Chương 30: " Không ai nhìn ra ta, không ai nhìn ra ta, mô phật "
Nhìn đến tại chỗ dành cho người biểu diễn có người đang ở giữa múa, hai chân nhún cao, hai tay dang ra, liên tục lặp lại các động tác một bọ nước chảy thành văn, nhìn rất là kiểu cách, một bộ dáng vẻ uyển chuyển, từng nhịp từng nhịp xoay người, chân trụ đứng vững, lắc lư theo điệu nhạc ....
Nhưng là Tịnh Văn cũng liền hiểu vì sao Hoài Nhi cười mà cũng cười theo bởi vì biểu diễn là nam nha.
Tịnh Văn nội tâm thầm nghĩ là móa đặc sắc như vậy nha, người này không là nam mà là nữ thì đảm bảo diễn một bộ này là c·hết mê bao nhiêu người a ha ha ha ha.
Liền chính là quần chúng xung quanh đang quan sát cũng liền bật cười theo, này không phải vì chê cười mà chính là tốt lạ mắt, rộn ràng cả lên làm xung quanh toàn tiếng cười, thảo luận :
" Má, này là ai vậy, nhìn này chân thẳng nhưng dẻo dai tất đen bao khỏa, tay thẳng mà nhịp nhàng múa, một bộ đồ bó, lại che kín mặt nhưng nhìn đến chính là một nam nhân nha, nói thật không phải là nam mà là nữ thì liền là lão tử là định chắc hắn rồi ha ha ha ha ha "
" Nha, vị huynh đệ này cần gì là nữ nha, liền nam thì vẫn được, này LBGT là được công nhận đây, ngươi cứ lên, các huynh đệ là ủng hộ, ủng hộ đây haha"
" Này mấy anh em là dạo này khẩu vị điều mặn mòi như vậy, tại hạ là cam bái hạ phong... mà nói gi thì nói chứ cậu đang biểu diễn kia là nhảy thật tốt, ta điều không thấy lỗi chê, nhưng là tốt cay mắt nhaa.. khu khụ... ý là ý tứ đó chứ không phải cái kia........"
Liền là mấy chị em phụ nữ nghe vậy, không phục liền đáp lại bên mấy người nam đang xem.
" Hừ, nói gì vậy, thanh niên người ta là lên múa thì có gì sai? là nam thì không múa được à? nhìn xem mấy người các ngươi có làm được như cậu ta không hả ?"
" Đúng, chị nào nói đúng đấy, ngon mấy người các ngươi múa như cậu ta xem, này người ta múa là uyển chuyển đây, nữ chưa chắc đã được vây đâu, nhìn đến ta điều thè..... a không ý mình à nhìn đến đều xem không dứt mắt. "
" Khụ, tém tém lại mấy chị ơi, vẫn là quan sát tiếp đi nha, mà này một bộ múa khá lạ nhỉ, có ai biết là múa gì không ?"
Một hồi người xem đều cảm thấy tốt lạ, nhưng chưa ai suy nghĩ đến vấn đề đó, chính trong lúc mọi người đang vừa xem vừa cười mà suy nghĩ thì một giọng nói nhỏ vang lên.
" Em, em.... biết, này như là múa ba lê a, em có hay xem mấy chương trình nên thấy khá giống ạ".
Mọi người đều ồ lên, chính liền quan sát kĩ một tí người người đều cảm thấy có lý, liền là trầm trồ thảo luận.
" Ra là múa bale nha, này tốt mới lạ, liền ta điều chưa hẳn được xem qua đây, nhưng nhìn đến nam múa là vẫn buồn cười quá ha ha ha, không phải là nữ mới múa balle nha, này hẳn một nam tử hán không nhảy gì lại chọn múa bale ha ha ha...."
" Hứ, nói gì đấy, múa balle thì ăn gì của cậu à ? lấy gì của cậu mà nói khó nghe vậy? người ta nam thì sao ? có ngon thì học theo đi được một bộ dẻo như họ hẵng nói, thứ đồ gì.."
" Thôi nào, thôi nào, mọi người đừng cãi nhau, nhìn xem biểu diễn không tốt à ? nhìn xem chọc đến mấy bé gái điều mau sợ kìa.... "
Nghe đến vậy mấy người nhìn lại đúng là làm đến mấy bé quan sát điều thấy sợ tự thân cảm thấy xấu hổ nên nhìn nhau hứ một tiếng mới thôi tranh cãi.
Vừa đó bé lúc nãy giọng hơi sợ nói thêm trước mấy người.
" Em...em... theo em thì anh kia múa ở trình độ rất cao ạ..."
" Là .. là... em không biết cao ngang nào nhưng hẳn là rất giỏi đấy ạ."
Như vẫn cảm thấy chưa đủ, bé gái còn mạnh dạng nói thêm.
" Em.. em không biết nói sao nhưng theo em thấy thì mấy người em hay xem trên video chưa hắn đã làm được như anh đó đâu ạ,
" Nên là..nên là mọi người là đừng cười người ta được không ạ..."
