Tây Sơn Cảnh Thịnh Triều Đại Mới

Chương 21: Hải chiến biển Nhật Lệ




Sau năm năm khôi phục lại thủy quân, tháng 6 năm 1806 đến mùa gió Nồm Nguyễn Ánh lại cho hạm đội tiến ra Bắc. Đề tỏ sự trung thành với Nhà Nguyễn, Nguyễn Văn Kiên là tướng cũ chỉ huy thủy quân Tây Sơn ở biển Nhật Lệ đã đầu hàng nhà Nguyễn xin lĩnh ấn chỉ huy.

Được tin báo Thịnh liền phong cho Võ Văn Dũng chỉ huy hạm đội Tây Sơn chặn đánh hạm đội chiến thuyền của nhà Nguyễn trên cửa biển Nhật Lệ, còn mình dẫn hậu quân hỗ trợ. Lúc này phía hạm đội quân Tây Sơn có hai mươi tàu hơi nước bọc đồng trang bị pháo bốn pháo cỡ nòng lớn hai trăm ly, trên tàu còn đặt thêm bốn khẩu cối 80 ly một trăm pháo thuyền cỡ lớn ba cột buồm, hai tầng trang bị mười hai pháo mỗi bên mạn do Võ Văn Dũng chỉ huy. Bên hạm đội nhà Nguyễn gồm bốn mươi chiếc được thiết kế theo kiểu chiến thuyền của châu Âu, trang bị mỗi thuyền ba sáu pháo. Có một trăm pháo thuyền trang bị từ mười sáu đến hai hai pháo và một trăm năm mươi đại chiến thuyền với năm mươi đến bảy mươi mái chèo được trang bị pháo và cự thạch pháo. Với lực lượng thủy quân đông đảo hơn Nguyễn Văn Kiên cho quân bao vây nhằm tiêu diệt toàn bộ thủy quân Tây Sơn.

Qua thiên lý nhãn Võ Văn Dũng lệnh cho Thủy quân bầy trận hình chữ T, các chiến hạm của quân Tây Sơn đã vào trạng thái bẻ lái, đang dần dần xếp thành đội hình hàng ngang mạn thuyền đối diện kẻ địch, lấy mười chiếc tàu hơi nước làm trung tâm, dùng tốc độ nhanh nhất xếp đội hình, còn chiếc Soái kỳ ở vị trí chính giữa, đã chuẩn bị xong xuôi dưới sự chỉ huy của Võ Văn Dũng, phát ra cờ hiệu có thể xạ kích.Võ Văn Dũng lạnh lùng nói.

“Bảo các pháo thuyền tự mình nắm chắc thời gian và góc độ xạ kích, làm thịt chiến thuyền của kẻ địch! Các chiến thuyền khác, đợi giây phút địch triển khai, tiến hành đồng thời phát xạ lượt đầu, cự ly xạ kích một nghìn .”

Cờ hiệu hạ lệnh dùng kỳ ngữ nói cho các chiến thuyền có thể tự do xạ kích, đánh loạn đội hình của địch, đồng thời, là trung tâm của hạm đội, Dũng cũng phải tử thủ vị trí của mình, thu hút hỏa lực của địch. Võ Văn Dũng kiêu dũng vô cùng, mỗi lần chiến đấu đều là tranh vị trí chính giữa của đội ngũ hạm đội, gánh chịu hỏa pháo của hạm đội địch.

Trong hải chiến của thời đại chiến đấu tàu bằng gỗ dùng buồm, chiếm lấy vị trí phía trên nét ngang của hình chữ T là cực kỳ quan trọng, bởi vì vậy có nghĩa là mấy trăm khẩu thậm chí trên nghìn khẩu đại pháo của mấy chục pháo thuyền đều có thể tập trung xạ kích đội hình hàng ngang đánh thẳng tới của kẻ địch, có thể đề cao cực lớn tỉ lệ bắn trúng, cấp cho đối phương sát thương nghiêm trọng. Nhưng ở trong vị trí nét ngang này, hai ba chiếc pháo thuyền gần vị trí trung tâm nhất tiếp nhận tập trung oanh kích của pháo thủ thuyền đội địch, mức độ nguy hiểm cũng tăng bội phần, chỉ có chỉ huy dũng cảm nhất mới có thể sừng sững bất động.

