Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thảm Quá Rồi Ta Hệ Thống Điều Xuất Mã Rồi

Chương 29: Múa ba lê tại cầu đi bộ? chơi lớn như vậy......




Chương 29: Múa ba lê tại cầu đi bộ? chơi lớn như vậy......

"Uy, uy hệ thống"

Văn Minh mặt đều đen lên giọng mắng vốn hệ thống.

" Ngươi cho nhiệm vụ cũng cho đi còn phạt gì teo ******m là thế nào ?

Ngươi đây là muốn mệnh của ta hả ? Hệ thống Ngươi võ đức đâu, ngươi mặt đâu? chơi vậy ai chơi lại hả hệ thống ? "

" Rồi thì có bao nhiêu loại nhảy, vì sao lại là ba lê, vì sao ???? "

" Đây không phải là live tiktok nữa mà là muốn mạng của ta đi ????"

Văn Minh nói đến hắn đều cảm thấy bất lực, cầu xin hệ thống ngươi nhà đừng làm vậy, sẽ c·hết người đấy....

Hết cách Văn Minh chỉ có thể cầu xin.

" Hệ thống ngươi xem có thể đổi một bộ không, ít nhất là nhảy kiểu khác đi, này nhảy........."

Nhưng hệ thống chính là mặc kệ Văn Minh cầu xin như thế nào điều chắc nịch khẳng định chính là không cho phép đổi.

Ý tứ của hệ thống đơn giản chính là càng độc càng lạ mắt thì mới dễ lên xứ hướng......

Xem đến là không có hi vọng xoay chiều Văn Minh bắt buộc cũng là nhận mệnh rồi.

Văn Minh thầm than khổ sở trong lòng, mịa nó hệ thống có cái vẹo mà đổi tính.

Không nhìn thấy còn ác hơn lúc chưa chuyển đổi hả ?

Xem đến chính là có đổi qua cái gì thì hệ thống vẫn là một mặt nước tiểu tính chẳng thay đổi nổi.

Văn Minh hắn là chịu thua, tốt nhất vẫn là nghĩ cách hoàn thành nhiệm vụ tốt hơn.



Hết cách, Văn Minh liền bảo hệ thống hắn là chấp nhận nhiệm vụ, dù sao chạy cũng không thoát, cố hoàn thành nhiệm vụ cho đỡ mất công cãi nhau với hệ thống c·hết tiệt đâu.

Chính thở dài nhận mệnh sau đó, như nhớ ra gì Văn Minh quay người lại hỏi hệ thống:

" Khoan, hệ thống, giả sử ta đeo mặt nạ che mặt ta vẫn được đúng không, miễn sao ta được chú ý là được, cần gì người quan sát biết rõ ta là ai đúng chứ? này không vi phạm nội quy của hệ thống ngươi đi a? "

Văn Minh hồi hộp đợi hệ thống trả lời, này câu trả lời quyết định đến anh minh, thần dũng Văn Minh hắn cả nửa đời sau đây.

Hệ thống trầm ngâm một tí rồi cũng đáp là được, không vì phạm, có thể sử dụng.

Nghe đến Văn Minh đều thở phào nhẽ nhõm, thầm nghĩ như này là tốt rồi, ít nhất Văn Minh hắn vẫn giữ được cái mặt mo của mình là tốt rồi, mấy thứ còn lại từ từ tính sau a.....

" Oker, làm thôi hệ thống, này hôm nay đã chơi lớn rồi thì ta cũng làm theo ngươi luôn hahaha,......."

Văn Minh nghĩa bất dung từ khẳng khái nói ra, chính là không biết trong giọng cười đó tràn đầy bao nhiêu bất nước mắt của Văn Minh đây....

Sau khi đã trải qua quyết định lựa chọn thì Văn Minh về nhà nghĩ một tí để tắm rửa, thay áo quần, thuận tiện đi mua thêm khăn bịt mặt và kính che mắt.

Mua kính che với khăn làm gì a ? đương nhiên là để không ai biết đó là Văn Minh hắn chứ sao.

Văn Minh hắn là mặt dày nhưng là dày chưa tới nỗi chơi lớn như vậy, đây chính là xã hội tính t·ử v·ong a.

Nói đoạn Văn Minh còn không quên chửi thầm đến hệ thống.

Cũng phải mất một thời gian suy tính nên nhảy ở đâu, cuối cùng là Văn Min quyết định là nhảy ở cầu đi bộ.

Thứ nhất là có chỗ thuận tiện, không gian vừa đủ cho hắn nhảy

Thứ hai là có số lượng người đông vừa thuận tiện Văn Minh hắn hoàn thành nhiệm vụ vừa có thể để ý có biến gì để hắn có thể tuồn vào dòng người chạy nhanh đây.



Thứ ba chính là không ảnh hưởng đến giao thông như các chỗ khác hệ thống gợi ý.

Nghĩ sao hệ thống c·hết toi vẹ hắn nhảy tại ngã sáu Hùng Vương với chợ vậy ?

E rằng không đợi hắn kịp nhảy cảnh sát đã tới hốt Văn Minh hắn đi :v. - Văn Minh thầm mắng hệ thống.

Sau đó liền là một mạch thành văn, chuẩn bị mọi thứ Văn Minh tính tới gần tối tới cầu đi bộ là đẹp.

................................................................

