Chương 5. Thảm họa tiến đến
Ở Mộc quốc, tivi nhanh chóng chuyển cảnh.
Thủ tướng chính phủ ngồi trước truyền hình, khuôn mặt ông bình tĩnh nói với giọng trầm ấm:
"Kính thưa mỗi người dân, chúng ta đã làm mọi cách nhưng tình huống xấu nhất vẫn xảy ra. Một tháng nữa thôi, sao chổi sẽ v·a c·hạm với Trái đất. Nhưng đừng hoảng sợ, chính phủ và q·uân đ·ội đã làm đầy đủ chuẩn bị, hầm trú ẩn đã xây dựng đủ cho tất cả mọi người. Chúng tôi sẽ gửi thông tin đến cho các bạn, hãy ở nhà và chờ đợi. Xe của q·uân đ·ội sẽ đưa các bạn đến nơi an toàn".
Tại Thiên Khung cao ốc, Vũ Xuân đang ngồi nói chuyện, đối diện hắn là một người đàn ông trung niên mặc quân phục mang quân hàm thiếu tướng.
"Danh sách người được vào hầm trú ẩn số 9 sẽ do chúng tôi lập và gửi lên chính phủ vào ngày mai." Vũ Xuân từ tốn nói.
"Được, chúng tôi sẽ tổ chức xe đón khi có danh sách từ anh, hãy tổ chức lực lượng tiếp nhận tại căn cứ." Người đàn ông gật đầu nói.
"Còn một vấn đề nữa, lực lượng q·uân đ·ội sẽ tập trung chủ yếu ở các hầm trú ẩn do chính phủ tổ chức. Nếu như anh cần, chúng tôi sẽ tổ chức thêm một lực lượng hỗ trợ hầm trú ẩn của anh." Người đàn ông nói tiếp
Vũ Xuân lắc đầu nói
"Không cần thiết, chúng tôi có lực lượng bảo vệ của riêng mình. "
"Tôi hiểu, nếu không có chuyện gì khác, tôi xin phép về trước, còn nhiều công việc cần phải làm lắm" Người đàn ông gật đầu ra vẻ đã hiểu
Vũ Xuân gật đầu nói: "Umk, chào anh, xin phép tôi không thể xuống tiễn"
Sau khi người đàn ông rời đi, Vũ Xuân cũng nhanh chóng rời đi tòa nhà trên một chiếc xe khác, ngồi trên xe Vũ Xuân lấy điện thoại gọi cho Vũ An.
Lúc này, Vũ An đang ở nhà, mọi việc xảy ra mấy ngày nay làm hắn lo lắng. Bỗng, chuông điện thoại vang lên, Vũ An bắt máy, đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Vũ Xuân.
"Con bảo chú Tuấn chuẩn bị đồ đạc đi, chiều nay cả nhà ta sẽ chuyển về quê. Buổi chiều xe sẽ đến đón con"
"Vâng, con sẽ chuẩn bị ngay" Vũ An hơi nghi hoặc nhưng vẫn trả lời một cách chắc chắn.
2 ngày sau, Vũ An đứng bên hiên nhà nhìn ra ngoài khu vườn. Hắn đang ở quê, căn nhà khang trang cùng khu vườn thơ mộng.
Một cánh tay bé nhỏ bỗng nắm lấy tay hắn, một giọng nói đáng yêu vang lên:
"Chú An bế cháu"
Thì ra là Vũ Cảnh Toàn, con của anh trai hắn. Cả nhà Vũ Thiên cũng đã di chuyển về quê để sẵn sàng đi vào căn cứ.
Bây giờ trong nhà chỉ có hắn, chị dâu Trần Diệu Nhi và Vũ Cảnh Toàn, còn anh trai Vũ Thiên và cha hắn đang ở căn cứ để làm mọi công tác chuẩn bị. Vũ An quỳ gối xuống bế Cảnh Toàn lên rồi đi bộ thong dong quanh khu vườn.
Tại Hầm trú ẩn số 9, Vũ Thiên đang đứng nhìn dòng người đang được duy trì xếp hàng đi vào căn cứ. Vũ Xuân sợ những điều bất ngờ sẽ xảy ra nên đã tiến hành di chuyển mọi người vào căn cứ từ sớm. Quay sang nhìn một thanh niên bên cạnh, Vũ Thiên bình tĩnh hỏi:
"Sáng nay đã di chuyển được bao nhiêu người rồi"
"Báo cáo Quản lý trong buổi sáng ngày hôm nay, chúng ta đã di chuyển được 1023 người rồi ạ. Dự kiến trong 2 ngày tới sẽ thành công di chuyển thêm 4 ngàn người nữa" Người thanh niên nhìn lại danh sách rồi lên tiếng trả lời.