“Đùng! Đùng! Đùng! Cơ hồ gần như cùng lúc với cờ tín hiệu của Soái hạm phát ra mệnh lệnh, Võ Văn Dũng đã hạ lệnh khai pháo, đạn pháo mang theo tiếng rít nho nhỏ xẹt qua bầu trời xanh thẳm rơi ở phía trước hạm đội Nhà Nguyễn đang thẳng tiến tới, cuốn lên cột nước cao vọt, cột nước rơi xuống trên mũi thuyền của pháo thuyền kẻ địch, nhưng do không đánh trúng trực tiếp, hạm đội địch tựa hồ không phát giác được nguy hiểm, vẫn đâm thẳng tới.

“Thay đổi cự ly, tám trăm bảy mươi mét, khai pháo.” Võ Văn Dũng hung dữ quát lên, đá một cước vào mông pháo thủ bắn trượt, làm người pháo thủ đáng thương đó vội vội vàng vàng cho đạn pháo vào trong nòng, chờ lấy công chuộc tội.

Trên tàu hơi nước bốn khẩu pháo súng cối 80 ly dựa theo trình tự khai hỏa, tiếng pháo đùng đoàng tức thì liên tục vang vọng cả cửa biển Nhật Lệ, đạn pháo liên tiếp rơi xuống cự ly tám trăm bảy mươi mét, đột nhiên, một ánh lửa mãnh liệt chiếu rọi cả biển Nhật Lệ thậm chí còn mãnh liệt hơn cả ánh mặt trời giữa trưa, theo sau đó là tiếng nổ càng mãnh liêt hơn nối liền không dứt, một quả cầu lửa cực lớn bao trùm phía trước hạm đội nhà Nguyễn, làm cho biển Nhật Lệ cuộn sóng dữ dội.

Võ Văn Dũng từ trong kính viễn vọng nhìn thấy, lượt pháo đầu tiên của pháo thuyền đánh trúng chiến thuyền giám sát của hạm đội Nhà Nguyễn, chiếc chiến đấu hạm cỡ lớn trọng tại ít nhất hai trăm tấn kia, dưới đạn pháo của súng cối 80 ly tựa hồ trở thành bùn đất, trong chớp mắt liền bị bắn cho tan nát, cột buồm gẫy thành từng mảnh vụn, từ trên không từ từ rơi xuống. Đạn pháo dẫn nổ đạn dược trên pháo thuyền kia, làm cho sức nổ càng thêm kịch liệt, đem cả chiếc pháo thuyền trong chớp mắt liền bị một quả cầu lửa bao trùm, cuối cùng hình thành một vụ nổ mãnh liệt, cả pháo thuyền tức thì biến thành hư ảo, trên mặt biển chi có đám thủy thủ đại nạn không chết đang vùng vẫy và những xác chết trôi nổi bập bềnh

Chốc lát sau, thủy quân khổng lồ của nhà Nguyễn bắt đầu chậm rãi biển đổi đổi hình, triển khai một hình rẻ quạt cực lớn hướng Thủy Quân Tây Sơn bao vây lại. Dần dần triển khai chiến đấu hạm số lượng đông đảo, giống như một đám mây đen nghìn nghịt muốn đem hạm đội Tây Sơn bóp nát.Võ Văn Dũng gầm lên
— QUẢNG CÁO —

- Khai pháo cho ta! Bắn thật mạnh vào!

Tất cả chiến hạm của thủy quân Tây Sơn đều tự tuyển chọn mục tiêu, khai pháo kích mãnh liệt, mặc dù do vấn đề thân thuyền, cùng một chiếc thuyền bốn khẩu đại pháo không thể phát xạ cùng lúc, nhưng dưới tình hình hơn mười chiếc chiến thuyền hơi nước đồng thời xạ kích, tiếng pháo nghe qua vẫn rất giống từng loạt phát xạ đồng thời, những tiếng nổ lớn đem biển Nhật Lệ triệt để biến thành trung tâm của bão táp.

