Chương 11: Máy In Lượng Tử.
“Phải rồi, nếu có thể chế tạo thiết bị dịch chuyển thì sao không đưa tôi về thẳng đất liền?” Trương Thành Công vô cùng nghi hoặc hỏi.
Măng Cụt giải thích: “Việc đưa anh về thẳng đất liền sẽ gặp nhiều vấn đề. Thứ nhất, thiết bị dịch chuyển cần có thông tin chính xác về điểm đến và năng lượng tối đủ mạnh để thực hiện chuyến đi. Chúng ta chưa có đủ thông tin về đất liền và cũng không biết được tình hình ở đó như thế nào.”
“Thứ hai, việc mở một đường hầm không thời gian đến một thế giới khác có thể giúp anh thu thập tài nguyên, thông tin, và thậm chí tìm kiếm các nguồn lực hỗ trợ khác. Điều này sẽ tăng cơ hội thành công khi anh quay về đất liền, vì anh có thể chuẩn bị tốt hơn cho những thử thách phía trước.”
“Như vậy, việc khám phá các thế giới khác trước sẽ giúp anh có nhiều lựa chọn và nguồn lực hơn khi trở về.” Măng Cụt kết luận: “Mặc dù không thể đưa anh về ngay lập tức, nhưng mỗi bước đi là một bước gần hơn đến mục tiêu cuối cùng.”
Trương Thành Công hỏi: “Vậy có thể tạo thiết bị thu phát thông tin với đất liền không? Tôi muốn biết tình hình của người thân.”
Măng Cụt trả lời: “Có thể, nhưng hiện tại ở đất liền đã hoàn toàn mất liên lạc. Cơ sở hạ tầng thu phát sóng ở đó dường như không hoạt động.”
Măng Cụt như nhớ ra điều gì nói tiếp: “À có điều này, trước khi tàu du lịch bị phá huỷ và dạt vào đảo, anh có nhận được một đoạn tin nhắn thoại do mẹ anh gửi đến. Tôi đã lưu nó lại trong kho lưu trữ.”
“Đoạn tin nhắn vẫn còn trong điện thoại, có thể chúng ta sẽ có thêm thông tin về tình hình của người thân anh. Anh có muốn kiểm tra lại không?”
Trương Thành Công vui mừng gật đầu, mở điện thoại và tìm đoạn tin nhắn thoại đó. Hắn hy vọng rằng nó sẽ cung cấp một chút manh mối về tình hình của bố mẹ và người thân.
Trương Thành Công nhanh chóng tìm được đoạn tin nhắn thoại. Hắn mở ra lắng nghe, cảm giác một làn sóng nhẹ nhõm lướt qua mình.
Tin nhắn cho biết cả gia đình hắn đang ở căn hộ chung cư của dì hắn mới tân gia, nơi có đầy đủ người thân bên ngoại do mọi người được mời đến ăn cơm tân gia. Mọi người vẫn an toàn, nhưng họ bị vây lại không thể rời đi vì có rất nhiều người điên ăn thịt người bên ngoài, khiến cho thành phố Hà Nội vô cùng hỗn loạn.
Măng Cụt lên tiếng: “Đó là tin tốt, ít nhất họ vẫn còn an toàn. Nhưng tình hình bên ngoài rõ ràng rất nghiêm trọng. Anh cần phải tìm cách để trở về càng sớm càng tốt.”
Trương Thành Công gật đầu đáp: “Đúng vậy. Tôi sẽ cần phải cố gắng tìm ra phương án tốt nhất để sử dụng những mảnh vỡ của tàu du lịch. Nếu chúng có thể giúp tôi chế tạo thiết bị dịch chuyển, tôi phải nhanh chóng thu thập đủ tài nguyên và tìm cách về với gia đình.”
Măng Cụt khuyến khích: “Chúng ta sẽ làm việc này từng bước một. Trước tiên, anh hãy hoàn thành việc chế tạo máy in lượng tử. Đó sẽ là bước đầu tiên để anh có thể tìm kiếm thêm tài nguyên và tìm đường về nhà.”
Trương Thành Công cảm thấy tinh thần như được buff thêm trạng thái mạnh mẽ. Hắn bắt đầu đi thu gom các linh kiện máy móc nhỏ có thể cầm tay, từng món một được hắn cẩn thận lựa chọn và mang về tập kết trong một hang động nhỏ nằm giữa rừng cây. Hang động này là nơi hắn tình cờ phát hiện ra khi đi từ đầu này sang đầu bên kia của hòn đảo, một chỗ ẩn náu hoàn hảo để chứa đựng những tài nguyên quý giá mà hắn thu thập được.
Thời gian còn khá nhiều, Trương Thành Công liên tục di chuyển qua lại giữa các mảnh vỡ của tàu du lịch và hang động để vận chuyển vật tư.
Sau khi thu thập đủ các bộ phận máy móc từ những mảnh vỡ của tàu du lịch, Trương Thành Công ngồi xuống bên cạnh đống thiết bị lộn xộn. Hắn nhìn chằm chằm vào chúng, trong đầu tự hỏi làm thế nào để biến những mảnh ghép này thành một máy in lượng tử hoàn chỉnh.
