đao thương bất nhập ?
Chà chà, xem ra địa cầu không đơn giản như ta tưởng.
Trong mắt hiện lên ý cười, Trần Vũ thấy phấn khích hơn một ít, cũng âm thầm cất cao cảnh giác.
Kỳ thật hắn đã sớm nhận ra một vài vấn đề, chẳng hạn như Tần Uyên so A Hổ nhỏ nhắn hơn nhiều nhưng mạnh hơn gấp mấy lần, hay chẳng hạn như chuyện ở khu rừng kia đều cho thấy địa cầu không đơn giản.
" Vậy còn ngươi tiểu Tần ? Ngươi cũng là võ giả không phải sao ? "
" Cấp bậc thế nào ?"
" Ta là võ giả Hậu Thiên cao đoạn, đã rèn luyện cực hạn phần lớn bộ phận trên cơ thể, trừ phần đầu cùng chân trái "
" Võ giả có cấp bậc đầy đủ là Hậu Thiên, Tiên Thiên, Tông Sư, 3 đẳng cấp...võ giả Tông Sư khí huyết như hồng, thậm chí có thể ngạnh kháng súng đạn, tay không nhấc bổng xe hơi..."
Whao
Thật yếu...
Võ giả Tông Sư liền một chiến binh phổ thông của bộ lạc Ma Lang cũng chưa chắc đã đánh lại.
Một chiến binh chưa trải qua đồ đằng tẩy lễ, đều có thể tay không đơn đấu một con gấu đen rừng sâu trưởng thành, một con gấu đen như vậy vỗ xuống một vuốt là có thể đập bẹp dí một chiếc xe bọc thép.
" Được rồi, thêm kiến thức, về thôi "
...
Một đêm bình tĩnh không có chuyện gì xảy ra, hôm nay đã là ngày thứ ba kể từ lúc Trần Vũ quay về địa cầu.
" Tốc độ khôi phục đúng là gia tăng không ít "
Trần Vũ vệ sinh cá nhân xong, ăn xong bữa sáng đơn giản, hắn tâm tình rất tốt đi ra sau vườn.
Chủ nhân lúc trước của biệt thự có vẻ rất ưa thích cây cảnh, nên trực tiếp làm ra cả một khu vườn lớn, các loại cây quý có không ít, tạo ra một khu vực thoáng đãng, không khí mát mẻ.
Lúc này đây giữa vườn được đặt một thùng nước đường, nó được A Hổ pha vào sáng sớm với tỉ lệ 1 nước/ 1 đường.
Phía trên mặt nước đường đang bu một đám tiểu bằng hữu vàng vàng đen đen.
Trần Vũ mở một hộp sữa chua ra, cười lẩm bẩm " Các ngươi ăn sáng, ta ăn điểm tâm "
" Ông chủ ta đây không tệ đi, không để các ngươi làm việc không công "
Đám ong bắp cắp như thể nghe hiểu, thay phiên nhau đập cánh phát ra âm thanh vo ve ồn ào.
Giờ mà Tần Uyên, A Hổ hay người giúp việc mà dám đến đây tuyệt đối sẽ tê cả da đầu, chảy mồ hôi hột, chi chít một mảng lớn ong bắp cày khổng lồ Châu Á đủ để dọa khóc bất kỳ người bình thường nào, bất quá còn may, hắn tạm thời cấm người khác đến khu vườn vào giấc sáng.
Ăn uống no nê, Trần Vũ quay về phòng, mở máy tính lên, hắn có cảm giác mình bắt đầu sa đọa rồi.
Tần Uyên vẫn chưa giao mấy thanh dao đặc chế đến, chắc phải đến ngày mai mới có.
Muốn trị thương cũng không phải lúc thích hợp, theo cách thông thường quá chậm chạp.
Đúng ! Chính là như vậy !
" Vẫn là thư giản mới đúng mà "
Tự lấy lí do xong, Trần Vũ đánh vài ván Liên Minh, chán chê liền chuyển sang lướt video.
Trong lúc chơi đùa thời gian thường trôi qua rất nhanh, thoáng chốc liền đến giữa trưa.
" Này A Hổ, vào bảo đầu bếp sau này bỏ ít ớt thôi, ta ăn không quen "
Nhắc nhở thoáng qua về khẩu vị, Trần Vũ quay về phòng, cứ có cảm giác hắn sắp biến thành trạch nam rồi vậy.
Máy tính sáng lên, nhưng lần này là làm chính sự.
Tìm mục tiêu !
" Đàn ong bắp cày cũng nên làm việc " Miệng lẩm bẩm, Trần Vũ bắt chéo hai chân, mở mạng xã hội ở Trung Châu lên.
Mở ra phần Hot search:
No.1: # Minh tinh xxx....
No.2: # Sao nam xxx...
No.3: # Bộ phim xxx...
No.4: # Đè c·hết hai học sinh...
No.5: ....
"...!?"
" Ta có phải hay không tìm lộn chỗ !? "
Trần Vũ thật lâu không nói nên lời, từ trên xuống dưới toàn là giải trí với chả minh tinh, không có bao nhiêu tin tức ra hồn.
Ngoại trừ no.4 có liên quan đến vụ t·ai n·ạn hôm qua ra thì đống còn lại không có bao nhiêu chất dinh dưỡng, ít nhất đối với Trần Vũ là vậy.