Chương 2: Chạy bộ ?
Nhìn đến một dẫy nội dung ập đến, bên phần tin tức là có vẻ quá nhiều cho bản thân, đầu của Văn Minh chưa kịp tải được.
Lại qua một hồi sau làm quen thì cũng dần quen thuộc, Văn Minh mắt nhìn nhiệm vụ lại nghi vấn ?
Hẳn vì sao nhiệm vụ lại là chạy bộ? này sao thấy vẫn không liên quan mấy đến nhân sinh đỉnh phong của mình đi ?
Văn Minh hoài nghi hỏ lại hệ thống ?
Hệ thống nhìn nhìn Văn Minh, nghĩ giải đáp :
" Thân yêu bổn kí chủ, chúng ta là đi từ cái dễ lên cao, ngoài ra thì việc nâng cao thể chất cũng tốt cho cơ thể, khuôn mặt đẹp cũng tốt nhưng vẫn là để có sức khỏe lại nói đi"
"Việc đầu tiên là phải nâng cao sức khỏe của kí chủ hơn để dễ hoàn thành các nhiệm vụ ngoài đó thì thể chất tốt cũng thu hút phái nữ nhiều hơn"
" Tiếp đó thì bản hệ thống mới thuận tiện cho các nhiệm vụ tiếp theo được, không kí chủ lại gãy gánh giữa đường, lại chửi, kiêu ca bản hệ thống thì mệt lắm đó a."
Nghe đến Văn Minh một bộ im lặng biểu lộ:............ " Được lắm ngươi nói lại có lý, ta thế mà lại không tìm ra ý tứ phản bác được.
Lại nhìn thêm ở dưới phần nhiệm vụ được thưởng, Văn Minh cảm thấy bất ngờ.
" Hả, ngoài điểm tiềm lực còn được cả tiền thưởng ? tiền này tới cũng dễ dàng chứ ?".
Đang Văn Minh cảm thấy thú vị, tiếp tục xem nội dung, nhìn đến là chạy 20 km mặt hắn cũng hơi tái rồi:
" Ta thiên chạy 20 km? nhìn đến tiền với điểm tiềm lực cũng không phải là dễ kiếm như vậy?
Trong lòng không ngừng nhả rãnh nhưng Văn Minh là vẫn chấp nhận, dù sao là chạy không giới hạn thời gian, nhìn đến vẫn còn có thể, tuy nói điểm thể lực của hắn dù tốt, nhưng cũng không tốt đến đâu, chạy 20 km với người bình thường vẫn tương đối khó khăn dù sao nhân không tập chạy thì cũng chả ai có thể chạy được 5 km chứ đừng nói là 10 km 15 km 20 km.
" Hệ thống, này không phải còn thêm mục tân thủ bảo hộ kì đấy à? Ngươi quản đây gọi là tân thủ kì, không lẽ không thể dễ hơn được sao "
Văn Minh một miệng đậu đen rau muống, phàn nàn với hệ thống.
Lại nghe hệ thống phản hồi: " Bản kí chủ kính mến, xem xét đến ngài là người mới, bổn hệ thống còn cấp kì bảo hộ, sau khi thực hiện xong kì này ngài nhiệm vụ sẽ thay đổi, không dễ như bây giờ đâu, à quên mất ngoài ra còn..."
Nhìn đến hệ thống đang nói một nửa thì cắt ngang dừng lại Văn Minh hỏi lại :
" còn gì ? ngươi có thể nói nói hết 1 lần không hệ thống ? "
" Còn có thể bị phạt nữa thưa kí chủ, bổn hệ thống rất công bằng, thưởng phạt phân minh, có điều chỉ áp dụng với kí chủ còn với bổn hệ thống thì..."
" Thì sao ? " - Nghe đến còn bị phạt khiến Văn Minh còn chưa kịp định thần phân trần thì hệ thống lai tiếp tục cắt ngang.
"1. là hệ thống luôn đúng, 2. là hệ thống sai thì xem lại điều 1 thưa kí chủ, nên việc kí chủ có phàn nàn đến thưởng, phạt thì vẫn không cần nói ra đâu thưa kí chủ ".
"Với lại"
" Dù sao cũng không thay đổi được thực tại, kí chủ vẫn cứ gọi là an tâm lên đường thực hiện nhiệm vụ, bổn hệ thống cật lực ủng hộ kí chủ hết mình. " - Hệ thống như đang cười cười khẳng định lại .
Văn Minh hắn nghe mà cạn cả lời, có vài câu định nói mà nghe đến vậy, thì hắn rốt cục hiểu, nhìn đến là không có cơ hội phản kháng 2 tay xoa đầu, thầm nghĩ :
" Tốt nguyên lai ta có hệ thống nhưng nhìn đến là cực lực con đường chứ chả phải nằm thắng con đường đi. "
Lại suy nghĩ đến những nhân vật chính kia người thì không phải xuyên không nhận được cực phẩm lão bà, người thì sủng thú thần thoại, người vô địch thế gia...... ai ai chẳng phải ngưu bức đến thủng trời?
Còn hắn thì sao ?
Xem xem đi, đến lượt hắn thì tốt rồi, hệ thống đưa nhiệm vụ cho ngươi làm, ngươi làm thì tốt có ba ba thưởng, yêu thương các thứ, thất bại thì tuyệt rồi, thưởng không có còn bị phạt đã vậy còn không được phàn nàn, nhìn đến là không dễ ăn như vậy, phim ảnh, truyện toàn là lừa người a.
