Tây Sơn Cảnh Thịnh Triều Đại Mới

Chương 18: Trận chiến với Mị Nương




Sau khi đường đường dẹp xong Mị Nương mang bảy kỳ còn lại cùng các bộ tộc thần phục mình khoảng hai vạn người kéo đến khu vực người H’mông. Thịnh cũng dẫn ba nghìn quân súng trường, một trăm cẩm y vệ, năm trăm quân bộ binh và năm trăm chiến binh thuộc bộ tộc H’mông và Dao chặn đánh ở ngọn đồi gần bản người H’mông. Thịnh cho quân chặt cây dựng thành chiến lũy để ngăn định. Phía trước bố trí ba nghìn tay súng, phía sau có đại bác yểm trợ. Cánh phải là năm trăm bộ binh Tây sơn trang bị chủ yếu là đao, kiếm. Cánh trái là bộ tộc người H’mông và người Dao, một trăm cẩm y vệ cùng súng trường được bố trí ở hậu quân. Thịnh giao cho Đô đốc Tuyết thống lĩnh toàn quân.

Qua thiên lý nhãn Thịnh nhìn thấy rõ Mị Nương với khuôn mặt trái xoan, nước da trắng đặc trưng của gáiThái, so với Trang thì Mị Nương vẻ đẹp không thua kém nhưng toát ra thần thái oai nghiêm của vị nữ tướng. Nhìn hai vạn quân của Mị Nương cùng đội tượng binh đang tiến đến Thịnh cảm thán. “ Năm 1870 quân Pháp có ba nghìn quân mà đánh bại ba vạn quân của nhà Nguyễn chiếm cả Miền Nam, chủ yếu là dựa vào chênh lệch về hỏa khí , nay đám quân kia mà xung phong tấn công chắc cũng giống như đám mục tiêu cho quân tập bắn mà thôi “.
Lúc này quân do thám báo về có cả nhà vua triều Tây Sơn xuất hiện, có viên tuỳ tướng tiến lên bẩm báo.
- Thưa nữ vương người lên cẩn thận, Quang Toản là người nhiều quỷ kế, từng đánh tan mấy vạn quân Nguyễn, theo ý tại hạ ta tạm dừng tấn công để quan sát tình hình đã.
Nữ vương cười nói:
- Đã giao chiến trực diện hắn chỉ có vài nghìn quân thì làm được gì, cho hắn biết thế nào là trước thực lực tuyệt đối mọi mưu mô đều vô ích. Để ta bắt sống hắn cho triều đình mang mấy vạn lạng vàng đến chuộc.
Sau hồi trống trận Mị Nương sai đội tượng binh tấn công, với ý định dùng đàn voi phá tan chiến lũy và làm vỡ thế trận quân Tây Sơn. Theo lệnh Đô đốc Tuyết các khẩu pháo khai hỏa, những con voi thành mục tiêu dễ ngắm bắn của pháo binh nên chưa tới gần đã chỉ còn vài con, những con sống sót hoảng sợ quay đầu bỏ chạy dẫm đạp cả lên quân của Mị Nương biến thế trận bên quân Thái trở lên hỗn loạn. Mị Nương tức giận nàng sai tướng Vương A Sùng dẫn toàn quân xông lên. Những quả đạn pháo làm những thân hình người bay lên, những mảnh tay chân đứt gãy văng tứ tung quân hốt hoảng toan bỏ chạy nhưng A Sùng dùng gươm chém chết mấy người giục quân xông lên, hắn nghĩ khi áp sát thì súng đại bác quân tây sơn sẽ vô dụng. Khi đám quân Thái còn cách lũy gần hai trăm Đô đốc Tuyết ra lệnh cho đội súng trường khai hỏa biển người đang tiến bị chặn lại như con sóng va vào đập nước, hàng trăm người đổ gục. Quân Thái vẫn liều chết tiến lên khi khoảng cách còn khoảng hai mươi mét thì những quả lựu đạn bay ra làm quân Thái chết rất nhiều, số còn lại hoảng loạn quay đầu tháo chạy, Đô đốc Tuyết cho quân đuổi theo. Hai cánh quân bên phải và bên trái của quân Tây Sơn cũng xông lên. Đuổi đánh gần 3 cây số mới thu quân, trận này quân Thái chết và bị thương gần một vạn, bị bắt sống gần năm nghìn. Quân Mị Nương tổn thất lớn phải rút về thành Điện Biên Đô đốc Tuyết cho quân đuổi theo đến vây thành Điện Biên.
Mị Nương cùng đám tàn quân thảm bại trở về thành, sáng hôm sau trong buổi thiết triều một số tướng đề nghị cầu hòa với quân Tây Sơn, Mị Nương không đồng ý và nói.
— QUẢNG CÁO —

- Chúng ta dựa vào thành cao hào sâu, lương thực nhiều có thể thủ được vài tháng. Quân Tây Sơn ở xa không quen khí hậu hết lương thực tự rút thôi.

