Vân thanh thanh nói:Dựa vào các người mà có thể bắt đc tôi nằm mơ.
Vừa nói xong cô đã nhanh tay cướp súng ở trên người mà gần cô nhất. Vân thanh thanh bắn đến đâu thì người chết đến đấy khi cô vừa giết đến tên thứ 6 thì cô hết đạn bọn chúng chĩa về phải cô bắn cô nhanh chân chạy đi lúc ẩn lúc hiện đánh chúng tan tác chỉ còn người phụ nữ.
Lâm Thao và Lão Tứ nhìn thấy tài năng của cô thì trợn tròn mắt vì kinh ngạc.
Cô quát bọn anh mau đứng dây đi chứ! chờ để cho tên Lâm Thao kia về chúng ta ko thể chạy ra đc đây đâu
Nói rồi. Hai người Lâm Thao và Lão Tứ đi đến và cướp lấy súng của người phụ nữ kia nhưng cũng đã lm kiệt sức và bị đánh chằng chịt vết thương. Bọn họ nghĩ mình chỉ lm đc tới đây thôi!.
Nếu bọn họ ko bị đánh thuốc mê thì còn có phần sẽ thắng cô ta nhưng bây giờ thì không thể làm j đc cô ta.
Lão Tứ hét nên với Thanh Thanh: cô mau chạy đi đừng no cho bọn tôi khi chúng tôi hết thuốc mê thì chúng tôi sẽ tìm cách thoát thân nên cô mau chạy đi đừng lm vướng tay chân bọn tôi.
Vân Thanh Thanh muốn đi thì cùng đi.
Người phụ nữ kia nói: Các ngươi muốn đi nằm mơ. Nói rồi cô ta rút một con dao lao về phía Thanh Thanh với bản năng của sát thủ cô lập tức tránh né.
Thanh Thanh nói: tốt nhất cô mau bỏ con dao xuống đi tôi ko muốn đánh phụ nữ đâu.
Người phụ nữ:điên cuồng lao về phía cô ra những chiêu nguy hiểm hòng đưa cô vào chỗ chết.
Vân thanh thanh: Mĩ nữ à vậy cô đừng chách tôi cô ra những chiêu thức nhanh chóng và đúng chỗ yếu của cô gái chỉ trong vòng mấy chiêu cô đã chế trụ đc cô gái.
Lâm Thao và Lão Tứ đã giải đc thuốc mê vừa nhìn qua hai người phụ nữ hai người càng kinh ngạc hơn lúc nãy và mặc dù ko thể hiện ra ngoài nhưng hai người họ cũng âm thầm thừa nhận cô là chị dâu của bọn họ.
Vân Thanh Thanh bắt ép cô ta nói ra đường đi đến chỗ Từ Khiêm và Thẩm Tư Hàn rồi đánh ngất cô ta.
Khi cô và 2 anh đến thì nghe thấy tiếng súng của hai phe đang đánh chiến với nhau một cách ác liệt ngươi sống ta chết.
Từ Khiêm nói:Hôm nay ta sẽ giết ngươi Thẩm Tư Hàn à.
Thẩm Tư Hàn nói: ngươi chết hay ta chết còn chưa biết đâu.Nói rồi anh chỉ cười lạnh vỗ tay thì một dám người ùa đến vây một đám người Từ Khiêm lại.
Từ Khiêm nói: coi như ngươi lợi hại. Ta đã rơi vài tay ngươi thì muốn lm j thì tùy ngươi nhưng ta ở xuôi vàng vẫn có hai người trợ thủ đặc lực của ngươi bầu bạn ha..ha...
Ai nói là chúng tôi phải đi xuống dưới vàng lm bạn với anh Lâm Thao và Lão Tứ dần dần đi đến chỗ Thẩm Tư Hàn.
Cô đang định lặng lẽ chuồn đi bỗng có một cặp mắt đầy tia lửa giận tia đến.
Thẩm Tư Hàn nói:Em qua đây.
Vân Thanh Thanh nghĩ: chắc ko phải anh gọi mình đâu bởi vì bình thường anh toàn gọi là cô,vân tiểu thư thôi.
Thẩm Tư Hàn:Thanh Thanh em mau qua đây đừng để anh nhắc lại lần nữa.
Vân thanh thanh chỉ vào chính mình và bảo anh đang nói chuyện với tôi á.
Thẩm Tư Hàn:Ừ ko nói chuyện với êm thì với ai (trong thời gian anh rơi xa cô anh đã nhận ra tình cảm của mình anh dành cho cô.Gia đình nhà họ Thẩm có tính cách rất lạnh lùng nhưng một khi đã tìm đc người mình yêu thì chỉ yêu mỗi người ấy ko bao giờ thay đổi nguyện vì người ấy mà sống, mà chết, sủng người ấy nên tận trời)