Chương 2: Vạn Giới Chi Châu.
Theo mũi xẻng sắt gạt bỏ lớp đất ra thì trong tầm mắt Trương Thành Công dần xuất hiện đồ vật hình chữ nhật.
Đây là một cái hộp gỗ cũ nát vô cùng.
Nhìn thấy đồ vật này khiến Trương Thành Công không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
Nội tâm Trương Thành Công lúc này đã rất hoang mang sợ hãi thế nhưng điều đó không thể ngăn cản sự tò mò ẩn giấu bên trong hắn.
Trong hố đất, Trương Thành Công run rẩy dùng tay nhẹ nhàng cạy mở chiếc hộp gỗ ra. Trong lòng hắn không ngừng thầm cầu nguyện bên trong không phải thứ mà hắn đang nghĩ tới.
Sau một thoáng hồi hộp, nắp hộp gỗ đã mở ra, ở bên trong vậy mà lại là nằm gọn một vật hình cầu lớn cỡ chiếc chén uống rượu.
Trương Thành Công thở phào một hơi, cả người nhẹ nhõm rất nhiều.
Chờ một thoáng bình tĩnh lại sau hắn mới cầm vật hình cầu kia dơ lên ngắm nghía lẩm bẩm tự hỏi: “Thứ gì đây?”
Trương Thành Công dùng găng tay lau sạch đi lớp bùn đất bám trên vật hình cầu xong phát hiện ra đây thế mà là một viên bi mắt trâu trong suốt, bên trong cuộn lên bảy dải màu sắc hòa vào nhau sống động như thật. Thậm chí là nó còn hơi phát ra ánh sáng dịu nhẹ đầy tính mê hoặc.
Nhặt được một thứ đồ kỳ quái trong lòng đất, lại là ở giữa nghĩa địa khiến cho Trương Thành Công vừa mừng vừa sợ. Hắn theo bản năng vội vàng nhét viên bi mắt trâu vào trong túi quần sau đó ngẩng đầu lên quan sát bốn phía nghĩa địa.
"Ừm, không có người nào."
Trương Thành Công xác nhận không có ai ở nghĩa địa thì khẽ hít sâu một cái điều chỉnh lại trạng thái sau đó liền tỏ ra như không có chuyện gì tiếp tục xúc cát lấp vào trong hố rồi gạt đống đất vừa đào lên trên bề mặt hố.
Hắn dùng cuốc san đất trong hố trồng cây cho phẳng phiu lại sau đó bóc gói hạt giống hoa mười giờ rắc lên trên và tưới nước cho chúng...
Xong xuôi đâu đấy Trương Thành Công mới thu dọn tất cả dụng cụ buộc lên xe đạp điện và vặn chìa khóa khởi động xe lái về nhà. Mọi động tác đều tỏ ra vô cùng tự nhiên giống như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Gọi là nhà nhưng nhà của Trương Thành Công thực tế là một cửa hàng sửa chữa đồ gia dụng nhỏ ở trong khu chợ thôn Xá Điền. Đây là một kiến trúc hai tầng có mặt tiền rộng bốn mét. Tầng một là nơi để xe và sửa chữa, tầng hai là phòng ngủ, khu sinh hoạt…
Từ nghĩa trang thôn về tới nhà Trương Thành Công cũng không quá xa, sau mười phút hắn đã về đến nơi và rất nhanh cất xe đạp điện vào trong nhà, đồng thời thuận tay đóng cửa xếp lại rồi chạy một mạch lên phòng tắm ở tầng hai.
Hắn lúc này đã không chờ đợi được nữa mà mang viên bi mắt trâu hư hư thực thực là bảo vật dạ minh châu trong truyền thuyết ra thả vào trong chậu nhựa và xả vòi nước.
Chiếc khóa vòi nước bằng đồng cấp nước sạch của nhà tắm được mở, một dòng nước trong vắt ào ào chảy ra. Và nương theo dòng nước máy gột rửa đồ vật trong chậu làm dần để lộ ra viên cầu thủy tinh lớn bằng viên bi mắt trâu, bên trong có bảy luồng ánh sáng như bảy dải lụa mềm bị gió thổi cuốn lấy nhau không ngừng lay động vô cùng mỹ lệ lóng lánh.
"Thực sự là dạ minh châu!"
Trương Thành Công lẩm bẩm, hưng phấn đến run rẩy.
Hắn chưa từng thấy dạ minh châu thực sự ngoài đời như thế nào. Nhưng nhìn vào viên cầu thủy tinh trong chậu nước thì hắn nghĩ dạ minh châu cũng đến như vậy là cùng.
Trương Thành Công sau một thoáng trấn kinh xong bắt đầu đưa hai tay chầm chậm chạm vào viên bi mắt trâu thất sắc trong chậu nước, với ý đồ cầm nó đưa lại gần quan sát.
Lúc này hắn cũng không có đi găng tay lao động, cho nên đúng vào thời khắc da thịt của hắn chạm vào viên cầu thủy tinh thất sắc thì một màn thần kỳ xảy ra.
