Chương 54: Một đêm say.
Trang trại Poro có hình tròn, diện tích 200 mét vuông với tâm là một hồ nước ngọt luôn đầy nước quanh năm, xung quanh là đồng cỏ, bãi dương xỉ, cùng một số loài cây thường xanh quanh năm.
Nước từ hồ cũng có thể lấy ra để cho con người dùng trong sinh hoạt, dĩ nhiên, một khi lấy ra quá nhiều nước, sẽ ảnh hưởng đến quá trình phát triển của Poro.
Tất cả các kiến trúc đều sử dụng nguồn năng lượng là linh năng, tổng số lượng linh năng thu nạp tối đa mỗi ngày đều là giống nhau, nếu dùng quá nhiều linh năng để tạo nước, sẽ ảnh hưởng đến các chức năng khác của kiến trúc. Quy luật cân bằng năng lượng là hằng số tối cao của mọi vũ trụ.
Poro cũng giống tất cả các đơn vị đến từ Runeterra, chúng nó cần 10 tinh hoa lam cùng số lượng linh năng phù hợp cho mỗi con non. Poro khi nhỏ có màu trắng tinh, khi lớn lên, được khoảng 2 tháng tuổi, lông của chúng nó sẽ chuyển sang màu xanh nhạt rất nhẹ, giống như là tuyết ở Freljord.
Sau khi được 2 tuổi, các con Poro đã đủ trưởng thành để có thể sinh sản. Mỗi năm, loài Poro chỉ sinh sản trong một lần vào mùa xuân, mỗi lần chỉ sinh 1 con duy nhất.
Cần 3 tháng để phôi thai phát triển thành con non, con non sau khi sinh ra chỉ có thể uống sữa mẹ trong 2 tháng đầu, từ tháng thứ 3, chúng đã có thể ăn cỏ, hoặc các loại lá cây. Đến tháng thứ 6, con non sẽ dứt sữa hoàn toàn.
Trên thực tế, từ tháng thứ 4, con non đã phải dứt sữa hoàn toàn, bởi từ lúc này, người đã có thể lấy sữa từ Poro mẹ để làm thực phẩm.
Sữa bò tươi mà nhân loại uống vào ngày xưa cũng có nguồn gốc giống vậy, chỉ là sau này, khi khoa học phát triển, con người dùng cách thay đổi hoocmon để bò tiết sữa mà không cần mang thai.
Vì là loài sống ở nơi lạnh giá, Poro có bộ lông rất dày vào mùa đông, khi mùa xuân đến, bộ lông này sẽ rụng dần, chỉ để lại lớp lông tơ mềm mịn thoáng mát ở bên trong, để rồi khi mùa thu sang, lớp lông tơ ấy lại dài ra trở thành lớp lông dày.
Poro có đôi mắt đen tròn cực to, cực kỳ dễ thương, đôi mắt đó lúc nào cũng lấp lánh ánh sáng. Chúng có 2 cặp mí mắt, một cặp tựa như mí mắt cá, trong suốt để dùng trong ban ngày khi phải vừa kiếm ăn vừa đương đầu gió bão, một cặp mí mắt bình thường để nghỉ ngơi vào ban đêm.
Poro có đuôi rất ngắn, giống như loài gấu. Dưới bụng của nó có hình trái tim, người ta đồn rằng, đó là vì Poro được tạo ra bởi tình yêu và niềm hy vọng.
Vì là sinh vật tồn tại tại vùng đất ma pháp, Poro cũng có đặc điểm rất lạ so với sinh vật thông thường, đó là cặp sừng của chúng.
Khi vui vẻ, cặp sừng của Poro sẽ dựng đứng lên, khi buồn bã, chúng sẽ rủ xuống hai bên, và khi thấy thức ăn yêu thích, cặp sừng đó sẽ chĩa sang chỉa thẳng hai bên trái phải.
Dưới sừng của Poro, là đôi tai của chúng, thứ chỉ có thể thấy vào mùa xuân.
Poro có mũi, chiếc mũi nhỏ giống như Koro-sensei. Vì kích cỡ hạn chế, nó chỉ có thể giúp Poro hít thở mà không thể đánh hơi.
Do thế, mọi người thường thấy Poro lè cái lưỡi to hồng của mình ra bên ngoài để “liếm” mùi trong không khí nhằm tìm kiếm thức ăn và nước uống.
Poro có kích cỡ khá lớn, khi trưởng thành, chúng dài đến 1 mét 8 đến hơn 2 mét tuỳ con. Và các con đực có trọng lượng đến 200 - 300kg, các con cái thì nhỏ hơn, trọng lượng thường chỉ bằng một nửa con đực.
Vì kích thước to lớn, tính tình hiền diệu cùng khả năng chịu đựng cao, người dân xứ Freljord thường nuôi Poro để làm phương tiện vận chuyển hàng hoá hay là vật cưỡi.