Trên mặt biển ngoài tám trăm mét, vô số đạn pháo rơi xuống, như mưa rơi trên mặt biển, cuốn lên vô số cột nước, các pháo thuyền nhà Nguyễn vừa vặn ở vào cự ly đó, thỉnh thoảng có pháo thuyền bị bắn trúng, hoặc là bắn trúng mạn thuyền, hoặc là bắn trúng boong thuyền, nhưng bất kể là bắt trúng nơi đâu, cũng lập tức mang theo tiếng nổ đinh tai nhức óc. Tất cả đồ vật và ván thuyền đều bị bắn tung tóe, cột buồm cao vút cũng bị bắn đứt thành mấy đoạn, từ lưng chừng không đổ xuống, cắm sâu vào trong nước biển. Có pháo thuyền bị bắn trúng ngay chỗ yếu, gây nên vụ nổ cực lớn mang tính hủy diệt, một ánh lửa mãnh liệt bùng lên trên mặt biển, chốc lát sau liền chỉ còn lưu lại những thi thể bốc cháy, còn có nhưng kẻ may mắn sống sót đang ra sức vùng vẫy.

Ở cự ly tám trăm mét, pháo của thủy quân Tây Sơn chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, pháo của thủy quân nhà Nguyễn căn bản không có khả năng đánh trả, nó tối đa chỉ có thể bắn được bốn trăm mét. Đạn súng cối 80 ly rơi xuống như mưa rất nhanh liền đem đội pháo thuyền của kẻ địch bắn nát toàn bộ, nhưng Thủy quân nhà Nguyễn cũng rất nhanh đáp trả lại, pháo thuyền còn sót lại kẽo dãn khoảng cách với nhau, giảm bớt tỉ lệ bắt trúng của quân Tây sơn, dưới loại tình huống này, đồng thời phát xạ đã không cần thiết nữa.
Võ Văn Dũng đương nhiên cũng nhìn ra, bình tĩnh hạ lệnh.

- Mệnh lệnh cho các pháo thuyền tự do xạ kích.

Các pháo thuyền của quân Tây Sơn rất nhanh chấp hành mệnh lệnh, các thuyền mình chiến đấu, lợi dụng ưu thế cường đại về tầm bắn của hỏa pháo, liên tục không ngớt oanh kích pháo thuyền nhà Nguyễn có ý độ tiếp cận, trong tiếng pháo của pháo thuyền Tây Sơn, thỉnh thoảng lại có pháo thuyền nhà Nguyễn bị bắn trúng, sau khi phát nổ chậm rãi chìm xuống, trên mặt biển Nhật Lệ yên bình hình thành xoáy nước cực lớn, do có ưu thế về số lượng hùng hậu, pháo thuyền của thủy quân nhà Nguyễn vẫn từng bước ép đến.

Càng đen đủi hơn nữa, khói súng lại trở thành phiền toái cho quân Tây sơn xạ kích cự ly xa, khói thuốc súng đạn pháo dày đặc rất nhanh bao trùm lên biển Nhật Lệ, khói mù màu trắng dần dần phất phơ giữa hai hạm đội, càng ngày càng đậm, biển Nhật Lệ không hề có gió, khói mù lan ra không cách náo xua tan, làm cho tầm nhìn càng ngày càng thấp, điều này ảnh hưởng rất lớn tới hiệu quả xạ kích của quân Tây Sơn.

Pháo thuyền nhà Nguyễn được lợi từ sự giúp đỡ của khói mùi, tức tốc ép tới gần Thủy Quân Tây Sơn.
Nguyễn Văn Kiên sắc mặt âm trầm đứng trên đài quan sát bên ngoài phòng chỉ huy, thông qua thiên lý nhãn rất dài quan sát tình thế chiến trường, hắn không hề nhìn thấy cảnh tượng pháo thuyền của mình bị đánh chìm, bởi vì khoảng cách quá xa, mà thuyền nhỏ phụ trách đem tin tức tới qua lại trên biển chẳng phải là một chuyện dễ dàng, khói súng ảnh hưởng tới hỏa pháo của quân Tây Sơn xạ kích, đồng thời cũng ảnh hưởng tới việc truyền đạt tin tức bằng cờ hiệu, chẳng nhìn thấy rõ được thứ gì.Nguyễn Văn Kiên nhíu mày hỏi:

- Chúng ta đã hoàn thành bao vây chưa?
— QUẢNG CÁO —


Viên phó tướng không hề biết tình hình ở tiền tuyến, bất quá vẫn không hề do dự nói:
- Sắp hoàn thành rồi.