Măng Cụt lên tiếng, nhẹ nhàng khuyến khích: “Anh đừng lo lắng, tôi sẽ hướng dẫn anh từng bước một. Những máy móc này tuy phức tạp nhưng không phải là không thể chế tạo. Năng lượng tối sẽ giúp đỡ anh trong quá trình này. Anh chỉ cần tiêu tốn một số lượng tinh thể năng lượng để bù đắp sự thiếu hụt trong thiết bị. Điều quan trọng là, chúng ta cũng cần phải sử dụng năng lượng từ điện thoại để làm môi giới, giúp hoàn thiện thiết bị dịch chuyển.”
“Đương nhiên, năng lượng của điện thoại sẽ có thể tự động khôi phục, và nó sẽ phục hồi nhanh hơn khi ở trong đường hầm không thời gian.” Măng Cụt bổ sung thêm.
“Tôi hiểu rồi, chúng ta bắt đầu đi.” Trương Thành Công gật đầu đáp. Hắn không quá lo lắng về điều này, vì trong tay hắn vẫn còn mười mấy viên tinh thể năng lượng.
Măng Cụt thông báo rằng nó đã sẵn sàng và yêu cầu Trương Thành Công mở chức năng camera trên điện thoại để quét hình tất cả các linh kiện máy móc có trong hang động. Sau đó, Măng Cụt tiến hành thiết kế bản vẽ và chiếu lên màn hình điện thoại một sơ đồ phác thảo đơn giản, chỉ ra những bộ phận cần thiết để chế tạo thiết bị.
Trương Thành Công theo dõi từng chỉ dẫn, cẩn thận chọn lựa và lắp ráp các bộ phận theo đúng thứ tự.
Hắn cảm thấy may mắn vì sau khi tốt nghiệp cấp ba đã chọn học nghề sửa chữa thiết bị điện tử thay vì theo học một trường đại học hạng hai nào đó.
Với kinh nghiệm năm năm trong nghề cùng sự hướng dẫn tỉ mỉ của Măng Cụt, Trương Thành Công dần cảm thấy tự tin hơn. Hắn thận trọng kết nối các dây điện, lắp đặt các bảng mạch, và kiểm tra các mối nối để đảm bảo mọi thứ hoạt động ổn định.
Trong suốt quá trình làm việc, Măng Cụt không ngừng đưa ra những gợi ý, giúp Trương Thành Công xử lý các vấn đề phát sinh.
“Hãy nhớ điều chỉnh năng lượng tối sao cho phù hợp.” Măng Cụt nhắc nhở: “Nếu không, máy in lượng tử sẽ không hoạt động đúng cách và có thể gây ra những sự cố ngoài ý muốn.”
Sau nhiều giờ miệt mài làm việc, vào ngày thứ năm trên hòn đảo hoang, Trương Thành Công cuối cùng cũng hoàn thành máy in lượng tử thô sơ. Hắn ngắm nhìn thành quả của mình, cảm thấy một niềm vui nhỏ len lỏi trong lòng. Đây là bước đầu tiên trong hành trình trở về nhà, và cũng là bước đầu tiên để tìm kiếm thêm tài nguyên từ các thế giới khác.
Bước tiếp theo là bước quan trọng nhất: “Sử dụng năng lượng của điện thoại làm môi giới, dung hợp tinh thể năng lượng với máy in lượng tử để biến nó trở thành một sản phẩm khoa học kỹ thuật vượt cấp nền văn minh trái đất.”
Măng Cụt khen ngợi: “Anh đã làm rất tốt. Bây giờ hãy đặt tôi vào giá đỡ của thiết bị dịch chuyển và các viên tinh thể năng lượng vào trong khay chứa ở dưới đáy của thiết bị.”
Trương Thành Công làm theo hướng dẫn. Hắn nhẹ nhàng đặt chiếc điện thoại vào giá đỡ, đồng thời cho các viên tinh thể năng lượng vào khay chứa dưới đáy máy in lượng tử.
Ngay khi các viên tinh thể tiếp xúc với khay chứa, chiếc điện thoại bắt đầu khởi động. Những đường vân trên thân nó sáng rực lên, và một tia lửa điện nhỏ bắn ra, kích hoạt máy in lượng tử. Nhiệt độ cao từ thiết bị làm cho một số viên tinh thể năng lượng trong khay chứa bắt đầu tan chảy thành dịch lỏng. Dịch lỏng này chậm rãi chảy qua các ống dẫn, hòa quyện vào trong máy in lượng tử, tạo ra một hiệu ứng ánh sáng lung linh.
Trương Thành Công chăm chú theo dõi quá trình, cảm nhận được sự hồi hộp và mong đợi kỳ tích đang xảy ra trước mắt.
Khi các viên tinh thể năng lượng hòa quyện vào máy in lượng tử, một hiện tượng kỳ diệu bắt đầu xảy ra. Thiết bị thô sơ ban đầu chỉ là một đống sắt vụn chắp vá từ đủ các loại linh kiện, giờ đây bắt đầu chuyển mình. Các bảng mạch trong thiết bị phân tách và tổ hợp lại, tạo nên một cấu trúc mới.
Từng mảnh linh kiện, qua sự hỗ trợ của năng lượng tối và năng lượng từ điện thoại, dần dần hợp thành một cỗ máy hình vuông cao gần một mét, ở chính giữa có một lồng thủy tinh hình trụ tròn, các nút bấm và bảng điều khiển...