Sau khi hay tin Triệu Dạ Thành sắp trở thành thái tử, Tiết Vũ Điệp bất an, lo lắng, nàng tuyệt đối không được để Lạc Tuyết Y lên làm thái tử phi, Tiết Vũ Điệp xuất cung ngay trong đêm, vội vàng chạy đến rừng trúc tìm Thạch Tú Ngọc.
Đến nơi, nô tỳ thân cận Tiểu Hồng cầm đèn chiếu sáng cho Tiết Vũ Điệp, đứng giữa rừng trúc nàng ta hét lớn gọi Thạch Tú Ngọc, trong lòng cầu mong Thạch Tú Ngọc sẽ xuất hiện:"Thạch Tú Ngọc! Thạch Tú Ngọc!"
Gọi một lúc, Thạch Tú Ngọc xuất hiện trước mặt Tiết Vũ Điệp, gương mặt lạnh lùng lên tiếng hỏi:"Có chuyện gì mà cô lại đến tìm ta vào giờ này?"
"Năm ngày sau là ngày phu quân ta chính thức được sắc phong trở thành thái tử, ta dám chắc Lạc Tuyết Y sẽ trở thành thái tử phi, ta không muốn, ngôi vị thái tử phi đó phải là của ta..."
"Ý của cô chính là muốn ta giết chết Lạc Tuyết Y để cô có thể thuận lợi trở thành thái tử phi?" Tiết Vũ Điệp chưa nói hết câu thì Thạch Tú Ngọc đã hiểu nàng ta muốn gì? Thạch Tú Ngọc nhếch mép cười nhạt:
"Cô muốn ta giết chết Lạc Tuyết Y cũng được thôi chỉ cần cô đáp ứng điều kiện tìm cho ta một thứ thì ta sẽ giúp cô giết chết Lạc Tuyết Y ngay lập tức."
"Được, cô nói đi là thứ gì? Bất cứ thứ gì ta cũng đều có thể đáp ứng cho cô."
Chưa biết thứ Thạch Tú Ngọc muốn là gì Tiết Vũ Điệp liền đồng ý ngay, nàng ta không tin trên đời này không có thứ gì mà nàng ta không tìm ra được.
"Ta muốn cô tìm cho ta hai loại thảo dược thứ nhất là Tửu Sinh Cơ, thứ hai là Liên Chi Thảo và còn một thứ nữa đó chính là Tuyệt Tình Kiếm, chỉ cần tìm được ba thứ đó ta sẽ đáp ứng mong muốn của cô."
Trong khi Tiết Vũ Điệp vẫn còn ngơ ngác không biết những thứ đó có hình dạnh gì? Tìm ở đâu thì Tiểu Hồng đã há hốc miệng, trợn mắt thốt lên:"Tửu Sinh Cơ, Liên Chi Thảo? Ý của cô chính là hai loại thảo dược cực quý hiếm trong truyền thuyết đó sao?"
Tiết Vũ Điệp khẽ chau mày hỏi nô tỳ của mình:"Tiểu Hồng! Ngươi biết hai thứ đó sao?"
"Vâng, lúc nô tỳ đến đó lấy thuốc cho người nô tỳ đã vô tình đọc được trong sách ở thái y viện." Tiểu Hồng gật đầu cung kính đáp lại.
"Thạch Tú Ngọc! Cô là đang muốn làm khó ta sao? Hai loại thảo dược đó được sách ghi là chỉ có trong truyền thuyết, cô bảo ta đi đâu tìm cho cô đây?" Tiết Vũ Điệp tức giận, trợn mắt, lớn tiếng với Thạch Tú Ngọc.
"Ta không có nhàn rỗi đến nỗi bảo cô đi tìm những thứ chỉ có trong truyền thuyết, ta biết ba thứ đó đang ở đâu chỉ cần cô đi lấy về cho ta là được." Thạch Tú Ngọc lãnh đạm, không nhanh không chậm nói:
"Tửu Sinh Cơ và Tuyệt Tình Kiếm hiện đang trong tay của Lạc Tuyết Y còn về Liên Chi Thảo thì nó đang ở nơi lạnh lẽo nhất Tử Tình Sơn."
"Được, ta nhất định sẽ mang ba thứ đó đến cho cô." Tiết Vũ Điệp tự tin lớn tiếng nói, chỉ cần biết những thứ đó đang đâu thì nàng ta nhất định sẽ tìm cách lấy được.
"Được, trong vòng năm ngày ta sẽ đợi tin tốt của cô." Thạch Tú Ngọc gật gật đầu, nở một nụ cười bí ẩn với Tiết Vũ Điệp.
Thạch Tú Ngọc đợi Tiết Vũ Điệp đi xa rồi cười khẩy một tiếng:"Tiết Vũ Điệp! Tốt nhất là cô vẫn giữ được dáng vẻ tự tin của lúc này, ba thứ đó nếu dễ lấy như cô nghĩ thì ta đã không bảo cô đi lấy rồi. Ba thứ đó khó lấy cũng giống như ta khó có thể giết chết Lạc Tuyết Y ngay bây giờ được."
Ôn Thành cung
Lạc Tuyết Y chuẩn bị đi ngủ thì thấy Triệu Dạ Thành đang ngồi nhìn nàng bằng ánh mắt khó hiểu, nàng ngồi xuống giường, cau mày lên tiếng hỏi:
"Chàng nhìn ta bằng ánh mắt đó là sao? Chàng sắp trở thành thái tử chàng phải vui mới đúng chứ sao lại bày ra bộ mặt khó coi đó?"
Triệu Dạ Thành đứng bật dậy tiến nhanh đến ngồi bên cạnh Lạc Tuyết Y, nheo mắt nói:"Vậy còn nàng thì sao? Nàng sắp trở thành thái tử phi tại sao ta lại không thấy nàng vui một chút nào vậy? Có phải ngôi vị hoàng hậu Đông Tần mới khiến nàng vui đúng không?"
"Chàng nói vậy là sao?" Lạc Tuyết Y nhíu chặt đôi mày, nghiêm túc hỏi chàng.
"Thì chẳng phải Lãnh Cố Hiên đã lên ngôi hoàng đế, hắn ta gửi thư nói là muốn nàng trở thành hoàng hậu của hắn sao?"
Đôi mày Lạc Tuyết Y dãn ra, nàng bật cười đáp lại:"Thì ra chàng đã nghe ta và bọn Hạ Châu nói chuyện, chàng là đang ghen sao?"
Trong lòng thì đã chột dạ, bị nàng nói trúng tim đen nhưng bên ngoài vẫn bày ra bộ dạng lạnh lùng, trầm tĩnh cất tiếng:"Ta không có ghen, nàng hiện tại đã là hoàng tử phi của ta ta cần gì phải ghen với bọn họ chứ?"
"Được, được, chàng không có ghen." Lạc Tuyết Y cười nhẹ, nằm xuống giường, nàng bĩu môi nhìn Triệu Dạ Thành, rõ ràng là ghen mà còn không thừa nhận.