[Bởi vì hình tượng nghệ sĩ của cô Quan Tường không phù hợp với hình tượng nhãn hiệu của công ty chúng tôi nên bắt đầu từ hôm nay, công ty chúng tôi sẽ hủy bỏ mọi hợp tác với cô Quan Tường. @Quan Tường]
[Chà, hôm nay thực sự đã chứng kiến một sự việc hiếm hoi trên mạng nha, mấy thương hiệu đồng thời chấm dứt hợp đồng với một nghệ sĩ, coi như là chứng kiến lịch sử rồi!]
[Đáng lắm, lúc bịa đặt về người khác cũng nên nghĩ đến tình huống này rồi chứ.]
[Quan Tường thế này cũng tương đương với bị phong sát rồi, đành chịu thôi, Lăng Vũ Tư Túc với tập đoàn Triệu thị không dễ chọc vậy đâu!]
[Sau này Quan Tường còn có thể ra ngoài hoạt động không? Ôi, vốn là một người có kỹ thuật diễn xuất rất tốt, hiện tại thì hay rồi, lưu lạc đến nỗi bị phong sát luôn. Cho dù không bị phong sát thì chắc cũng không còn mặt mũi nào xuất hiện nữa đâu.]
...
Quan Tường đọc những tuyên bố hủy bỏ hợp đồng giống hệt nhau vô số lần, mỗi chữ đều như đ.â.m vào lòng Quan Tường, đ.â.m khiến cô ta chảy m.á.u đầm đìa.
Quan Tường thất thần ngồi trên sàn nhà, cô ta biết bản thân xong rồi, nhà họ Giang và nhà họ Triệu không có ý định buông tha cho cô ta, đây là muốn đuổi cùng g.i.ế.c tận cô ta!
**
Sau khi buổi phát sóng trực tiếp kết thúc, Thẩm Minh Dữu mới có thời gian tìm hiểu trên mạng xảy ra chuyện gì, lúc này mọi chuyện đã kết thúc và Quan Tường đang bị xử phạt công khai trên mạng.
Thẩm Minh Dữu trực tiếp chặn Quan Tường đang cố liên lạc với mình. Quan Tường gieo gió gặt bão, Thẩm Minh Dữu cũng không có thời gian để ý đến cô ta.
So với Quan Tường thì bài viết trên weibo của Giang Trầm càng khiến cô chú ý hơn. Đúng là cô mang thai Niệm Niệm trong tuần trăng mật với Giang Trầm. Thẩm Minh Dữu nhớ rõ khi đó cô và Giang Trầm còn chưa quen biết nhau, hôn nhân của hai người bọn họ là liên hôn thương mại, sau khi gặp mặt một lần đã nhanh chóng đăng ký giấy chứng nhận kết hôn. Lúc ấy cô vừa mới rời khỏi làng giải trí, Thẩm Minh Dữu chỉ muốn sống ẩn mình, không muốn bị người khác chú ý quá nhiều nên hôn lễ của bọn họ được cử hành trên một hòn đảo tư nhân mà Giang Trầm mua, khách mời chỉ có người nhà và mấy người bạn tốt của hai bên. Không để lộ một chút tin tức nào ra bên ngoài.
Sau khi hôn lễ kết thúc, khách khứa lần lượt rời đi, hòn đảo nhỏ kia chính là nơi Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm hưởng tuần trăng mật.
Phong cảnh trên đảo hợp lòng người, ngoại trừ Giang Trầm và Thẩm Minh Dữu, không có người thứ ba ở đó.
Sau đó, Thẩm Minh Dữu nhanh chóng mang thai Niệm Niệm.
Suy nghĩ về kỷ niệm của Thẩm Minh Dữu bị tiếng chuông điện thoại cắt ngang, là Giang Trầm gọi đến.
Sau khi điện thoại được kết nối, giọng nói dễ nghe của Giang Trầm từ trong điện thoại truyền đến.
"Về phần Quan Tường, anh và Triệu Diễm đã giải quyết xong việc này. Về phần Triệu Kỳ, anh không thể trực tiếp can thiệp nên bố vợ sẽ thay mặt xử lý."
Thẩm Minh Dữu trả lời anh: "Em biết rồi."
Nói xong những lời muốn nói, hai đầu điện thoại đều rơi vào im lặng. Thẩm Minh Dữu có thể nghe thấy tiếng thở phát ra từ đầu điện thoại bên kia, lúc cô đang định cúp máy thì Giang Trầm đột nhiên gọi cô: "Dữu Dữu..."
Thẩm Minh Dữu sửng sốt, hình như đây là lần đầu tiên Giang Trầm gọi tên cô, lại còn là nhũ danh thân mật nữa chứ.
"Dữu Dữu, anh xin lỗi." Ngữ khí Giang Trầm rất thành khẩn, anh dừng một chút rồi nói: "Trải qua khoảng thời gian tự kiểm điểm này, dường như anh biết anh sai ở đâu rồi."
"Trước đây anh luôn nghĩ rằng, quan hệ vợ chồng tốt đẹp thì phải cho nhau không gian tối đa, không can thiệp, cũng không làm phiền nhau quá nhiều. Giữ khoảng cách vừa đủ để cả hai vợ chồng đều có cảm giác mới mẻ, như vậy thì tình cảm không dễ dàng biến chất." Giang Trầm nói rất chậm rãi, anh nói tiếp: "Nhưng bây giờ anh mới biết được điều cần nhất giữa một cặp vợ chồng là bầu bạn và nương tựa lẫn nhau."