Nguyễn Văn Kiên siết chặt nắm tay, sắc mặt trở nên vô cùng âm lãnh, tựa hồ có khí tức tàn khốc lạnh lẽo nào đó bao trùm lên thân thể hắn, lạnh như băng nói:

- Rất tốt, chỉ cần tiến vào tầm bắn của hỏa pháo, đám giặc sẽ bị quét sạch toàn bộ! Nói với người bên dưới, không cho phép tiếp thụ kẻ địch đầu hàng, giết toàn bộ bọn chúng!

Bốn chiếc chiến thuyền hơi nước tụ tập xung quanh Võ Văn Dũng nhất tề khai pháo, hỏa pháo mãnh liệt rơi quanh pháo thuyền của kẻ địch, đem nước biển đánh vọt lên những cột nước như muốn đem pháo thuyền bao chùm, trong đó một chiếc chiến thuyền kiểu Âu trực tiếp bị đạn súng cối 80ly bắn trúng đuôi thuyền. Đạn pháo phát nổ, đem một phần nửa sau của chiến thuyền tan nát, nước biển ào ào tràn vào đuôi thuyền, pháo thuyền mất đi cân bằng, tức thì mũi thuyển dựng thẳng lên cao, tất cả mọi thứ trên boong thuyền đều không tự chủ được trượt xuống phía đuôi thuyền, cuối cùng dưới sự chú ý của vạn người, mũi thuyền của chiếc thuyền này giống như thẳng đứng so với mặt biển, sau đó mới chầm chậm chìm vào trong nước biển, trên mặt biển lưu lại xoáy nước cực lớn, làm cho hai chiếc pháo thuyền bên cạnh vội vàng tránh đi. Kết quả khi né tránh đều không hẹn mà cùng đụng vào pháo thuyền phụ cận, va đụng cực mạnh làm cho mạn thuyền của bốn chiếc pháo thuyền tổn hại nghiêm trọng, trong đó một chiếc pháo thuyền còn bị gãy một cột buồm, khi rơi xuống đập chết không ít người.

Soái thuyền của Nguyễn Văn Kiên cũng bị đạn pháo mãnh liệt ép cho không ngừng rút lui, từ đầu đến cuối, hắn cũng không bắn nổi một phát pháo, thuyền trưởng của nó đương nhiên sẽ không dũng cảm tới mức đem soái thuyền của mình vào trong tầm bắn của hỏa pháo quân Tây Sơn, cho nên hắn lập tức hạ lệnh rời khỏi chiến trường thật nhanh.

Bất thình lình, một quả cầu lửa cực lớn bùng nổ ở trước mặt Nguyễn Văn Kiên, tiếp theo đó là một ánh lửa mãnh liệt từ trên trời giáng xuống, tiếng nổ gần như làm hắn chấn động ngất đi. Dưới sự chú ý không lỡ một giây của hắn, một chiếc chiến thuyền kiểu châu Âu cách kỳ hạm của hắn không tới hai trăm mét phát nổ tan nát, sóng chấn động cuốn lên gần như làm hắn bị hất tung, may mà hắn vội vàng tóm lấy lan can bên cạnh, mới không bị ngã xuống, nhưng viên phó tướng không hề phòng bị làm một cái chụp ếch không hề nhẹ.

Khó khăn lắm mới định thần lại, Nguyễn Văn Kiên mắt mồm đờ ra nhìn chiến thuyền sau khi nổ tung cách đó không xa, cơ hồ đã chết lặng, hắn chưa bao giờ nhìn thấy hỏa pháo mãnh liệt như thế, nhưng chiến thuyền to lớn trọng tải trên ba trăm tấn, chỉ bị trúng một phát đạn pháo, liền mang tới vụ nổ lớn mang tính thảm họa, hiện tại chỉ còn lại một chiếc cột buồm còn lưu lại bên ngoài mặt nước, tất cả những phần còn lại đều chìm vào trong nước biển lạnh băng băng. Hắn thật sự không hiểu nổi, những pháo hạm này mang thuyền và boong thuyền là thứ gì làm nên, sao có thể dễ dàng bị đạn pháo của kẻ địch xuyên qua như vậy?

