Tên Chết Bầm Nhà Anh

Chương 10: Lễ cưới




Từ khi hai gia đình quyết định cho hai người kết hôn thì Việt Phong chưa từng gọi cho cô hay gặp lấy cô một lần.

Giai Ninh biết anh cũng không còn tình cảm vowia mình nữa nhưng cô luôn nghĩ thời gian sẽ làm cho sự xa cách ấy sẽ gần lại giống như trước đây.

Trước ngày cưới 1 ngày, bên Việt Phong cho người mang giấy đăng ký kết hôn tới cty đưa cô ký mà không thèm đến. Cả trang phục và phụ kiện đều tự mình cô đi thử, chi phí sẽ do nhà trai trả.

Giai Ninh một mình tới tiệm váy cưới. Cô nhìn ngắm một lượt rồi nhắm được chiếc đầm trễ vai có đính những viên đá nhỏ.

Cô mặc thử chiếc đầm dáng body ôm sát lấy thân tôn lên từng vòng một. Ở phần ngực khoét xuống lộ ra khe rãnh. Dưới chân cũng được xẻ tà làm lộ ra đôi chân trắng ngần thon dài ấy.

"Ôi! Cô mặc đẹp thật đấy. Đây là chiếc đầm cuối cùng của nhà may Luke thiết kế nó. Nó tượng trưng cho hạnh phúc nhưng lại mang vẻ u sầu huyền bí." trợ lý của Luke nói.

Giai Ninh cười nhẹ, không biết số phận của cô sẽ như thế nào?

Hôn lễ của hai người được tổ chức tại khách sạn lớn nhất thành phố A. Thế nhưng người tham dự chỉ có ông bà Giai Ninh cùng ba mẹ Việt Phong ngoài ra không còn ai khác.

Việt Phong mang vẻ mặt tức giận khi bị bắt kết hôn với cô. Giai Ninh khoác tay ông nội từng bước tiến vào. Trên đầu chùm một tấm vải von mà các cô dâu thường dùng.

"Tiểu Phong, ông mong là hai đứa sẽ sống hoà thuận với nhau tới già." ông nội đưa tay Giai Ninh cho Việt Phong.

"Vâng a." Việt Phong đáp lại, cố tỏ ra vui vẻ.

Giai Ninh hồi hộp tay run run. Cô chờ ngày này lâu lắm rồi, dù biết anh không còn yêu cô nhưng cô vẫn vui.

Ngược lại với Giai Ninh thì Việt Phong ghé sát vào tai cô khẽ nói:

"Đây chỉ là một cuộc giao dịch nhỏ thôi." Việt Phong nhếch mép cười tỏ ra chế giễu cô.

Nụ cười của Giai Ninh cứng lại. Cô không ngờ anh lại có thể nói ra những lời như vậy được.

Khi trao nhẫn cưới xong mọi người bên dưới đều chúc mừng cho hai người thế nhưng không ai biết bên trong mỗi người lại có một suy nghĩ gì.

Xong xuôi hết thủ tục. Việt Phong tự lái xe rời khỏi và bảo cô tự bắt xe về. Giai Ninh chẳng hiểu vì sao anh lại ghét mình đến như vậy?

"Ninh Ninh, mẹ tin là con sẽ thay đổi được nó trở lại như ngày xưa." Kim Liên chỉ biết động viên cô con dâu nhỏ rồi rời khỏi khách sạn.

Giai Ninh cũng không vì thế mà nản lòng. Sau khi tạm biệt ông bà thì cô lái chiếc xe Bugatti về biệt thự riêng của Trịnh gia.

Chiếc xe chạy vào bên trong cổng rồi chạy vào trong sân nhưng cô không thấy xe của hắn thầm nghĩ chắc hắn chưa về.

Giai Ninh không biết trong lúc mình đang cô đơn một mình thì Việt Phong lại đang chim chuột với Mẫn Hoa.

Tại căn hộ Rose.

"Anh Phong, anh bỏ em rồi cưới cô ta sao?" Mẫn Hoa vờ giận dỗi nói.

"Em yên tâm. Anh sẽ tìm cách để cô ta tự ly hôn." Việt Phong vuốt ve tấm lưng của Mẫn Hoa rồi cả hai quyến luyến trải qua một đêm cuồng nhiệt.

"Phu nhân, cô cần gì thì cứ gọi tôi. Tôi là quản gia ở đây." ông Trần đứng trước cô trịnh trọng giới thiệu.Ông làm quản gia ở đây đã được 20 năm chứng kiến Việt Phong lớn lên từng ngày.

"Chú đừng gọi cháu là phu nhân, cứ gọi cháu là Ninh Ninh hoặc Giai Ninh là được ạ." Cô lễ phép đáp lại.

" Như vậy thì...." ông ấp úng.

"Chú đừng lo, chú cứ bảo mọi người gọi con như vậy. Nếu ai gọi con là phu nhân con sẽ buồn lắm đó." Giai Ninh tỏ vẻ mặt buồn bã đùa ông.

"Được rồi, vậy con lên phòng nghỉ ngơi trước." cô xin phép lên phòng.

Giai Ninh được tiểu Nhi- người làm dẫn lên trên phòng.

"Tiểu thư, cô cần gì cứ gọi em." Tiểu Nhi lễ phép cúi đầu.

" Em bao nhiêu tuổi?"

"Dạ em 19 tuổi ạ."

" Vậy cứ gọi chị là Giai Ninh, đừng gọi tiểu thư, nghe xa cách lắm." Giai Ninh nở một nụ cười làm Tiểu Nhi đứng hình trước vẻ đẹp ấy.

"Được rồi, em xuống dưới trước đi. Có gì chị sẽ gọi em." Giai Ninh thấy cô bé cứ ngẩn người ra thì nói.