Thịnh tạm thời cho quân vây thành, để quan sát chứ không mãnh công thành. Tuy có lợi thế về vũ khí nhưng nếu mãnh công thì tổn thất sẽ không nhỏ.

Thành Điện Biên nằm ở lòng chảo Mường Thanh xây bằng đá xanh cao bốn mét chu vi mỗi cạnh hơn một cây số, phía ngoài cổng thành có đắp ủng thành bằng đất để chống tấn công trực tiếp vào cổng thành. Thịnh yêu cầu mấy hàng binh vẽ lại chi tiết về thành và lối vào để nghiên cứu cách phá thành.
Vào một đêm cuối tháng trời không trăng không sao, chỉ có ánh sáng leo lét từ lầu gác hắt xuống dưới chân tường thành. Có mấy bóng đen từ từ tiến lại cổng thành phía Nam, họ nhanh chóng đặt những ống dài xuống chân Ủng thành sau đó giật nụ giật xèo rồi nhanh chóng chạy ra. Bỗng ầm một tiếng nổ long trời, ủng thành phía Nam sụp xuống. Ngay khi khói bụi chưa tan hết đám người này nhanh chóng chạy vào phía trong đặt bộc phá vào những bức tường đất phía trong trong chốc lát những bức tường nhanh chóng đổ sụp. Những khẩu pháo nhanh chóng được kéo đến cổng thành bắn thẳng vào cánh cửa gỗ lim làm nổ tung cánh cửa, quân Tây Sơn nhanh chóng tràn vào thành. Đang trong giấc ngủ đột nhiên giật mình bởi tiếng nổ lớn thấy thị vệ vào báo cửa thành phía Nam bị vỡ quân Tây Sơn đang kéo vào thành Mị Nương vội vàng cầm cây kiếm lên ngựa chạy về phía cửa Bắc. Được đám vệ sĩ liều mạng mở đường máu Mị nương chạy thoát khỏi cổng thành Bắc khi quay lại thấy quân Tây Sơn vẫn đuổi theo lúc này cạnh Mị Nương chỉ còn hơn chục cấm vệ quân thân tín.
— QUẢNG CÁO —

Trời tối nên Mị Nương cùng đám cận vệ không chạy nhanh được, con ngựa của Đô Đốc Tuyết vốn là thần mã lên có thể đánh hơi được đồng loại ở rất xa do đó theo rất sát. Đến mở sáng viên đội trưởng cận vệ của Mị Nương thấy ngựa đã thấm mệt không chạy được xa nữa quay lại thấy đám quân đuổi theo cũng không đông hơn mình, hắn liền nói với Mị Nương
- Xin Nữ vương chạy trước, thần sẽ ở lại liều chết chặn hậu.
Hắn cùng đám cận vệ dừng ngựa rút vũ khí chờ đám người của Đô Đốc Tuyết và Thịnh. Khi khoảng cách còn năm mươi mét một loạt đạn nổ vang tên đội trưởng và đám cận vệ của Mị Nương rơi xuống ngựa, hai bên quấn lấy nhau. Thịnh và Tá cùng bốn tên Cẩm y vệ tiếp tục đuổi theo Nữ Vương. Bị đuổi rát Mị Nương núng thế bỏ ngựa trèo lên ngọn núi trước mặt, thấy có miếu thờ sơn thần bỏ hoang liền trốn vào đó. Thịnh đuổi đến nơi liền cùng Tá và cẩm y vệ vào lục soát. Đang tìm kiếm trong hậu cung đột nhiên Tá kêu lên.
- Cẩn thận có độc.
Mọi người vội ngừng thở nhưng quá muộn, ai cũng thấy chân tay mềm nhũn vô lực. Thịnh vội lấy viên thuốc giải độc ra bỏ vào miệng. Đây là thuốc của Đạo sĩ tu luyện trên núi Cấm Thất Sơn tặng Hoàng Đế Quang Trung lúc đại phá quân Xiêm ở Rạch Gầm – Xoài mút. Thuốc này trị bách độc nhưng có tác dụng phụ là làm Dương khí tăng mạnh khiến đàn ông dùng thuốc này dễ nảy sinh ham muốn xác thịt với phụ nữ để giảm hỏa khí trong người.

