Tây Sơn Cảnh Thịnh Triều Đại Mới
Qua câu chuyện trên đường về bản của Vàng A Sinh, Thịnh mới biết vùng Tây Bắc mới nổi lên một thiếu nữ người Thái con gái tộc trưởng Thái ở vùng Điện Biên tên Mị Nương. Không chỉ xinh đẹp cô gái này còn rất giỏi võ có tài cưỡi ngựa phóng lao. Mới gần đôi mươi mà tự mình hạ được con cọp dữ chuyên ăn thịt người. Là con một lên lão tộc trưởng mời rất nhiều thầy giỏi về dạy cho con mình. Không phụ lòng cha con gái giỏi cả văn lẫn võ, năm hai mươi tuổi đã dẫn quân đi thu phục các bộ tộc Thái quanh vùng. Lúc lão tộc trưởng chết cô gái được các tộc trưởng tôn làm nữ vương. Dã tâm của Mị Nương không nhỏ, cô gái dẫn quân đi thu phục các bộ tộc người H’mong, Dao, Mường … để mở rộng địa bàn. Bộ tộc nào không chịu thần phục sẽ bị đốt phá làng bản dồn hết về Thành Điện Biên làm nô lệ. Cô gái này còn liên kết với nước Ai Lao có ý đồ mở rộng lãnh thổ. Quân của Nữ Vương chia làm bát kỳ mỗi kỳ có hai nghìn quân cùng với đội tượng binh hơn ba mươi con do vua Ai Lao tặng nữ vương đánh đâu thắng đó quan phủ cũng không làm gì được. Hoàng tử thứ ba nước Ai Lao đến xin cầu hôn nhưng không vừa mắt nữ vương. Do bộ tộc H’mông của Vàng A Sinh không chịu thần phục nên Nữ Vương sai bộ tộc người Dao ở Lai Châu đi cùng tướng của mình đến tiêu diệt bộ tộc người H’mông. Lão quân sư và ba mươi quân bảo vệ lúc bị hạ toàn bộ là quân của Nữ Vương đi theo để hỗ trợ và giám sát bộ tộc người Dao.
Thịnh nói với Vàng A Sinh cho người giải tộc trưởng người Dao là Vừ A Dính lên nói chuyện. Nhìn khuôn mặt như đưa đám của A Dính Thịnh hỏi.
- Giờ nếu ta thả ngươi thì ngươi tính thế nào.
A Dính buồn bã nói
- Ta cũng chẳng muốn đánh nhau đâu. Nhưng cái nữ vương người Thái ép ta phải làm thôi. Giờ ta thua trận về thì cũng chẳng sống thêm được mấy ngày nữa đâu.
Thịnh nói
— QUẢNG CÁO —
- Nếu ngươi nghe lời ta thì không những không chết mà còn được triều đình bảo hộ cho ngươi làm chủ vùng đất của ngươi, hàng năm ta cho người bán cho ngươi muối và sắt với giá bằng ½ hiện nay.
A Dính nhìn Vàng A Sinh và nói
- Nếu ngươi nói thật cái bụng ta sẽ theo lời ngươi thôi.
Lúc này Thịnh nói thật thân thế của mình, hai vị tộc trưởng mừng rỡ được đính thân đức Vua hứa đảm bảo cho quyền lợi của tộc mình. Thịnh sai người triệu tập các tướng lĩnh vào cùng hội họp với hai tộc trưởng người H mông và Dao. Chiến binh hai bộ tộc gộp lại được sáu trăm người. Quân cẩm y vệ và hộ vệ của Bật được khoảng năm mươi người. Nên Thịnh cho người cầm mật chỉ về gấp vùng Phú Thọ lệnh quan phủ mang năm trăm quân cùng năm khẩu đại bác, điều động ba nghìn quân súng trường, mười khẩu pháo ở Thăng Long lên tiếp ứng. Quân cẩm y vệ đi phía sau cũng lên đến nơi cho kiểm lại được tám mươi cây súng, một trăm lựu đạn và vài chục cân thuốc nổ.
Do đường xá xa xôi nên quân tiếp ứng phải mất năm ngày mới đến nơi mà theo như A Dính nói thì nếu sau ba ngày không có tin tức của lão quân sư chắc chắn quân của Nữ Vương sẽ kéo đến, cho nên Thịnh cùng các tướng lĩnh và hai tộc trưởng cùng đi khảo sát địa hình bố trí trận địa.
Đi qua một con đèo một bên là núi đá thưa thớt cây cối, một bên là vực sâu Thịnh hỏi đây là đâu. Tộc trưởng người H’mông nói :
— QUẢNG CÁO —
- Thưa công tử đây là con đèo Khâu Vai là con đường bắt buộc quân của nữ vương phải đi qua để đến vùng đất của lão.
Thịnh nẩy lên một ý nghĩ liền sai quân vẽ lại bản đồ để lên kế hoạch bố phòng. Lúc này ở Thành Điện Biên Mị Nương đang lên triều thảo luận về kế hoạch tiêu diệt bộ tộc H’mông ở Lào Cai. Mị nương nói
- Qua ba ngày nay ta không nhận được tin của tướng A Páo chắc là lành ít dữ nhiều. Ta dẫn quân sang đó để tiêu diệt bộ tộc người H’mông và nhân tiện thu phục bộ tộc người Dao.
Hoàng Trung năm nay năm mươi tuổi là tướng cũ của Chúa Trịnh sau khi nhà Trịnh mất lưu lạc lên Điện Biên làm thuộc hạ cho tộc trưởng người Thái. Hiện là cánh tay phải của Mị Nương bước ra nói.
- Giết gà không cần dao mổ trâu, để thuộc hạ lĩnh một kỳ đi cũng đủ để tiêu diệt bộ tộc người H’mông cứng đầu.
— QUẢNG CÁO —
Mị nương nhìn lão tướng Hoàng Trung cười nói
- Có lão tướng đi là ta yên tâm rồi.
Hoàng Trung lĩnh mệnh dẫn quân thẳng tiến Lào Cai.