Tensei Shite Inaka de Slowlife wo Okuritai

Chương 051: Thiệp mời tới bữa tiệc




Tuyết cũng đã tan, lúc này chẳng phải là tôi không nhận thấy trời đang ấm áp lên.

Gần đây mẹ Elna hay nói kiểu "Trời ấm lên rồi hen~", nhưng đối với tôi, một người không chịu được cái lạnh, thì dẫu có là giữa mùa đông, cũng chẳng thể đồng tình nổi với bà.

Chuyện đó chắc anh Silvio cũng vậy, có nhiều bữa ảnh đã ghé qua phòng tôi, nơi vốn được làm ấm bằng ma pháp.

Chuyện ấy được thôi. Do anh Silvio luôn đọc sách một cách yên tĩnh, hay chỉ học hành mà thôi. Có điều, nếu như thế, một người chị gái nữa, mà chắc do rảnh rỗi ngoài giờ huấn luyện, sẽ lấy lí do nơi này thật ấm cúng để xâm nhập vào căn phòng của tôi.

Dù phòng khác cũng có lò sưởi lớn và ấm áp vậy mà.

Khi đó, người đối phó với bả về cơ bản sẽ là tôi, bả vô cùng phiền nhiễu kiểu như: Ôi chao, em làm bánh kẹo mới à, em đang làm cái gì đó. Kết cục gần đây còn tính dẫn tôi đi huấn luyện nữa chứ.

Tôi có cảm giác chị Elinora từ ngày chiến đấu tuyết, đang huấn luyện quá mức. Cái gì vậy, kiểu như nguy hiểm đang áp sát lấy cơ thể tôi một cách âm thầm ha.

Tuy xem ra chị đã hiểu cho rằng bức tượng băng là trò của đám trẻ trong làng chứ tôi không có tội, nhưng chắc do không hài lòng với việc bị thua tôi, tôi đã bị bảo rằng: thi thoảng sẽ tái chiến nhé. Chuyện đó thì~, tôi đang né tránh bằng cách chạy trốn.

Liệu chị có thể buông tha cho tôi chút được không đây.

Bởi chuyện như vậy tôi đã cố gắng chế tạo cái kotatsu, một lâu đài bé nhỏ chỉ của mỗi mình tôi.

Trên hết, vừa hay Elman đã làm cho một cái bàn tốt, nên thật tốt.

Không rõ sao anh ấy lại có bộ dạng mệt mỏi kinh khủng, nhưng hình như gần đây anh ta khá bận rộn với mấy việc như sửa chữa cho các nhà dân.

Mấy ngôi nhà dân trong làng chắc cũng trở nên cũ nát và sắp sửa tới lúc xây mới rồi chăng?

Mà~ chuyện như thế hãy để cho bố Nord, giờ là kotatsu.

Tôi kẹp chăn vào chiếc bàn làm kotatsu, tuy hình dáng nói chung là đã hoàn thành, nhưng vấn đề là nối nguồn nhiệt như thế nào.

Nếu bỏ cầu lửa vào một thứ như cái giỏ thì sẽ ấm áp trong tạm thời.

Tuy nhiên, nếu lỡ chẳng may tôi ngủ gật thì sẽ ra sao.

Có lẽ trong nháy mắt, quả cầu lửa sẽ thoát khỏi sự kiểm soát của tôi, rồi thiêu rụi cái giỏ, tấm chăn và thậm chí là cả tôi nữa.

Thế thì không được rồi.

Nếu thế, mình bọc nó trong kim loại, để nó không cháy được chăng? Cái này cũng không được. Sao mà thanh thản chui vào một cái kotatsu, thứ mà chỉ chạm vào thôi cũng có thể bị phỏng nặng chứ.

Kotatsu là thánh vực. Tuyệt đối không phải là nơi đổ máu.

Phải, đó là lâu đài sảng khoái, an toàn cho tôi, chỉ cho mình tôi.

Nếu thế, nên làm thế nào đây.

