Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tận Thế: Xuyên Việt Giả.

Chương 29: Cô Gái Áo Trắng.




Chương 29: Cô Gái Áo Trắng.

Trương Thành Công nghĩ nghĩ xong lại hỏi: “Vậy người thuê nhà cuối cùng trước khi nó bị bỏ hoang là nam hay nữ, bác có nhớ không?”

“Là nam, đó là một chàng trai rất tốt bụng, cả khu tập thể ai cũng đều yêu quý cậu ấy.” Bác gái hơi suy nghĩ một lát liền đáp.

“Vậy thì thật là kỳ quái nha.”

Trương Thành Công cảm thán một tiếng xong vuốt cằm suy tư.

Chuyện lạ ở khu tập thể này chắc chắn là do cô gái áo dài trắng kia gây nên, hơn nữa hắn giống như là đã nhìn thấy được cô ấy. Vậy mà căn hộ này trước giờ không hề x·ảy r·a á·n m·ạng hay sự kiện bất thường nào ngoại trừ việc một năm trước bỗng nhiên bỏ không…

“Bác à, cháu vào trong khu tập thể này được chứ, cháu đang kiếm phòng để thuê, đi thăm quan một chút ạ.”

Trương Thành Công cảm thấy mình nên đi lên căn hộ ở góc tầng hai khu tập thể này kiểm tra một hồi xem sao. Hắn vừa nói vừa đứng dậy toan đi tới cầu thang của khu tập thể thì bỗng nhiên từ trên tầng hai rơi xuống một vật thể lạ.

Thứ này là vật hình vuông màu đỏ cam, nó rơi rất nhanh, tưởng chừng như đã trúng đầu Trương Thành Công nhưng hắn tay mắt lanh lẹ thoắt cái nhảy lùi lại mấy bước tránh đi vật thể lạ kia.

Bộp!

Một tiếng trầm nặng vang lên, trên nền sân xi măng của khu tập thể lúc này đã nhiều ra một cục gạch vỡ vụn thành nhiều khối nhỏ.



Trương Thành Công nhìn thấy cảnh này ngẩng đầu nhìn lên trên tầng hai không một bóng người thầm may mắn bản thân né tránh kịp, nếu đổi lại là một người khác thì thật không dám tưởng tượng ra hậu quả sẽ nghiêm trọng như thế nào.

Điều này càng làm cho Trương Thành Công tăng lên sự tò mò về căn hộ góc tầng hai và cô gái áo dài trắng kia hơn. Nhưng hắn biết lúc này không phải thời gian thích hợp để tiếp tục đi lên thăm dò, trời đã gần tối cũng là lúc ma quỷ mạnh mẽ nhất, đối mặt với chúng lúc này hắn không có nắm được phần thắng.

“Chờ giữa trưa ngày mai quay lại.”

Trương Thành Công hạ quyết định xong liền không một chút lưu luyến nào xoay người đi lại chỗ bác gái và lấy ra nốt nửa thanh lương khô cho đứa nhóc rồi nói tiếng tạm biệt.

Hắn dắt con xe đạp thống nhất của mình ra khỏi khu tập thể rồi leo lên phóng về nhà.

Trương Thành Công về đến nhà, đầu tiên là đi cất xe đạp sau đó mới đi nấu cơm luộc rau muống ăn qua loa một chút rồi tắm rửa sạch sẽ đi lên nhà. Bước lên bậc hiên hắn tiện tay thu lại chiếc đèn pin năng lượng mặt trời đã phơi nắng ở dưới hiên cả ngày hôm nay để bắt đầu đi dạo một vòng quanh làng.

Đêm tối người yên, đến cả tiếng chó sủa cũng không nhiều, Trương Thành Công lại không thu hoạch được gì. Hắn xách đèn pin về nhà đóng cửa cổng cẩn thận rồi leo lên giường nằm, không bao lâu sau thì ngủ mất.

Trương Thành Công ngủ luôn có thói quen đắp chăn trùm qua đầu dù cho có là mùa đông hay mùa hè. Và hôm nay hắn cũng ngủ như thế, hắn trùm chiếc chăn mỏng quá đầu mình ngủ ngon lành.

Cũng không biết hiện giờ là thời gian nào, thế nhưng Trương Thành Công bỗng cảm thấy bản thân rất tỉnh táo và nhận thức được mình đang nằm trên giường trùm chăn ngủ. Thế nhưng hắn không thể mở miệng hay cử động được như ý muốn, hắn bị mất hoàn toàn quyền kiểm soát cơ thể.



Trương Thành Công cảm giác được trên lớp chăn mỏng như có một thứ gì đó vô hình đang đè ép xuống khiến hắn thấy vô cùng nặng nề và khó thở.

Bên trong gian nhà lúc này bắt đầu vang lên những tiếng xào xạc tựa lá khô bị gió cuốn. Dần dần lại xuất hiện tiếng bước chân sau đó cánh cửa bỗng nhiên bị mở phanh ra, một luồng gió lớn thổi vào bên trong ù ù như tiếng khóc than của trẻ con.