Nói đến cuối giọng của bé gái có pha một tí cầu xin, làm đến người xung quanh cũng không tốt ý tứ cười chê đến Văn Minh.
Làm đến là mọi người đều là tập trung quan sát, là phải công nhận người đang biểu diễn ở trên là thật có năng lực, cũng không có dạng chê cười nữa..
......................................................
" Má, má hệ thống ngươi, ngươi cảm thấy không, lão tử là điều nhanh muốn độn thổ...."
Văn Minh đang biểu diễn nghe đến người xung quanh bàn luận thì dù da mặt hắn có dày đến đâu cũng cảm thấy rung rung.
Nội tâm là thầm nghĩ chó má hệ thống là ác như vậy, làm ra nhiệm vụ này là để h·ành h·ạ hắn a....
Nhưng tuy là vậy thì nghĩ lại Văn Minh vẫn cảm thấy có phần còn may mắn.
Nhất là trước lúc biểu diễn hắn còn không biết múa balle như nào, còn đang tính có nên liều một lần để hoàn thành nhiệm vụ, chứ Văn Minh hắn là thà mất mặt còn hơn bị teo ***** nha, mé nó chứ hệ thống....
Vẫn hên là mụ nội hệ thống ít nhất còn nói võ đức.
Thấy Văn Minh hắn túng quẫn nên còn trợ giúp hắn tiến nhập thêm kĩ năng múa ba lê đỉnh cấp.
Nói gì mà lần đầu biểu diễn kí chủ phải tỏa sáng, du nhập thêm tí kĩ năng vào thân để biểu diễn tốt là chuyện bình thường trách nhiệm của hệ thống ta nha..... kiểu kiểu vậy... Nghe đến Văn Minh đều cảm động .....
Nhưng chưa kịp cảm động thêm nữa thì hệ thống còn tặng Văn Minh lâm thời đồ bó thuận tiện múa ba lê bắt buộc mang thì Văn Minh tâm tình cảm động bay sạch sành sanh rồi.
Văn Minh nghe đến thì hắn tâm t·ự t·ử điều có....nội tâm là gào thét.... cmn ngươi hệ thống, rồi có ngày *******.
Đau thương một mặt nhưng là Văn Minh vẫn đau khổ chèo chống nhận lấy, không còn cách nào khác, vì cuộc sống hắn chấp nhận chơi, dù sao cũng đã lên đài rồi thì Văn Min hắn sẽ không dừng lại.
... .. khụ nói thật thì Văn Minh hắn vẫn là xấu hổ không chịu được......
Nếu nói Văn Minh tiếc gì thì chính là
Tiếc là kĩ năng này là lâm thời, chỉ tác dụng trong thời gian hắn live hoặc đang phát sóng trực tiếp, còn không thông thường sẽ không thể sử dụng được, hệ thống là bảo vậy.
Nghe đến Văn Minh đều hỏi lại keo kiệt như vậy, thêm xí kĩ năng tự thân cho hắn thì c·hết ai a.
Nhưng là hệ thống bảo là vì đảm bảo công bằng liêm chính văn minh, ngoài ra còn đề phòng kí chủ dựa dẫm nhiều mà tạo một thân kĩ năng ngoài hạn mức g·ian l·ận nên là đặt ra điều kiện như vậy.
Làm Văn Minh điều thầm mắng, tuy vậy vẫn phải chịu, chứ có không chịu hắn vẫn chả thay đổi được gì.....
Vẫn hên nhờ kĩ năng múa ba lê đỉnh cấp nên xem tới không còn ai ra sân biểu diễn, đồ bó thì cũng thôi tụ nhủ chỉ một lần này thôi không sao đâu.....
Văn Minh hắn là mới dám tự động viên bản thân, nhìn vào đám đông cùng tự thân đồ bó đang mang mà không nói nên lời, Văn Minh cắn răng, nhắm mắt xuôi tay lên đài.....
Xấu hổ là vậy mà dến lúc múa rồi thì Văn Minh mới cảm thấy được sự thần kì của hệ thống mang lại.
Xem đến tự thân bản thân mình múa lên một bộ cực kì quen thuộc, động tác là cực kì bài bản mà đến chính Văn Minh cũng không tin là mình làm đươc.
Cảm giác là hắn Văn Minh đã giành thời gian tập múa ba lê từ rất rất là lâu rồi, thân thể không tự chủ được mà hòa mình vào đó, làm đến những bước nhảy uyển chuyển, sân khấu như chỉ có mình Văn Minh hắn vậy.
Nhưng là đang lúc biểu diễn nhập tâm nửa chừng lại nghe đến tiếng cười, Văn Minh liền quay trở lại hiện thực, mặt nhanh chóng đổi màu đỏ chói không chịu nổi.
Lắc lắc đầu, Văn Minh cảm khái hên là hắn đang mang bịt mặt t với bịt miệng hẳn không ai nhìn ra hắn.
Văn Minh liền bỏ qua mọi tiếng chê cười vừa múa tiếp trong lòng là vừa cầu nguyện.
" Không ai nhìn ra ta, không ai nhìn ra ta, mô phật......"