Phố đi bộ 8h tối

Xem đến dòng người xô đẩy trên cầu, tấp nập đi qua đi lại, Văn Minh cảm thấy áp lực trên người rồi, liền mồ hôi hột đều chảy ra, áo phía sau ẩn ẩn có xu hướng ướt dần đều....

Nuốt nước miếng cái ực phát, Văn Minh liền nghĩ này là có bao nhiêu đông a, nhìn tới tối này cầu mong đừng có ai quen biết hắn quá nhìn vào nhận ra liền, không thì hắn đúng thật là khóc không ra nước mắt, cãi không có lý thật rồi....

Tự lấy tay đập đập nhẹ trấn an bản thân, lại nhìn tay bên phải được hệ thống khi biến đổi xong thì thuận tiện hồi phục coi như quà tặng chúc cho công việc live tiktok hoàn thành tốt hơn, Văn Minh liền biết này là quyết không thể chối được nhiệm vụ rồi.

Quan sát trái, phải một hồi, lại nhìn đồng hồ hoạt động trên hệ thống đã bắt đầu chạy, Văn Minh là nhắm mắt buông tay từ từ tiến vào chỗ dành ra cho việc biểu diễn hát nhảy trên cầu đi bộ.

Dòng người vốn đông, mỗi người một kiểu ăn mặc khác nhau, nên dù Văn Minh có mặc kín đáo đeo kính mang bịt mặt thì vẫn không ai là để ý đến việc đó, vẫn là chú tâm xem những người khác biểu diễn trên khán đài tự làm.

Thỉnh thoảng vẫn vang lên các tiếng hoan hô, vỗ tay nhỏ từ mọi người để khích lệ người biểu diễn.

" Hay, hay hát hay lắm nha, này thẳng em có triển vọng làm ca sĩ đây hahaahahaha...'

" Ei,ei bạn gì đó ơi hát tiếng Việt được khum? này bạn hát tiếng anh tại mọi người cũng sắp khum ổn rồi a....."

" Còn có thể nhảy như vậy, nữa nữa đi, đừng dừng lại sớm a, đang nhảy tốt mà...."

Giọng người này, người kia của quần chúng đứng xem là không dứt.

Đương nhiên phần lớn quần chúng sẽ là ủng hộ người biểu diễn, dù sao nha có lòng tin lên sân là được rồi, này cũng đâu có phải là tìm kiếm tài năng gì đâu mà khắc khe đâu.



Với cổ vũ cho người biểu diễn để mà họ còn có niềm tin mà theo đuổi cũng chẳng mất gì, nên đại đa số người xem điều là khen, hiếm có ai chê trực tiếp trừ khi quá dở mà thôi.

Nhìn đến không khí sôi động dần lên, trong đám người Văn Minh là liên tục hít vào thở ra, điều chỉnh cảm xúc, lại không ngừng tự động viên chính bản thân mình không sợ, không sợ, lên chơi một lần chính là a Văn Minh.

Rồi người đang biểu diễn hát cũng hoàn thành phần của họ mà đi xuống.

Văn Minh nhìn thấy cũng liền quyết định đi lên lần này, lại do dự chỉ tốn thêm thời gian, chỉ một lần thôi, lên a Văn Minh, lênnnnnnnnnnn .

.................................................

" Hoài Nhi, Hoài Nhi về thôi mày ơi, này xem cũng chán chê rùi nha, lại cũng chỉ toàn hát là chính, xem đến điều mau nhàm chán a.."

Gọi là Hoài Nhi người đang ngồi một bên trong nhóm người quan sát biểu diễn ở cầu đi bộ, nghe được tiếng kiêu thì quay đầu lại giọng mắng nói với Tịnh Văn:

" Hừ, về cái bà cô ngươi, chính cậu rủ mình ra cầu đi bộ dạo đi, chưa gì đã liền về, muốn về thì về chắc đi, mình là muốn xem thêm, đã mất công lắm mới ra đây ngồi chơi, giờ lại về sớm chán bỏ xừ.."

Nhưng là Tịnh Văn nghe đến vậy là không chịu buông tha, hay tay nhỏ ôm lấy eo của Hoài Nhi, miệng cố chấp ỏng ẻo ra vẻ đáng thương nói:

" Đi mà, người ta là đói bụng a, muốn đi ăn gì đây, đợi ăn xong rùi quay lại cũng được mà, đi mà Hoài Nhiiiiiii".

" Thả, thả ra, ngươi cái con gấu lười nhỏ này, nhanh kẻo nhột a..... nhanh... Nhột...

" A ... được rồi đi về thì đi về được chưa thả ta ra nha..." - Tịnh Văn cuối cùng là vẫn chịu thua, cười mắng lấy tay đẩy Hoài Nhi ra, xong liền đứng dậy chuẩn bị rời khỏi đám người.

Tịnh Văn liền là vui, thấy mục đích đạt được thì cười hì hì, tay nhỏ cầm tay Hoài Nhi để đi về.

Nhưng là chưa ra khỏi đám người tay của Tịnh Văn bị tay của Hoài Nhi dựt lại.

Tịnh Văn quay người còn chưa kịp hỏi Hoài Nhi thì thấy Hoài Nhi mặt một bộ nhịn cười biểu lộ, mặt điều đỏ bừng lên, hai ngón tay chính là chỉ chỉ lại chỗ biểu diễn lúc nãy.

Vừa quay người lại Tịnh Văn liền trố mắt:

" A..."