Dĩ nhiên, cũng có một số người nuôi Poro làm vật cưng hoặc là xem chúng như những người bạn của mình. Điển hình ở đây là Braum, khi có thời gian rảnh, hắn liền đem nhà của mình dựng trên Trang Trại Poro. Ước mơ của gã sau khi chứng kiến Freljord thống nhất chính là làm chủ một trang trại nuôi Poro.
Nếu là ở Freljord, Braum sẽ chặt cây làm nhà, nhưng ở đây, hắn chỉ cần đem một cái lều cắm trại loại lớn dựng lên là được, không tốn quá nhiều thời gian.
Vì Poro vẫn chưa xuất sinh, nên Braum cũng không ở đây mà là ở Quán Rượu Thần Bí để cùng Gragas đi nhậu.
Quán Rượu Thần Bí có kết cấu bằng gỗ lấy màu nâu đậm làm chủ, bên trong có các ngọn đèn ma pháp chiếu sáng, với đủ loại màu sắc từ đỏ, vàng, cam cho đến xanh nước biển.
Nhiều bàn gỗ với nhiều kiểu dáng khác nhau được sắp ngây hàng, từ bàn gỗ vuông cho 4 người ngồi đến bàn tròn cho cặp đôi, thậm chí có cả hàng ghế salon dài đủ cho 20 người ngồi cùng.
Tất nhiên, để xứng danh quán rượu, một quầy bar pha chế là không thể thiếu.
Ba kệ tủ ngang sau lưng quầy bar với đủ loại rượu mà Quốc Quang không thể gọi tên với đủ loại màu sắc giúp nơi này có thêm rất nhiều sắc thái thần bí.
Để Quốc Quang ngạc nhiên là, Gragas không hề say sỉn bí tỉ, gã đang đứng ở vị trí của người pha chế, phía sau quẩy bar.
Khá khó để tưởng tượng rằng một người có những ngón tay to bè như gã lại có thể linh hoạt xoay chuyển mấy dụng cụ pha chế nhỏ bé một cách điệu nghệ đến thế.
Quốc Quang đi đến quầy bar, ngồi cạnh Braum, nhìn lấy Gragas pha chế ra một chén rượu có 3 tầng màu riêng biệt theo thứ tự là hoàng kim, xanh lá, nâu đỏ.
Gragas cầm một cái muỗng nhỏ cực dài, loại chuyên dùng để pha chế. Gã nhanh chóng cấm mạnh vào ly với góc 90 độ. Quốc Quang có thể nhìn thấy 3 tầng rượu bị đè ép biến hình, tạo ra một cái cây trong chốc lát trước khi hoàn toàn hoà tan.
“Rượu cây thông giáng sinh.” Gragas giới thiệu tên rượu.
Quốc Quang vỗ tay độp độp, tỏ ý khen ngợi với khả năng pha chế của gã.
“Vì Gragas, vì rượu ngon, vì Freljord và những chú Poro. Cạn!” Braum giơ ly rượu lên, ực một hơi hết.
Rượu có nồng độ cao, vừa vào miệng liền có cảm giác cháy bỏng, tiếp đó có chút cay đắng nhưng mùi vị đọng lại cuối cùng lại là vị ngọt.
“Tổng Tư Lệnh, ngài có muốn một ly không?” Gragas lại mời mọc, gã thích uống rượu, cũng thích chia sẻ rượu cùng người khác.
Quốc Quang lại lần nữa từ chối. Đàn ông, phải có can đảm từ chối những gì mà mình không thích mới đáng gọi là đàn ông.
Quốc Quang từ chối uống rượu, nhưng hắn không từ chối nhìn Gragas biểu diễn nghệ thuật pha chế, hắn uống nước ngọt cùng bọn họ nói chuyện trời nam đất bắc. Cảm tình của con trai, đôi khi đơn giản như vậy.
Giữa lúc đang nói hăng say, bất chợt, chiếc chuông nhỏ nơi cửa vào quán rượu rung lên.
Một người bước vào, thân thể gã to lớn đủ để đem chiếc áo choàng tím chống đến căng phồng, trên tay của gã, cầm một ngọn đuốc hoặc là một ngọn đèn, thứ đó có cán gỗ, không thẳng, có tua xanh ở đuôi, phần đầu có một ngọn lửa được bọc bên trong khung kính.
Thứ này khiến Quốc Quang không thể nhận rõ nó là đuốc hay đèn là bởi vì hắn có thể nhìn thấy ngọn lửa xoay chuyển bên trong khung kính, nhưng cường độ ánh sáng lại chưa từng đổi thay.