Tôi thử nghĩ xem liệu có thứ ma thuật nào đó được hay ý tưởng nào đó hay ho không, nhưng chẳng nẩy ra ý tưởng nào cả.

Bởi lẽ đó, tôi đã vùi mình vào sách ma pháp để tìm kiếm gợi ý gì đó, nhưng lại chẳng ghi chép thứ gì đáng chú ý. Mấy ma pháp nhập môn toàn là những thứ nhàm chán.

Trong lúc ấy, thứ tôi tìm thấy là ma đạo cụ, vốn được ghi chú trong phần giải thích về ma pháp.

Phải rồi, nhắc đến ma đạo cụ, chỉ cần viết thuật thức là có thể đưa ma lực vào, nên đó là một vật phẩm tiện lợi cho việc phát động ma pháp!

Tức là nếu vậy, mình chỉ cần lắp đặt ma đạo cụ phát ra nhiệt, rồi đưa ma lực vào là được.

Nghĩ như thế, tôi đã tìm kiếm khắp giá sách xem có cuốn sách nào về ma đạo cụ không, nhưng lại chẳng tìm thấy.

Dù đã nghĩ nếu có sách ma pháp, thì cũng sẽ có sách về ma cụ, nhưng xem ra không có rồi.



Để cho chắc, tôi thử hỏi mẹ Elna liệu có sách về ma đạo cụ không, nhưng hình như không có.

Đã thế này, thì chỉ còn cách xin bố Nord mua cho thôi.

Khi phán đoán như vậy, Tôi đã bắt chuyện với bố Nord, hiện đang ngồi ở cái bàn trong phòng khách.

"Bố Nord"

"Không được đâu"

"Con vẫn chưa nói gì mà?"

Chỉ mới gọi tên mà đã cất tiếng phủ định, thật là một ông bố hấp tấp.

Dù sao để đàm phán, tôi đã ngồi đối mặt với ông.

"Con muốn sách ma đạo cụ chứ gì?"


Người chen miệng vào là mẹ Elna ngồi bên cạnh bố Nord. Ra vậy, thế nên bố đã biết được chuyện đó à.

Tuy nhiên, nếu thế cớ sao mình lại bị từ chối cơ chứ? Cờ lật, rồi công thức thức ăn. Tất cả mọi thứ đều có kí hợp đồng với thương hội Triela, nên hầu bao của nhà tôi hẳn phải đầy ắp chứ. Chưa kể còn kiếm được nhiều nhờ cống hiến của tôi nữa. Không lẽ nào trẻ con không được đòi hỏi thứ gì đắt đỏ ư?

"Tại sao không được ạ?"

"Sách về ma đạo cụ khá đắt đỏ để người bình thường mua, nhưng nhờ Al, Baltro và Triela, nên chẳng có vấn đề gì về tiền bạc đâu"

"Vậy thì tại sao?"

"Con nghĩ sách về ma đạo cụ có ở đâu"

"Nơi ấy, chẳng phải là vương đô, vốn có học viện ma pháp hay sao ạ?"

Khi tôi trả lời, bố Nord đã gật đầu một cách bình thản.

Tôi, tôi có dự cảm gì đó khó chịu.

"Phải có ở vương đô. Vương đô cách xa nơi đây đấy. Thương hội Triela tới định kì cũng chỉ mới ghé qua nhà ta. Có lẽ họ sẽ chẳng tới đây trong một khoảng thời gian đâu"

Chậc. Thật lại một kẻ không dùng được đúng lúc cần ha.

"Nếu có liên lạc từ nhà Slowlet, vốn có mối quan hệ thân thiết như vậy, chắc họ sẽ ngay lập tức đặt hàng phải hen?"

Tôi lấy dũng khí và trả lời như vậy, thì mẹ Elna và bố Nord lộ vẻ mặt có chút thán phục.

"Nhưng mà Al à. Đáng tiếc thay, vậy cũng không được"

"Bây giờ có dùng ngựa nhanh và liên lạc, e rằng lúc mang được nó tới cũng là trước mùa xuân rồi?"

Mẹ Elna đặt tay lên má, làm vẻ đang suy tư.