Lúc này Trương Thành Công nằm trong chăn đã sởn đầy gai ốc, cả người không khỏi lạnh lẽo lên. Hắn điên cuồng dùng đại não ra lệnh cho cơ thể hoạt động. Ban đầu mặc dù rất khó khăn nhưng một người sở hữu tinh thần cao hơn người bình thường như hắn thì sau một hồi lâu nỗ lực di chuyển dữ dội cuối cùng cũng vượt qua tình trạng t·ê l·iệt.

Trương Thành Công lấy tốc độ kinh người cầm chăn ném ra rồi nhảy dựng lên. Hắn thấy được ở giữa cửa đang đứng một cô gái mặc áo dài màu trắng, một đầu tóc dài ngang lưng thả xõa ra che hết đi gương mặt.

Hắn đang định mở miệng nói gì đó thì bỗng nhiên cô gái nâng tay lên chỉ vào hắn. Ngay tức khắc hắn lại một lần nữa rơi vào trạng thái t·ê l·iệt đứng ở trên giường bất động như một pho tượng.

Trong tầm mắt của mình, Trương Thành Công nhìn thấy cô gái mặc áo dài trắng bị tóc đen che hết gương mặt không nói không giằng gì lấy từ sau lưng ra một cục gạch, cô ta từ từ từng bước tiến lại gần hắn và nâng cục gạch trong tay lên.

Chỉ nghe được “Đụp!” một tiếng, Trương Thành Công giật mình tỉnh dậy.

Ầm!

Trương Thành Công giật mình ôm mặt ngồi bật dậy khỏi giường, hắn vung tay phải lên lấy ra rìu bạc gắt gao nhìn bốn phía trong gian nhà, trên trán đã lấm tấm đầy mồ hôi lạnh.

Trương Thành Công gắt gao nhìn bốn phía trong gian nhà gầm lên: “Ma nữ đâu! Ra đây nhận một rìu của tao!”

“Mẹ con bích này!”



Không nhìn thấy cô gái mặc áo dài trắng kia đâu khiến Trương Thành Công nổi giận đùng đùng quát lớn sau đó đạp cửa chạy ra ngoài sân.

Bên ngoài nhà, mặt trời lúc này đã treo cao trên đỉnh đầu, ánh nắng chói mắt chiếu tới làm cho Trương Thành Công không kịp thích ứng với môi trường xung quanh chợt thấy hoa mắt. Lúc này thì hắn cũng bình tĩnh trở lại.

Sờ lên khuôn mặt có chút ê ẩm đau vì bị cục gạch đập trúng làm Trương Thành Công vô cùng khó hiểu. Hắn chắc chắn vừa rồi bản thân bị bóng đè và mọi thứ chỉ diễn ra trong mơ, vậy thì tại sao mặt hắn lại cảm thấy đau?

Trương Thành Công xoay người đi tới cửa kiểm tra thì kinh sợ phát hiện củ tỏi bản thân treo trước cửa đã hư thối. Hắn tiếp tục kiểm tra con dao gọt hoa quả đặt dưới gối đầu cũng không thấy đâu, giống như là có người lẻn vào trộm đi mất.

Cảm thấy quá quỷ dị nên Trương Thành Công vội chạy vào trong nhà thắp ba nén hương cầu khấn một lát sau đó mới thay quần áo chuẩn bị đi ra chùa cầu một ít đồ vật tránh ma quỷ.

Mà muốn cầu thì phải cầu các nơi. Hắn mua chút lễ mang qua ngôi chùa ở trong làng mình cầu mấy tấm bùa bình an về treo trong nhà xong lại đạp xe tới các ngôi chùa lân cận.

Đồ trừ tà Trương Thành Công kiếm về trong buổi sáng khá nhiều và đa dạng chủng loại như: Tượng phật, gương bát quái, lá bùa, chuỗi tràng hạt, gạo nếp, muối trắng…

Hắn bố trí những đồ vật này xung quanh căn nhà và cửa cổng sau đó cầm theo một con dao bầu đã chọc tiết không biết bao nhiêu con heo của bà cô bán thịt lợn ở cửa hàng của hợp tác xã làng bên cạnh rồi rời khỏi nhà.

Trương Thành Công nhớ được đã từng đọc ở đâu đó rằng những đồ dao cụ g·iết càng nhiều động vật thì hung khí ẩn chứa bên trong càng nặng, những đồ dạo cụ này do đó rất có tác dụng khắc chế yêu ma quỷ quái. Đây cũng là lý do hắn bỏ ra giá cao để mua lại con dao bầu chọc tiết heo này.

Trương Thành Công nhân lúc đang giữa trưa nắng, thời điểm dương khí mạnh nhất trong ngày để đến khu tập thể đã gặp ma nữ kia xem xem ruốt cuộc chuyện đêm ngày hôm qua là như thế nào.

Hôm nay là chủ nhật cho nên trong khu tập thể rất đông người, Trương Thành Công phải mất một chút thời gian mới tìm được bác gái hôm qua. Lúc này bác ấy vẫn như thường lệ dắt cháu trai xuống sân vừa chơi vừa cho cháu ăn cơm.