Tham Gia Show Giải Trí, Gia Đình Tôi Bạo Đỏ

Chương 275




Cuộc sống thời niên thiếu của Giang Trầm ngoài học ra cũng chỉ có học. Anh giống như một đứa con nít mê game vậy, trừ việc học có thể gây hứng thú với anh ra thì anh chẳng có hứng thú gì với mọi thứ xung quanh cả. Sau khi trưởng thành rồi đi làm, anh tiếp nhận công ty của ông nội, trở thành CEO của Lăng Vũ Tư Túc, điểm xuất phát của anh đã là điểm kết thúc của người khác. Bởi vì xuất thân cao quý và thiên phú kinh doanh vô cùng giỏi giang, xưa nay Giang Trầm chưa từng phải xu nịnh người nào, chứ đừng nói gì đến việc phải quan tâm cuộc sống của người khác. Về bản chất, anh chính là một người kiêu hãnh và xa cách, cũng chưa từng dính khói lửa trần gian.
Một khi anh đã có định kiến về người, vật hoặc việc nào đó thì sẽ không dễ dàng thay đổi. Cũng giống như hôn nhân, vốn hiểu biết về hôn nhân của anh đến từ ba mẹ mình nên anh càng cho rằng, một cuộc hôn nhân tốt đẹp thì càng nên giống như ba mẹ anh. Sau khi kết hôn, anh vẫn luôn dùng cách riêng của mình để trải qua cuộc hôn nhân của bản thân, nhưng lại không biết rằng cách làm của anh có lẽ đã sai lầm.
Từ sau đêm nói chuyện với Tiêu Hàng, trong đầu của Giang Trầm giống như có được một hướng suy nghĩ mới. Anh bắt đầu để ý cuộc sống của những người xung quanh hơn. Anh biết rằng, thì ra tài xế của anh đã có vợ và con gái ở quê, mỗi tháng anh ta đều về nhà, ngày nào anh ta cũng nói chuyện điện thoại với vợ vài lần. Hằng ngày, nhân viên đã kết hôn trong công ty anh đều về nhà, cùng vợ hoặc chồng mua đồ ăn rồi cùng nhau nấu ăn. Đối tác trên thương trường của anh ở trên bàn rượu sẽ không dám uống rượu, bởi vì sợ sau khi về nhà sẽ bị vợ mắng, lúc đang ở trên bàn rượu còn thỉnh thoảng báo cáo hành tung cho vợ biết,...
Trong hôn nhân của những người này đều xảy ra những chuyện nhỏ nhặt, nhưng dường như bọn họ rất vui khi chia sẻ những chuyện nhỏ như vậy cùng với nửa còn lại của mình. Vợ chồng thân mật gần gũi, không phân anh em. Cuộc sống hôn nhân của những người bình thường này rất khác so với cuộc sống hôn nhân giữa anh và Thẩm Minh Dữu, nhưng từ vẻ mặt của họ, Giang Trầm có thể biết được bọn họ rất hạnh phúc.
Ngược lại là anh, từ đó đến giờ, anh vẫn luôn nghĩ rằng cuộc hôn nhân của anh rất hoàn mỹ. Có điều bây giờ anh đã biết, nó chỉ hoàn mỹ ở trong tưởng tượng của anh mà thôi. Trên thực tế, hôn nhân của anh đang tràn ngập nguy cơ.
“Lần này anh tự kiểm điểm vậy có đúng không?” Giang Trầm thận trọng hỏi. Anh đã suy nghĩ lâu rồi nhưng Thẩm Minh Dữu vẫn để anh suy nghĩ tiếp, có lẽ là do anh vẫn chưa nghĩ ra vấn đề quan trọng nhất.
Thẩm Minh Dữu đứng ở ban công gọi điện thoại với Giang Trầm. Xuyên qua tấm cửa kính, cô nhìn thấy Niệm Niệm đang nói gì đó với Cố Cẩn. Tối nay đã qua thời gian đi ngủ của Niệm Niệm lâu rồi, nhưng không biết vì sao Niệm Niệm vẫn rất phấn khích, cô bé chưa muốn ngủ mà đang quấn lấy bà nội, hỏi bà đủ loại câu hỏi. Có lẽ vì ban ngày Niệm Niệm nhường cơ hội đặt câu hỏi cho các bạn nhỏ khác, cô bé chỉ đứng ở bên cạnh ưỡn n.g.ự.c kiêu ngạo nhìn bà nội của mình giảng dạy cho đám bạn nhỏ. Hiện giờ, bà nội chỉ thuộc về cô bé, cuối cùng cô bé đã có thể chiếm lấy bà nội, muốn hỏi gì thì hỏi đó.
Thẩm Minh Dữu cười một tiếng, Giang Trầm ở bên kia điện thoại nghe được tiếng cười của Thẩm Minh Dữu, trái tim căng thẳng cuối cùng cũng dịu lại.
Nhưng một giây sau anh lại nghe vợ nói: “Xem như đúng.”
Giang Trầm: “...”
Đúng là đúng, sai là sai, “Xem như đúng” rốt cuộc là đúng hay không đúng?
“Vậy anh còn cần phải suy nghĩ tiếp không?” Giang Trầm dừng một chút, nói thêm một câu: “Ngày mai em ghi hình chương trình xong về nhà, anh có thể ngủ ở phòng ngủ chính được không?”