Chắc có lẽ trong đầu mẹ đang tính toán thời gian.

Dẫu thế cũng tới trước xuân à. Lúc đó thì mùa đông đã kết thúc mất rồi còn gì.

Đó là lúc tiếp theo phải chế tạo ra máy lạnh hay quạt gió rồi.

"Mà~, dù việc nó đến chậm là bởi nguyên nhân thời điểm và cự li thì đành chịu vậy. Nhưng nó vẫn chẳng phải là chuyện không được cơ chứ"


"Ở đây có một lá thư nọ"

Thứ mẹ Elna lấy ra từ trong túi khi đang mỉm cười là lá thư tao nhã, vốn được đóng gói một cách lịch sự.

Coi nào, bức thư làm sao chứ.

Tôi mở một cách cẩn thận lá thư được đưa ra trên mặt bàn và đọc nó.

"Ê~tô, cái gì cái gì? Thiệp mời dự tiệc? Hế~, bố Nord đi tiệc à"

Khi tôi ngẩng mặt lên và nói chuyện, thì hai người đưa ra ánh mắt có ý hãy đọc phần tiếp theo đi.

"Nhân dịp này xin hay để cậu quý tử Alfried được tham gia cùng bức tiệc được tổ chức tại vương đô ...... Xin hãy buông ra. Cánh tay này là ý gì vậy ạ?"

Khi nhận ra, cánh tay của tôi đã bị mẹ Elna và bố Nord tóm lấy một cách chắc chắn. Không bàn tới bố Nord, tôi không cảm thấy mình có thể thoát khỏi cánh tay của mẹ Elna. Thật là một lực nắm biết nói sao nhỉ.

"Nếu Al đặt mông xuống ghế, thì bố sẽ buông ra mà"

Bố Nord mỉm cười và tuyên bố vậy.

Dẫu thế việc bị cả hai người xông tới và tóm gọm ấy. Phản ứng này tức họ đã dự đoán tôi tính bỏ chạy rồi ha.

Mà~ đành chịu. Trước hết cứ rồi xuống chăng.

"Tóm lại con phải tham gia bữa tiệc của các quý tộc tổ chức tại vương đô"

"Ế~, không muốn đi đâu"

Khi tôi trả lời tức thì, bố Nord liền cất tiếng thở dài.

Ở bên cạnh, mẹ Elna tương tự đang trong bộ dạng kiểu "Ôi thật là, đứa trẻ này"

Cớ sao. Đứa trẻ như tôi là một đứa có vấn đề đến vậy sao. Tôi cũng chẳng muốn mất công tới nơi xa xôi nữa, dù tôi cho rằng mình là một đứa trẻ ngoan không làm phiền tới cha mẹ cơ chứ.

"Trẻ con khi sinh ra và trưởng thành sẽ làm lễ ra mắt tại bữa tiệc, nên con phải tham gia bữa tiệc tại vương đô. Với đứa trẻ lớn sớm, chúng đều tham gia tiệc từ hồi bốn tuổi rồi"


"Sớm thế! Dắt trẻ con tới chỗ như vậy để làm cái gì chứ?"

"Mà~ nếu nói đơn giản, để giới thiệu người kế vị hay con cái, hay thắt sâu mối thâm giao với các quý tộc thôi"

"Ngoài ra cũng có nhiều thứ khác như tìm kiếm người đính ước nữa đó?"

Nói tóm lại trước hết khi đứa trẻ trưởng thành, chung phải ra mặt một lần ở vương đô, nơi có nhánh chính của gia tộc. Là chuyện như vậy chăng.

"Cả anh Silvio, lẫn chị Elinora cũng đã tham gia nó rồi ạ?

Tôi hỏi như để xác nhận xem đó có thực là chuyện cưỡng ép hay không, thì bố Nord xanh mặt.

"...... AA, tham gia rồi chứ. Thật vất vả lắm đó hen"

"Đứa nào cũng được ngỏ ý những chuyện kết ước, thật là vất vả"

Ra vậy. Xét từ ngoại hình của hai người họ, họ sẽ nhận được vô số lời đề nghị kết hôn, nên thật vất vả vậy mà.

