Triệu Dạ Thành lao về phía Lạc Tuyết Y nhanh như chớp, đỡ nhát kiếm ấy cho nàng, nàng sững sờ, trợn mắt kinh ngạc cầm kiếm đâm vào hắc y nhân ấy. Lạc Tuyết Y cùng mọi người nhìn thấy người của Tử Tình Sơn đến, hiện giờ ai cũng bị thương hắc y nhân đã khó đối phó bây giờ lại thêm người của Tử Tình Sơn, e là phải bỏ mạng ở đây mấy.
Cứ ngỡ những người của Tử Tình Sơn đến để truy sát Lạc Tuyết Y nhưng không ngờ bọn họ lại đang giúp nàng tiêu diệt những hắc y nhân kia. Không để ý nhiều, nếu bọn họ đã đến giúp đỡ thì cứ để họ giúp bây giờ nàng phải nhanh chóng đưa Triệu Dạ Thành quay về hoàng cung.
"Chúng ta mau đi thôi." Lạc Tuyết Y vội vã lên tiếng nói với mọi người.
Trong xe ngựa, Lạc Tuyết Y cầm máu cho Triệu Dạ Thành, lo lắng nói với chàng:
"Chàng hãy cố cầm cự, chúng ta sẽ mau chóng về đến hoàng cung lúc đó ta sẽ chữa trị cho chàng."
Sắc mặt Triệu Dạ Thành trắng bệch, khẽ cười gật gật đầu rồi rơi vào trạng thái hôn mê bất tỉnh.
Hoàng cung, Ôn Thành cung
Hoàng thượng, hoàng hậu, Tiết Vũ Điệp cùng các hoàng tử khác hay tin liền vội đi đến Ôn Thành cung, bọn người Linh Linh và Đặng Hải hành lễ cung kính, Tiết Vũ Điệp định xông vào trong liền bị Lộ Lộ cản lại, gương mặt lạnh tanh cất giọng nói với nàng ta:
"Trắc phi! Hiện tại đại hoàng tử phi đang chữa trị vết thương cho đại hoàng tử, người không thể vào được."
Tiết Vũ Điệp trừng trừng mắt nhìn Lộ Lộ, giọng điệu chua ngoa, khinh thường:
"Đại hoàng tử phi làm sao có thể chữa trị cho điện hạ được chứ? Thái y đang ở đây ngươi hãy mau cho thái y vào trong chữa trị cho chàng ấy."
Linh Linh vốn đã không vừa mắt Tiết Vũ Điệp, nghe giọng điệu của nàng ta khiến cho nàng càng thêm khó chịu, chán ghét:
"Trắc phi! Đại hoàng tử phi chữa được hay không thì lát nữa người sẽ biết thôi, bây giờ người không thể vào đó, bất cứ ai cũng không được nếu không chúng nô tỳ sẽ không khách sáo đâu."
"To gan! Các ngươi chỉ là nô tỳ mà dám ăn nói như vậy sao?" Bạch Hạ Kiều tức giận, trách mắng bọn người Linh Linh.
"Xin mẫu hậu hãy bớt giận." Lạc Tuyết Y từ bên trong bước ra, hành lễ cung kính, chậm rãi cất giọng nói.
"Y nhi! Thành nhi nó sao rồi?" Bạch Hạ Kiều tiến đến lo lắng, vội hỏi nàng.
"Bẩm phụ hoàng, mẫu hậu! Điện hạ đã không sao rồi ạ, sẽ nhanh chóng khỏe lại thôi." Lạc Tuyết Y mỉm cười đáp lại, từng cử chỉ, lời nói đều rất nhẹ nhàng nhưng sâu bên trong ánh mắt, lời nói đều lãnh đạm, khó gần vô cùng.
Hoàng thượng, hoàng hậu cùng mọi người bước nhanh vào trong thăm Triệu Dạ Thành. Lạc Tuyết Y thu lại nụ cười, gương mặt trở nên lạnh lùng, đôi mắt không một chút gợn sóng không nhanh không chậm nói với bọn người Hạ Châu:
"Các ngươi hãy mau đi điều tra xem bọn hắc y nhân đó là do ai sai đến còn nữa điều tra lý do tại sao người của Tử Tình Sơn lại giúp chúng ta, các ngươi phải điều tra rõ từng chuyện một."
"Vâng." Bọn người Hạ Châu gật đầu đồng thanh cất lên.
"Đúng rồi, trước khi các ngươi điều tra hãy đến phủ báo bình an với nội tổ mẫu và mọi người đi." Lạc Tuyết Y sợ nội tổ mẫu cùng các ca ca, đệ đệ của mình hay tin sẽ lo lắng mà vào tận hoàng cung thăm nàng.
"Vâng." Bốn người các nàng nhanh chóng đi làm những gì mà nàng căn dặn, sai bảo.
Tử Tình Sơn
Liễu Văn đi vào rừng trúc tìm Lăng Tử Phong, thấy hắn đang nằm uống rượu dáng vẻ ung dung, bình thản, tận hưởng, Liễu Văn tiến đến hỏi hắn:
"Chủ thượng! Tại sao người lại cho người đi giúp Lạc Tuyết Y kia chứ?"
Lăng Tử Phong nhếch môi cười nụ cười đầy bí ẩn, từ từ cất giọng đáp lại:
"Chỉ đơn giản là bỗng nhiên ta thích thì ta cho người đi giúp thôi nhưng điều mà ta không ngờ chính là Thạch Tú Ngọc lại còn sống, ta thật sự rất muốn nhìn thấy vẻ mặt của Lạc Tuyết Y khi biết Thạch Tú Ngọc còn sống."
Liễu Văn nhíu mày khó hiểu, thắc mắc, hiếu kì lên tiếng đáp lại:"Tại sao đột nhiên Thạch Tú Ngọc lại muốn giết Lạc Tuyết Y chứ? Chẳng phải lúc trước quan hệ của bọn họ rất tốt hay sao?"
Lăng Tử Phong cười khẩy một tiếng, uống một ngụm rượu nói:"Chỉ một chữ thôi đó là "Tình", Thạch Tú Ngọc suýt chết cũng vì tình bây giờ quay trở lại giết Lạc Tuyết Y cùng vì tình. Cô ta nào biết tất cả mọi chuyện đều là do cô ta tạo nên, Lạc Tuyết Y chưa hề vì chữ tình này, cũng không bao giờ để tâm đến."
Lăng Tử Phong thích thú nói tiếp:"Kịch hay đã bắt đầu rồi, ta thật mong chờ đến ngày tử chiến giữa Lạc Tuyết Y và Thạch Tú Ngọc. Liễu Văn! Ngươi hãy mau cho người điều tra ả trắc phi của Triệu Dạ Thành, ta nghĩ chuyện của hắc y nhân chắc là có liên quan đến ả trắc phi đó."
"Vâng, thuộc hạ sẽ đi điều tra ngay." Liễu Văn gật đầu, khom người cung kính rồi nhanh chóng rời đi.