Sau khi bỏ ra cái giá hơn mười chiếc chiến thuyền kiểu Âu bị đánh chìm, thủy quân nhà Nguyễn cũng thành công áp sát mấy chiếc tàu hơi nước, pháo lõi đặc của bọn chúng như mưa rơi trên thân tàu, nhất là những chiếc chiến thuyền kiểu Âu, mỗi lần đồng thời phát xạ đạn pháo đều dày như mưa lớn, may mắn những chiếc tàu hơi nước của Tây sơn mặc dù thân nhỏ, nhưng gân cốt quả thực không tệ, những bộ phận trọng yếu đều bọc miếng thép dày phòng hộ có thể ngăn được đạn đặc ruột, mặc dù trúng đạn không ít, bất quá vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ, đương nhiên thủy thủ thương vong là không thể tránh khỏi, hai thuyền trưởng đã hi sinh tại chỗ. Quân Nguyễn sử dụng loại đạn hồ điệp là hai cục sắt nối với nhau bởi sợi dây xích, khi bắn ra sẽ phá vỡ cột buồm hoặc xé toanh vỏ tàu đối phương. Nhiều chiếc tàu hơi nước bị trúng cột buồm đổ xuống nhưng vẫn di chuyển bình thường.

Chiếc Soái do Võ Văn Dũng từng làm trung tâm của hạm đội, sớm đã rơi vào trùng vây hỏa pháo của kẻ địch, ở bên chiếc Soái thuyền ngoan cường này, tụ tập hơn sáu chiếc pháo thuyền của nhà Nguyễn, đạn pháo của bọn chúng như mưa rút lên chiếc tàu, nhưng đạn cối 80 ly trên tàu cũng hết sức chuẩn xác rơi trên thân của chúng, theo tiếng nổ đì đùng, chiếc pháo thuyền cách soái hạm gần nhất bị bắn cho tan nác, vụ nổ gây nên chấn động không khí cực lớn đem Soái thuyền xô lắc lư không ngừng.
— QUẢNG CÁO —


Bản thân Võ Văn Dũng cũng toàn thâm đầm đìa máu, vịn vào lan can trên sàn tàu chỉ huy chiến đấu. Dưới sự cảm nhiễm của hắn, chiếc soái thuyền bị nghiêng nghiêm trọng vẫn đang ngoan cường phát xạ hỏa pháo, bốn khẩu pháo trên boong thuyền cũng không biết mệt mỏi phát ra những viên đạn phẫn nộ, mỗi tấc trên boong thuyền dều nhuốm đầy màu tươi.

Chiếc pháo thuyền của nhà Nguyễn thứ hai lại bị súng cối 80 ly của soái hạm trực tiếp bắn trúng, đạn pháo xuyên qua mạn thuyền của nó, bắn vào bên trong thân thuyền, sau đó mới phát nổ, kết quả cả chiếc pháo thuyền phát sinh vụ nổ lớn tráng lệ không gì bì kịp, chấn động không khí mãnh liệt đem một chiếc pháo thuyền ở bên cạnh nó bị lắc lư kịch liệt, tiếp theo đó bốn phát đạn pháo vừa vặn rơi ở gần cột buồm chiếc pháo thuyền đó, cột buồm vốn đã bị nghiêng nghiêm trọng tức thì bị bắn gẫy, mang theo cả cánh buồm cùng đổ xuống, chiếc pháo thuyền đó tức thì mất đi sự cân bằng, trong một mảng tiếng gào rú thảm thiết, cả chiếc pháo thuyền lật nhào, đổ ụp trên mặt biển, chỉ còn đáy thuyền lộ ra trên mặt nước.