Viên cầu thủy tinh bỗng nhiên bộc phát ra một nguồn ánh sáng bảy màu cường độ cực cao. Nguồn ánh sáng này cơ hồ bao phủ lấy toàn bộ không gian chật hẹp trong nhà tắm. Trương Thành Công cũng bị nguồn sáng này thôn phệ hoàn toàn vào bên trong.
Sự việc xảy ra chỉ trong chớp nhoáng. Một giây đồng hồ sau mọi thứ đều trở lại như ban đầu, duy chỉ có Trương Thành Công nằm trên sàn nhà tắm b·ất t·ỉnh nhân sự, viên bi mắt trâu thất sắc trong chậu rửa thì như là hư không biến mất…
Cùng thời khắc đó, trong chiều không gian độc lập của đa thứ nguyên huyền bí lại xuất hiện thêm một quả cầu ánh sáng làm cho nơi u tối này trở nên rõ ràng hơn một chút.
Quả cầu ánh sáng này khá lớn, nó được bao phủ bởi vô số miếng lục giác trong suốt như thủy tinh. Bên trong là một vùng không gian tràn ngập ánh sáng trắng, đối lập với sự đen đặc của vũ trụ vô tận bên ngoài.
Và từ trong nội bộ của quả cầu ánh sáng đó có thể nhìn thấy ở xung quanh bên ngoài không gian bao la kia cũng tràn ngập những quả cầu ánh sáng tương tự, nhưng chúng cách rất xa nhau, bọn chúng cũng không hoàn toàn đồng nhất mà sở hữu kích thước cùng màu sắc khác nhau.
Lúc này, tại trung tâm không gian của quả cầu ánh sáng vừa xuất hiện, Trương Thành Công đang ở trong trạng thái linh hồn trôi lơ lửng bên trong.
Không biết trôi qua bao lâu, ý thức của Trương Thành Công dần thanh tỉnh và hắn cũng rất nhanh nhận ra được trạng thái kỳ lạ của bản thân.
“Chuyện quỷ quái gì đang xảy ra với mình đây? Lại c·hết rồi à?”
Trong lúc hắn còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì giọng nói giống hệt của chị Google vang vọng khắp không gian hình cầu.
Tinh! Xuyên việt giả Trương Thành Công đã thành công khóa lại Vạn Giới Chi Châu số hiệu K889988
Tinh! Cảnh báo. Toàn cầu tận thế còn lại 14 ngày. Xuyên việt giả chú ý làm ra hành động đối ứng.
Trương Thành Công nghe xong được tin tức này trực tiếp kinh sợ đến ngây ngẩn.
“Mười bốn ngày nữa không phải là ngày 24 tháng 12 năm 2023 sao? Hôm đó cũng chính là...”
“Đêm Noel !!!”
Vạn Giới Chi Châu đang cảnh báo về ngày tận thế vào mười bốn ngày sau. Tin tức này người khác nghe được sẽ còn hoài nghi nhưng Trương Thành Công thì hoàn toàn ngược lại.
Trương Thành Công tin tưởng tận thế sẽ xảy ra không bởi vì ý thức của bản thân bị đưa tới nơi này. Hắn tin là bởi vì chính bản thân hắn cũng đã từng trải qua một tràng tận thế.
Không sai.
Trương Thành Công không phải người của thế giới này, hắn tới từ một thế giới song song gọi là Lam Tinh chứ không phải Trái Đất. Quốc gia mà hắn sinh sống cũng không gọi là Lạc Quốc mà là Đông Lào.
Hắn xuyên việt xong vẫn trùng tên trùng họ gọi Trương Thành Công đặc biệt còn trùng cả hình dáng từ nhỏ đến lớn.
Trương Thành Công là một nam thanh niên 25 tuổi quốc tịch Đông Lào. Đất nước của hắn nằm sát biển Đông và ở khu vực Đông Nam Á của Lam Tinh.
Ở nguyên bản thế giới cũ, cũng đúng vào đêm noel năm 2023, trên bầu trời treo cao một viên huyết nguyệt tà dị. Từng trận đ·ộng đ·ất mạnh mẽ hoành hoành, khắp nơi trên đường phố xuất hiện các vết rách không gian. Từ bên trong đó rơi xuống vô số zombies cùng đủ loại quái vật sẽ chỉ nhìn thấy trong phim ảnh hay sách truyện.
Trong cùng một thời điểm, toàn thế giới tao ngộ tận thế, toàn cầu đều bị hủy diệt rồi. Đông Lào cũng không tránh khỏi số phận chung đó.
Trương Thành Công ngày hôm đó đi chơi tối nên đã đến nhà thờ lớn ở thành phố Nam Định. Bất ngờ gặp phải đàn zombies truy đuổi nên hắn cùng những người khác cuống cuồng chạy trốn, trong lúc ấy hắn không may bị rơi xuống cống thoát nước trên đường trước sảnh chung cư ngất đi.
Và đợi hắn tỉnh lại thì phát hiện ra bản thân đã đi tới Lạc Quốc đồng thời trở thành đứa trẻ được ông Trương Thúy Sơn nhận nuôi.