Thẩm Tư Hàn: Và anh cũng vậy.
Vân Thanh Thanh: dần dần đi đến chỗ anh đột nhiên cô nhìn thấy có người đang chĩa súng về phía anh chân chạy nhanh đến cản viên đạn cho anh trong sự bất ngờ của mọi người và viên đạn đó đã bắn vào sau lưng cô.
Thẩm Tư Hàn:(đỡ lấy cô trong tức giận) là ai mau cút ra đây người kia dần dần bước ra người đó ko ai khác là người phụ nữ lúc nãy mà Vân Thanh Thanh đánh ngất xỉu.
Người phụ nữ: cầm khói mê lém vê phía đám người Thẩm Tư Hàn trong lúc mọi người ko nhìn thấy j đã chạy đêm cứu Từ Khiêm.Từ Khiêm em đến để cứu anh đây anh chạy đi ở ngoài đàn em của anh đang đợi.
Từ Khiêm và người phụ nữ:nhanh chóng đanh một số người gần đấy rồi nhanh chóng nhảy lên xe và tẩu thoát
Người phụ nữ:(từ từ rúc vào vòng tay Từ Khiêm) xin lỗi em đã đến muộn tại vì con ả đàn bà kia đã bắn chết đàn em của anh còn đánh em ngất xỉu lên em mới đến muộn.
Từ Khiêm:cô là sát thủ mà tôi huấn luyện có thể đánh bại hết đàn em của tôi mà cô ko đánh đc người phụ nữ của tên Thẩm Tổng kia thì tôi còn giữ lại cô lm j nữa. Anh từ từ rút súng bắn vào giữa đầu trong sự ngạc nhiên của người phụ nữ cô ta chết ko nhắm mắt.
Từ Khiêm:anh nói với người đang lái xe anh về tra xem người phụ nữ bên cạnh Thẩm Tư Hàn là người như thế nào.
Đàn em của Từ Khiêm: Vâng thưa lão đại! cậu điều tra cô ấy lm j ạ.
Từ Khiêm:tôi cảm thấy cô ấy rất thú vị tôi muốn theo đuổi cô ấy. Mà anh nghĩ xem tôi mà theo đuổi đc cô ấy là đã thắng đc Thẩm Tư Hàn,một đằng có đc người yêu một đằng có thê thắng đc anh ta thì đúng là một công đôi việc mà ha....ha....
Bên phía kia
Sau khi người phụ nữ bắn Vân Thanh Thanh thì Thẩm Tư Hàn ngay lập tức bế Vân thanh thanh về nơi ở bí mật của anh và để cô xuống giường cho bác sĩ Hạ cấp cứu.
Bác sĩ Hạ là một bác sĩ tài giỏi nếu ông ko chữa đc bệnh thì ko ai có thể chữa khỏi.Thẩm Tư Hàn đã có ơn với ông lên ông nguyên ở lại bên anh để giúp anh trong chuyện y thuật.
Thẩm Tư Hàn: ông mau cứu cô ấy đi.
Bác sĩ Hạ:vâng. Vậy cậu chủ ra ngoài trước đi.
Thẩm Tư Hàn:(từ từ từ ra ngoài) ở bên ngoài phòng chờ,chờ đợi trong no sợ anh sợ mất cô anh rất sợ sẽ mất đi cô mãi mãi. Hai người Lao Tứ và Lâm Thao luôn túc trực bên anh và cảm thấy rất có lỗi khi ko nghe lời lão đại chạy đến nước X cả hai anh đều thầm cầu nguyện cho cô qua khỏi cơn nguy kịch thì các anh từ nay về sau làm trâu làm ngựa cho cô.
Bác sĩ Hạ bước từ trong phòng ra và nói cô ấy an toàn rồi nhưng trong vòng một tháng cô ấy ko đc ăn đồ quá cay nóng ko đc cử động mạnh nếu ko vết thương mà nứt ra nhiễm trùng,chảy mủ thì đến cả tôi cũng ko cứu đc vợ ngài đâu.
Thẩm Tư Hàn:tôi biết rồi cảm ơn ông. Bây giờ tôi có thể vào đấy thăm cô ấy ko?
Bác sĩ Hạ:đc chứ cậu chủ anh cứ vào đi.
Thẩm Tư Hàn:dần dần bước vào thấy cô đang ngủ anh nhẹ nhàng đến bên cô,xem khuôn mặt tuyệt mĩ và đôi mọi hông hào chúm chím của cô anh rất muốn hôn cô.Nghĩ vậy anh làm ngay anh từ từ cúi xuống hôn cô rồi nhẹ nhàng lần này tha cho em đấy nếu lần sau còn quyến rũ tôi,tôi sẽ ko tha cho em đâu.
Nếu lúc này mà cô biết anh nói vậy thí cô sẽ nói là tôi quyến rũ anh hồi nào tôi chỉ ngủ thôi mà anh bị thần kinh à.