Cũng vào lúc đó, đại pháo cỡ nòng mười sáu centimet của hai pháo thuyền khác của nhà Nguyễn đồng thời phát xạ bắn trúng bên sườn của Soái hạm, trong một tiếng nổ mãnh liệt, tấm đồng dày cuối cùng cũng không chống đỡ được, từng tấm vỡ nát, Võ Văn Dũng cũng bị hất ngã trên sàn thuyền, trơ mắt nhìn thủ hạ điều khiển pháo bị đạn lõi đặc quét thẳng xuống biển.

Chiếc soái thuyền bị trúng đạn không lâu sau, chiến hạm tàu hơi nước số hai đã ngoan cường chống đỡ hơn hai giờ cũng phát nổ chìm xuống, thuyền trưởng của nó sớm đã tử trận hơn một tiếng trước đó, nhưng hơn ba mươi quan binh còn lại trên thuyền vẫn đấu chí ngùn ngụt, tiếp tục cùng kẻ địch triển khai kịch chiến sống mái, nó bắn chìm ba chiếc chiến thuyền kiểu Âu, bắn bị thương hai chiếc, còn kháng cự hơn ba trăm thủy quân nhà Nguyễn chiến đấu ở mạn thuyền, cuối cùng toàn bộ hi sinh, ở giây phút cuối cùng khi người quan binh cuối cùng của quân Tây Sơn tắt thở, hắn làm nổ kho vũ khí đạn dược chiếc tàu hơi nước số hai, vụ nổ cực lớn gây ra sóng chấn đông hất đổ một chiếc chiến pháo thuyền nhà Nguyễn vốn đã thương tích chằng chịt, đem nó biến thành vật bồi táng cuối cùng, cùng nó chìm sâu xuống biển Nhật Lệ.

Ánh mắt của Võ Văn Dũng có chút âm trầm, đây là chiếc tàu hơi nước thứ hai bị tổn thất từ khi thủy quân Tây Sơn được hồ sinh tới nay, hắn không thể không thừa nhận, Nguyễn Văn Kiên mặc dù kiêu ngạo, chí cao tài mọn, nhưng không có gì phải nghi ngờ, quan binh nhà Nguyễn thủ hạ của hắn tố chất và ý chí chiến đấu còn không tệ, cho dù sau khi trả giá hi sinh cực lớn, bọn họ vẫn tiếp bước nhau chiến đấu, còn thủy quân Tây Sơn cũng biểu hiện ra dũng khí không biết sợ chết hơn cả bọn chúng.

Đứng trên đài quan sát thấy Soài thuyền bị trúng đạn, Thịnh cho phất cờ hiệu để hậu quân tiếp ứng, đây là đoàn chiến thuyền từ Thăng Long ra hỗ trợ. Những chiếc thuyền nhanh chóng tiến tới áp sát những pháo thuyền của quân Nguyễn, thủy quân Tây Sơn buộc ba lựu đạn vào một chùm ném sang pháo thuyền nhà Nguyễn, dùng súng trường kiểu 1874 bắn sang thủy quân đứng trên mạn thuyền. Có tên lính lợi dụng sóng lúc lướt qua lỗ pháo ở mạn thuyền địch ném chùm lựu đạn vào, lựu đạn nổ dẫn theo nổ dây chuyền của các thùng thuốc súng, khi thuyền vừa lướt qua được năm mươi mét một tiếng nổ lớn chiếc pháo thuyền nổ tung mảnh vụn văng tứ phía, tên lính đứng gây người không tin vào mắt mình, tên lính đứng cạnh phải tát cho một cái mới tỉnh lại.

Đến cuổi giờ chiều thủy quân Tây Sơn đã đánh bại thủy quân nhà Nguyễn tuy nhiên cũng bị tổn thất ba tàu hơi nước, năm chiếc còn lại cũng bị hư hỏng nặng năm mươi pháo thuyền bị chìm Đô đốc VõVăn Dũng bị thương. Bên phía thủy quân nhà Nguyễn mất ba mươi chiến thuyền kiểu Âu, tám mươi pháo thuyền và một trăm đại chiến thuyền.

Qua ống nhòm nhìn đoàn thuyền chiến do Võ Văn Dũng chỉ huy đánh tan đoàn chiến thuyền của Nhà Nguyễn Thịnh rất vui vì thành quả của mình những ngày tháng qua đã được đền đáp.