"Nhìn đến khuôn mặt vui tươi mạnh khỏe của kí chủ, tràn đầy niềm tin vào cuộc sống của kí chủ, bản hệ thống tự cảm thấy mình đúng là một hệ thống tốt, không cần bản kí chủ phải trầm tư suy nghĩ nên như thế nào để khen bản hệ thống đâu :D, bản hệ thống chỉ làm bổn phận của một hệ thống nên có nha. "
Văn Minh nghe mà trợn cả mắt, xin nhờ ngươi nhìn sao là ra ta đây là đang vui cười vậy?
Có ai cười mà mắt trợn trừng không ?
Có ai vui mà muốn gân nổi trên đầu ?
Có ai tâm trạng tốt 2 tay xoa đầu như ta hả ?
Nguyên lai hệ thống ngươi là người như vậy, ta ngươi sau này tất có chuyện phải giải quyết .......
Văn Minh đã bất lực nhã rãnh, hắn thấy bây giờ vẫn là hoàn thành nhiệm vụ tương đối tốt, còn nói nữa chắc hắn phạm bệnh điên với hệ thống mất.
"Được rồi, ngưng nói ta chạy bây giờ, hệ thống ngươi không cần nói thêm ta chạy, ta chạy là được chứ gì, OK !!!"
Ngưng cãi với Hệ Thống VĂn Minh lại quan sát một hồi, suy nghĩ là nên chạy ở đâu:
" Trong sân thể dục trường ? cũng tốt nhưng lại vướng người quen nhiều quá không hẳn là một ý hay”.
Dù sao tụi bạn thân cùng trường cũng biết hắn Văn Minh này là lại tiếp tục đi tỏ tình hôm này, lại lỡ nhìn đến hắn không về mà lại chạy bộ quanh thì cũng biết là ý vị gì nhìn đến không có ánh sáng, đương nhiên là loại bỏ ".
" Ngoài đường chăng? cũng không được, không gian trên khu vực thành phố Huế này xe cộ lại quá nhiều, lại khói bụi chạy chưa biết có được 20 km không nhưng ta thấy đau phổi là có đi, lại xe cộ khá nhiều cũng khá nguy hiểm đi ."
" Công viên, cũng tốt gần cầu dã viên cũng ổn, Phú Xuân cũng vậy, cũng có đủ không gian, người qua lại vẫn có nhưng ắt hẳn sẽ không gặp người quá quen đâu nhỉ . "
Ngẫm nghĩ một hồi thêm mấy địa điểm cuối cùng vẫn là quyết định chạy tại công viên Nguyễn Văn Trỗi trong thành, vừa không quá xa trọ của hắn lại vừa đủ không gian cho chạy bộ.
Quyết định rồi lập tức liền thấy Văn Minh chạy ra nhà xe ra khỏi trường học của hắn trường Đại Học Sư Phạm.
Này phải nói thêm là cũng không phải là hắn thích học sư phạm đi, chủ yếu là học không tốn tiền nha, nghèo như hắn thì sao có nhiều lựa chọn được, có học là tốt rồi, còn được nhà nước phụ cấp mỗi tháng còn có thể sống tốt a....
Đi về trọ thuê của hắn bên đường hẻm Lê Lợi nhìn đến căn hộ cho thuê khá cũ, chỉ hai tầng, phòng 201 không gian eo hẹp trước mắt, hết ý dù sao là hắn nghèo, có chỗ ở là được rồi đòi hỏi gì phải không ?
Văn Minh nhanh chóng bước vào, vứt hết đồ trên người thay áo quần, cầm lấy đôi giầy vá lỗ chỗ để trong góc tường, nhìn kĩ có thể còn gọi là giày đi, mang vào trên chân, thở dài nói.
" Mang cũng 4 năm rồi, nhìn đến là lần này chạy xong có thể thay đôi mới rồi."
Xong việc hắn cũng liền thoát cái vèo ra khỏi phòng, không nói không rằng, đóng cửa, thả chìa, một mạch thành văn, lại nhìn trên điện thoại 4 điểm chiều, mặc niệm hẳn là có thể chạy xong trong ngày đi.
"Được rồi, chạy, nhân sinh nào có dễ dàng, ta Văn Minh quyết thành người đứng trên đỉnh a".
Lại chuunibyou một chặp Văn Minh liền bắt đầu nghĩ chạy ra công viên.
Hà, tại sao là chạy bộ ra mà không đi xe gì ra cho tiện ư, dù sao nói nghèo nhưng hắn Văn Minh vẫn có một cái xe đạp đủ dùng, nhưng dù sao cũng là chạy bộ, hắn bắt đầu chạy thì cũng tính nhiệm vụ rồi, không cần thiết phải đi xe đi ?
Vừa xuống là xác định được nơi cần đến, lại nghĩ đến phần thưởng cũng của mình nhìn đến 20 km có vẻ khó nhưng cố chạy hết ta liền có tiền vừa có thể giải quyết được một ít khó khăn trong tháng này, lại có thể ăn được thêm thịt, còn có thêm điểm tiềm lực, Văn Minh lại có thêm ít động lực trong lòng rồi.
Phóng trên đường đến công viên miệng của hắn cũng lẩm bẩm.
Chạy, chạy, chạy nha, ai cũng không cản được Văn Minh hắn chạy đâu.