Sức chứa tối đa của hầm trú ẩn số 9 có thể lên đến 6 ngàn người, nhưng Vũ Xuân có một kế hoạch điên rồ, hắn muốn đưa tất cả mọi người tiến vào ngủ đông cho đến khi t·hảm h·ọa qua đi. Vì vậy, với 5000 khoang dưỡng thể, hầm trú ẩn không thể tiếp nhận nhiều người hơn nữa.
Vũ Thiên suy nghĩ một lát rồi quay sang nói với người thanh niên:
"Anh cho mọi người xếp hàng theo mã số đã gửi đi rồi chia thành từng tốp cho xuống tầng ngủ đông, trước khi mọi người tiến vào khoang dưỡng thể anh cho loại bỏ hết vật kim loại, điện tử trên người họ ra nhá"
"Vâng tôi sẽ đi làm ngay" Người thanh niên gật đầu đáp rồi nhanh chóng rời đi.
Không chỉ ở Hầm trú ẩn số 9, nhiều nơi trên thế giới, mọi người cũng bắt đầu di chuyển. Nhưng không ai biết là, trong vũ trụ, một đợt sóng năng lượng màu vàng từ sâu trong vũ trụ đang nhanh chóng tiến đến Trái đất. Khi ánh sáng vàng vượt qua sao chổi, phản ứng bắt đầu xảy ra, đám mây màu vàng ở trung tâm sao chổi kịch liệt rung động, từng đợt sáng khuếch tán ra ngoài. Khi rung động xảy ra kịch liệt nhất, toàn bộ sao chổi bỗng biến mất. Nhiều giờ sau, nó lần nữa xuất hiện, lần này nó đã tiến đến sát Trái đất.
Trên Trái đất cảnh báo đồng loạt vang lên ở khắp mọi nơi, Vũ An đang dẫn cháu đi dạo thì điện thoại vang lên.
"Vũ An, em kêu chị dâu chuẩn bị đồ rồi mọi người nhanh chóng di chuyển lên hầm trú ẩn đi, phải nhanh lên không còn thời gian nữa đâu" Vũ Thiên nói với giọng gấp gáp.
Vũ An định hỏi lại anh thì điện thoại đã tắt máy. Hắn lo lắng dẫn Vũ Cảnh Toàn trở về nhà đã thấy chị dâu đang soạn đồ lên xe rồi. Sau đó hai người nhanh chóng lái xe lên núi.
Trong lúc lái xe, Vũ An vô tình nhìn lên bầu trời thì phát hiện, một thiên thạch khổng lồ đang lao nhanh trên bầu trời, nó đang phát ra ánh sáng mãnh liệt. Vũ An đạp mạnh chân ga, chiếc xe lao đi vun v·út.
Xe đến cửa hầm, Vũ Thiên cùng Vũ Xuân đã đứng đấy từ lâu. Không kịp chào hỏi, mọi người nhanh chóng vào trong hầm, cửa hầm ầm ầm đóng lại. Vũ An nhìn lại thế giới bên ngoài lần cuối qua khe cửa rồi vụt đi.
Mọi người tiến về thang máy rồi di chuyển xuống tầng dưới. Khi thang máy mở ra, ở đây đã đứng rất nhiều người. Mọi người đang xếp thành hàng chờ vào khoang dưỡng thể dưới sự duy trì của lực lượng bảo vệ. Vượt qua dòng người, Vũ An cùng gia đình nhanh chóng tiến về cánh cửa cuối tầng hầm, cửa mở ra, bên trong đã thay đổi so với trước đây. 4 khung đỡ với khoang dưỡng thể đã được lắp đặt thêm, Vũ Xuân nhìn mọi người rồi nói.
"Tận thế đã đến nhanh hơn chúng ta dự kiến, cha không biết nó sẽ diễn ra trong bao lâu và chúng ta có thể chờ đợi được đến ngày tận thế đi qua hay không nên ta đã quyết định đưa tất cả mọi người vào trạng thái ngủ đông. Máy tính sẽ theo dõi diễn biến tận thế ngoài kia, khi nào các điều kiện sống được đảm bảo nó sẽ đánh thức chúng ta dậy."
Khi Vũ Xuân đang định nói tiếp thì một cảnh báo vang lên.
"Sao chổi đã v·a c·hạm với Trái đất, vị trí v·a c·hạm là trung tâm sa mạc Đất C·hết, dự kiến ảnh hưởng sẽ tiến đến trong 45 phút nữa. Đề nghị mọi người nhanh chóng tiến vào khoang dưỡng thể, căn cứ sẽ kích hoạt trạng thái bảo vệ cao nhất sau 40 phút. "
"Xin nhắc lại"
"Sao chổi đã v·a c·hạm với Trái đất, vị trí v·a c·hạm là trung tâm sa mạc Đất C·hết, dự kiến ảnh hưởng sẽ tiến đến trong 45 phút nữa. Đề nghị mọi người nhanh chóng tiến vào khoang dưỡng thể, căn cứ sẽ kích hoạt trạng thái bảo vệ cao nhất sau 40 phút. "
...