“A! Saijax Cail-Rynx Icath’un.” Braum hô to, nhảy xuống cái ghế gỗ, mau chóng đi đến ôm người chằm người vừa đến. Đây là bạn thân của gã, người thường giấu gương mặt của mình sau lớp mặt nạ có quá nhiều lỗ tròn phát sáng, người được mọi người đặt cho cái tên, Bậc Thầy Vũ Khí.
“Ta đã nói Braum, hiện giờ ta chỉ là Jax. Cho đến khi đánh bại được hư không, ta mới có thể xứng đáng với cái tên ấy.” Jax lên tiếng, ngữ điệu chậm rãi, âm vực rất trầm, khiến Quốc Quang liên tưởng đến những cụ già.
Thực vậy, Jax đã sống rất lâu rất lâu rồi. Với sự ảnh hưởng từ ngọn lửa ma thuật trong tay, tuổi thọ của Jax đã được kéo dài, vượt qua những gì mà một người Icathia có thể chạm đến. Đơn giản mà nói, Jax chỉ kém Zilean không đến 50 tuổi.
“Ta nghĩ ngươi sẽ muốn biết người chỉ huy tương lai của mình.” Braum kéo gã đến chiếc ghế bên cạnh, giới thiệu Jax với Quốc Quang.
Hai người đàn ông lẫn nhau chào hỏi, đợi đến khi Jax nhìn sang, Gragas mới gật đầu chào.
“Như cũ hả?” Gragas dò hỏi trong khi tay của gã đã lấy sẵn rượu.
“Ừ.” Jax trả lời. Ngọn đuốc trong tay ông bùng cháy, biến thành một cái cốc gỗ.
“Rượu lúa Icathia.” Gragas rót thứ rượu trắng có lợn cợn vàng vào đầy ly của Jax.
“Thứ này siêu hiếm, vì Icathia đã bị huỷ diệt từ lâu, ta chỉ tìm thấy một túi nhỏ hạt giống trong một kho lương thực bỏ hoang của người Shurima.” Gragas nói chuyện chẳng chút kiêng dè. “
“Phải mất nhiều thời gian, ta mới tìm được người trồng thành công giống lúa này, và còn mất nhiều thời gian hơn nữa để lần nữa tạo nên loại rượu này vì người Icathia chẳng còn mấy ai sống sót sau thảm hoạ đó.”
Quốc Quang nhìn Jax, lão đã mở một phần mặt nạ dưới để lộ miệng uống rượu. Lão uống từng ngụm nhỏ, không có vẻ gì là tức giận vì những lời Gragas nói.
Bất ngờ, Jax mở miệng:
- Mập rồi. Ngươi mập lên mấy chục ký rồi hả! Định sang năm xuất chuồng sao?
Quốc Quang bất ngờ chẳng nói nên lời, hắn nhìn Jax, lại nhìn Gragas. Gã Bợm Rượu làn da đỏ lên trông thấy, gã sẵn đang ôm thùng rượu trong tay, giơ lên nóc ừng ực.
“Quá ngọt.” Gragas than phiền. “Thứ rượu này quá ngọt.”
Gã bỏ thùng rượu lúa Icathia sang một bên, lấy thùng rượu quý có mảnh chân băng luôn đeo bên người cầm lên. Gragas mở nắp thùng, một mùi thơm ngọt ngào, cay đắng, lại có có chút vị mặn của biển, chút mùi thơm của cây cỏ, và đặc biệt nhất, chút hương của phù sa sông lan tỏa trong không khí.
Quốc Quang thú nhận, nếu Gragas mời hắn rượu này, hắn chưa chắc. . . à không, hắn chắc chắn sẽ không chối từ làm một ngụm.
Nhưng gã bợm rượu không có ý định chia sẻ vào lúc này, hắn uống ừng ực, bỗng chốc say mèm.
Braum cầm lấy ly rượu của mình, cũng làm một hơi cạn sạch, hắn thuần thục bước đi ra xa quầy bar, hắn cũng không quên kéo Quốc Quang rời đi.
Jax cầm ly rượu của mình lên, lão thẩy nó vào tay Quốc Quang, chuẩn xác đến độ không có một giọt rượu đổ ra ngoài.
“Cảm phiền ngài giúp ta trông chừng nó chút.” Jax nói, sau đó lao vào đánh nhau với Gragas.
“Gragas xuất hiện ở đâu, là báo trước nhậu nhẹt và phá huỷ ở nơi đó, theo đúng thứ tự. Còn Jax, hắn nổi danh với sự dũng mãnh trong trận mạc và cả những câu châm chọc chua cay của mình.”
Quốc Quang bất chợt nhớ tới câu nói này. Khi 2 người như thế gặp nhau trên bàn nhậu, không cần nghi ngờ, phần còn lại của đêm, quán rượu biến thành sân quyền anh tự do.