Lúc này một bóng trắng từ mái nhà hạ xuống thân ảnh rất quỷ mỵ, qua mấy chiêu đám Cẩm y vệ bị hạ gục, Đình Tá bắn mấy phát súng nhưng khí lực suy giảm nên bóng trắng dễ dùng né tránh, tới gần Tá tung một chưởng, Tá văng vào góc phòng ngất đi. Bóng trắng lại lao về phía Thịnh. Thịnh chĩa khẩu súng côn về bóng trắng bóp cò. Viên đạn bắn trúng vai bóng trắng làm rơi kiếm, nhưng bóng trắng kịp vung chân đá bay súng của Thịnh. Lúc này thuốc đã ngấm 2 mắt Thịnh đỏ ngầu, cảm thấy mình tràn trề sức lực. Thì ra Mị Nương nấp trên xà nhà thấy mọi người bước vào thì bóp nát viên thuốc Nhuyễn cốt tán thả ra làm mọi người mất cảnh giác hít vào bị trúng độc sau đó nhảy xuống tấn công không ngờ bị Thịnh bắn trúng vai làm rớt kiếm. Lúc này 2 bên giao đấu ngang ngửa do Mị Nương bị thương ở tay không dùng toàn lực, còn Thịnh đang như được tăng thêm công lực. Thịnh tung ra liên hoàn cước, nhưng thân ảnh Mị Nương như quỷ mị luồn lách né tránh được, Thịnh quyết định áp sát dùng Vịnh Xuân Quyền rồi bất ngờ dùng chiêu vật quật ngã đối thủ và định dùng đòn khóa để khống chế, hai người vật lộn dưới nhà. Lúc này mùi hương từ da thịt Mị Nương bay vào mũi Thịnh càng làm kích thích dục vọng trong người hắn. Mị Nương không kịp mang áo giáp chỉ mặc áo ngủ mỏng manh làm cho hắn như điên cuồng, hắn cắn xé quần áo trên người Mị Nương. Do bị mất máu nên Mị Nương ngày càng đuối sức không chống cự được cơn dã thú trong người Thịnh. Khi cảm thấy có một vật nóng đỏ chui vào người mình nàng hét đau đớn lên rồi ngất đi. Thịnh gầm lên như con thú hì hục trên người Mị Nương như một cái máy cho đến khi thoát lực nằm gục trên người nàng.
Khi Mị Nương tỉnh lại thấy mình đang nằm trên bệ đá hạ thân đau nhức, nàng ứa nước mắt. Là Nữ Vương cao quý bao chàng trai ngưỡng mộ, giờ cái quý nhất của con gái lại bị một nam nhân cướp mất trong một cái miếu tồi tàn. Lúc này Thịnh đã tỉnh lại đang chăm chú nhìn nàng. Thịnh vuốt má nàng và nói
— QUẢNG CÁO —


- Ta vưà yêu nàng vừa muốn giết nàng, nàng là kẻ thù chống lại triều đình tội đáng chu di, lại là nữ nhân bị ta chiếm đoạt. Ta là người đàn ông không thể rũ bỏ trách nhiệm của mình nếu nàng ưng thuận là nữ nhân của ta thì ta sẽ phong cho nàng làm Nữ Vương khu Tây Bắc, và Tây Bắc thành khu tự trị.

Mị Nương đành ưng thuận, lúc này Tá cũng đã tỉnh lại còn hai cẩm y vệ một người chết một người bị trọng thương. Bốn người rời núi quay về thành Điện Biên. Ngày hôm sau Thịnh cho thiết triều trong thành Điện Biên, ban chiếu thành lập khu tự trị Tây Bắc, phong Mị Nương chức Nữ Vương người Thái cai quản khu tự trị. Hai bộ tộc người Dao và H’mông được ban thưởng vùng đất mình được miễn mọi loại thuế trong ba mươi năm. Hai tù trưởng được ban thưởng một vạn cân muối, một tấn sắt và một nghìn lượng bạc trắng . Giao cho phú Ông Bật được độc quyền buôn bán muối vùng Tây Bắc.