Cảnh báo liên tục vang lên, lúc này Vũ Xuân cũng thúc dục mọi người tiến vào khoang dưỡng thể. Sau đó Vũ Xuân quay trở ra gian phòng. Bên ngoài lúc này, mọi người đã vào hết các khoang dưỡng thể, lực lượng vũ trang cũng bàn giao lại trang bị cho rô bốt rồi nhanh chóng tiến vào khoang dưỡng thể của mình. Vũ Xuân nhìn lại mọi thứ lần cuối rồi cũng tiến vào khoang dưỡng thể.
Sau khi tiến vào khoang dưỡng thể, Vũ An nhắm mắt lại, nhưng những dòng suy nghĩ khiến hắn trằn trọc. Một lúc sau cơn buồn ngủ nhanh chóng ập đến, đầu Vũ An dần mơ hồ rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say. Bên ngoài lúc này chỉ còn tiếng máy móc vang lên, rô bốt đã di chuyển về vị trí an toàn, toàn bộ hầm trú ẩn nhanh chóng chuyển sang trạng thái bảo vệ cao nhất.
Thế giới bên ngoài, bầu trời khắp nơi tràn ngập ánh sáng vàng, những cơn bão lửa quét qua khắp đại địa mang theo áp suất và nhiệt độ khủng kh·iếp đủ sức hòa tan mọi kiến trúc, đ·ộng đ·ất từng đợt từng đợt phá hủy đi hết văn minh nhân loại, hàng tỷ người không kịp tiến về các hầm trú ẩn dù đã trốn kỹ trong các tầng hầm nhưng cũng không thoát được khỏi số phận. Những gì còn sót lại của văn minh nhân loại cũng chỉ là đống hoang tàn.
Nhiều năm sau đó, nhiệt độ vẫn không hề giảm đi, những cánh rừng b·ốc c·háy thành những đống tro tàn, hồ nước, sông suối toàn bộ bốc hơi, không khí tràn ngập khói và bụi.
20 năm sau, nhiệt độ bắt đầu giảm, bao phủ trái đất bây giờ là một tầng mây tro bụi dày, xen lẫn chớp giật, lôi điện là những đám mây bụi màu vàng như ẩn như hiện. Do không có ánh sáng từ mặt trời, Trái đất nhanh chóng tiến vào thời kỳ băng giá, mặt biển đóng băng, mặt đất khô cằn cứng ngắc. Nhiều hầm trú ẩn lúc này đã trở nên tàn phá không chịu nổi, Mọi người buộc phải mở cửa để tìm kiếm sự giúp đỡ. Nhưng khi nhìn thấy cảnh vật trước mặt, họ tuyệt vọng nhận ra mặt đất đã không thể sinh tồn nữa rồi.
Lại 60 năm tiếp trôi qua, những đám mây bụi bắt đầu lắng xuống cùng với đó là những cơ mưa màu vàng xối qua đại địa. Những ánh nắng đầu tiên của mặt trời chiếu xuống mặt đất đánh dấu kỉ băng hà đã chấm dứt. Trái đất bắt đầu phục hồi sinh cơ, trong 55 năm tiếp theo những trận mưa bắt đầu thường xuyên hơn, màu xanh dần phục hồi trên mặt đất, nhiều loại động thực vật mới nhanh chóng xuất hiện một cách thần kỳ. Tại trung tâm của sa mạc Đất C·hết, nơi xảy ra vụ v·a c·hạm bây giờ đã biến thành một dãy núi, từng cây đại thụ mọc lên che khuất cả bầu trời, động thực vật nơi đây diễn sinh vô cùng phong phú. Như có một sức mạnh vô hình đang thao túng, chỉ sau vài năm Trái đất đã phục hồi một cách thần kỳ.
Lúc này, trong hầm trú ẩn số 9, nhiều nơi đã rỉ sét dính đầy bụi bặm và mạng nhện. Trải qua hơn 100 năm tồn tại không được con người chăm sóc, mặt dù có cơ chế tự phục hồi nhưng cũng không tránh khỏi sự xuống cấp. Một âm thanh vang lên giữa không gian yên lặng.
"Điều kiện sống cho con người đã đảm bảo, tiến hành đánh thức sau ngủ đông"
"Đang tiến hành đánh thức..."
"Buồng số 1 thành công"
"Buồng số 2 thành công"
...
"Đã thành công đánh thức tất cả cá thể."