Gêh, tức là tôi cũng đang bị yêu cầu phải có bộ dạng giống như hai người đó à.

Ưwah, không muốn đi đâu. Tuyệt đối sẽ làm họ thấy thất vọng thôi. Đặc biệt nếu so sánh với anh Silvio thì mình làm gì có cửa.


"...... Con không muốn đi đâu"

"...... Bố cũng vậy thôi"

Tại sao vậy chứ? Tuy là chốn vương đô xa xôi, thật chẳng nghĩ ra có thứ gì làm bố Nord ghét bỏ tới vậy. Bởi tôi không đẹp trai.

"Anh là người cực nổi tiếng ở vương đô hen ー"

Mẹ Elna cười như tính trêu ghẹo.

...... aa, kẻ giết rồng à.

Ra vậy, chắc hẳn cả bố cũng ghét việc bị bao quanh ở bữa tiệc.

Một người có tướng mạo tốt, tính cách tốt như bố Nord đi tới bữa tiệc, không sai vào đâu ông sẽ cực nổi tiếng với những người trẻ tuổi. Thật dễ dàng để tưởng tượng ra trong tâm trí bộ dạng của bố Nord bị vây quanh, rồi trở nên bối rối.

Nói mới nhớ, tôi từng nghe rằng ở vương đô có vở kịch lấy đề tài về bố Nord.

Thứ đó có lẽ khiến tôi muốn tới vương đô một chút cũng nên.

"Dù nếu không nổi bật lắm hen. Có điều bởi ta đã vươn lên vị trí quý tộc, nên đó cũng là nơi ta bị nhìn bằng những ánh mắt thù địch nữa"

Rõ ràng bố Nord là kiểu leo lên hiếm hoi, đã trở thành quý tộc sau khi để lại một thành tích đáng nói lúc còn là mạo hiểm giả. Có lẽ ông đã bị hằm hè bởi các quý tộc đã cống hiến một cách nghiêm túc từ thời lập quốc ha.

Chắc là máu ghen tức kiểu: so với chúng ta, những người mang dòng máu cao quý, hắn ta lại ra vẻ cho dù bản thân vốn là kẻ vươn lên với dòng máu thấp kém.

Đứng từ phía tôi, người muốn sống thư thả ở làng quê, tôi muốn né tránh mấy chuyện lằng nhằng như vậy.

"Dẫu có đặt hàng sách ma đạo cụ, thì kiểu gì con cũng phải ngay lập tức tới bữa tiệc ở vương đô đấy. Nếu thế, việc tự mình đi mua vừa rẻ hơn, lại còn có thể đi thăm quan nữa đó?

Đó là giọng của mẹ Elna. Tôi có cảm giác mẹ đang cực kì nhấn mạnh vào chỗ Rẻ hơn.

"Đằng nào việc tới vương đô là chuyện chuyện tuyệt đối hen?"

"Ế~, con biết rồi"

Khi tôi chấp nhận một cách miễn cưỡng, hai người trở nên nhẹ nhõm hẳn.

Tôi đã bị coi là một đứa trẻ chống đối tới vậy sao. Thật là đau lòng quá.

Đã bảo chẳng có đứa trẻ ngoan ngoãn cỡ như tôi vậy mà.

Vương đô à.

Một đô thị to lớn hiếm có trên thế giới, là vùng đất trung tâm của vương quốc Misfrite.

Ở nơi ấy, lấy vương tộc làm trung tâm, đó là nơi mà vô số quý tộc, thương nhân, mạo hiểm giả và thương nhân sinh sống.

Hẳn sẽ có những thứ tiện lợi không có ở đây như gia vị, thực phẩm, hay ma đạo cụ.

Thực tế để có thể dịch chuyển, tôi cũng phải đi tới nơi đó nữa, mà đó là chuyện rất tốt cho tôi ha.

Mà trên hết, mình tuyệt đối phải đi xem kịch đã.